Ngoại truyện 3: Phá thân
Tiểu Bạch nhớ lại thời điểm lần đầu tiên gặp mặt Triệu Mỹ Lệ, dù là ai cũng không thể ngờ được bọn họ sẽ đến với nhau.
Còn có một lần cô cưỡng bức hắn.
Tiểu Bạch có chút sợ mà che mặt lại, cảm giác mình bị người phụ nữ này hãm hại nghiêm trọng
...
Bệnh viện.
Công việc của bác sĩ Tiểu Bạch vừa kết thúc, uống một ngụm cà phê đen đắng ngắt, không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Hắn làm việc dưới quyền của bác sĩ Tống, tuy công việc bận rộn chút, nhưng so với nhóm bác sĩ thực tập cùng đợt lại tiến triển nhanh hơn nhiều.
Theo bản năng duỗi thân giãn xương cốt, toàn thân thả lỏng. Nháy mắt nhìn thấy cô y tá đang bê mấy chồng tài liệu qua cửa sổ, đó là Lâm An làm việc cho bác sĩ Tống.
Ánh mắt Tiểu Bạch dịu đi một chút, hắn và Lâm An là đồng nghiệp. Lâm An ngày thường lập dị tinh quái, nhưng thời khắc mấu chốt lại có thể đứng lên vì đại cục, vì vậy hắn có ấn tượng tốt với cô ấy.
Trên tay Lâm An cầm quá nhiều tài liệu, thoạt nhìn có chút nặng nhọc.
Tiểu Bạch đứng dậy, đi ra ngoài muốn giúp Lâm An. Nhưng hắn còn chưa đi được vài bước, liền thấy bác sĩ Tống từ phía sau Lâm An đi tới, trực tiếp đoạt lấy chồng tài liệu trên tay Lâm An.
Lâm An có chút kinh ngạc nhìn bác sĩ Tống, dường như hắn nghe thấy Lâm An gọi bác sĩ Tống với giọng điệu nghi hoặc.
Bác sĩ Tống hơi nghiêng đầu, khóe miệng vô thức nhếch lên, trong đôi mắt đen xuất hiện ý cười chưa từng có trước đây, "Dù sao cũng là đến văn phòng của tôi, chúng ta cùng đi."
Nụ cười trên mặt Lâm An dần dần phóng đại, ngoan ngoãn đi theo bác sĩ Tống, bước chân nhẹ nhàng lộ rõ niềm vui sướng không kìm chế.
...
Tiểu Bạch lấy lại tinh thần, bác sĩ Tống đối xử với Lâm An có vẻ dịu dàng hơn với hắn.
"Bác sĩ Tiểu Bạch, thì ra anh ở chỗ này, ha ha ha..." Sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nữ nguy hiểm.
Gân xanh trên thái dương của Tiểu bạch co giật, người phụ nữ này năm lần bảy lượt chặn hắn, luôn nói mấy câu vô nghĩa cho hết thời gian, hắn đã lịch sự yêu cầu cô rời đi rất nhiều lần.
Không nghĩ tới, lúc này cô ta lại đến nữa!
Tiểu Bạch quay đầu lại liền thấy Triệu Mỹ Lệ mặc một chiếc váy đỏ, thiết kế dài đến đầu gối lộ ra dáng người xinh đẹp của cô. Không khí xung quanh dường như bị cô thiêu đốt, nóng bỏng đến mức hít thở không thông.
Tiểu Bạch thật sự không thích, làm có người nào ăn mặc hở hang như vậy ở bệnh viện chứ? Đây cũng không phải là nơi tuyển chọn mỹ nữ.
Hắn nhíu mày, không chút do dự đi hướng ngược lại.
"Này này..." Triệu Mỹ Lệ vội vàng tóm lấy áo blouse trắng của Tiểu Bạch, kéo vạt áo không cho hắn đi, "Bác sĩ Tiểu Bạch, anh còn chưa nói cho tôi biết tên của anh, nếu không thì tôi vẫn sẽ gọi anh là Tiểu Bạch?"
Tiểu Bạch không nói lời nào, bình tĩnh tích lũy sự tức giận, không cho nó bùng nổ. Hắn và Triệu Mỹ Lệ không cần tiếp xúc liên lạc nhiều, vì thế cô cũng không cần biết tên của hắn.
Hắn kéo lại áo của mình, nhưng kéo mấy lần không có thu lại, liền tùy ý Triệu Mỹ Lệ nắm lấy, đi đến hành lang.
Triệu Mỹ Lệ cũng đi theo hắn, thấy Tiểu Bạch mặt ủ rũ, khuôn mặt tuấn tú kia vừa trắng vừa mềm, không biết chạm vào cảm giác sẽ thế nào a.
Triệu Mỹ Lệ vươn tay muốn chạm vào mặt hắn, nhưng đầu ngón tay còn chưa chạm đến gương mặt, đã bị bàn tay to mạnh mẽ bắt được. Ngước mắt là thấy biểu tình lạnh lùng, "Cô gái này, xin hãy tự trọng."
Người đàn ông này khi nghiêm túc trông rất nam tính, thật muốn ở trên hắn.
Triệu Mỹ Lệ ngẩn ra, áo blouse trắng trong tay đã bị Tiểu Bạch kéo trở về.
Ánh mắt Triệu Mỹ Lệ sắc bén, lập tức liền nhìn thấy WC cách đó không xa, cô nhìn bóng dáng Tiểu Bạch, trong lòng nảy ra một ý nghĩ, vì thế lập tức che bụng, thấp giọng kêu lên, "Ôi đau quá! Đau quá a ——"
Tiểu Bạch quyết định tránh xa Triệu Mỹ Lệ chợt dừng bước chân, Triệu Mỹ Lệ không phải có vấn đề gì chứ. Nhưng hắn nghĩ lại, có lẽ lại là chiêu trò của cô, vì thế hắn cũng không quay đầu lại.
Triệu Mỹ Lệ nhìn bác sĩ Tiểu Bạch vô tình này, không khỏi cắn răng một cái, người đàn ông này mềm lại không thích ăn a!
Cô nhanh chóng chạy vài bước đến bên Tiểu Bạch, bắt lấy cánh tay hắn, giả bộ đáng thương, "Tiểu Bạch, mau cứu tôi."
Tiểu Bạch thấy trán cô toát ra mồ hôi, giọng nói yếu ớt. Hắn lẩm bẩm không ổn rồi, Triệu Mỹ Lệ có thể là bị viêm ruột thừa hoặc viêm dạ dày ruột cấp tính.
Tiểu Bạch không đẩy Triệu Mỹ Lệ đang dùng sức ôm mình ra, ngược lại kéo cô đi về phía trước, nói: "Tôi mang cô tới khoa tiêu hóa."
Triệu Mỹ Lệ vừa nghe, thật sự muốn mang cô đến khoa tiêu hóa sao, vậy chẳng phải sẽ bị lộ?
Mắt thấy hai người gần WC, cô lập tức dùng sức đẩy Tiểu Bạch vào bên trong, hắn đột nhiên không kịp phòng bị lùi lại về sau mấy bước, nhăn mày nhìn Triệu Mỹ Lệ, cô vẫn trong bộ dáng thống khổ.
Sự tức giận của Tiểu Bạch lập tức được thay thế bằng sự lo lắng, Triệu Mỹ Lệ liều mạng đẩy hắn, "Mau kiểm tra giúp tôi, kiểm tra ở trong nhà vệ sinh!... Bụng tôi đau quá."
Tiểu Bạch sửng sốt, nghĩ thầm mình là bác sĩ thực tập khoa ngoại tim mạch, cũng không hiểu biết nhiều về những khoa khác trong y học, mắt thường sao có thể kiểm tra ra được? Hơn nữa Triệu Mỹ Lệ là phụ nữ, hắn thật sự rất bất tiện.
Tiểu Bạch nói: "Tôi đi tìm y tá cho cô."
Triệu Mỹ Lệ quýnh lên, "Ai da, chờ y tá tới tôi cũng đau chết mất, anh mau tiến vào giúp tôi nhìn xem sao!"
Tiểu Bạch hiện tại chính là bác sĩ, nào còn phân biệt giới tính người bệnh?
Hắn liền ôm cô vào vệ sinh, trong lúc nguy cấp như này hắn cũng không quan tâm mình vào WC nam hay nữ.
Sau khi đóng nắp bồn cầu lại, hắn định qua đỡ Triệu Mỹ Lệ ngồi xuống, giúp cô xoa bụng có thể sẽ thoải mái hơn một chút.
Triệu Mỹ Lệ thấy kế hoạch được thực hiện thuận lợi như thế, khóe miệng gợi lên nụ cười đắc ý.
Cô lén lút khóa cửa buồng vệ sinh lại, khi nhìn về phía bác sĩ Tiểu Bạch cô đã thay đổi một vẻ mặt khác.
Chính hắn đã đến đây, đừng nghĩ có thể chạy trốn!
Tiểu Bạch thấy thế chợt bừng tỉnh, người phụ nữ thần kinh này lại dám lấy cớ như vậy để lừa gạt hắn, vậy mà hắn còn tin.
"Đáng khinh." Gân xanh trên cổ Tiểu Bạch nổi lên, hắn cố gắng nhịn xuống, hiện tại chỉ muốn rời khỏi chỗ này, cách xa người phụ nữ này ra.
Triệu Mỹ Lệ sao chịu để hắn đi, chắn ở trước người hắn, đột nhiên kéo cổ váy xuống, lộ ra một mảng lớn da thịt trước ngực tinh tế, trắng nõn kia thực sự làm nhức mắt hắn.
Hắn có chút bối rối quay đầu, đôi mắt không dám nhìn thẳng cô, "Cô lại muốn làm gì?"
Triệu Mỹ Lệ nghĩ thầm, người đàn ông ngây thơ này thật đáng yêu. Nếu là ngày thường, cô õng ẹo tạo dáng vài lần, người đàn ông khác đã quỳ gối dưới váy cô rồi. Mà cô bây giờ gần như để trần nửa người trên, Tiểu Bạch này lại còn muốn làm chính nhân quân tử?
Triệu Mỹ Lệ kéo váy xuống hẳn bên hông, lộ ra hoàn toàn bộ ngực được nội y bao bọc, phát hiện cổ người kia bắt đầu đỏ lên.
Cô cười quyến rũ, giơ cánh tay lên kéo chiếc áo sơ mi được giấu trong áo blouse trắng, dùng lực chút, vài cúc áo trên áo sơ mi bị xé toạc, rơi xuống sàn nhà phát ra âm thanh thanh thúy.
Tiểu Bạch kinh ngạc, người phụ nữ lưu manh này gan thật lớn!
"Cô..." Môi Tiểu Bạch hơi run rẩy, bàn tay to nắm lấy cổ áo bị rách, chuẩn bị tốt tùy lúc có thể lao ra, nhưng Triệu Mỹ Lệ lại thoát đồ của cô như vậy, hắn không thể không suy xét thanh danh của cô, "Mau mặc quần áo vào đi!"
Cô đẩy hắn ngồi xuống, dùng ngón tay thon dài chậm rãi cọ cằm bóng loáng, "Nếu bây giờ anh dám đi ra ngoài, tôi liền nói với mọi người, anh muốn cưỡng hiếp tôi."
Tiểu Bạch theo bản năng điều chỉnh tầm mắt lại vừa vặn có thể nghiêm túc nhìn thẳng Triệu Mỹ Lệ, rồi lại thấy cảnh xuân trước ngực. Hắn càng xấu hổ thêm, "Cô thật không biết xấu hổ!"
Triệu Mỹ Lệ cười, "Không bằng bây giờ anh đi theo tôi, chúng ta cùng nhau hưởng thụ khoảnh khắc kết hợp tuyệt vời đi."
Ngón tay cô trượt xuống dưới, chạm vào hầu kết rung động của hắn, âm thanh mị hoặc, "Hử? Tiểu xử nam?"
Tiểu Bạch nghe thấy cụm từ kia cả người chấn động, Triệu Mỹ Lệ liền biết mình đoán đúng rồi, quả nhiên là một xử nam ngây thơ.
Thừa dịp hắn còn đang ngẩn người, cô lập tức cởi áo blouse trắng. Cởi bỏ thắt lưng, một loạt âm thanh sột soạt, lúc định bắt lấy thứ gì đó trong quần hắn, Tiểu Bạch vẫn không sợ giãy giụa, "Cô đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, mau dừng tay!"
Triệu Mỹ Lệ hừ nhẹ một tiếng, cách quần lót bắt lấy đồ vật của hắn.
Tiểu Bạch sống hai mươi mấy năm, lần đầu tiên bị phụ nữ không hề cố kỵ mà nắm giữ mạch máu của mình, thậm chí còn dùng tay xoa đồ vật, mà hắn cũng có thể cảm nhận được thứ kia chậm rãi cứng lên.
Triệu Mỹ Lệ cũng nhân lúc này một tay cởi hẳn váy xuống, trên người chỉ còn quần lót, còn lại toàn thân trắng nõn.
Cho dù Tiểu Bạch muốn đẩy cô ra, nhưng cũng không thể làm được. Hắn không dám ngước mắt lên, vì sợ nhìn thấy thân hình cô.
Triệu Mỹ Lệ lấy thứ trong quần của hắn ra khỏi, kinh ngạc cảm thán nó thật lớn, bắt đầu dùng lực loát động.
Tiểu Bạch kinh ngạc trừng mắt, toàn bộ các dây thần kinh bên dưới đều đang run rẩy kêu gào dưới những ngón tay của người phụ nữ.
Bên ngoài WC có tiếng bước chân.
Tiểu Bạch bỗng nhiên bừng tỉnh, thấp giọng cảnh cáo Triệu Mỹ Lệ, "Đừng động nữa!"
Bởi vì bước chân tới gần, nửa thân dưới của hắn càng trở nên cứng hơn.
Người phụ nữ không kiềm chế được dục vọng, lập tức kéo quần lót của mình xuống, nắm dương vật to lớn của hắn đút thẳng vào.
"Hừ! —" Dương vật bỗng nhiên bị đẩy vào một nơi mềm mại ẩm ướt, cảm giác mãnh liệt đột nhiên bao bọc khiến hắn không nhịn được tóm lấy đùi cô, mạch máu tựa như bị dâm mĩ ô nhiễm.
"A..." Triệu Mỹ Lệ thấp giọng thở hổn hển, cô không nghĩ so sánh, nhưng đồ vật của Tiểu Bạch lớn hơn nhiều so với bạn trai cũ của cô, vừa cắm vào lập tức tràn ngập lối đi bên trong, quy đầu đâm vào cửa tử cung.
Cô bắt đầu dùng mông vuốt ve đồ vật của hắn, dương vật thô to không ngừng cọ xát ở trong tiểu huyệt ướt dầm dề, làm hai người đều không kìm được thở gấp.
Các đốt ngón tay của Tiểu Bạch co lại, dùng sức nắm lấy đùi cô, cắn răng nói: "Cô..."
Tiểu Bạch cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng hạ thân lại bị sự mềm mại chặt chẽ kia hấp thu, khoái cảm vui sướng từ dương vật tràn ra lan khắp cơ thể, xương mu cũng không bị bỏ qua, không ngừng bị cọ bởi làn da kiều nộn giữa hai đùi cô.
"Muốn dục tiên dục tử không?" Triệu Mỹ Lệ bỗng nhiên dùng sức kẹp chặt hạ thể, dương vật cắn mạnh, Tiểu Bạch phản ứng quá lớn cơ bắp toàn thân đều căng thẳng, khoái cảm không ngừng len lỏi qua dây thần kinh đang run rẩy.
"Ưm a..." Triệu Mỹ Lệ cũng sướng, đem ngực của mình áp sát đến đầu của hắn, sau đó dùng hai tay ôm lấy gáy hắn, đem mặt hắn áp vào bộ ngực, đầu vú không ngừng cọ qua gò má trắng nõn, "Liếm, mau liếm tôi."
Cả khuôn mặt của Tiểu Bạch đều đỏ bừng, trong mắt đều là nhũ hoa lắc lư, lý trí bị đánh nát từng chút một. Đầu óc được bao phủ bởi một lớp sương dày đặc, mọi thứ trước mắt đều trở nên mơ màng.
Hắn chậm rãi nâng lên tay, dán bàn tay lên đó xoa lên xoa xuống.
Quả nhiên... xúc cảm tốt đẹp.
Đôi chân trần của Triệu Mỹ Lệ vừa lạnh vừa trơn dán lên quần tây, động tác thô lỗ, nhưng lại có khoái cảm không thể giải thích được.
Vô tình cả hai người đều mất kiểm soát trong bầu không khí sắc tình này.
Tiểu Bạch cúi đầu, mặt vùi vào ngực cô, nắm vòng eo cô, hạ thân dùng sức đâm về phía trước, trong khe hẹp phát ra âm thanh da thịt va chạm.
Trong lúc liên tục ra vào, tiếng thở dốc nhiệt tình của đàn ông và phụ nữ đan chéo vào nhau.
Lần đầu tiên xuất tinh trong cơ thể người phụ nữ, trong thân thể của Tiểu Bạch xuất hiện một dòng khoái cảm bùng nổ.
Cảm giác xấu hổ và khoái cảm hỗn loạn khiến mặt hắn đỏ bừng. Dục vọng của người phụ nữ không hề suy giảm, tay chống ở trên cửa, đưa lưng về phía hắn, hai chân đứng thẳng, để lộ tiểu huyệt sưng đỏ đối mặt với hắn.
Triệu Mỹ Lệ dùng ngón tay bẻ hai cánh hoa ra, tinh dịch trắng đục từ bên trong chảy xuống dưới, trượt đến giữa hai chân, có vài giọt tích ở trên sàn.
Tiểu Bạch nhìn thấy lối vào màu hồng đậm, không thấy rõ đường đi, dụ hắn nảy ra ý tưởng điên cuồng muốn thâm nhập thăm dò.
Dục vọng khiến hắn nắm lấy eo cô, tiếp tục đút dương vật đang cương cứng vào trong...
————————————————
Common for reading❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro