Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 1: Hôn lễ náo nhiệt

Tống Thừa Nhiên thật sự không kìm nén được niềm hạnh phúc, ở bệnh viện luôn trưng bộ dáng cao lãnh, nhưng lúc này nhìn thấy ai đều sẽ chủ động chào hỏi.

Bởi vì hắn trải qua nỗ lực không ngừng, thành công làm Lâm An có thai. Lúc mới kiểm tra xong, hắn sửng sốt mười mấy giây, sau đó chậm rãi bật cười, nếu không phải trong đầu còn có lý trí tồn tại, hắn hận không thể lập tức ôm Lâm An nâng lên cao.

Con gái a, cuối cùng cũng có con gái!

Hắn mỗi ngày đều tựa đầu vào bụng Lâm An, rõ ràng bụng vẫn chưa lộ rõ, nhưng dường như hắn lại có thể cảm nhận được sinh mệnh kia, mỗi ngày đều lắng nghe động tĩnh của đứa nhỏ.

Lâm An mang thai ba tháng đầu phản ứng có chút nghiêm trọng, hay bị nôn nghén, cô khó chịu thì Tống Thừa Nhiên là người thống khổ nhất. Hắn gạt hết những công việc có thể, để lại những việc cần thiết, mỗi ngày đều bận trước bận sau chăm sóc cô.

Lâm An nói rằng chỉ là đôi khi khó chịu, nên hắn không cần làm quá lên. Tống Thừa Nhiên lại không đáp ứng, thậm chí còn muốn cô ở nhà dưỡng thai, sau đó tìm mấy người giúp việc đáng tin cậy tới chăm sóc cô.

Lâm An bĩu môi nói: "Không, em muốn đi làm! Ở trong nhà mãi cũng sẽ chán."

Tống Thừa Nhiên thấy cô không vui, vội vàng dỗ dành, cuối cùng đành phải làm đáp ứng yêu cầu cầu của cô.

Bà nội Tống thường xuyên tới thăm bọn họ, còn mang một ít đồ dùng cho trẻ con như xe nôi, quần áo nhỏ, khiến Lâm An cảm thấy cô không phải là người mang thai ba tháng, mà là sắp sinh.

Đương nhiên, Tống Thừa Nhiên cũng cấm dục ba tháng, ngày thường chỉ có thể hôn miệng, âm thầm dùng đôi tay nhỏ bé cho đỡ thèm.

Lâm An không có nhu cầu về phương diện này, cô ăn nhiều hơn so với trước đây, được bồi dưỡng trắng trẻo mập mạp. Nhìn bộ ngực hơi lớn hơn của mình, cô cảm thấy khá thỏa mãn.

Nếu mỗi tối Tống Thừa Nhiên sẽ không nhào nặn hai bánh bao thịt này thật lâu thì cô sẽ càng vui vẻ.

...

Vào cuối mùa hè, bọn họ đều nhận được thiệp cưới cùng lúc. Bác sĩ Tiểu Bạch mời Tống Thừa Nhiên tới dự hôn lễ của anh ấy, Triệu Mỹ Lệ mời Lâm An đi dự hôn lễ của cô ấy.

Tống Thừa Nhiên cùng Lâm An nhìn nhau, bọn họ cùng dự một hôn lễ!

Không nghĩ tới tác phong Triệu Mỹ Lệ cùng Tiểu Bạch nhanh như vậy, vào dịp Tết bọn họ đã gặp ba mẹ hai bên. Tiểu Bạch thật dễ dàng vượt qua cửa ải của ba mẹ Triệu Mỹ Lệ, mà Triệu Mỹ Lệ lại phải giả bộ một bộ dáng hiền thục, mới thu phục được ba mẹ Tiểu Bạch.

Vào ngày cưới, Triệu Mỹ Lệ căn bản không quan tâm phù dâu và phù rể đã kết hôn hay chưa, trực tiếp mời Tống Thừa Nhiên cùng Lâm An làm phù rể và phù dâu, hôn lễ vô cùng náo nhiệt tiến hành.

Người chủ trì buổi lễ đọc diễn văn ở trên sân khấu, dựa theo trình tự nên nói "Tôi nguyện ý", những bác sĩ Tiểu Bạch trực tiếp bỏ qua, đi thẳng tới bước "Chú rể hôn cô dâu".

Cả hội trường lập tức vỗ tay nồng nhiệt cùng tiếng cười.

Lâm An nhìn Tiểu Bạch chủ động như vậy, Triệu Mỹ Lệ hiểm khi bày ra vẻ xấu hổ. Cô chợt liền nhớ tới lúc mình kết hôn, Tống Thừa Nhiên còn không muốn hôn cô, là tự cô nhào người hôn hắn.

Cô nhìn thoáng qua Tống Thừa Nhiên bên cạnh, ghé sát lỗ tai hắn nói nhỏ, "Lúc chúng ta kết hôn anh còn không chủ động hôn em."

Tống Thừa Nhiên là người thông minh, lập tức liền biết mình nên làm như thế nào, hắn ôm lấy Lâm An hôn cô nồng nàn hơn cả cô dâu chú rể.

...

Không biết là nghe theo ý kiến của bạn học cũ nào, phù rể phù dâu rủ nhau trốn ở trong tủ quần áo, chuẩn bị động phòng. Tống Thừa Nhiên không quá tình nguyện, nhưng nhìn thấy Lâm An nóng lòng muốn thử, hắn mới đồng ý.

Bọn họ thừa dịp Triệu Mỹ Lệ cùng Tiểu Bạch đang chúc rượu ở bên ngoài, liền trộm chạy vào trong phòng. Tủ quần áo cao hai mét, rộng một mét, còn chưa xếp quần áo vào trong, rất thích hợp giấu người.

"Mau đi vào." Lâm An lập tức xông vào trong tủ quần áo, Tống Thừa Nhiên nhìn động tác nhanh như vậy liền sợ cô không cẩn thận bị trượt chân.

Cô chính là như vậy, luôn luôn tràn đầy sức sống, Tống Thừa Nhiên nở nụ cười yêu chiều nhàn nhạt rồi bước vào theo.

Lâm An duỗi tay đóng cửa tủ quần áo lại, bên trong lập tức tối đen. Hai người có thể tự do hoạt động trong này, chỉ là không thể duỗi thân ra mà thôi.

Lâm An còn chưa làm nháo động phòng tân hôn, nghĩ lại thấy kích thích, cô quay đầu hỏi Tống Thừa Nhiên, "Anh nói xem, chúng ta đợi khi nào có thể nhảy ra?"

Hắn nheo mắt, cũng không nghĩ tới vấn đề này, "Em quyết định đi."

Nghĩ nghĩ, Tống Thừa Nhiên lại nói thêm một câu, "Em không thể nhảy ra, chú ý chút."

Dứt lời, hắn còn sờ sờ bụng hơi nhô ra của cô.

Lâm An biết Tống Thừa Nhiên quan tâm cô, nhưng ngoài miệng không nhịn được trêu ghẹo một câu, "Hừ, em thấy anh chỉ là muốn con gái, cơ bản là không phải suy nghĩ vì em."

Tống Thừa Nhiên nghe xong trong lòng kêu oan uổng, ôm lấy cô, ánh mắt chân thành tha thiết cháy bỏng, "Anh yêu em."

Da mặt hắn càng ngày càng dày, có thể tùy thời tùy chỗ nói vài lời âu yếm, nhưng lần nào cô cũng rất hưởng thụ.

Vừa định đáp lời, bỗng nhiên nghe thấy ngoài tủ quần áo có tiếng động, Lâm An nhìn qua khe hở trong tủ quần áo liền thấy Tiểu Bạch kéo theo Triệu Mỹ Lệ đi vào.

Lâm An thấy đã đến lúc dọa bọn họ rồi, định lôi kéo Tống Thừa Nhiên đi ra ngoài, nhưng động tác hai người này lại làm Lâm An kinh ngạc đến hô hấp cứng lại.

Triệu Mỹ Lệ mặc váy cưới trắng tinh, tóc đen cũng bị vấn lên, trang điểm nhẹ nhàng. Trước mặt người khác cô ấy luôn là một thục nữ, lúc này ở trong phòng, lập tức hóa thành nguyên hình.

Cô đối mặt với Tiểu Bạch, đột nhiên nhấc váy cưới lên, lộ ra hai chân dài trắng nõn, bởi vì góc độ nên không thể nhìn rõ trước mắt như thế nào nhưng lời nói của Triệu Mỹ Lệ đã thể hiện ra hết cả.

"Để anh nhìn xem tiểu bức của bổn cô nương!"

Lâm An nghẹn họng nhìn trân trối, Triệu Mỹ Lệ làm sao lại tu luyện đến trình độ kinh người như vậy. Cô vội vàng đẩy Tống Thừa Nhiên trở lại bên trong, nhưng cô lại nhìn từ khe hở ra bên ngoài.

Tiểu Bạch một thân âu phục trắng, khiến hắn càng thêm vẻ đẹp trai cao lớn. Vẻ mặt của hắn không thuần khiết giống như ngày thường Lâm An nhìn thấy, thậm chí còn ẩn ẩn theo hướng sắc tình.

"Được, để cho anh nhìn."

Dứt lời, Tiểu Bạch liền nửa quỳ ở trước mặt Triệu Mỹ Lệ, tiếp theo liền truyền đến tiếng nước mút mát.

Lâm An đột nhiên không kịp phòng ngừa, thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi, hai người họ cứ trực tiếp bắt đầu chuyện phòng the như vậy sao!

Sớm biết như thế, cô cùng Tống Thừa Nhiên nên nhân lúc họ vào cửa thì nhảy ra dọa rồi, với tình huống này bây giờ, sao cô có thể đi ra ngoài a?

Lâm An nghĩ lại, có một màn xuân cung đồ sống xem miễn phí này, cùng lắm thì ở tạm trong tủ một đêm. Nghĩ đến đây, cô có chút chờ mong mà xoa xoa tay, biểu tình dần dần biến thái, tiếp tục nhìn ra bên ngoài.

Tống Thừa Nhiên đứng ở phía sau không thấy được gì, mới vừa thấy giọng nói của Tiểu Bạch, hắn đã bị Lâm An đẩy trở về.

Khi nào mới có thể đi ra ngoài? Hắn còn muốn trở về ngủ cùng cô.

Lâm An bên này xem rất hăng say, tuy rằng tầm mắt bị váy cưới của Triệu Mỹ Lệ che không ít, nhưng nghe tiếng thở dốc càng lúc càng lớn của Triệu Mỹ Lệ cùng tiếng nước rõ ràng, cô liền biết cuộc chiến bên ngoài rất kịch liệt.

Tống Thừa Nhiên nhíu mày, bên ngoài sao lại có thanh âm lạ.

Mà bên ngoài.

Tiểu Bạch được Triệu Mỹ Lệ dạy dỗ đến mức rất thành thục với các công cụ tình dục, hắn đặt Triệu Mỹ Lệ lên giường, sau đó thần thần bí bí lấy ra một rương bảo bối từ dưới gầm giường.

Triệu Mỹ Lệ vừa thấy mấy thứ kia, lập tức chủ động cởi quần áo của mình ra, "Đến đây đi, bảo bối!"

Tiểu Bạch lấy ra một chiếc roi da cùng còng tay đặc biệt từ trong rương, Lâm An mở to mắt, không nghĩ tới bọn họ kích thích như vậy, giây tiếp theo Tiểu Bạch liền đưa chiếc roi da cho Triệu Mỹ Lệ.

Khóe miệng Tiểu Bạch cong lên, thật là quyến rũ mê người.

Trong lòng Lâm An vẫn luôn niệm "Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn..."

Nhưng đôi mắt của cô lại nhìn không chớp mắt.

Tiểu Bạch cởi áo vest ra, cà vạt, áo sơ mi, kế tiếp lại là quần, chỉ để lại một chiếc quần lót trên người, bộ vị kia bị quần lót bao lại, lộ ra hình dạng không nhỏ.

Triệu Mỹ Lệ vươn đầu lưỡi, dụ hoặc liếm liếm môi đỏ của mình, cầm roi da màu đen đập trên giường một cái, "Tiếp tục cởi cho bổn cô nương!"

Ánh mắt Tiểu Bạch sâu kín, chậm rãi nói, "Tuân mệnh, nữ vương đại nhân."

Lâm An đột nhiên quay đầu, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, ẩn ẩn còn mang theo ngượng ngùng.

Tống Thừa Nhiên nghe cuộc trò chuyện bên ngoài không thích hợp, thần sắc Lâm An lại cổ quái, hắn không rõ vì sao, đành phải hạ giọng hỏi nhẹ bên tai cô: "Bọn họ đang làm gì?"

Lâm An mặt đỏ tới mang tai, muốn tiếp tục nhìn rồi lại sợ bị Tống Thừa Nhiên phát hiện, cô đành nhỏ giọng đáp, "Bọn họ đang làm chuyện xấu, anh đừng nhìn lén."

Tống Thừa Nhiên gật đầu.

Trẻ nhỏ dễ dạy! Lâm An vừa lòng nhìn ra bên ngoài, phát hiện Tiểu Bạch đã tự đeo còng tay bạc lên tay mình, ngoan ngoãn nằm trên giường, ở giữa quần lót được vạch ra nhưng bị Triệu Mỹ Lệ chặn lại.

Triệu Mỹ Lệ cầm roi da tiếp tục đánh lên người Tiểu Bạch, "Bạch bạch bạch" vài cái, hắn liền thở hổn hển vài tiếng, cổ tay bọ khóa bởi còng tay, tiếng vang sắc nét giữa các lần.

Triệu Mỹ Lệ nhìn mà hai mắt bốc hỏa, lại cầm roi da trực tiếp cọ hạ thân hắn, tiểu mập mạp lập tức bị kích thích sưng lên, "Nơi này, có muốn ta dùng roi quất không?"

Tiểu Bạch ngượng ngùng gật đầu, Triệu Mỹ Lệ lập tức vung roi đánh tiếp, roi da cơ hồ không ngừng chạm vào da thịt trần trụi của hắn, khoái cảm kỳ lạ chậm rãi nổi lên từ cơn đau rát, hắn thiếu chút nữa nổ tung, côn thịt càng thêm trướng đau, chỉ có thể liều mạng kìm xuống dục vọng bắn tinh, mắt trông mong Triệu Mỹ Lệ nhanh chóng ngồi lên.

Triệu Mỹ Lệ sớm ngứa ngáy khó nhịn, lập tức nhào tới, nắm phân thân của hắn nhắm ngay bên dưới rồi đột nhiên ngồi xuống.

Với tư thế này cơ thể tiến vào thật sâu, cực đại lập tức cắm vào hoa tâm.

Triệu Mỹ Lệ thở dốc, "Bảo bối, em thích anh như vậy."

Sau đó Triệu Mỹ Lệ liền điên cuồng bắt đầu vặn vẹo cái mông, không ngừng làm trò ở trên người Tiểu Bạch, hắn cũng dùng eo hông của mình dùng sức hướng lên trên.

...

Lâm An mặt đỏ như rỉ máu, che lại miệng mình không để phát ra âm thanh kinh ngạc.

Một thân thể nóng bỏng bỗng dán ở phía sau lưng, trong mũi như có mùi cỏ khô, là hơi thở nam tính cường tráng. Cô giật mình, phát hiện Tống Thừa Nhiên đã ôm cô từ phía sau, giọng nói trầm thấp nhưng tràn đầy từ tính, "Bọn họ đang làm chuyện xấu gì?"

Lâm An ấp úng, "Bọn họ, bọn họ chính là..."

Đôi mắt Tống Thừa Nhiên tối sầm lại, sau đó hắn nghe hiểu được âm thanh bên ngoài, cô gái nhỏ này còn muốn hù dọa hắn.

Hôm nay Lâm An cũng ăn mặc váy dài, hắn kéo váy cô, bàn tay to liền chui vào theo làn váy, cách hai lớp vải mỏng sờ vào, thấy có chút ướt át.

Tống Thừa Nhiên: "Là làm chuyện xấu như vậy sao?"

Lâm An sửng sốt, không khỏi cao giọng hơn, "Đừng!"

May mắn bên ngoài Triệu Mỹ Lệ cũng đồng thời hét lên một tiếng, nếu không Lâm An sẽ bị phát hiện.

Lâm An lập tức hạ giọng , "Anh đừng lộn xộn, nơi này không an toàn."

Tính dục của hắn rất mạnh, nghẹn ba tháng đều không phóng thích đúng cách. Tình trạng thai nhi hiện tại cũng ổn định, có thể thích hợp làm chút chuyện phòng the, đáng tiếc cô vẫn luôn không có ham muốn dục vọng, lần này thật vất vả có cơ hội, hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ.

"Bọn họ sẽ không phát hiện." Tống Thừa Nhiên nói, bàn tay to nhân cơ hội chui vào quần lót cô, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa tiểu huyệt chặt khít, đầu ngón tay quấn lấy ái dịch ướt át.

Lâm An chưa kịp trả lời, hai ngón tay hắn đã cắm vào.

"A!" Lâm An cắn chặt môi dưới, hạ thân lập tức mút ngón tay hắn.

Tống Thừa Nhiên thở dài một hơi, nơi này thật chặt, nếu không phải trong tủ quần áo quá hẹp, hắn thật muốn đem đồ vật của mình cắm vào.

Dưới thân dính nhớp làm người ta cảm thấy tội lỗi, Lâm An dùng sức kẹp chặt hai chân, nhưng không lay chuyển được lực độ của hắn, ngón tay thọc vào rút ra nhanh chóng khiến cô có cảm giác dâm thủy từ tiểu huyệt chảy ra bắn lên tay hắn.

Tay khác của Tống Thừa Nhiên xoa nắn bộ ngực, đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm vào cổ cô, cúi đầu mút một mảng da trắng nõn sau cổ.

Ngón tay hắn không ngừng cào thành trong tiểu huyệt, Lâm An bị kích thích đến hai chân phát run, miệng đè nén tiếng rên rỉ nhè nhẹ truyền vào tai hắn.

Động tác ngón tay thuần thục, khoái cảm của cô bị khiêu khích ra, không gian trong tủ quần áo không lớn, lập tức tràn ngập hơi thở dâm mỹ của tình yêu.

Lâu rồi không làm tình, Lâm An rất nhanh đã cao trào, hạ thân co rút, một dòng chất lỏng nóng chảy ra, tiểu huyệt cũng gắt gao kẹp ngón tay.

Cảm giác chặt như vậy, dường như là đang kẹp phân thân của hắn.

Tống Thừa Nhiên cắn da thịt sau cổ Lâm An, kìm nén tiếng rên của mình. Hắn nương theo sự mẫn cảm sau cào trào cùng ái dịch nóng hổi của cô mà tiếp tục động tác của ngón tay.

...

Lâm An hối hận muốn chết, sao cô lại có thể đáp ứng yêu cầu nháo động phòng như này, làm hại cô bây giờ không thể lên tiếng, chỉ có thể ngoan ngoãn bị hắn chà đạp.

Bên ngoài tiếng rên rỉ hết đợt này đến đợt khác, không biết khi nào mới có thể dừng lại. Hai chân cô nhũn ra, hận không thể lập tức tìm một chỗ ngồi xuống.

Không, hẳn là tìm một chỗ để trừng phạt tên khốn Tống Thừa Nhiên này!

"A..." Thật là thoải mái a, hình như cũng không tồi lắm.

Chỉ cần bỏ qua đồ vật cứng rắn luôn chọc sau lưng cô, thì Lâm An sẽ thật hưởng thụ hắn hầu hạ.

Âm thanh bên ngoài dần dần nhỏ xuống, Lâm An nhìn qua khe hở thấy, ra là hai người kia đã đi vào phòng tắm.

"Cơ hội tốt!" Bọn họ có thể chuồn ra ngoài.

Đấu óc của Tống Thừa Nhiên xoay chuyển nhanh hơn cô nhiều, hắn lập tức bỏ váy cô xuống, ôm cô ra khỏi tủ quần áo, cũng chuẩn bị tìm một phòng để nghiền nát cô.

Tống Thừa Nhiên quyết định, tối nay sẽ không trở về nhà.

————————————————

Eira: Xin chào mọi người. Xin lỗi vì đã mất tích một khoảng thời gian và để mọi người chờ lâu. Bây giờ mình đã quay lại để hoàn thành nốt phiên ngoại này. Về bộ "Một tay xoa lớn" mình xin lỗi vì không thể đáp ứng edit hết truyện được, mọi người có thể search bộ này trên google nhé, có nhiều bạn edit hoàn rồi ạ. Lần này mình edit có thể "trôi" hơn những chương đầu, mọi người đọc và cảm nhận giúp mình xem đã khá hơn nhiều chưa nhé. Sắp tới mình cũng sẽ ra một bộ khác bù lại. Hy vọng mọi người có thể tiếp tục ủng hộ mình. Thank you so much.

Common for reading❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro