Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C3 : Bị Hôn ❤

Vân Sơ Nguyệt nhạy bén cảm giác được, vòng tay bỗng nhiên truyền đến một dòng nước ấm , nhưng mà nhìn bề ngoài cũng không có chút biến hóa nào .
Không đợi nàng tiếp tục tìm tòi nghiên cứu chuyện như thế nào, trên cổ tay bỗng dưng đau xót, nàng lại là bị cắn!
Quả nhiên là quỷ hút máu .
Nàng lửa giận ứa ra bỗng nhiên ngẩng đầu liền ngay lỗ tai nam nhân áp tới , đừng tưởng rằng chỉ có hắn biết cắn người, nàng cũng biết a !
Nam nhân phản ứng cực nhanh vượt qua tưởng tượng, trong nháy mắt ngay lúc nàng ngẩng đầu, đầu hắn liền xoay qua bên cạnh một chút .

“Đáng chết quỷ hút máu, ta muốn…… Ngô……”
Vân Sơ nguyệt bỗng nhiên mở to hai mắt,cảm xúc trên môi mềm mại mà lạnh lẽo làm nàng trong nháy mắt dại ra, đáng chết quỷ hút máu cư nhiên hôn nàng! Không thể tha thứ!

Trên môi hắn còn lưu lại mùi máu tươi, đó là máu của nàng , lúc này bị đầu lưỡi của hắn từng chút đưa vào trong miệng, lập tức sinh ra một mùi vị sắc rỉ .

Nàng mắt phượng híp lại, bỗng nhiên một ngụm cắn trên đầu lưỡi đang làm việc ác kia, nam nhân bỗng dưng lui đi ra ngoài, con ngươi màu tím nhạt hiện lên một tia tức giận, hung hăng nhìn chằm chằm nàng.

Mùi máu tươi trong miệng Vân Sơ Nguyệt càng đậm, trên mặt hiện lên một tia khoai chí khi thực hiện được ý đồ ,dám đánh lén nàng phải chuẩn bị , bị nàng trả thù . Tuy rằng nam nhân là người đẹp nhất nàng từng gặp qua, nhưng không đại biểu hắn có thể tùy ý làm bậy.

Ngay lúc Vân Sơ Nguyệt cho rằng đối phương sẽ trực tiếp giết nàng ,lại ngoài ý muốn phát hiện nam nhân có dung nhan lãnh huyết tàn khốc cư nhiên sinh ra một tia vết nức , màu sắc lãnh lệ dần dần thối lui, con ngươi màu tím nhạt cũng từng chút giảm dần , cuối cùng cư nhiên biến thành màu đen.

Mái tóc dài màu tím mềm mại cũng từ từ biến hóa, như là trong tắc kè hoa trong truyền thuyết , từ đỉnh đầu đến cuối, chậm rãi biến hóa thành màu đen .
Hoa sen yêu dị nơi thái dương cũng dần dần nhạt , cuối cùng biến mất vô hình.

Tuy là Vân Sơ Nguyệt có kiến thức rộng rãi, lúc này cũng bị kinh sợ, thế giới này mặc dù huyền huyễn , nhưng chưa từng nghe qua có hiện tượng kỳ quái như vậy .
Người nam nhân này, đến tột cùng là thứ gì ?
Cánh tay cùng hai chân nàng bị giam cầm cũng không có dấu hiệu buông ra , nàng trơ mắt nhìn nam nhân ở trước mặt nàng trình diễn biến thân, lông mày nhẹ nhàng khơi lên lộ ra thần sắc cảm thấy hứng thú .

“Nguyên lai không phải quỷ hút máu, mà là người sói.”
Tối nay vừa vặn là đêm trăng tròn, Vân Sơ Nguyệt đảo qua phía chân trời sáng ngời như minh nguyệt, trào phúng một câu.

Nam nhân sau khi biến hóa rút đi thị huyết cùng tàn nhẫn , dung nhan như ngọc hiện ra một tia ôn hòa, hai tròng mắt đen bóng hiện lên kinh ngạc, làm hắn nhìn qua nhiều thêm một phần đứng đắn. Nồng đậm lông mi đen , như là hai thanh bàn chảy .
Hắn bỗng nhiên vươn ra đầu lưỡi hồng nhạt ở trên môi liếm liếm, vừa vặn liếm đi vết máu trên môi . Khóe môi hơi hơi gợi lên, xinh đẹp hơn hạnh hoa đang tung bay đầy trời .
Vân Sơ nguyệt trong đầu không tự chủ được hiện lên bốn chữ Phong hoa tuyệt đại .

“Hương vị không tồi.”

Không biết hắn đang nói đến tư vị mùi máu hay nụ hôn kia .

Vân Sơ nguyệt cười lạnh một tiếng: “Đích xác không tồi.”
Nàng cũng cắn hắn một ngụm, như thế còn không biết ai chiếm ai tiện nghi ai (>^ω^<) 。

“Ha ha, quả nhiên là vật nhỏ thú vị . Thế nhân đều nói tam tiểu thư tướng phủ trời sinh phế vật, hiện giờ vừa thấy, tựa hồ tất cả mọi người đều bị lừa gạt.”
Giọng nói nam nhân trầm thấp mà mềm nhẹ, tựa như là một trận gió xuân nhẹ nhàng mơn trớn, không chú ý liền tiêu tán.

Vân Sơ Nguyệt hai mắt hơi hơi nheo lại, người nam nhân này cư nhiên biết thân phận của nàng, xem ra hắn nhận thức nàng. Nhưng trong đầu nàng lại không có chút ký ức nào về người nam nhân này , hắn đến tột cùng là ai?

“Nếu ngươi đã biết bí mật này, cũng chỉ còn một đường có thể đi " .
Nàng hiện tại còn chưa muốn cho mọi người đều biết việc này, trước lúc nàng chân chính cường đại , tuyệt không thể cho bất luận kẻ nào tiết lộ bí mật này. Những kẻ đã khi dễ nàng ,nàng một người cũng đều không tính buông tha.

“Nga? Ngươi muốn giết ta? Vừa vặn ta cũng có ý tứ này, người biết bí mật này của ta cũng không thể sống sót.”  Ánh mắt nam nhân dần dần sâu thẳm lên, biểu hiện ôn hòa giả dối thối lui, cả người tản mát ra hàn ý lạnh lẽo.

Vân Sơ Nguyệt bị hắn đè ở trên mặt đất không thể động đậy, cái trán không khỏi thấm ra một tia mồ hôi lạnh, người nam nhân này hiện tại muốn giết nàng dễ như trở bàn tay! Nhưng cho dù chết, nàng cũng sẽ kéo hắn làm đệm lưng.

Trên người nam nhân dần dần tản mát ra một vòng vầng sáng nhàn nhạt màu tím ,khí thế càng thêm bức người , liền ngay lúc Vân Sơ Nguyệt cho rằng hắn muốn động thủ, trên người bỗng nhiên nhẹ đi , hắn bay lên giữa không trung .
Vân Sơ Nguyệt xoay người một cái đứng lên, đề phòng mà nhìn hắn chằm chằm .

“Nha đầu thú vị , ngươi biết bí mật của ta , ta cũng biết bí mật của ngươi, chúng ta tạm thời huề nhau. Có duyên gặp lại.”
Nam nhân nhẹ điểm mủi chân ở một mảnh hạnh hoa tung bay tiêu tốn, dáng người màu tím uyển chuyển nhẹ nhàng bay đi , giây lát liền biến mất ở giữa không trung.
Đây là tiến vào Thiên Giai linh giả mới có thể tu luyện thuấn di thuật cự li ngắn , nam nhân này quả nhiên là kẻ cường đại biến thái!

Vân Sơ Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, cắn răng nói: “Đừng để cho ta biết ngươi là ai, nếu không nhất định đánh ngươi đến răng rơi đầy đất!”

“Ngươi hiện tại muốn đánh hắn đến răng rơi đầy đất sợ là không dễ dàng.”
Một giọng nói xa lạ bỗng nhiên truyền vào trong đầu, Vân Sơ Nguyệt sợ hãi cả kinh, lại tới là cường đại cao thủ nào , mà nàng một chút hơi thở cũng không cảm giác được?

“Lén lút, có bản lĩnh liền đi ra !” Đêm nay thật là quá rối, như thế nào liên tiếp gặp được nhiều cao thủ như vậy ?

“Ai nha ai nha, đừng kêu lớn tiếng như vậy, ta ở trong vòng tay của ngươi a..., không có biện pháp đi ra nha ! "
Giọng nói kia là trực tiếp truyền vào trong đầu nàng. Vân Sơ Nguyệt tựa hồ ý thức được cái gì, lắc mình một cái liền vào phòng.

Nàng xoa xoa vòng ngọc bích sắc trên tay trái ,vòng ngọc này cùng lúc trước quả nhiên không giống nhau, bên trong xanh biếc lại mang theo một tia đỏ sậm quỷ dị . Vòng tay này cư nhiên có thể hấp thu máu của nàng .

“Quả nhiên thông minh, ta chính là hút máu của ngươi mới có thể cùng ngươi liên hệ . Ai nha ...ai nha..., không thể tưởng tượng được ngủ một giấc thức dậy đã qua năm ngàn năm.”
Giọng nói nghe qua như là tiểu hài tử mười mấy tuổi , nhưng mà câu nói năm ngàn năm, hoàn toàn kích thích đến thần kinh Vân Sơ Nguyệt .

“Ngươi đến tột cùng là cái thứ gì, như thế nào ở bên trong vòng tay của ta ?”

“Ô ô…… Chủ nhân quả nhiên không nhớ rõ Tiểu Linh, cũng phải ngươi đã chuyển sang kiếp khác một trăm lần , không nhớ rõ ta cũng là đương nhiên. Nhưng mà chủ nhân, đời này đã là đời cuối cùng của người nên người nhất định sẽ rất mau nhớ tới ta!”
Giọng nói kia khi thì ưu thương khi thì vui sướng, cơ hồ có thể tưởng tượng bộ dáng khi  hắn nói chuyện . Nhưng Vân Sơ Nguyệt lại hoàn toàn tập trung chú ý nội dung hắn nói ở trên .

Chủ nhân? Chuyển sang kiếp khác một trăm lần ?

Nàng cảm thấy có chút đau đầu, từ khi đi vào thế giới này, gặp được việc lạ thật là quá nhiều. Nàng phải yên tĩnh hảo hảo suy nghỉ một tí .
Ở lúc nàng nhíu mày suy nghĩ sâu xa ,cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên biến đổi, cư nhiên tiến vào bên trong một mảnh không gian kỳ diệu . Tính cách nhạy bén lập tức làm nàng trở nên cảnh giác, vừa ngẩn đầu lại thấy một tiểu nam hài mặc hồng y bay lơ lững giữa không trung, hưng phấn mà đánh giá nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro