Chương 95: Ngoại truyện: Vài chuyện vụn vặt của cặp đôi Hoa Thịnh (1)
Editor: Gấu Gầy
Một vài đoạn ký ức trong quá khứ ①
Hoa Vịnh muốn giết người.
Bởi vì Thịnh Thiếu Du đang loạng choạng đứng ở cửa không chỉ say mèm mà còn dính mùi Omega nồng nặc.
Lý trí mách bảo cậu, một Alpha tham gia tiệc tối thương mại, say rượu và mang theo bạn đồng hành Omega là chuyện rất bình thường. Nhưng về mặt tình cảm, Hoa Vịnh đang cố gắng chiếm được trái tim của Alpha yêu dấu không thể chịu đựng được việc ai đó công khai tiếp cận kho báu mà cậu đã thèm muốn từ lâu.
Ánh mắt dò xét từ đỉnh đầu Thịnh Thiếu Du rơi xuống, cậu nhìn thấy một vết đỏ mờ nhạt trên cổ áo hơi mở của Alpha, như đóa hồng nở giữa bụi gai, tiếc là không phải do cậu trồng.
Trong phút chốc, cậu càng thêm khó chịu.
Hoa Vịnh nghiến răng, lửa giận bốc lên, nhưng để duy trì hình tượng yếu đuối, cậu buộc phải nhẫn nhịn, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Thịnh Thiếu Du, nhận xét: "Anh Thịnh, anh hôi quá."
Công bằng mà nói, trên người Thịnh Thiếu Du có mùi rượu rất nồng, nhưng không khó ngửi. Mùi rượu quyện với hơi ấm cơ thể phả vào mặt, khiêu khích khứu giác và dây thần kinh nhạy cảm của Enigma.
Hoa Vịnh nhìn anh hồi lâu, cuối cùng không kìm được cúi xuống hôn lên đôi môi hé mở của Alpha.
Mùi hoa lan lạnh lẽo bỗng chốc nồng nặc. — Đó là nồng độ đủ để bất cứ Alpha hay Omega nào cũng bị kích thích và nóng lên.
Một vài đoạn ký ức trong quá khứ ②
Ai cũng biết, bộ đồ đua xe liền thân rất ôm sát cơ thể. Để bảo vệ người lái xe một cách tối đa, toàn bộ bộ đồ được làm bằng da đà điểu và hợp kim titan, có khả năng chống mài mòn và chống rách rất tốt. Hầu hết các bộ đồ đua xe đều được trang bị đồ bảo hộ được chứng nhận CE, giống như một bộ áo giáp chiến đấu.
Thay đồ đua xe xong, Hoa Vịnh bước ra khỏi phòng thay đồ, rõ ràng cảm thấy biểu cảm của Thịnh Thiếu Du nhìn mình có chút ngạc nhiên. Bao nhiêu năm qua, cậu đã nắm rõ sở thích của Thịnh Thiếu Du, từ màu tóc, trang phục đến tính cách thể hiện ra đều được thiết kế riêng theo sở thích của anh.
Những ánh nhìn kinh ngạc của mọi người đã trở thành chuyện thường ngày. Hoa Vịnh làm như không hề hay biết, ôm mũ bảo hiểm lặng lẽ bước ra ngoài. Từ đó tới giờ, những người ngưỡng mộ cậu nhiều vô số kể, cậu không rảnh quan tâm.
Chỉ khi quay người mỉm cười với Thịnh Thiếu Du, cậu mới dịu dàng nói: "Anh Thịnh, em thay đồ xong rồi."
Một vài đoạn ký ức trong quá khứ ③
Kỳ mẫn cảm và chứng cuồng tìm bạn đời là hai vấn đề lớn nhất khiến Hoa Vịnh đau đầu trong những năm gần đây.
Kỳ mẫn cảm của Enigma cũng giống như Alpha, đều được chia thành kỳ bình thường và kỳ đặc biệt. Kỳ bình thường xảy ra hai, ba tháng một lần, còn kỳ đặc biệt chỉ xảy ra khi bị thu hút và yêu sâu đậm bạn đời có độ tương thích cực cao. Trong kỳ đặc biệt, tỷ lệ thụ thai của bạn đời cũng sẽ tăng cao.
Lần đầu tiên Hoa Vịnh trải qua kỳ mẫn cảm đặc biệt là vào ngày sinh nhật hai mươi tuổi.
Sinh nhật của cậu rất nhàm chán. Lúc đó, lão đương gia của Bắc Siêu Holdings vẫn chưa chết. Là đứa con riêng thứ mười ba của ông ta, cậu không được ba mình yêu thương, cũng không được coi trọng.
Hoa Vịnh chưa từng gặp mẹ ruột, còn mẹ nuôi thì mất sớm. Nghe nói bà ta chết trong một cuộc đấu súng trả thù, bị lão đương gia dùng làm lá chắn đỡ đạn, chết rất thảm.
Hoa Vịnh không được gặp bà ta lần cuối, chỉ kịp nhìn thấy một hũ tro cốt trong nhà tang lễ.
Nhưng Hoa Vịnh không quá đau buồn. Cậu luôn lãnh đạm, nói là mẹ nuôi thực chất chỉ là người hầu. Khi còn nhỏ, người phụ nữ đó nghĩ rằng cậu còn nhỏ, không hiểu chuyện, nên chỉ tốt với cậu trước mặt người khác. Còn khi chỉ có hai người, bà ta đối xử với cậu rất khác. Cậu thường xuyên bị bỏ đói, chịu lạnh, cho đến khi sáu, bảy tuổi mới đỡ hơn một chút.
Nhưng Hoa Vịnh rất thông minh, những ký ức từ hồi hai, ba tuổi vẫn nhớ rõ. Cậu không có ưu điểm gì nhiều, nhưng thù dai là một trong những đặc điểm nổi bật nhất.
Thẩm Văn Lang, người bạn duy nhất của Hoa Vịnh thường nói cậu lạnh lùng. Nhưng Hoa Vịnh không cho là vậy, cậu không hiểu tại sao con người phải nhiệt tình với rác rưởi.
Ba, chú, anh chị em, ai cũng xảo quyệt, ngu xuẩn, lừa trên gạt dưới, bắt nạt kẻ yếu. Thật sự quá hèn hạ, ngay cả người thân còn như thế, huống chi người ngoài.
Từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành, Hoa Vịnh đã gặp rất nhiều người, có quá nhiều kẻ "miệng nam mô bụng bồ dao găm", nói một đằng làm một nẻo. Chỉ có một mình Thịnh Thiếu Du là ấm áp tươi sáng, giống như mặt trời treo cao trên bầu trời xanh thẳm. Anh khiến Hoa Vịnh không màng đến tình yêu, lần đầu tiên có ham muốn trở thành một vì tinh tú. — Chỉ cần có thể đến gần Alpha đó, cậu không ngại chịu đựng gió lớn và cái lạnh trên cao.
Vào ngày sinh nhật thứ hai mươi, người anh thứ tư của Hoa Vịnh, cũng là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí thừa kế Bắc Siêu Holdings đã bỏ một thứ không sạch sẽ mấy vào đồ uống của cậu.
Anh Tư của Hoa Vịnh là Alpha cấp A, hắn không cố ý nhắm vào Hoa Vịnh, chỉ là muốn dằn mặt những anh chị em khác đang nuôi dã tâm.
Còn Hoa Vịnh chính là "con gà" không may bị nhắm đến.
Hoa Vịnh không phải không nhìn ra biểu cảm khinh thường của người anh trai yêu quý, ánh mắt lóe sáng như đang xem kịch hay, nhưng cậu vẫn thản nhiên uống hết ly nước đã bị bỏ thuốc.
Khả năng thanh lọc mạnh mẽ của Enigma khiến Hoa Vịnh không sợ bất cứ điều gì, sự phân hóa đặc biệt của cậu luôn là một bí mật. Từ nhỏ cậu đã thâm sâu, mưu mô. Cho nên, ngay cả ba ruột và mẹ nuôi cũng không biết, đứa trẻ có vẻ ngoài xinh đẹp yếu ớt lại sở hữu vận may siêu hiếm có tỷ lệ một phần tỷ trên hành tinh này.
Che giấu tài năng, chờ đợi thời cơ, những điều này đối với Hoa Vịnh lớn lên trong môi trường gia đình phức tạp dễ như trở bàn tay.
Vì vậy, mặc dù sau khi uống đồ uống, Hoa Vịnh sắp đến kỳ mẫn cảm chỉ cảm thấy hơi nóng, mệt mỏi và chóng mặt, nhưng cậu vẫn giả vờ choáng váng, không thể cử động, từ từ ngã xuống trước mặt anh Tư.
Tên ngốc đó đến giờ vẫn tin rằng Hoa Vịnh đã phân hóa thành Omega.
Và không có gì thích hợp làm món đồ chơi cho Alpha hơn một Omega con riêng có xuất thân hèn mọn nhưng lại xinh đẹp lạ thường.
Anh Tư tự cho mình chắc chắn sẽ "kế thừa đại nghiệp" sai vệ sĩ khiêng Hoa Vịnh đang mềm nhũn lên. Sau một hồi xóc nảy nhẹ, Hoa Vịnh mở mắt ra, phát hiện mình bị đưa đến phòng nghỉ của người làm vườn phía sau vườn hoa nhỏ.
Hoa Vịnh rất ghét căn phòng chật hẹp đầy mùi đất ẩm mốc, đôi mắt lạnh lùng ngay lập tức trở nên u ám hơn.
Từ khi mười tám tuổi, pheromone của cậu ngày càng khác biệt so với Alpha bình thường, dù là nồng độ, khả năng khuếch tán hay sức ảnh hưởng đều mạnh hơn vượt bậc.
Pheromone quá mạnh tràn ra khiến Hoa Vịnh phải thay miếng dán ức chế pheromone bốn mươi lăm phút một lần.
Mà bây giờ, vừa mới qua nửa tiếng kể từ lần thay cuối cùng.
Miếng dán pheromone sau gáy dần dần không thể che giấu mùi hoa lan lạnh lẽo. Khoảnh khắc bị vệ sĩ ném mạnh lên giường, Hoa Vịnh phải đưa tay che sau gáy mới giữ được miếng dán ức chế pheromone trước cơn giận vô thức của mình.
Trong căn phòng chật hẹp chen chúc sáu bảy người đến xem náo nhiệt, người ngồi dựa vào tường là anh ba Omega và cô em gái Beta hiếm hoi trong số anh chị em của cậu. Bên cạnh mỗi người đều có hai vệ sĩ cao lớn lực lưỡng ép buộc họ ngồi xem người anh thứ tư ra tay với người em thứ mười ba không có địa vị yếu ớt nhất trong nhà.
Còn Hoa Vịnh bị ném lên giường thực ra không quan tâm lắm.
Cảm xúc của cậu thường ổn định, dù bị ném lên giường, cậu cũng chỉ thản nhiên chống tay ngồi dậy. Cổ tay cậu rất nhỏ, xương cổ tay chống trên giường đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc, không khỏi lo lắng nếu một Alpha nào đó chỉ cần dùng chút sức nắm chặt trong lòng bàn tay thì cổ tay mảnh khảnh đó sẽ dễ dàng bị gãy.
Là chủ nhân bữa tiệc sinh nhật, Hoa Vịnh hiếm khi mặc vest. Bộ lễ phục trắng tinh càng tôn lên làn da trắng như tuyết của cậu. Đôi môi đỏ mọng vì nhiệt độ cơ thể tăng cao như hoa mai đỏ nở rộ giữa tuyết trắng.
Sắp đến kỳ mẫn cảm, mấy ngày nay Hoa Vịnh thường xuyên cảm thấy nóng, bồn chồn và dễ cáu kỉnh. Những triệu chứng ban đầu của kỳ mẫn cảm đều được cậu kiểm soát rất tốt.
Cậu là người có thể che giấu sóng gió trong lòng, nắm cả giang sơn trong tay, chỉ uống một chút đồ kích thích thực sự không đáng kể, không đáng để cậu dao động, càng không đáng để tức giận.
Hoa Vịnh vẫn luôn im lặng quan sát, cho đến khi cậu nhìn thấy anh Tư lấy ra tấm poster mà cậu cất giữ.
"Nhóc Mười Ba, đây là Alpha mà mày thầm mến sao?" Hắn cười khẩy, lấy từng tấm poster và ảnh mà Hoa Vịnh cất trong tủ ra ném xuống chân cậu.
"Không ngờ, mới chớp mắt mà nhóc Mười Ba của chúng ta đã trưởng thành. Đã là người lớn biết yêu đương rồi."
Khuôn mặt của Thịnh Thiếu Du đột nhiên phóng to trước mắt, cánh cửa của dục vọng bị một bàn tay vô hình vặn mở. Hoa Vịnh cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng lên, cậu bắt đầu cảm thấy nóng, một luồng nhiệt kỳ lạ dâng lên, khiến trái tim cứng rắn như thép đập thình thịch.
Thái độ của anh Tư đối với poster thực sự không tốt, hành động thô lỗ khiến Hoa Vịnh vẫn luôn bình tĩnh hơi nhíu mày, cậu đưa tay về phía Alpha đang đứng trên cao nhìn xuống, thản nhiên nói: "Trả lại cho tôi."
"Trả lại cho tôi?" Anh Tư lặp lại bốn chữ này, hắn lại cười. Để khuấy động không khí, bọn tay chân của hắn cũng cười theo. Trong phút chốc, tiếng cười vang lên khắp phòng.
Biểu cảm của Hoa Vịnh bình thản và nghiêm túc, lạnh lùng đến mức gần như cứng nhắc. Cậu không hề thấy buồn cười, chỉ cảm thấy lũ rác rưởi này không chỉ cấp bậc thấp kém mà gu hài hước cũng quá tệ. Bàn tay mỏng manh đưa ra xa hơn, liên quan đến Thịnh Thiếu Du, sự kiên nhẫn của cậu sắp cạn kiệt.
"Trả poster lại cho tôi." Chỉ cần tên ngốc này nhanh chóng trả lại poster của anh Thịnh, cậu có thể kiềm chế cơn giận, cố gắng không nổi quạu.
"Được thôi!" Ai ngờ đối phương ngốc vẫn hoàn ngốc, đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Hắn giơ tay lên, xé nát tấm poster in hình mặt nghiêng của Thịnh Thiếu Du, giấy vụn rơi xuống như tuyết. Khẽ nhếch mép, hắn nói với Hoa Vịnh: "Đây, trả cho mày đấy."
Hoa Vịnh ngẩng đầu lên, vẻ mặt vẫn thản nhiên, nhưng ánh mắt đã hoàn toàn lạnh xuống, cậu hất cằm, nhẹ giọng hỏi anh Tư: "Anh muốn giữ tay phải hay tay trái."
Đêm đó, là một đêm biến động của Bắc Siêu Holdings.
Gần như không ai biết đêm đó đã xảy ra chuyện gì.
Mọi người chỉ biết, từ hôm đó, nhà họ Hoa có thêm một cậu Tư tàn phế.
Ngày hôm sau, một chiếc máy bay riêng có in chữ X hạ cánh xuống sân bay công vụ Giang Hỗ.
Cùng ngày, Thịnh Thiếu Du bận tiếp khách đến khuya ngủ rất say vì say rượu.
Nhưng hàng xóm xung quanh nhà anh đều phàn nàn, nói rằng chủ nhà căn hộ bỏ trống quanh năm bên cạnh nhà Thịnh Thiếu Du đã trở về, không biết đang làm gì, ồn ào cả đêm, hình như đã đập phá không ít đồ đạc.
Thịnh Thiếu Du ngủ say như chết, không nghe thấy gì cả.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, anh cảm thấy cơ thể rất nặng nề, mệt mỏi bất thường, cánh tay phải đau nhức đến mức không thể nhấc lên, như thể đã vung vẩy cả đêm.
Mặc dù vậy, nhưng tâm trạng Thịnh Thiếu Du lại khá tốt.
Có lẽ là do người giúp việc trong nhà đã chọn loại hương thơm mới. — Tuy chưa đến mùa hoa lan nở, nhưng đêm đó, hương lan lạnh lẽo trong phòng ngủ của Thịnh Thiếu Du rất tươi mát, khiến người ta cảm thấy thư thái.
—----
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro