Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

"Đừng hét, là trẫm."

"Ngươi yên tâm, sau đêm nay, trẫm sẽ phong ngươi làm Đáp ứng."

Hai mắt Đoan Tĩnh mở to khi nghe thấy lời này, tràn đầy sợ hãi, nàng càng thêm điên cuồng ra sức giãy giụa, "A a ——".

Nhưng Khang Hi bóp chặt hai má nàng, nàng không thể mở miệng, chỉ có thể phát ra những tiếng nức nở vô nghĩa.

Thấy tiểu cung nữ giãy giụa lợi hại, bước chân hoàng đế ngày càng nhanh hơn, mạnh mẽ kéo nàng vào góc khuất một núi giả gần đó.

Hắn dùng một tay mạnh mẽ khống chế nàng, tay còn lại xé toạc đai lưng đem hai tay tiểu cung nữ  trói trước mặt nàng.

Hoàng đế từ trước đến nay bình tĩnh, nhưng hôm nay thật sự là nhịn không được.

Hạ thân hắn đã cứng như chày sắt, lại không kịp tìm một cung điện rồi mới hành sự, cũng may từ trước đến nay Lương công công luôn có tầm nhìn xa, sẽ âm thầm sơ tán cung nhân xung quanh, không cho phép bọn họ đến gần.

Hôm nay sau khi hoàng đế thưởng hoa từ Mẫu đơn uyển ra, lại đột nhiên cảm thấy trong người khô nóng, nghĩ đến có người tìm đường chết lại dám ở vườn mẫu đơn bỏ thôi tình hương.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Khang Hi hơi lạnh, nếu dám tính kế hắn nhất định phải trả giá.

Ngay sau đó đôi mắt hắn trở nên đỏ bừng, dục hỏa lại lần nữa cháy lên.

Cũng may, định lực của hắn rất mạnh, lúc đó hắn đang định trở về cung truyền gọi phi tử, ai ngờ khi đi ngang qua hồ nước liền nhìn thấy một tiểu cung nữ trên đầu đội vòng hoa, mặc thường phục, dáng người thướt tha, quyến rũ.

Hắn chỉ liếc mắt một cái, đã cảm thấy dục vọng vừa bị kìm nén lại nhen nhóm khắp cơ thể.

Hắn chưa bao giờ khiến mình phải khó xử, nếu "tiểu đệ" kêu gào muốn nàng, thì chọn nàng đi.

Xong việc phong nàng làm Đáp ứng, cũng coi như nàng một bước lên trời, hoàng đế thản nhiên nghĩ.

Thấy tiểu cung nữ trước mặt vẫn luôn chật vật, nhất là sau khi hắn nói ra thân phận, dường như nàng càng thêm kinh hãi, hẳn là bị thân phận của hắn dọa sợ.

Khang Hi mạnh mẽ đè nàng ở trên vách núi giả, trấn an hôn hôn phía sau cổ nàng.

Tiểu cung nữ trong ngực đột nhiên đông cứng lại.

Khang Hi nhân cơ hội móc ra côn thịt dữ tợn, một tay nhéo cằm, một tay vén váy nàng lên.

Ngón tay theo bờ mông mịn màng vói tìm vào trong mật huyệt của nàng, chỉ cảm thấy một đường mật mịn màng khép chặt.

Hình dáng hoàn mỹ và cảm giác mịn màng khiến Khang Hy càng thêm hưng phấn.

Chẳng lẽ đây là danh khí Bạch hổ?

Trong cung của hắn có rất nhiều thê thiếp, hắn lại luôn có ham muốn tình dục mạnh mẽ. Cũng từng hoang đường một đêm ngự vô số nữ nhân, lại chưa từng gặp qua cực phẩm này.

Vô luận là thân thể hay địa phương này đều thực hợp tâm ý hắn.

Hắn vươn một ngón tay chỉ hơi hơi dùng sức vói vào mật huyệt nhắm chặt kia, chỉ nghe được nữ tử trong ngực nức nở một tiếng, rồi bật khóc, nước mắt chảy xuống dính ướt lòng bàn tay hắn.

Trong lòng Khang Hi khẽ nhúc nhích, tưởng nàng bị đau, ngay sau đó mấy ngón tay còn lại liền nhẹ nhàng an ủi hạt ngọc châu trước cánh hoa của nàng.

Nàng thật chặt, như vậy sợ là vào không được.

Nhưng cho dù hắn có dỗ dành như nào, lỗ nhỏ ấm áp cũng không chảy ra chút nước nào Khang Hi hơi bực, hắn không có nhiều kiên nhẫn liền ép thêm một ngón tay nữa vào.

Đoan Tĩnh đau đớn, tiếng nức nở phát ra bị bàn tay hoàng đế chặn lại.

Nước mắt càng lúc càng nhiều, nàng không hiểu sao lại có thể trở nên như thế này.

Tay của Hoàng A Mã đang ở trong cơ thể nàng.

"Nếu nước phía dưới của nàng cũng chảy dữ dội như ở trên thì thật tốt." Khang Hy cảm thấy hơi ẩm chảy vào lòng bàn tay mình, khàn giọng nói bên tai Đoan Tĩnh, rồi đưa ngón tay thứ ba vào.

Đoan Tĩnh sửng sốt một hồi, bình tĩnh lại cũng không nhịn nổi nữa.

Không thể tiếp tục như này, nếu còn tiếp tục làm tới, sẽ tạo thành kết cục vô cùng sai trái.

Nàng bất chấp tất cả, gì mà không thể tổn thương long thể, nàng đã không quản được nữa, nàng liền nâng chân hướng phía sau hung hăng mà đá.

Nhưng rồi lại bị Khang Hy kẹp chặt hai chân, "Sao ngươi lại không ngoan vậy chứ?"

Lúc trước để bắt Ngao Bái, hắn đã khổ luyện chăm chỉ, loại khoa chân múa tay tay, một mình hắn có thể chấp mười người.

Hắn rốt cuộc không nhịn được nữa, côn thịt dữ tợn dưới thân kêu gào muốn xông vào một mảnh mềm mại, hắn chậm rãi rút tay khỏi tiểu huyệt nàng, tay ấn vào phần bụng nhỏ mềm mại của nàng rồi hướng về phía hạ thân chính mình.

Đoan Tĩnh bật khóc, nức nở đong đưa mông nhỏ trắng nõn, ý đồ tránh thoát khỏi "chày sắt" của người phía sau. Nhưng điều này lại càng khơi dậy dục vọng của Khang Hy, hắn hơi đè cô xuống, đứng thẳng người nhẹ nhàng va chạm vào bờ mông mềm mại của cô, sau đó cọ qua lại giữa hai mông cô, dương vật to lớn ở trên hai mảnh cánh hoa nhẹ đảo, thỉnh thoảng lại đập vào hạt ngọc trước cánh hoa, khiến tiểu nhân nhi trong ngực cả người run rẩy.

Kể từ khi bị trói, đôi tay của Đoan Tĩnh chưa bao giờ từ bỏ vùng vẫy.

Kiên trì đã có ích, cuối cùng, cảm nhận được đai lưng trên tay có dấu hiệu nới lỏng, nàng tăng thêm sức mạnh, cố hết sức rút một bàn tay ra khỏi khe hở, sau đó vội vàng kéo bàn tay to lớn đang che kín miệng nàng ra.

Khang Hy không đề phòng sự tấn công bất ngờ của nàng, hai tay hơi buông lỏng, chỉ nghe thấy nàng vừa khóc vừa kêu: "Hoàng, a ——"

Chưa kịp kêu hết tiếng Hoàng A Mã đã bị côn thịt bất thình lình xông vào đánh gãy lời nói.

Đoan Tĩnh đau đớn bất giác siết chặt hạ thể của mình, xoắn chặt lấy dị vật bên trong, Khang Hy đột nhiên bị lỗ nhỏ chặt chẽ này siết chặt. côn thịt gắng gượng lâu ngày không tự giác tinh quan mở rộng, "Phốc phốc phốc ——" không ngừng bắn tinh.

Tinh dịch rực lửa bắn mạnh vào hoa tâm non mềm của Đoan Tịnh, khiến nàng buồn bực cúi xuống, một tay dựa vào vách núi, khó có thể chống đỡ.

Nàng vừa đau vừa trướng, nhất thời nói không ra lời.

Khang Hi có chút xấu hổ, từ khi biết chuyện nam nữ quan hệ chưa từng có việc vừa vào liền bắn, lần này quả thực đã hỏng trong tay của tiểu cung nữ này.

Thật không hổ là danh khí.

Hắn âm thầm nghĩ lại, sau đó hạ thể lại cứng rắn, vững vàng chống đỡ trước hoa huyệt yên tĩnh, giảm bớt cảm giác sảng khoái, liền dùng tinh dịch lúc trước bôi trơn đâm vào hoa tâm của nàng.

Đoan Tĩnh không giãy giụa nữa, nàng phí công đem tay vịn ở trên vách núi đá, trán đặt lên mu bàn tay, cảm thụ được phân thân của phụ hoàng từ từ đưa vào bên trong cơ thể nàng.

Nàng nức nở theo từng động tác của hắn.

Mỗi lần Khang Hi cắm vào sâu, nàng liền cắn môi không kêu ra tiếng.

Theo động tác dưới thân ngày càng dồn dập, hơi thở nàng càng trở nên gấp gáp.

Nhưng lại gắt gao cắn lấy môi dưới, cố chấp không rên một tiếng.

Việc đã đến nước này, không thể cứu vãn.

Nàng biết mình không thể nói, tuyệt đối, tuyệt đối không được để hắn biết mình là nữ nhi thứ ba của hắn, nàng sẽ chết.

Hoàng đế không mắc sai lầm, chỉ có người khác phạm sai lầm.

Vì hình tượng huy hoàng của mình, hắn sẽ không bao giờ cho phép những điều như vậy trở thành lý do để người đời chỉ trích hắn, càng miễn bàn hiện giờ đang là thời kỳ căng thẳng quan trọng giữa nhà Thanh cùng Cát Nhĩ Đan, hơn nữa dân gian vẫn luôn có Bạch Liên giáo chưa thể quét sạch, hắn sẽ không bao giờ cho phép bọn phản tặc nhân cơ hội này công kích hắn.

Cuối cùng, sẽ chỉ có nàng hy sinh.

Nàng có thể sẽ lặng yên không tiếng động chết ở nơi nào đó, lý do có thể là chết bất đắc kỳ tử, có thể là chết đuối linh tinh.

Có rất nhiều người trong cung đều đã chết như vậy.

Nàng không muốn.

Vậy đi, tất cả chỉ là một sự tình cờ, nàng lặng lẽ che đậy mọi chuyện, đến khi xuất giá, ai dám đích thân giáp mặt dò hỏi hoàng đế tại sao con gái của hắn không phải xử nữ?

Cứ như vậy đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro