Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60: Chị em dâu


(60) Chị em dâu

Edit: icedcoffee0011

Sau khi cùng Dận Chân chơi xe chấn, Mạnh Hinh hơn hai mươi ngày chưa thấy Dận Chân.

Cao Không Cần giải thích là hiện giờ Tứ bối lặc rất bận, vội đến đầu tắp mặt tối.

Còn Mạnh Hinh thì cảm thấy Dận Chân xe chấn kích thích xong việc liền lải nhải thực sự phiền, đừng nói hơn hai mươi ngày, hơn một tháng không gặp Dận Chân, Mạnh Hinh vẫn tiếp tục ăn ngon ngủ ngon.

Khang Hi đế quả nhiên sấm rền gió cuốn hiếm thấy, xử trí rất nhiều đại thần không vừa mắt Quan Thế Hầu, củng cố địa vị sủng thần của Quan Thế Hầu. Nương tay Khang Hi đế, Dận Chân bắt đầu ngầm mở rộng thực lực, các đại thần thân cận với Dận Chân lặng yên gia tăng quân số, đến khi Mạnh Hinh nghe nói Ngũ gia cũng thăng quan, cô liền có cảm giác, hoá ra lúc này Ngũ gia cùng Dận Chân mắt đi mày lại.

Thái Tử gia không rõ liệu có phải bị Khang Hi đế hoặc đại a ca bức cho quá lợi hại, hắn liều mạng lăn lộn Dận Chân không nói, nghe nói còn tự mình giáo huấn Dận Chân, làm cho vị tứ gia kia lúc về phủ sắc mặt âm trầm.

Những lúc Dận Chân tâm tình không tốt, chưa bao giờ hắn chủ động đi tìm Mạnh Hinh, tự nhiên có Đồng Giai thị săn sóc, ôn nhu, nhu thuận trấn an tâm tình bị tổn thương của Dận Chân, có tứ phúc tấn hiểu chuyện, khôn khéo, giỏi giang giúp Dận Chân giải quyết, thuận tiện còn có Ô Nhã thị dịu dàng đa tình, Dận Chân sẽ không tự tìm phiền toái tìm Mạnh Hinh tức chết.

Sau giờ ngọ, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, Mạnh Hinh giật giật thân thể, tay che đôi mắt, mò sang bên gối sờ soạng, cuộn tròn thân mình dưới ánh nắng chói chang, Mạnh Hinh bên trên cánh tay còn đang đặt một cuốn sách, bìa sách có ba chữ to: Xuân Cung Đ*.

Sách vở chi, hồ, giả, dã - Mạnh Hinh đọc không vào, cũng không cảm nhận được cái gì, là một đồ đầu gỗ, Mạnh Hinh thà nghiên cứu những bức hình miêu tả sinh hoạt tính dục hàm súc này, đọc có thể giúp người hiểu được lăn giường kích thích thế nào.

Chỗ Mạnh Hinh lúc này không chỉ có một quyển xuân cung đồ, đến nỗi hỏi những thứ hàng cấm này có được như thế nào, đáp rằng: Thiện Bảo, a mã là tay lão luyện trà trộn phố phường ăn chơi trác táng, hàng Mạnh Hinh tàng trữ được không ít. Thiện Bảo vốn là tìm cho Vinh Duệ xem, cuối cùng đều bị nữ nhi cầm đi.

- Oa, cái động tác này là làm kiểu gì vậy?

Mạnh Hinh căn cứ sách vở miêu tả, làm theo một tư thế, tuy hàng ngày tập luyện yoga tương đối lao lực, nhưng độ khó của tranh minh họa cũng không tầm thường. Người cổ đại chú ý hàm súc, nhưng đa dạng không hề ít, Mạnh Hinh âm thầm cảm thấy an ủi, rằng mình không quá khác người, rất tốt, rất tốt, cánh môi phấn nộn nhiều vài phần ý cười, ngày nào đó liền cùng Dận Chân thử xem xem? Luôn là ra ra vào vào, không thú vị, có kích thích mới có hưởng thụ.

Lan Thúy tới gần, thấy sách vở trong tay Mạnh Hinh, rõ ràng xấu hổ cúi đầu, hạ giọng nói:

- Hồi chủ tử, phúc tấn gọi ngài qua.

Mạnh Hinh tạm dừng khắc khổ chuyên tâm nghiên cứu sách vở, ngẩng đầu,

- Là chuyện gì vậy? Ngày thường giờ này phúc tấn đều bận rộn kèm đại a ca.

Lan Thúy cúi đầu hầu hạ Mạnh Hinh đứng dậy, nâng khăn, chải đầu, lựa chọn trang sức.

Mạnh Hinh bất quá là thuận miệng hỏi một câu, trong phủ Mạnh Hinh vô luận là được sủng ái cỡ nào, cô trước nay không hề thu mua một nha đầu ma ma, cũng không nhờ Thiện Bảo đưa vào phủ ma ma nha đầu hầu hạ 'đáng tin cậy', cô không muốn nhấc lên tinh phong huyết vũ ở hậu viện, nô tỳ do tứ phúc tấn an bài hầu hạ rất khá.

Ăn mặc thu dùng tất cả đều giao cho Lan Thúy xử lý, không có việc gì xem xuân cung đồ, thưởng thức mỹ thực, kích thích các nữ chủ tự xưng của Dận Chân, phiền muộn liền đùa giỡn tứ gia lãnh ngạo, một khoảng sân gần 300 mét vuông xa hoa, Mạnh Hinh cảm thấy sinh hoạt hiện giờ thực hưởng thụ.

- Nghe nói có vài vị hoàng tử phúc tấn tới thăm, đều muốn gặp người vì phụ giải oan liền cáo trạng nương...chủ tử ngài.

Lan Thúy vuốt phẳng nếp quần áo cho Mạnh Hinh, thấp giọng nhắc nhở, Mạnh Hinh không nóng không lạnh ừ một tiếng, thu thập chỉnh tề, dẫm lên giày cao, lay động sinh tư đi về sân Ô Lạp Na Lạp thị, đến cửa lại đụng phải Hoằng Huy vừa ngủ trưa dậy.

Mạnh Hinh uốn đầu gối, nghiêng thân mình trực tiếp đi vào sân, Hoằng Huy nhìn chằm chằm bóng lưng Mạnh Hinh, cắn chặt răng, không biết tốt xấu...

Mạnh Hinh nghe thấy trong phòng hoan thanh tiếu ngữ, vài giọng nói xa lạ hòa vào nhau.

Khang Hi đế lần này hành sự nghiêm minh không nể tình các hoàng tử, lại thêm việc Đại hoàng tử vô tình vì sự việc Chương Giai thị mà bị chèn ép, Dận Chân phụ thuộc vào Thái Tử ngược lại không chịu tổn thất.

Bị ảnh hưởng lại không thể đi tìm Vinh Duệ được Khang Hi đế hộ đến tích thủy bất lậu, Thiện Bảo gần đây ở yên trong phủ làm lãng tử hồi đầu, chỉ có thể người đông thế mạnh đến tìm họa thủy Mạnh Hinh dễ bắt nạt, các nàng là muốn tìm Mạnh Hinh xả giận, vì các nàng so với Mạnh Hinh có ưu thế danh phận, Khang Hi cũng không dám nói cái gì. Mạnh Hinh vào cửa rồi, lặng lẽ nhìn, vài vị nữ tử đoan trang hiền thục ngồi vây quanh phúc tấn Ô Lạp Na Lạp, Đồng Giai thị đứng cạnh, người tới đều là hoàng tử phúc tấn.

*tích thủy bất lậu: 滴水不漏 (một giọt nước cũng không để nhỏ ra ngoài; hình dung lời nói, việc làm vô cùng cẩn mật, không có chút sơ hở nào

lãng tử hồi đầu: người hư hỏng [đã đến lúc] ăn năn hối lỗi, cải tà quy chính, trở về với gia đình.

*Vợ cả của hoàng tử sẽ cao hơn trắc phúc tấn, tuy nhiên còn phải xem chính thất của ai, ví dụ: 4 tước vị thường phong cho hoàng tử gồm: "Thân vương" > "Quận vương" > "Bối lặc" > "Bối tử". Thông thường, các Hoàng tử chỉ được ban lần đầu là "Bối lặc" hoặc "Bối tử", sau đó có thành tích mới được phong Vương, suy ra trắc phúc tấn của bối lặc có thể được tính ngang bằng với phúc tấn bối tử.

Mạnh Hinh uốn gối:

- Thỉnh an tứ phúc tấn.

Từ động tác đến biểu cảm, làm người chọn không ra một chút thất lễ.

Người ngồi bên cạnh Ô Lạp Na Lạp thị ở vị trí chủ vị - ngũ quan minh diễm, mặc sườn xám màu đỏ thắm sang sảng cười nói:

- Đây là Tây Lâm Giác La thị trắc phúc tấn được tứ gia mười phần sủng ái nuông chiều sao?

- Bát đệ muội nói cẩn thận, nàng cũng không phải là cái gì tứ gia ái đến cùng, chẳng phải là có vài phần sủng ái thôi sao.

Ngồi bên trái Ô Lạp Na Lạp thị là đại phúc tấn nhìn qua có phần hơi ốm yếu cất lời.

Một vị là Bát phúc tấn được Bát a ca phủng đến trương dương, một vị là trưởng tẩu. Ô Lạp Na Lạp thị mặc dù có tâm muốn giúp Mạnh Hinh đỡ lời, cũng không thể hạ khẩu (mở lời), cũng không biết từ khi nào, chuyện tứ gia sủng nịch Tây Lâm Giác La thị đã truyền khắp kinh thành, bên ngoài nhắc tới Dận Chân sủng ái thị thiếp nào nhất, tất nhiên nói tới Mạnh Hinh.

- Tây Lâm Giác La muội muội, nàng là đại phúc tấn, bên này là bát phúc tấn, bên người kia là ngũ phúc tấn, xuống chút nữa là bát phúc tấn, cửu phúc tấn.

Ô Lạp Na Lạp thị bình thản giới thiệu, Mạnh Hinh chào hỏi từng người, nghe thấy Ô Lạp Na Lạp thị gọi Mạnh Hinh là muội muội, chư vị hoàng tử phúc tấn ngầm hiểu, đây là tuyên cáo thân phận Mạnh Hinh, Ô Lạp Na Lạp thị sẽ che chở Mạnh Hinh.

Thử qua, chư vị hoàng tử phúc tấn cũng không dám trắng trợn táo bạo tìm tật xấu của Mạnh Hinh, trên mặt cũng nhiều vài phần khoan dung, chỉ là nói chuyện vẫn bí mật mang theo trào phúng, những câu như tứ gia chuyên sủng, yêu thương Mạnh Hinh, còn có người hỏi Mạnh Hinh cảm giác khi cáo trạng ngạch nương thân sinh ra sao.

Đồng Giai thị miễn cưỡng duy trì tươi cười, nhưng tên tuổi nữ nhân được sủng ái nhất của Mạnh Hinh làm nàng âm thầm đau lòng lại ghen tị.

Nàng lại không thể nói với các hoàng tử phúc tấn rằng nàng mới là nữ nhân Dận Chân yêu, Dận Chân dựng lên tấm mộc Mạnh Hinh che chắn cho nàng, Dận Chân không phải thật lòng với Mạnh Hinh. Đồng Giai thị mỗi khi nghe thấy những lời kia, trong lòng miễn bàn ủy khuất.

Ô Nhã thị nhìn Mạnh Hinh vẻ mặt bình thản, hận không thể ăn sống nàng, người giống Mạnh Hinh không thiện lương, không ôn nhu, khắc nghiệt thô tục, Dận Chân như thế nào sẽ thích? Những người này đôi mắt có phải hay không mù hết rồi, còn không phải là nàng được sủng ái một ít, còn không phải là Dận Chân tự mình từ nhà mẹ đẻ tiếp nàng trở về? Trừ bỏ này đó nàng có cái gì? Tứ gia ... tứ gia nửa tháng không đi đến chỗ Mạnh Hinh nghỉ ngơi, đương nhiên tháng này Dận Chân trừ bỏ Ô Lạp Na Lạp thị cơ hồ đều nghỉ ở thư phòng.

Mạnh Hinh chưa có phát biểu gì với danh hiệu trắc phúc tấn Dận Chân sủng ái nhất, các nữ nhân đã bách chuyển thiên hồi đến ưu thương.

- Thiếp đọc sách không nhiều, nhưng chỉ nghe thánh nhân dạy dỗ con không nói cha sai, thánh nhân chưa dạy con không nói mẹ sai, thiếp kế tục dòng máu của phụ thân, ngạch nương thiếp... những chuyện xấu xa đó không đề cập tới nữa, thiếp chưa bao giờ thấy ngạch nương nào nhẫn tâm như thế, năm đó trong nhà cái gì cũng không để lại, thiếp không phải không nhận nàng, là nàng không cần thiếp cùng huynh trưởng, không cần a mã.

Mạnh Hinh dùng khăn lụa chà lau khóe mắt khô khốc, nhìn về phía Cửu phúc tấn vừa hỏi ra lời này, lại nói:

- Ngài là vì một người không giữ phụ đạo, không tuân thủ phụ đức nói ủy khuất?

Cửu phúc tấn mặt đỏ lên, bát phúc tấn vội vàng cười nói:

- Nhìn nàng nói năng có trật tự, nhìn cũng không phải là không hiểu được chữ nghĩa, nói đi cũng phải nói lại, không có Chương Giai thị nhẫn tâm, nàng cũng không vào trong phủ tứ gia.

Ô Lạp Na Lạp thị cảnh giác nói:

- Đây là duyên phận của nàng và tứ gia, như thế nào Tây Lâm Giác La muội muội cũng trốn không thoát.

Bát phúc tấn nhìn Mạnh Hinh đứng bên cạnh Ô Lạp Na Lạp thị cung kính thẳng thắn, không giống Đồng Giai thị cái loại thê thiếp mà bày đặt thanh cao không vấy bẩn, cũng không giống người khác không thể nề hà tiếp thu, Tây Lâm Giác La thị coi tứ phúc tấn là đích phúc tấn, bản thân chỉ là trắc phúc tấn, là cái thiếp, chẳng sợ nhà mẹ đẻ địa vị hiển hách, cũng sẽ nhường nhịn khen tặng tứ phúc tấn, không hề phản bác Cửu phúc tấn trương dương.

Cửu phúc tấn tuy rằng cũng là đích phúc tấn, nhưng phẩm cấp tính ra tương đương Tây Lâm Giác La thị, Cửu a ca là bối tử, kém Tứ bối lặc một đầu, đồng thời Cửu phúc tấn cũng không thể thay tứ phúc tấn quản giáo Tây Lâm Giác La thị.

Bát phúc tấn nhấp một hớp nước trà, nói:

- Khó trách tứ tẩu che chở nàng, Tây Lâm Giác La thị cũng coi như thông thấu biết lễ nghi.

Ô Lạp Na Lạp thị cười đáp:

- Bên người ta, ngoan ngoãn tuân thủ quy của nhất là nàng.

Mạnh Hinh phúc thân cảm tạ, Ô Nhã thị thiếu chút nữa cắn nát khăn trong tay, đột nhiên... Đồng Giai thị bên cạnh Mạnh Hinh ngả người như lịm đi, Mạnh Hinh cũng là mắt xem sáu đường tai nghe tám hướng, phản ứng không thể nói không được, lắc mình về phía sau, đemÔ Nhã thị túm lại đây làm cái đệm,

- Đồng giai trắc phúc tấn là làm sao vậy?

Đồng Giai thị vừa lúc áp lên người Ô Nhã thị, hai người tứ chi giao triền một chỗ, Ô Nhã thị bị Đồng Giai thị ép tới oai oái kêu đau, né tránh lốc xoáy, Mạnh Hinh thoáng nhìn vẻ mặt xem kịch vui của chư vị phúc tấn, đầu óc đột nhiên xẹt qua một tia chớp, đừng nói là Đồng Giai thị mang thai chứ?

Cái trường hợp té xỉu này, ai yêu thích? Ô Lạp Na Lạp thị sắc mặt rất khó coi, một là bởi vì Đồng Giai thị khả năng có hỉ, hai là Đồng Giai thị muốn nói chính thất nàng không thích trắc phúc tấn có thai? Không chỉ có diễn cho hoàng tử phúc tấn xem, là cho Thái Hậu vạn tuế gia trong cung xem.

- Tây Lâm Giác La muội muội nâng Đồng giai trắc phúc tấn về viện đi, làm người truyền thái y nhập phủ bắt mạch cho nàng.

Mạnh Hinh không tự mình tiến lên, lại không thể không nghe lệnh Ô Lạp Na Lạp thị, ngược lại để ma ma có kinh nghiệm tiến lên,

- Thiếp vụng về tay chân không quen chiếu cố người, xem nàng bộ dáng rất là thống khổ, thiếp tiến lên sợ thương càng thêm thương.

Đại phúc tấn nâng nâng mí mắt, khóe môi gợi lên, nàng thật là cái lanh lợi, Tứ đệ muội để nàng bên người, là họa hay phúc, còn không thể biết.

Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua cùng bằng hữu đàm luận Thanh Xuyên văn, liền nghĩ tới cái này việc vui, Dận Chân tạo bia ngắm thành công, tất cả mọi người nói hắn sủng ái Mạnh Hinh, hảo đi, ẩn nhẫn điệu thấp nữ chủ nhóm tươi đẹp ưu thương, Dận Chân cho các nàng ái, người khác không hiểu a không hiểu. Như thế nào chỉ là thấy được Mạnh Hinh cái loại này thô tục bia ngắm chi ái đâu. Ngạch, quả đào sung sướng, các cô nương cảm thấy loại tình huống này có mộc có hỉ cảm đâu? <

(chủ nhà xin các anh em dừng lại 3 giây review truyện nhé, về lịch update thì 1 chương 15 vote tôi lại đăng chương tiếp theo)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro