Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 53: Toan tính


(53) Toan tính

Edit: icedcoffee0011

Lăng Trụ sững sờ trước tham vọng của con gái mình, xuất thần bước ra khỏi cửa, quay đầu lại nhìn về phía Nữu Hỗ Lộc thị tràn đầy tự tin, Lăng Trụ nhiều vài phần nghi hoặc, phần mộ tổ tiên Nữu Hỗ Lộc gia hương khói không mạnh (ý nói tổ tiên phù hộ), chẳng lẽ con gái là hóa thân của tiên nữ trên trời? Lăng Trụ nghi vấn đầy cõi lòng mà rời đi.

Nữu Hỗ Lộc thị lông mi chớp động, để lại bóng mờ trên mắt, cái cổ tuyệt đẹp tinh tế giống như ngó sen cổ đứng thẳng, ánh mắt Nữu Hỗ Lộc thị tràn đầy tham vọng,

- Ta sao có thể làm thiếp? Trắc phúc tấn không phải là thiếp sao?

- Chủ tử.

Một vị ma ma bộ dạng nhanh nhẹn sạch sẽ, khoảng tầm ba mươi tuổi, khuôn mặt hình trứng vịt hiền từ, nhưng thân thể đẫy đà phương phi tiến đến, ánh mắt Nữu Hỗ Lộc thị sáng lên như nến nhảy,

- Có tin tức gì chưa?

Nữu ma ma là bảo mẫu của Nữu Hỗ Lộc thị, trung thành với nàng, khác với vợ chồng Lăng Trụ, Nữu Hỗ Lộc thị càng tin tưởng bà vú, giao cho bà ấy làm những việc mà bản thân nàng ta không dễ dàng ra mặt.

Nữu ma ma trong nhà còn có hai đứa con trai, ba đứa con gái, hơn nữa chồng bà ta, phú quý một nhà bọn họ đều trông cậy vào Nữu Hỗ Lộc thị.

- Hồi chủ tử, vô cùng trùng hợp, nô tỳ đã tìm được nàng, mất một thời gian cưỡng ép thuyết phục, nàng cũng nguyện ý làm việc cho ngài. Nhận bạc từ ngài, nô tỳ nghĩ nàng không dám không nghe lời, trên đường đi đụng phải mấy người có khẩu âm kinh thành hỏi thăm nàng, thiếu chút nữa liền có người đoạt nàng đi, cũng là Phật Tổ phù hộ, ngài xem lúc nào đưa nàng đến phủ Quan Thế Hầu được?

- Khẩu âm kinh thành?

- Nghe con trai nô tỳ nói bọn họ ăn mặc cũng thực phú quý, nhìn như là quan chức, có phải người làm quan hay không, hắn phân biệt được.

Đôi mắt Nữu Hỗ Lộc thị sáng lên, vuốt phẳng nếp nhăn trên ống tay áo, nghiền ngẫm nói:

- Vạn tuế gia của chúng ta thật sự đối đãi tốt với Quan Thế Hầu, chuyện gì cũng suy tính cho Quan Thế Hầu trước tiên, đáng tiếc, vạn tuế gia đụng phải ta, nàng nuôi dưỡng Quan Thế Hầu không dễ dàng, mặc dù đi lầm đường, không phải cũng là mẹ ruột Quan Thế Hầu?

- Hán Vũ Đế nuông chiều Quan Quân hầu, Vạn tuế gia học cũng khá giống, như thế xem ra, Quan Thế Hầu cùng Quan Quân hầu năm đó còn rất giống nhau, năm đó Quan Quân hầu tuy rằng bị cha ruột Hoắc Trọng Nhụ bỏ rơi, nhưng hắn sau vẫn là nhận lại cha ruột, lại đem theo em trai cùng cha khác mẹ Hoắc Quang, thế gian sau này mới có Lưu Hạ đế vị đại tướng quân Hoắc Quang,.

*Hoắc Khứ Bệnh (Tước vị, Quan Quân hầu (冠軍侯), còn gọi Phiêu Kỵ tướng quân), là đại tướng chống Hung Nô của nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc, chú thích cụ thể hơn ở các chương trước.

*Cha của Hoắc Quang/Hoắc Khứ Bệnh là Hoắc Trọng Nhụ khi đến kinh đô Trường An đã tư thông với con gái của Bình Dương hầu Tào Thọ - chú dượng của Hán Vũ Đế Lưu Triệt, sinh ra Hoắc Khứ Bệnh. Sau đó, Trọng Phụ trở về Bình Dương, có vợ và sinh Hoắc Quang ở huyện Bình Dương.

*Sau khi Hán Vũ Đế mất, Chiêu Đế lên ngôi, Hoắc Quang được phong làm Đại tư mã kiêm Đại tướng quân, quyền Bỉnh chính (秉政) và được phong làm Bác Lục hầu (博陆侯). Sau khi Chiêu Đế mất, Hoắc Quang lập người trong tông thất là Xương Ấp vương Lưu Hạ làm Hoàng đế, nhưng phế truất ông ta chỉ 27 ngày sau và đưa cháu chắt của Hán Vũ Đế là Lưu Tuân lên ngôi, tức Hán Tuyên Đế.

Nữu ma ma tán thưởng nói:

- Chủ tử hiểu được cũng thật nhiều, ngài nói, nô tỳ một câu cũng không rõ, bất quá nô tỳ nói cho chủ tử một tin tức tốt, Quan Thế Hầu không chừng còn có thêm một người em cùng mẹ khác cha nữa.

- Bà ta có mang?

- Không sớm cũng không muộn, vừa lúc năm tháng.

Nữu Hỗ Lộc thị cười nói:

- Thật là trùng hợp, ta muốn nhìn xem Quan Thế Hầu có phải hiếu tử hay không. Lấy tình hình này, vô luận Quan Thế Hầu làm như thế nào đều là sai, để xem vạn tuế gia có thể bảo vệ hắn bao lâu, Quan Thế Hầu căn cơ không xong, người trong nhà không gây khó dễ cho hắn là tốt rồi, ngoại trừ ân sủng của vạn tuế gia, Quan Thế Hầu có cái gì? Hắn còn chẳng bằng Quan Quân hầu năm đó, Phiêu Kỵ tướng quân có cậu là đại tướng quân Vệ Thanh, dì là Hoàng Hậu Vệ Tử Phu, cha kế Trần Chưởng là Cửu khanh. Quan Thế Hầu thì sao, một khi bị vạn tuế gia ghét bỏ, phú quý trước mắt giống như hoa trong gương, trăng trong nước.

*Đến thời Tần Hán, các quan viên đứng đầu một cơ quan chủ yếu gọi là Khanh, gồm chín chức vụ gọi chung là Cửu khanh, gồm: Phụng thường (Thái thường), Lang trung lệnh (Quang lộc huân), Vệ úy, Thái bộc, Đình úy, Điển khách (Đại sự lệnh, Đại hồng lư), Tông chính, Trị túc nội sử (Đại tư nông), Thiếu phủ.

Nữu ma ma tin phục nói:

- Cho nên ngài không lo lắng Tây Lâm Giác La trắc phúc tấn?

Nữu Hỗ Lộc thị lẩm bẩm tự hỏi:

- Ta việc gì phải lo lắng nàng? Ai lo lắng cho một trắc phúc tấn nho nhỏ chứ? Nàng so với nàng vốn còn không bằng, ít nhất Niên Canh Nghiêu là nô tài tứ gia, trong nhà là hán quân kỳ hiển quý, cha và anh trai làm tuần phủ, Tây Lâm Giác La thị có cái gì? Một cái a mã thích đánh bạc khoe giàu vô dụng, bản thân nàng chỉ có miệng lưỡi sắc bén, không có Quan Thế Hầu tứ gia như thế nào sẽ coi trọng nàng?

*Nàng ở đây nói đến Niên Thị, anh trai là Niên Canh Nghiêu, theo lịch sử gốc Niên thị hầu hạ trong phủ một thời gian rồi tấn phong làm Trắc Phúc tấn, và với thứ tự như vậy thì Niên thị có lẽ là đệ nhị Trắc Phúc tấn, vị thứ sau Lý thị, tuy nhiên vì xuất hiện Đồng Giai thị, theo suy đoán bên dưới của Nữu Hỗ Lộc thị là xuyên không đến, Niên thị chưa xuất hiện trong dòng thời gian này.

Tây Lâm Giác La thị là pháo hôi điển hình, Nữu Hỗ Lộc thị khinh thường nàng, trong mắt nàng Mạnh Hinh chẳng khác gì người chết, phạm vào vô số sai lầm trí mạng, nàng trương dương ngang ngược kiêu ngạo,

- Ngược lại là Đồng Giai thị, nàng mới đối thủ của ta.

Trên người Đồng Giai thị rất có mùi vị đồng hương,

Bất quá Đồng Giai thị nếu đắm mình trụy lạc cam chịu làm thiếp, cũng đừng trách Nữu Hỗ Lộc thị thu thập nàng, Nữu Hỗ Lộc thị nhấp một hớp trà, trong mắt hiện lên kiêu ngạo, nàng sẽ khiến Đồng Giai thị hiểu rõ, cái gì là thê, cái gì là thiếp, trắc phúc tấn có bao nhiêu phú quý cũng chỉ một cái thiếp.

Nữu ma ma nhìn ra chủ tử khinh thường Đồng Giai thị, tự nhiên thuận theo nàng, nói đến chuyện Đồng gia lão gia Ngạc Luân gặp xui xẻo, bởi vì nữ nhi mà bị Khang Hi đế răn dạy rất nhiều lần, rất nhiều người trào phúng hắn đem đích nữ đưa cho Tứ bối lặc làm trắc phúc tấn.

- Năm đó nàng cùng Bát phúc tấn là kinh thành song châu, nghe nói vô số bối lặc bối tử tông thất đều muốn cầu thú nàng, Đồng quý phi trong cung tuyển cho nàng một vị quận vương thế tử, kết quả...nàng cố tình phải chọn tứ gia, tuy nói hoàng tử tôn quý, nhưng người khác không giống như chủ tử có thể nhìn ra tiềm long trên người tứ gia, rất nhiều người coi thường nàng. Hai ngày trước Bát phúc tấn còn ở trước mặt mọi người hung hăng làm nhục nàng, Bát gia cùng Tứ gia giải thích hai câu, Tứ gia cái gì cũng chưa nói.

*"Bối lặc" và "Bối tử" là tên tước vị phong cho Hoàng tử.

- Bát phúc tấn là vợ hoàng tử, hoàng gia cưới hỏi đàng hoàng, địa vị tự nhiên cao hơn một trắc phúc tấn, tuy rằng khiến người xấu hổ mất mặt cũng có chút vô cớ, nhưng cố tình chẳng ai bắt lỗi sai được, Bát phúc tấn liền vạn tuế gia còn dám nói chuyện, ai thèm quan tâm nàng? Bát phúc tấn gả cho Bát a ca nhiều năm như vậy, không chỉ có không có con, cũng chưa thu xếp tú nữ nhập phủ, Hoàng Thượng nhắc qua, nàng toàn coi như nghe không hiểu, sinh hoạt tiêu dao vô cùng, vạn tuế gia cũng không làm gì được nàng, vị trí của phúc tấn là ổn định.

Nữu Hỗ Lộc thị thổi lá trà lơ lửng trong tách trà, không phải ai cũng hẹp hòi như Ung Chính nhàm chán hạ thánh chỉ mệnh huynh đệ hưu thê (ám chỉ việc Ung Chính bắt bát gia ly dị bát phúc tấn).

Có đôi khi nàng cũng cảm thấy sống một đời như Bát phúc tấn vẫn khá tốt, nhưng nghĩ đến vận mệnh, nghĩ đến vốn liếng của chính mình, Nữu Hỗ Lộc thị lại không cam lòng, nàng khác Đồng Giai thị, có được chân tâm Dận Chân hay không với nàng không quan trọng, nàng sẽ là một thê tử hiền huệ rộng lượng hơn Ô Lạp Na Lạp thị, giúp đỡ Dận Chân đoạt đích, sau đó có được quyền lực trong tay.

- Chủ tử đối Bát phúc tấn...

Nữu ma ma muốn nói lại thôi,

- Nô tỳ nói một cây, nhìn hiện tại Bát phúc tấn phong quang, nhưng hậu viện một mình nàng, tương lai...chỉ cần bát gia...không có hy vọng, sai lầm đều tính lên người nàng, ngài cũng không thể học Bát phúc tấn.

Nữu Hỗ Lộc thị trong mắt hiện lên kinh ngạc, buông chung trà, đứng dậy hướng về phía giường nghỉ, nàng giang hai tay cánh tay, Nữu ma ma tiến lên hầu hạ nàng, Nữu Hỗ Lộc thị mắt phượng nheo lại,

- Ma ma có thể nghĩ đến đây, ta thật là cao hứng, ta tuy rằng là chủ tử, nhưng cũng có chỗ chưa nghĩ tới, mong rằng ma ma nói thêm giúp đỡ.

- Nô tỳ hiểu được đều là chủ tử dạy dỗ, mặc dù ngài chưa thể nghĩ đến, cũng là chuyện nhỏ, nô tỳ tự nhiên nghĩ thay ngài, ngài chính là người làm đại sự kia mà.

Nữu Hỗ Lộc thị lên giường, hương thơm vờn quanh, chăn gấm mềm xốp thoải mái, Nữu ma ma buông màn khi, nghe thấy một câu:

- Hồng nhan họa thủy đều là nữ tử, này không công bằng nhưng ta cũng sẽ nhớ rõ.

Tĩnh Ninh Các, Mạnh Hinh rốt cuộc kiểm kê xong của hồi môn Thiện Bảo đưa đến, an bài xong, tựa lưng vào đệm gối chăn gấm mềm mại dễ chịu, hưởng thụ ánh mặt trời sau giờ ngọ (11:00 tới 13:00), cơn buồn ngủ kéo đến, lại bất giác nghĩ đến thịt hấp vừa ăn tối hôm qua, hương vị thật ngon. Nhưng bù lại phải luyện yoga thêm, kỳ thật không phải vì giữ gìn dáng người phục vụ hoạt động người lớn, Mạnh Hinh sẽ không để ý nhiều như thế, dù sao Dận Chân cũng không có khả năng vì cô béo liền đuổi cô khỏi phủ, nhưng quá béo, thất sủng là tất nhiên, nữ nhân cũng cần hưởng thụ sinh hoạt hài hòa.

Dận Chân rốt cuộc buông xuống bút lông trong tay, ánh mắt ngưng trên người Mạnh Hinh, lại phảng phất xuyên thấu qua nàng xem người khác,

- Sinh nhật Quan Thế Hầu ngươi tính toán đưa cái gì?

Mạnh Hinh nghiêng người bò trên giường,

- Sinh nhật? Tùy tiện đi.

Như một con mèo lười biếng, Mạnh Hinh ngủ rồi, ngón trỏ Dận Chân điểm cái trán, rồi cũng từ từ nhắm mắt lại, như thể không muốn nhìn Mạnh Hinh vô tâm không phổi không biết giữ gìn tình cảm huynh muội, trong đầu hiện lên cảnh Nữu Hỗ Lộc thị cẩn thận chọn lựa lễ vật cho cha và anh, che chở huynh đệ tỷ muội trong nhà.

Dận Chân lại nghe thấy Mạnh Hinh lẩm bẩm tự nói,

- Ca ca ngốc đâu thiếu cái gì.

Dận Chân là thất vọng, Tây Lâm Giác La thị không chỉ đanh đá thô tục, không biết nghĩ cho hắn, ngay cả cha ruột nàng còn dám dạy dỗ, làm sao biết được cái gì là thân tình? Nàng không giống Nữu Hỗ Lộc thị thiện lương cẩn thận, nghe nàng nói về những điều nhỏ nhặt giữa anh em ruột thịt trong nhà... Dận Chân có vài phần động dung.

Mạnh Hinh đôi mắt híp lại hở một đường, Dận Chân lại bị kích thích ở đâu rồi? Là muốn nói chuyện tình nghĩa huynh đệ? Các hoàng tử đều đã trực tiếp phi dao giương mâu về phía nhau, còn có tình ý gì đáng nói?

Chẳng lẽ là ai lại 'sưởi ấm' Dận Chân?

Mạnh Hinh xoay người, đưa lưng về phía Dận Chân,

Không lạnh lùng, không tàn nhẫn, không có thù tất báo, Dận Chân còn là Dận Chân sao?

Không được, Mạnh Hinh khóe miệng cong lên, là nữ phụ, ta liền hủy diệt ấm áp, hủy diệt ý đồ sửa chữa lịch sử của các nàng.

Tác giả có lời muốn nói: Chính thức tuyên cáo quả đào trở về, quả đào mấy ngày nay lão khổ bức, từ mượt mà quả đào biến thành khô quắt, hôm nay trước viết này đó, tìm xem cảm giác. Chúc các cô nương năm nhạc, hắc hắc, đừng quên cấp quả đào nhắn lại a. <

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro