
Chương 52: Tham vọng
(52) Tham vọng
Edit: icedcoffee0011
Mấy ngày gần đây Dận Chân rất bận rộn, vì giúp Mạnh Hinh chứng thực tên tuổi hậu viện sủng thiếp, lại vì bảo hộ Đồng Giai thị, hắn đều sẽ nghỉ trong phòng Mạnh Hinh.
Ban đêm ánh nến mờ ảo, Mạnh Hinh lại ngồi trước gương tháo trang sức, đem trang sức đeo ban ngày cất giữ gọn gàng, dùng nước rửa sạch khuôn mặt, một bộ bận bịu bảo dưỡng da thịt, nửa nằm trên giường đọc sách, Dận Chân chờ đến có vài phần mất kiên nhẫn,
Giương mắt vừa lúc nhìn đến Mạnh Hinh còn mân mê, Dận Chân híp mắt,
Mạnh Hinh từ trong gương có thể nhìn thấy Dận Chân mất kiên nhẫn, nhưng cũng có vài phần suy đoán...
Chẳng lẽ là Dận Chân gặp phải Nữu Hỗ Lộc thị?
Nói chung, từ sau khi vào cửa, hôm nay Dận Chân đặc biệt lạ lùng.
Mạnh Hinh không rõ một chỗ là, cả ngày có thể gặp được nữ tử, Dận Chân còn có thời gian làm chính sự sao?
Mạnh Hinh hôm nay không có gì tâm tình làm việc kia, nghe Dận Chân sau lưng nói:
- Lại mân mê nữa ngươi so ra vẫn kém người khác, gia muốn ngủ.
- Gia lời này nói không đúng, bởi vì so ra kém mới cần bảo dưỡng, hôm nay kém, ngày mai kém, liền chấp nhận cả đời kém người khác?
Mạnh Hinh nửa nghiêng thân thể, cười tủm tỉm hỏi:
- Người thiếp so ra kém trong lời gia, là ai đây?
Dận Chân tùy tay buông màn, che đậy ánh mắt Mạnh Hinh,
- Ngươi ngủ bên ngoài.
- Tuân mệnh.
Mạnh Hinh không sao cả, thả lỏng bả vai,
Dận Chân nếu làm, còn sợ người ta nói?
Mạnh Hinh thổi tắt nến dễ gây cháy, vòng qua bình phong nằm lên giường La Hán, một người ngủ một giường quả thực thoải mái, Mạnh Hinh ngủ trước, phủ định ý nghĩ Dận Chân vì người nào đó thủ thân như ngọc.
Hắn có thể vì ích lợi mà thân cận với nữ tử, điều kiện thứ nhất là vì có đủ chỗ tốt, điều kiện thứ hai là nữ tử kia ít nhất dung mạo phải là một tiểu mỹ nhân. Nếu đổi một người xấu xí, có tốt đến mấy, Dận Chân cũng sẽ không thân cận nàng.
Mạnh Hinh một hồi liền ngủ say, Dận Chân trên giường bên kia trằn trọc.
Ban ngày xảo ngộ (trùng hợp gặp gỡ) ở xưởng lưu li, học thức của nàng, dáng vẻ nghịch ngợm linh động của nàng, ẩn hàm nhàn nhạt cự tuyệt của nàng, đủ loại đều câu Dận Chân có vài phần ý loạn tình mê.
Hắn cũng từ chỗ nàng biết được Khang Hi đế có ý định luyện binh, trong tình huống Tây Bắc cùng La Sát quốc đều đánh thắng, hành động của Khang Hi đế làm Dận Chân trong nháy mắt mất tâm tư đi tìm kiếm cái lạ, phỏng đoán Khang Hi đế có cái gì an bài.
Dận Chân đứng dậy đổ một ly trà, hắn vén màn, xuyên qua bình phong thêu cảnh sông nước Giang Nam nhìn Mạnh Hinh nằm ngủ hô hấp đều đều...
Ánh mắt Dận Chân mịt mờ không rõ, hắn đốt nến, thân thể Mạnh Hinh lại nhích hướng bên cửa sổ, đưa lưng về phía Dận Chân, tiếp tục ngủ.
Dận Chân từ trong cuốn sách đang đọc, lấy ra một trang giấy, mặt trên đầy chữ chằng chịt, Dận Chân nhìn kỹ một hồi, môi mấp máy, phảng phất đem chữ bên trên đều ghi nhớ trong đầu, theo sau đem trang giấy thiêu hủy, uống lên nửa chén nước trà, thổi tắt ngọn nến, Dận Chân lại lần nữa nằm xuống, rõ ràng là lạnh nàng, nhưng vì cái gì người ngủ không được là hắn?
Nữ tử ít nhiều sẽ vì trượng phu xa lánh mà thương tâm rơi lệ, nàng thế nhưng ngủ được? Dận Chân muốn mặc quần áo lên rời đi, không thể được ··· Mạnh Hinh là sủng thiếp, hắn muốn cho người ngoài biết hắn sủng, hắn ái muội muội Quan Thế Hầu, nếu như nửa đêm rời đi, lấy cái mồm vừa nhanh vừa dẻo của Tây Lâm Giác La, nếu có người trào phúng nàng, nàng có thể đem sự tình nháo cho đến khi tất cả mọi người đều biết, Dận Chân bố trí lâu như vậy, kế hoạch không thể bị hủy chỉ vì chuyện này.
Trăng đêm nhô cao, có mấy người bình yên đi vào giấc ngủ? Có mấy người cô chẩm nan miên?
_____
Ở phủ đệ nọ, trong một góc sân trồng thật nhiều cây nguyệt qué, ánh đèn mơ hồ chiếu ra từ khuê phòng, bóng dáng trên của sổ in một nam một nữ ngồi đối diện nhau.
- Nữ nhi a, con đây là muốn đem nhân sâm cho tứ gia?
- Nếu lần đầu tiên là nhường, vậy lúc này là phù hợp.
Nữu Hỗ Lộc thị đem ra non nửa cây nhân sâm cất trong hộp ngọc,
- Chuyện ta an bài a mã đã làm chưa?
- Con yên tâm, thiên y vô phùng, thời điểm dâng nhân sâm và sau khi vạn tuế gia điều tra, con đều nghĩ tới, a mã cũng an bài thỏa đáng.
Nữu Hỗ Lộc thị trong mắt hiện lên đắc ý, sau thở dài nói:
- Duy nhất không nghĩ tới Tây Lâm Giác La thị đột nhiên nhảy ra, cũng không nghĩ tới ngày ấy sẽ trùng hợp đến gặp phải tứ gia.
Lăng Trụ muốn nói lại thôi, Nữu Hỗ Lộc thị nói tiếp:
- A mã nếu muốn vinh hoa phú quý ngài phải nghe nữ nhi. Thái Tử không phải không tốt, nhưng người muốn lôi hắn xuống ngựa quá nhiều, nữ nhi không xem trọng Thái Tử, đến nỗi vạn tuế gia... tuổi tác nữ nhi không thích hợp vào cung, lại sớm mười năm, nữ nhi có lẽ là đua một lần.
- Nhưng tứ gia...
- A mã không phải gặp qua tiềm long chi khí trên người tứ gia? Ngài là a mã nữ nhi, nữ nhi còn có thể hại ngài? Hại Nữu Hỗ Lộc nhất tộc?
Lăng Trụ đau lòng nhìn Nữu Hỗ Lộc thị,
- Tứ gia có phúc tấn, có hai vị trắc phúc tấn, vạn tuế gia không thể lại làm Đồng Giai thị cùng Tây Lâm Giác La thị nhượng bộ.
Nữu Hỗ Lộc thị cười, nhẹ mân mê vòng tay bạch ngọc, da thịt như trân châu thêm sáng trong, lông mi dài chớp động,
- Ta không làm thiếp, phải làm liền làm phúc tấn.
Lăng Trụ chấn động, Nữu Hỗ Lộc thị cười khanh khách nói:
- Việc này ta tự nhiên có an bài, sổ con ta bảo ngài nộp lên, chỗ vạn tuế gia có tin tức gì chưa?
Thấy Lăng Trụ lắc đầu, Nữu Hỗ Lộc thị còn nói thêm:
- Vạn tuế gia vẫn là sủng Quan Thế Hầu?"
- Vạn tuế gia khi nào không sủng hắn?
Lăng Trụ trong giọng nói nhiều vài phần hâm mộ,
- A mã ngươi làm được bao nhiêu, có thể tính hiếm lạ, nhưng vĩnh viễn dưới Quan Thế Hầu.
Nữu Hỗ Lộc thị khuôn mặt cũng nhiều vài phần ngưng trọng, gom lại cổ tay áo,
- A mã không cần phải gấp gáp, cả Tây Lâm Giác La gia chỉ được một mình Quan Thế Hầu, a mã Thiện Bảo là cái người hồ đồ, còn thích đánh bạc, muội muội hắn...trương dương thành cái dạng gì? Tây Lâm Giác La thị một chút cũng không biết thu liễm, chờ đến khi tình nghĩa cứu giá của Quan Thế Hầu dùng hết, không cần ngài mở miệng, tự nhiên sẽ có rất nhiều người túm Quan Thế Hầu xuống ngựa. Hai ca ca đều am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, văn thơ xuất chúng, ngài cùng ngạch nương cầm sắt hòa minh, nhà chúng ta tốt đẹp hoan hỉ, mà thân nhân Quan Thế Hầu chỉ biết liên lụy hắn, hắn không đáng để sợ hãi.
...Vạn tuế gia sẽ biết nên trọng dụng người nào, gần đây vạn tuế gia không phải càng thêm nghiêm khắc với ngài? Đây là điềm báo vạn tuế gia coi trọng a mã.
Nghe Nữu Hỗ Lộc thị trước sau chắc chắn như vậy, Lăng Trụ giữa mày thả lỏng phần nào,
- A mã chỉ là muốn quang tông diệu tổ, muốn cho con cái có tiền đồ, a mã cao hứng nuôi được một đứa con như nữ nhi.
- Nếu a mã không tin nữ nhi, nữ nhi cũng làm không thành.
Nữu Hỗ Lộc thị khiêm tốn, lại nói sang chuyện khác:
- Bất quá chờ Quan Thế Hầu thất sủng, không bằng làm vạn tuế gia làm trọng coi a mã, Quan Thế Hầu có thể có hôm nay, nữ nhi xem ra, quan trọng không phải hiển hách chiến công, mà là hắn đã cứu vạn tuế gia.
Thấy Lăng Trụ có vài phần không cho là đúng, Nữu Hỗ Lộc thị trong thanh âm nhiều càng chắc nịch kinh người.
- Người từng có công cứu giá không phải không có, nhưng Quan Thế Hầu khác ở chỗ, hắn tự mình cõng vạn tuế gia chạy hai mươi ngày, thời gian sớm chiều ở chung, vạn tuế gia không còn xem Quan Thế Hầu như nô tài, nhưng cũng không đơn thuần xem hắn như ân nhân cứu mạng, mà là coi như con cháu, vì vậy, vạn tuế gia sẽ không làm con cháu mình thương tâm. Mấy ngày vạn tuế gia mất tích, Thái Tử gia biểu hiện quy củ, nhưng tuyệt đối không thể gọi là xuất sắc, nữ nhi nhìn được, Thái Tử gia cùng các hoàng tử có từng làm cái gì hay không, vạn tuế gia lại càng rõ ràng.
...Nhưng có một điều nữ nhi chắc chắn, Quan Thế Hầu chỉ có thể dựa vào vạn tuế gia, đừng nhìn Quan Thế Hầu phủ hiện giờ hoa đoàn cẩm thốc, nhưng có một ngày vạn tuế gia thu hồi sủng ái với Quan Thế Hầu, Quan Thế Hầu phủ sẽ như cái nhà không có cột, sập ầm ầm là cái chắc, ai cũng có thể dẫm bọn họ một chân, hiện giờ bọn họ càng trương dương, tương lai liền càng xui xẻo.
Ta nghe nút ma ma nói qua hành động của Thiện Bảo, người như hắn sớm muộn gì cũng chết vì bài bạc.
*: 花团锦簇 (Huātuánjǐncù) – Hoa Đoàn Cảm Thốc · Ý nghĩa: sắc màu rực rỡ; rực rỡ gấm hoa
Nữu Hỗ Lộc thị chắc chắn Dận Chân cũng vậy, Khang Hi đế cũng thế, đều sẽ không nhẫn nại Thiện Bảo bao lâu,
- Đặc biệt, ma ma con mang tới một tin tức vô cùng quan trọng, a mã yên tâm nhìn Quan Thế Hầu phủ náo nhiệt là được.
Lăng Trụ không tiếp tục hỏi nhiều, hắn dần dần quen nghe theo nữ nhi an bài, sinh được một đứa con gái mệnh cách quý không thể nói là phúc khí lớn lao với Lăng Trụ (Nữu Hỗ Lộc thị được một hòa thượng đoán mệnh là mệnh cách quý gia, ám chỉ tương lai là người nhiều phúc đức, trong bối cảnh truyện là lên làm hoàng hậu)
- Con muốn làm như thế nào? Như thế nào để a mã được vạn tuế gia sủng ái?
Nữu Hỗ Lộc thị môi khẽ mở,
- Rất đơn giản, cứu giá.
- Cái gì, cứu giá? Ở kinh thành?
- Không sai, chỉ cần a mã cứu vạn tuế gia, ngài cùng Quan Thế Hầu trừ bỏ quân công sẽ ở thế bình đẳng. Đều nói Quan Thế Hầu là Hoắc Khứ bệnh tái sinh, có phong hào Phiêu Kị tướng quân, nữ nhi không nghi ngờ hắn anh dũng thiện chiến, nhưng nếu không có tín nhiệm cùng ủng hộ từ vạn tuế gia, hắn có thể đánh tới La Sát quốc đô thành không? Có thể liên tục chiến đấu ở các chiến trường mấy ngàn dặm? Là vạn tuế gia giải quyết chuyện lương thực cứu tế cho hắn, hết thảy căn nguyên đều từ việc cứu giá.
- Có tín nhiệm của vạn tuế gia, ngày a mã có quân công liền không xa.
Lăng Trụ trong mắt hiện lên lửa nóng, sau bình tĩnh lại,
- Nhưng cứu như thế nào? Thời điểm vạn tuế gia gặp nguy hiểm, ta không nhất định có thể trước người hầu hạ, thiên hạ còn có thích khách có thể trà trộn vào hoàng cung?
- Tuy là khó, nhưng không nhất định không làm được.
Nữu Hỗ Lộc thị ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Lăng Trụ,
- Nữ nhi chỉ hỏi a mã một câu, nếu thực sự có nguy hiểm, a mã có dám hộ giá?
- Có gì không dám? A mã đối vạn tuế gia cũng là lòng son dạ sắt, chuyện Quan Thế Hầu có thể làm được, ta cũng có thể làm được.
Nữu Hỗ Lộc thị cười nói:
- Vạn tuế gia sẽ có ngày minh bạch tấm lòng a mã, canh giờ không còn sớm, a mã cũng nên nghỉ ngơi, bảo dưỡng thân mình, ngài mới có cơ hội cứu giá.
Lăng Trụ ngơ ngẩn nhìn Nữu Hỗ Lộc thị, trước mắt vẫn là nữ nhi hắn sao?
- Con muốn làm gì?
Nàng chưa từng làm việc gì, cũng chưa từng làm ra việc gì bất lợi với Nữu Hỗ Lộc nhất tộc, nhưng Lăng Trụ trong lòng bồn chồn, không biết ý của nữ nhi thông tuệ hơn người là gì, rốt cuộc vì sao phải chạm mặt tứ gia? Không phải nữ nhi nguyện ý, tứ gia sao có thể gặp được nàng? Hiện giờ còn muốn lại cứu con vợ cả tứ gia , Lăng Trụ nghĩ hoài không rõ, đang nói chuyện, hắn liền thuận miệng hỏi.
- Thái Hậu, con phải làm nhiếp chính Thái Hậu Đại Thanh.
Nữu Hỗ Lộc thị cười đến cực kỳ tự tin,
- A mã yên tâm, ta sẽ mang đến cho Nữu Hỗ Lộc thị nhất tộc vinh quang vĩnh hằng, ta không phải thiếu nữ vô tri chỉ biết tình yêu, ta muốn trở thành nữ nhân địa vị cao quý nhất thiên hạ.
Tác giả có lời muốn nói: Nữu Hỗ Lộc thị thực phức tạp, cũng rất thú vị, đây là một khác loại nữ chủ, yêu cầu Mạnh Hinh làm nền.
Thông tri các cô nương một chút, quả đào tương lai ba ngày sẽ bận, quả đào chỉ có thể lượng, rất có khả năng sẽ đoạn, nhất hào sau liền bình thường, thỉnh các cô nương đừng vứt bỏ quả đào nga. <
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro