Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Tiến vào tiềm thức lần nữa

Khi mở mắt lại cùng một khoảng không đen tối, Tsuna ngay lập tức chạy.

Hơi thở và tiếng bước chân dồn dập của hắn là âm thanh duy nhất trong không gian. Hắc ― mọi nơi đều hắc. Cương cát đã ở đâu? Làm thế nào mà Primo tìm thấy-

Sự ấm áp đột nhiên trào dâng trong hắn, khiến hắn thở gấp và loạng choạng. Nó lan từ ngực xuống tận ngón chân. Họ cảm thấy giống như ngọn lửa của chính hắn nhưng khác, thuần khiết hơn, ngay cả khi chúng không mạnh bằng của hắn. Một vầng sáng màu cam mờ nhạt sáng lên như một ngọn hải đăng nhỏ ở phía xa. Tsuna chạy nhanh.

Tim hắn đập mạnh vào lồng ngực, những tiếng thình thịch vang vọng bên tai. Ánh sáng càng lúc càng gần với mỗi giây trôi qua. Hắn mơ hồ tự hỏi liệu cơ thể mình có ổn không nhưng ý nghĩ đó ngay lập tức biến mất khi hắn đến chỗ phong ấn. Ngọn lửa bên trong lập lòe, len lỏi đến rìa như chờ Tsuna lại gần. Thở hổn hển, hắn sải bước về phía trước. Hai tay hắn run run bên hông. "Tiểu hài tử", Hắn nói.

Ngọn lửa chuyển động và xoay tròn như đang nhảy múa. Tsuna cười lớn. "Bình tĩnh đi. Chúng ta chỉ gặp nhau hôm nay, ngươi biết không?" Nụ cười hắn ấp úng. "Ngươi thế nào rồi?" Hắn nhìn xung quanh để xem có gì không ổn nhưng chỉ thấy một biển đen vô tận. "Primo không giữ cho ngươi được bầu bạn sao? Chắc hẳn ngươi phải cảm thấy cô đơn."

Tsuna thở dài. Hắn đưa tay về phía trước, do dự một lúc, trước khi luồn tay vào bên trong phong ấn. Cảm giác như nhúng tay vào nước ấm. Hơi thở hắn dồn dập khi ngọn lửa ngay lập tức bám vào hắn, ấm áp và... hạnh phúc?

"Tiểu hài tử," Hắn nói, giọng nói như vỡ vụn. "Đừng."

Ngọn lửa ngừng chuyển động nhưng không chịu buông xuống. Tsuna nuốt một cục nhỏ trong cổ họng. Cánh tay hắn tê dại. Hơi ấm trong người hắn đã nguội đi một chút. "Ta sẽ-― Ta sẽ giải thoát cho ngươi," Hắn nói. "Ta xin lỗi. Ta xin lỗi vì mọi thứ."

Ngọn lửa bùng lên và hơi ấm ngày càng mãnh liệt, gần như thiêu rụi hắn. Tsuna cắn môi. "Có lẽ ta sẽ là người bạn cùng phòng tồi tệ nhất từ ​​trước đến nay nhưng ta nghĩ chúng ta có thể giải quyết vấn đề này. Ta nghĩ―Ân, ta nghĩ chúng ta có thể." Hắn thở ra từ từ. "Ngọn lửa lớn màu đỏ đáng sợ sắp tới rồi." Ngọn lửa vẫn tắt. Tsuna cười nhẹ. "Sẽ không sao đâu. Ta ở đây. Ta sẽ đảm bảo rằng hắn không làm tổn thương ngươi."

Sự im lặng bao trùm lấy họ. Miệng Tsuna cảm thấy khô khốc, nếu điều đó thậm chí có thể xảy ra trong khoảng không trống trải này. Hắn cảm thấy yếu ớt, kiệt sức nhưng ngọn lửa vẫn cháy, sống. "Ta ước ngươi có thể nói chuyện, nhưng ta sợ những gì ngươi nói, Hắn nói. Chắc khó lắm, bị mắc kẹt ở đây một mình. Điều tối thiểu mà Primo có thể làm là giữ cho ngươi được đồng hành cùng ngươi. Ta ước điều này không xảy ra với ngươi. Ta ước ―" má này chợt thấy ướt― "Ta ước điều đó ngươi đã cho ta một câu trả lời khác."

Ngọn lửa lan từ tay đến ngay trên cổ tay nơi mép phong ấn kết thúc. Tsuna bật cười và nhanh chóng lau mắt. "Ngươi cũng mất tất cả," Hắn nói. "Hãy―Hãy ích kỷ hơn một chút, hài tử. Nó sẽ hữu ích. Hãy lấy nó từ một người có kinh nghiệm."

Cả hai đều căng thẳng khi một tiếng nổ lớn vang lên từ xa. Tsuna nghiến răng để không kêu lên khi tay hắn thực sự bị bỏng. "Ta ở đây. Không sao đâu."

Tiếng ầm ầm xa xa bỗng nhiên lại gần. Một tia sáng đỏ lóe lên trong tầm nhìn Tsuna. Cơ thể hắn cảm thấy nóng không thể chịu nổi khi ngọn lửa đỏ sớm bùng phát, nhấn chìm phong ấn. Một tiếng gầm lớn vang lên trong tai Tsuna khi hắn nhắm mắt lại. Những vết nứt nhỏ nghe như tiếng pháo nổ phát ra từ bên phải hắn――con dấu. Thở hổn hển, Tsuna buộc mình phải di chuyển. hắn bước từng bước nhỏ, áp lực dồn dập dồn về phía hắn. Chết tiệt, mắt hắn sẽ không mở. Hắn có thể cảm nhận được ngọn lửa màu cam―Tsunayoshi―nắm lấy tay mình, cảm giác truyền đến vai hắn. Cắn chặt răng, Tsuna đưa tay còn lại lên, vùng vẫy trước cơn gió mạnh; ngón tay hắn run lên khi hắn từ từ chạm tới dấu ấn.

Hắn rít lên khi chạm vào thứ gì đó nóng không thể giải thích được. Ngọn lửa Fon. Da hắn như thể đang tan chảy ― có lẽ là vậy, chết tiệt ― nhưng hắn đã cố gắng vượt qua, hét lên khi cái nóng trở nên không thể chịu nổi. Đột nhiên nhiệt độ lạnh đi đáng kể và thần thánh, Tsuna khá chắc chắn rằng da hắn đã mọc trở lại. Trong lòng thầm cảm ơn Reborn, hắn vượt qua Ngọn lửa Bão tố dày đặc, vào trong phong ấn, và đến được Tsunayoshi.

Tsuna nghiến răng. "Tiểu tử."

Tsunayoshi ngay lập tức nắm chặt lòng bàn tay vì sợ hãi. Ngọn lửa Fon bùng lên xung quanh. Các vết nứt trên nền ngày càng lớn hơn kèm theo tiếng gầm thét chói tai và những tiếng rít. Tsuna vẫn không thể mở mắt; một hơi ấm khác, dễ chịu hơn râm ran trong lồng ngực, khiến hắn thở gấp.

Tiểu tử, nếu ngươi có thể nghe thấy ta. Hắn nghĩ, Ta ở đây.

Hắn cố gắng nhớ lại những ký ức đẹp đẽ nhất mà hắn có để mang lại cảm giác thoải mái nhất. Có một nơi hắn và Goro đi bộ dọc theo sông Yodo vào ban đêm, tận hưởng bầu không khí trong lành và tiếng ồn ào sôi động của Osaka ngay cạnh họ, tránh xa cuộc sống ảm đạm của họ. Tiếp theo là hắn và Lal ăn tối tại Ristorante Grotta Palazzese ở Polignano a Mare; cả hai uống rượu sau khi đắm mình trong tiếng sóng vỗ vang vọng trong hang. Thức ăn là khủng khiếp nhưng xem rất đáng giá.

Ngọn lửa Tsunayoshi đập mạnh như thể hắn đang cười. Tsuna tiếp tục truyền hết ký ức này đến ký ức cho đứa trẻ: chơi khăm Colonello với Skull, uống tách espresso nóng với Reborn, sắp xếp tất cả giấy tờ Verde bên cạnh nam nhân đang ngủ, thiền định với Fon, thực hành chiến đấu tay đôi với Lal và đột nhiên bị một con Colonello đang cười, hát ru cho Viper.

" Vorrei che il mare mi annegasse. " [ Ta muốn biển nhấn chìm bản thân. ]

Ba luồng nhiệt tương phản xung quanh Tsuna - Ngọn lửa Mặt trời êm dịu Reborn, Ngọn lửa Bão bùng cháy Fon và Ngọn lửa bầu trời ấm áp Tsunayoshi.

" E notzie di me non si avessero. " [ Và tin tức về ta sẽ không có. ]

Tsuna không biết đó là trí nhớ của hắn hay là hắn thực sự đang hát nhưng cậu cảm thấy thoải mái khi ngọn lửa Cương cát quấn quanh tay hắn. Nhiều tiếng nổ hơn phá vỡ bầu không khí ngột ngạt, giống như thủy tinh vỡ.

" E dopo un please I'onda mi cacciasse su una scoglio, mangiata dai pesci. " [ Và sau một năm, con sóng sẽ cuốn ta đi trên một tảng đá, bị ăn thịt ngư. ]

Tsuna há hốc miệng khi ngọn lửa Tsunayoshi từ từ nhấn chìm cổ tay, khuỷu tay, vai hắn - cơ thể hắn bị đốt cháy nhưng giống như đang ở gần một lò sưởi ấm áp hơn.

" Dal fetore nessuno si avvicinasse, solo il mio ragazzo ci verrebbe. " [ Không ai đến gần vì mùi hôi thối, chỉ có ta hài tử mới đến. ]

Từ từ, Tsuna mở mắt khi nhiệt độ giảm dần. Nước mắt chảy dài trên má. Nếu là do nhiệt, hắn không biết. Ngọn lửa Fon xuyên qua phong ấn gần như đã bị vỡ, lần này từ từ tiến qua các cạnh cẩn thận hơn. Nhìn xuống, Tsuna nhận thấy ngọn lửa Reborn quấn quanh lồng ngực nơi phổi hắn.

" Lui verrebbe ed io reusciassi. " [ Hắn sẽ đến và ta sẽ sống lại.]

Giọng Tsuna vỡ ra khi ngọn lửa Cương cát lan đến cổ hắn, rồi đến gần ngọn lửa Reborn một cách nguy hiểm. Không. Hắn bước ra khỏi ngọn lửa dương quang, gần như hối hận khi một làn sóng đau đớn lan tràn khắp cơ thể. Ngọn lửa của quá mạnh. Phong ấn cuối cùng tan rã thành bụi vàng, biến mất trong bóng tối. Đầu Tsuna quay cuồng vì chóng mặt đột ngột. Mọi thứ đung đưa khi màu cam lấp ló trong tầm nhìn hắn, màu vàng và đỏ vươn về phía hắn như những bàn tay dang rộng. Bên trong hắn như đang tan chảy, nhưng hơi ấm bao bọc lấy hắn, tràn vào lồng ngực, là tất cả những gì hắn có thể tập trung vào.

" E piú bella che non ero mi. " Hắn thì thầm. [ Làm ta đẹp hơn ta đã từng.]

Một tiếng gầm vang vọng bên tai. Cơ thể hắn bùng lên trong ngọn lửa màu cam. Trong một khoảnh khắc, hắn không thể tin được rằng chúng trông thật thuần khiết như thế nào, nhưng Tsunayoshi là một đứa trẻ chỉ có những ý định lành mạnh, không hề bị nhiễm bẩn giống như hắn.

Nhắm mắt lại, Tsuna chỉ có thể thầm xin lỗi. Trong một giây ngắn ngủi, hắn nghĩ rằng hắn cảm thấy một thứ gì đó ma quái mềm mại trên má mình. Cảm giác như một đôi môi.

"―Cảm ơn, ca ca," một giọng nói nhẹ nhàng cất lên. "Bây giờ ngươi cũng sẽ ổn thôi."

Một tiếng hét xé toạc môi Tsuna. Điều cuối cùng hắn nhìn thấy là ngọn lửa màu cam tràn ngập trong tầm nhìn.

@Vongola_Panter

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro