Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 83

Edit: Bilun

Bạch Cảnh đang ở phòng khám riêng của Phó Diên ở tinh cầu Thủ Đô kiểm tra thân thể.

Sử dụng hơn 10 thiết bị y tế phức tạp, sau năm tiếng kiểm tra, Phó Diên cầm báo cáo trong tay, cực kỳ nghiêm túc đẩy gọng kính mắt màu vàng: "Cố thiếu, qua kiểm tra đo lường——"

Nhìn vẻ mặt khẩn trương và bàn tay nắm chặt của thiếu tướng đế quốc, Phó Diên hắng giọng nói: "Trải qua kiểm tra đo lương, thân thể A Cảnh của cậu không có bất cứ vấn đề gì, vô cùng khỏe mạnh."

Nhận được ánh mắt lạnh lẽo của bạn thân, anh ta cười một chút, bổ sung thêm: "Hơn nữa các mặt khác cũng khỏe mạnh. Giá trị tinh thần lực của cậu ấy hoàn toàn vượt qua giới hạn người bình thường có thể thừa nhận, chỉ cần cậu ấy muốn, không ai có thể làm cậu ấy bị thương."

Phó Diên 'chậc' một tiếng: "Hai người các cậu, một người là thân thể gen cấp bậc cực hạn, một người là tinh thần lực cực hạn, quả nhiên rất xứng đôi."

Vẻ mặt Cố Nguyên Triều trở nên dịu dàng: "Cảm ơn."

Phó Diên khụ một tiếng: "......"

Đột nhiên không kịp phòng ngừa ăn phải một ngụm cơm chó.

Sau khi rời khỏi phòng khám riêng, Cố Nguyên Triều nhớ tới hình ảnh Bạch Cảnh giúp An Ca và những người khác chải vuốt tinh thần lực, hơi chần chừ mở miệng: "A Cảnh, có thể xin em giúp tôi một việc không?"

Bạch Cảnh cười: "Đương nhiên có thể."

Không nói tới quan hệ của hai người, Cố Nguyên Triều giúp đỡ cậu nhiều như vậy, cậu cũng nên có qua có lại.

Cố Nguyên Triều: "Là như thế này, hai năm trước, chú họ của tôi Cố Lưu Bạch không may bị dị thú cao cấp tấn công tinh thần lực, tới giờ vẫn nằm trong khoang chữa bệnh....."

Hắn cầm lấy ngón tay thon dài của thiếu niên: "Tôi muốn nhờ em dùng tinh thần lực chẩn bệnh cho chú ấy một chút. Nhưng mà....A Cảnh, em đừng quá áp lực. Cha tôi đã mời tất cả bác sĩ cao cấp của đế quốc nhưng vẫn không có biện pháp chữa trị, cho dù thất bại cũng không sao."

Bạch Cảnh gật đầu: "Được, em thử xem."

Sau khi ngồi lên xe huyền phù, Bạch Cảnh bất giác phát hiện, hình như, cậu sắp phải đi gặp người lớn nhà bạn trai?!

Khuôn mặt luôn bình tĩnh của thiếu niên từ trước tới nay hiếm khi mang theo một chút khẩn trương: "Cố Nguyên Triều, ừm, hình như em chưa chuẩn bị quà gặp mặt."

Người đàn ông cười nhẹ một tiếng, cài đặt chế độ tự lại của xe huyền phù, nhẹ nhàng xoa sợi tóc mềm mại của thiếu niên: "Không sao, bọn họ không thiếu gì cả.

Huống hồ em ở hội chợ Sauter đã mang lại danh tiếng lớn như vậy cho Cố thị, cha mẹ tôi đều rất biết ơn em."

Bạch Cảnh cụp mắt: "Ừm."

Nhưng vẫn hơi khẩn trương.

Dù sao cũng là Cố thị đứng đầu của năm gia tộc lớn nhất đế quốc, thật sự sẽ mặc kệ người thừa kế duy nhất của mình ở bên một người không xuất thân từ gia tộc lớn sao?

Nghĩ tới trước kia nghe được lời đồn Cố thị và Đỗ thị liên hôn, Bạch Cảnh mím môi, trong lòng đột nhiên lo lắng.

Cố Nguyên Triều hôn lên đầu ngón tay cậu, giọng nói dịu dàng: "A Cảnh, em yên tâm, cha mẹ tôi đã sớm đồng ý chúng mình kết giao."

Nhìn ánh mắt kinh ngạc của thiếu niên, người đàn ông nở nụ cười bất đắc dĩ: "A Cảnh, có phải em hiểu nhầm gì về bản thân đúng không? Em chính là ngôi sao mới của giới đổ thạch, đổ thạch sư cao cấp trẻ tuổi nhất, còn là chiến sĩ cơ giáp cao cấp, năng nguyên sư cấp bậc đại sư, bọn họ có lý do gì không đồng ý?"

Cố Nguyên Triều nửa thật nửa giả mà cười nói: "Nói đúng ra, là tôi trèo cao mới đúng, hi vọng Bạch thiếu đừng ghét bỏ."

Tâm trạng Bạch Cảnh hoàn toàn thả lỏng, ngồi dậy nắm lấy cằm thiếu tướng đế quốc, nhướng mày: "Bạch thiếu sẽ không ghét bỏ anh, dù sao dáng người anh....ừm, thực không tồi."

"Vậy Bạch thiếu có thể giúp tôi sờ thêm vài cái."

Cố Nguyên Triều cười nắm lấy tay thiếu niên, kéo vạt áo lên.

Cơ bắp săn chắc đường cong rõ ràng, cảm xúc rất tốt, khiến Bạch Cảnh có chút yêu thích không buông tay.

Hô hấp của Cố Nguyên Triều dần trở nên nặng nề, cuối cùng không thể nhịn được nữa hôn đối phương.

Xe huyền phù màu đen dừng một lúc lâu ở khu vực đỗ xe của Cố thị, hai người mới đi ra.

Bạch Cảnh trộm bóp bóp bàn tay có chút nhức mỏi của mình.

Đúng là làm bậy không thể chịu, trình độ kéo dài của người đàn ông hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của cậu, loại cảm giác này còn mệt hơn cả lúc cậu dùng đá mài mài đá.

Quản gia tươi cười đầy mặt chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Bạch Cảnh liền cung kính chào hỏi: "Cố thiếu, Cảnh thiếu gia."

Cố Nguyên Triều gật đầu, kéo Bạch đi vào trong.

Cố thị tọa lạc ở mảnh đất trung tâm tinh cầu Thủ Đô, là một tòa nhà kiểu trang viên cực lớn, Bạch Cảnh bước vào, có thể cảm nhận được di sản hùng hậu và khí thế của gia tộc lớn.

Quả nhiên, gia chủ Cố thị và Cố phu nhân rất thân thiện với cậu, Cố phu nhân còn vô cùng thân thiết mà kéo tay cậu trò chuyện hồi lâu, cũng tặng cho cậu một con dấu vàng nhỏ tinh xảo.

Mãi về sau Bạch Cảnh mới biết, con dấu này chứa đựng một thỏa thuận chuyển nhượng một phần khu vực khai thác mỏ.

Cố phu nhân cư nhiên tặng cho cậu một tòa quặng nguyên thạch phỉ thúy!

Cố Nguyên Triều hiển nhiên không hề bất ngờ, bởi vì đây là hắn nhờ mẹ đưa.

Đây là một khu mỏ Cố thị còn chưa khai thác, cấp bậc đánh giá là B+, giá trị mấy tỉ tinh tệ, đây là thứ mà người thừa kế Cố thị cho rằng có thể phù hợp nhất với tâm ý của mình.

Hiện tại Bạch Cảnh còn chưa rõ ràng giá trị trong đó, cậu cẩn thận dùng sợi dây xuyên qua cái ấn vàng này, đeo lên cổ.

Sau đó đi theo Cố Nguyên Triều tới phòng của đại sư Cố Lưu Bạch.

Phòng của đại sư Cố Lưu Bạch rất lịch sự tao nhã, trên tường treo rất nhiều tranh sơn thủy địa cầu cổ, trên kệ còn bày không ít đồ sứ quý báu, xem ra còn là một nhà sưu tầm.

Ở giữa phòng là một khoang chữa bệnh màu trắng dài khoảng hai mét, nhân viên y tế chuyên nghiệp mở khoang chữa bệnh ra, Bạch Cảnh nhìn thấy đại sự Cố Lưu Bạch nằm ở bên trong.

Cậu biết tuổi của đối phương ít nhất cũng phải 50, nhưng hiện tại dáng vẻ thoạt nhìn còn chưa tới 30, hơn nữa vì có gen Cố thị, khuôn mặt cực kỳ đẹp trai.

Đối phương ăn mặc chỉnh tề nằm trong chất lỏng bán trong suốt, giống như đang ngủ.

Nhưng Bạch Cảnh có thể nhìn thấy trên mặt và cổ tay lộ ra của đại sư nhiễm một tia khí đen, quả thực đối phương bị ô nhiễm tinh thần lực.

Cố Nguyên Triều ra hiệu cho nhân viên y tế rời đi, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía người trong khoang chữa bệnh, thấp giọng nói: "Lúc ấy tôi đang ở bên ngoài Tinh Vực giết dị thú, không ngờ chú ở khu vực trung tâm cũng bị tập kích, không kịp——"

Bạch Cảnh cảm nhận được sự nuối tiếc trong giọng nói của người đàn ông, nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn: "Em sẽ cố hết sức để đại sư khôi phục."

Cố Nguyên Triều nắm ngược lại ngón tay thon dài tinh tế của thiếu niên: "A Cảnh, làm hết khả năng của em, không cần quá miễn cưỡng."

"Ừ."

Dây nhỏ tinh thần lực trắng sáng vươn ra từ trong người Bạch Cảnh, vây quanh đại sư Cố Lưu Bạch một vòng, sau đó tiến vào trong cơ thể ông.

Bạch Cảnh 'nhìn thấy' từng mảnh khí đen, thậm chí bắt đầu ăn mòn nội tạng, nếu không chữa trị kịp thời, chỉ sợ không tới một năm sẽ....

Từng sợi dây nhỏ màu trắng quấn lấy đám khí đen, bắt đầu hấp thu, hấp thu xong một chỗ liền đi tới một chỗ khác, rất nhanh liền hấp thu hơn nửa khí đen, chỉ còn lại một phần ở ngoài thân thể.

Sau đó, tinh thần lực tủi thân rụt trở về, liên tục 'phì phì phì'.

Huệ..., thật khó ăn, hu hu hu, nó không muốn ăn!

Bạch Cảnh nhìn tinh thần lực quấn ở cổ tay mình, bất đắc dĩ lấy ra một hộp dịch năng lượng cấp 8 trong nút không gian.

Mũi nhọn trắng sáng lập tức với vào 'ừng ực ừng ực' uống vài ngụm, sau đó miễn cưỡng tiếp tục thanh lọc.

Một tiếng sau, khí đen tàn lưu trong cơ thể đại sư Cố Lưu Bạch cuối cùng cũng bị tẩy sạch, Bạch Cảnh lau mồ hôi lạnh trên trán, nói với người đàn ông đang khẩn trương bên cạnh: "Được rồi."

Cố Nguyên Triều lập tức gọi nhân viên y tế tới, đồng thời nhìn thiếu niên với ánh mắt quan tâm.

"Em không sao."

Bạch Cảnh nhìn nhân viên y tế tới lui, hiện tại có lẽ đại sư đã thoát khỏi nguy hiểm nhỉ?

Không lâu sau, một vị bác sĩ trung niên kinh hỉ nói: "Dấu hiệu sinh mệnh dã cơ bản khôi phục bình thường, nhưng vẫn có chút suy yếu, cần dùng thêm thuốc dinh dưỡng là được!"

"Vâng!"

"Trời ơi, đây quả thực là một kỳ tích!"

"Đúng vậy, hai năm không hề có bất cứ tiến triển gì, không ngờ thương thế cư nhiên khôi phục nhanh như vậy!"

"Theo chiều hướng này, không quá hai ngày, nhất định đại sư có thể thức tỉnh——"

Nhìn đám người hưng phấn, Bạch Cảnh và Cố Nguyên Triều yên lặng lui ra ngoài.

"A Cảnh, thật sự cảm ơn em."

Cố Nguyên Triều một tay kéo thiếu niên vào trong lồng ngực, vẻ mặt kích động: "A Cảnh, em quá tuyệt vời, em là ân nhân của toàn bộ Cố thị——"

Bạch Cảnh cũng ôm lấy vòng eo đối phương, cảm nhận được trái tim đập kịch liệt của người đàn ông: "Vậy, Cố thiếu muốn báo đáp tôi như thế nào đây?"

Cố Nguyên Triều hôn lên mái tóc cậu, cười nhẹ: "Tôi lấy thân báo đáp được không?"

Bạch Cảnh cười ừ một tiếng: "Được, một lời đã định."

***

Ba ngày sau, tin tức đổ thạch sư cấp 8 Cố Lưu Bạch thức tỉnh lan truyền toàn bộ StarNet, vô số người hâm mộ bật khóc.

Hai năm, bọn họ đợi tròn hai năm, cuối cùng chờ tới ngày đại sư thức tỉnh!

Chủ tịch Hiệp hội đổ thạch cũng được an ủi, Hiệp hội đổ thạch vì Nguyên thị mà tổn thất ba vị đổ thạch sư cấp 6, hiện tại cuối cùng cũng được đền bù!

Năng lượng của vị đổ thạch sư cấp 8 duy nhất của đế quốc không phải nhỏ, các gia tộc lớn sôi nổi tới chúc mừng, ngay cả hoàng thất đế quốc cũng biểu đạt thân thiết an ủi.

Có Cố Vân nhiều lần sáng tạo kỳ tích, cùng với đại sư Cố Lưu Bạch đã thức tỉnh, tất cả mọi người biết, địa vị của Cố thị giống như mặt trời ban trưa không thể lay động!

Nhưng điều khiến bọn họ vô cùng tò mò là, rốt cuộc đại sư Cố Lưu Bạch được ai chữa khỏi?

Trong thời gian hai năm, Cố thị mời qua vô số bác sĩ, cuối cùn chỉ có thể dùng khoang chữa bệnh trì hoãn bệnh tình, hiện tại lại khôi phục đầy kỳ tích, rốt cuộc là vị thánh thủ nào có thể sáng tạo ra kỳ tích như vậy.

Điều này có phải nói lên, sau này con người không còn phải sợ bị dị thú tấn công tinh thần lực nữa không?!

Nhưng mà, Cố thị không có ai đứng ra giải đáp vấn đề này, chỉ để cho mọi người tràn đầy suy đoán.

Gia chủ Cố thị vô cùng kích động nhìn em họ của mình hoạt động tự nhiên giống như trước kia, thân thể dần khôi phục khỏe mạnh, thậm chí ngay cả tinh thần lực cũng không bị hao tổn chút nào, vẫn giữ ở cấp bậc 3S!

Tại giây phút này, ông quả thực quá hài lòng đối với Bạch Cảnh, ánh mắt của con trai thật sự quá tuyệt vời!

Lúc trước là ông mắt kém, không nhìn thấy tiềm lực của chàng trai này, suýt bỏ lỡ một khối ngọc thô.

Gia chủ Cố thị thở dài một hơi, có lẽ ông nên sớm nhường vị trí gia chủ cho Cố Nguyên Triều sớm một chút mới phải.

Cùng lúc đó, tại nhà họ Đỗ ở tinh cầu Thủ Đô.

Gia chủ nhà họ Đỗ - Đỗ Phong đang mở cuộc họp gia tộc qua video, ngoài hai chị em Đỗ Tĩnh Nhã và Đỗ Tinh Vũ ra, còn có người phụ trách của các tinh cầu.

Bọn họ đều là thành viên dòng chính của nhà họ Đỗ, có được quyền lên tiếng không nhỏ.

Một vị lão giả nói: "Tĩnh Nhã cũng không còn nhỏ, mối liên hôn với Cố thiếu cũng nên đặt lên nhật trình rồi."

Một người đàn ông trung niên khác cũng phụ họa: "Đúng vậy, Cố thị hiện tại còn mạnh hơn cả trước kia, ngàn vạn phải nắm chặt thời cơ."

Đỗ Tinh Vũ không nhịn được nói: "Nhưng mà chị không thích Cố thiếu ——"

Còn chưa nói xong đã bị lão giả ngắt lời: "Mọi việc đều lấy lợi ích của gia tộc làm trọng! Nếu không sao Đỗ thị có thể trở thành một trong bốn đại gia tộc lớn nhất đế quốc chứ?!"

Đỗ Tĩnh Nhã cười nhạo một tiếng: "Mấy người nghĩ cũng đẹp đấy, nhưng vì sao Cố thị phải hợp tác với chúng ta chứ? Cố thị hiện tại có Cố Vân, đại sư Cố Lưu Bạch cũng tỉnh, không giống như trước đây muốn thứ mình cần, người ta hiện tại căn bản không cần chúng ta. Huống hồ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Cố thiếu thích Vân Thần, có phải các người bị mù rồi à?"

Sắc mặt người đàn ông trung niên biến đổi: "Tĩnh Nhã, nói chuyện kiểu gì vậy?! Cô sở dĩ có thể ngồi ở đây vì cô là đương sự. Nơi này không có phần cho cố nói chuyện!"

Đỗ Tĩnh Nhã trợn mắt: "Không có phần cho tôi nói chuyện? Tôi là con gái của gia chủ, đổ thạch sư cấp 5, còn ông là gì?"

Lão giả lạnh nhạt nói: "Làm càn!

Gia chủ, người thừa kế của Đỗ thị là Đỗ Tinh Vũ, không phải Tĩnh Nhã, con bé không nên ở chỗ này nói ẩu nói tả!"

Đỗ Tĩnh Nhã nhìn cha mình đang im lặng một cái, tức giận rời khỏi video.

Mỗi lần đều như vậy, cha mình luôn nhường nhịn, mới khiến những chú bác đó có quyền lên tiếng cao như vậy.

Huống hồ, Tĩnh Vũ căn bản không muốn làm người thừa kế gì đó, nó thích cơ giáp hơn.

Đặc biệt là hiện tại, quả thực trở thành fanboy nhỏ của Cố Vân, một ngày phải xem video 800 lần, cả ngày la hét muốn vào quân đội, giết dị thú.

Không được, không thể cứ tiếp tục như vậy, cô cần quét sạch mọi thứ ở nhà họ Đỗ!

Nếu không khi Cố thị không ngừng phát triển, Đỗ thị thật sự phải xuống dốc.

Đúng vậy, cô phải làm gia chủ!

Lại lần nữa biểu đạt ý nguyện với cha xong, Đỗ Phong nghiêm túc nói: "Nhà họ Đỗ còn chưa có tiền lệ nữ giới làm gia chủ, nếu muốn làm gia chủ, con ít nhất phải đuổi kịp cha."

Đỗ Tĩnh Nhã gật gật đầu: "Trở thành đổ thạch sư cấp 7 đúng không? Cơn sẽ làm được."

Đỗ Phong nhìn theo dáng rời đi của con gái, gia chủ vốn không phải dễ làm, làm nữ giới lại càng khó hơn.

Hi vọng Tĩnh Nhã có thể biết được khó mà lui.

Đỗ Tĩnh Nhã trở lại phòng, mở thiết bị che chắn âm thanh, gọi cho Cố Nguyên Triều.

Cố Nguyên Triều đang đeo tạp dề nấu cơm chiều, nhìn tên biểu hiện trên quang não, nhíu mày.

Hắn nhanh chóng cho món thịt xào ớt xanh vừa học được ra bàn, cho Alpha 01 bê đi, sau đó click mở video call.

"Có chuyện gì? Có chuyện màu nói." Giọng nói của Cố Nguyên Triều cực kỳ lãnh đạm.

"Cố thiếu, tôi muốn nhờ anh giúp tôi một việc.... Khụ khụ......"

Đỗ Tĩnh Nhã nhìn thấy tạp dề trên người đàn ông sửng sốt một chút, thiếu chút nữa cười ngất, mau chóng che miệng ho khan vài tiếng.

Bạch Cảnh ngồi ở bàn ăn, còn chưa kịp nói gì, Cố Nguyên Triều đã lên tiếng giải thích: "A Cảnh, là Đỗ Tĩnh Nhã gọi tới, hình như có việc tìm tôi."

Để chứng minh bản thân trong sạch, hắn cố tình phóng to màn hình ánh sáng để Bạch Cảnh có thể trực tiếp nhìn được.

Đỗ Tĩnh Nhã lại một lần nữa cảm thấy khiếp sợ vì hành vi của Cố thiếu.

Chậc, thật không ngờ, cô vốn tưởng trong mối quan hệ của hai người thì Cố thiếu chiếm thế thượng phong, hiện tại xem ra, vẫn là Vân Thần lợi hại, biết dạy dỗ.

Đỗ Tĩnh Nhã thở dài một hơi: "Là như thế này, đám người cổ hủ kia của nhà họ Đỗ vẫn muốn cho tôi và anh liên hôn, tôi chuẩn bị chạy trốn, muốn mượn công nghệ cao của Cố thị——"

Sắc mặt Cố Nguyên Triều biến đổi, lập tức cắt đứt liên lạc, giọng nói vội vàng nói với thiếu niên: "A Cảnh, tôi thật sự chưa từng có ý tứ này! Đó đều là lời đồn."

Bạch Cảnh cười: "Em biết."

Cố Nguyên Triều lạnh mặt trả lời Đỗ Tĩnh Nhã hai chữ: "Có thể."

Sau đó xóa bỏ thông tin liên lạc của đối phương.

Sau khi được bảo đảm, Đỗ Tĩnh Nhã thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khoảng cách giữa đổ thạch sư trung cấp và đổ thạch sư cao cấp giống như vực sâu, tỉ lệ đổ trướng cũng không phải dễ dàng tăng lên được.

Cô cần phải nhân sự kiện liên hôn thậm nhập vào các quặng mỏ của tinh cầu lớn, cảm thụ gần gũi với môi trường sinh thái của mao liêu, trong lòng không có vướng bận mà đổ thạch, rời xa các loại phân tranh ở tinh cầu Thủ Đô.

Từ một năm trước Đỗ Tĩnh Nhã đã bắt đầu chuẩn bị mọi thứ.

Cô dùng thời gian một năm đổi lấy rất nhiều tinh tệ loại giấy, đại khái có 5 triệu, cũng đủ để sử dụng ở tinh cầu xa xôi.

Ngoài ra, cô còn chuẩn bị súng năng lượng và lồng phòng hộ, học được điều khiển cơ giáp, tuy không thuần thục, nhưng đủ để bảo mệnh.

Vốn dĩ cô định trốn đi vào ngày cuối cùng ở hội chợ Sauter, không ngờ đụng phải rất nhiều dị thú, không thể đẩy lùi lại kế hoạch.

Nửa đêm, Đỗ Tĩnh Nhã đặt quang não trong phòng, lặng yên không một tiếng động rời khỏi tinh cầu Thủ Đô, lại không biết cha và em trai vẫn luôn nhìn theo bóng dáng cô rời đi.

Ngày thứ hai, Đỗ Phong thay đổi dáng vẻ trầm mặc lúc trước, nói năng đầy dứt khoát từ chối yêu cầu quyết định liên hôn với Cố thị.

Ba năm sau, Đỗ Tĩnh Nhã chính thức trở về Thủ Đô Tinh.

Trong vòng nửa năm, cô từ đổ thạch sư cấp 5 nhảy lên hai cấp, thành công thăng cấp trở thành đổ thạch sư cấp 7, khiến mọi người kinh sợ.

Ngoài đổi thạch sư Thần cấp ra, cô trở thành đổ thạch sư cấp 7 trẻ tuổi nhất đế quốc, vào năm 24 tuổi.

Còn mạnh hơn cha cô là Đỗ Phong!

Hai năm sau, gia chủ Đỗ thị thay đổi, Đỗ Tĩnh Nhã trở thành gia chủ tân nhiệm.

Mấy năm tiếp theo, cô dùng thủ đoạn quyết đoán sửa trị Đỗ thị, kéo Đỗ thị trở thành gia tộc lớn thứ hai ở đế quốc!

Các tiểu thư quý nữ lúc trước chế nhạo cô bỏ nhà trốn đi lúc trước còn đang bị sắp xếp đi gặp mặt đối tượng, còn Đỗ Tĩnh Nhã lúc này đã là người nắm quyền, không ai có thể ảnh hưởng tới quyết định của cô, cuộc đời của cô!

Cô trở thành người mà mỗi phụ nữ đều muốn hướng tới.

=============

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường 1:

Tinh thần lực: Phì phì phì, thật khó ăn T.T

Bạch Cảnh: Lấy ra dịch năng lượng cấp 8.

Tinh thần lực: Hu hu, ngon ngon ( . )

Tiểu kịch trường 2:

Cố thiếu: Đang đeo tạp dề nấu cơm

Cố thiếu: Tôi không phải, tôi không có, A Cảnh em phải tin tôi!

Cố thiếu: Xóa bỏ thông tin liên lạc.

Bạch Cảnh: Ừm, tin anh

Cố thiếu: ><


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro