
Chương 81
Edit: Bilun
Cố Nguyên Triều lập tức điều khiển cơ giáp 'Ngân Quang' xông thẳng lên trời, khoảnh khắc tiếp theo, dòng khí tinh thần lực đang dâng trào càn quét nghiền nát toàn bộ hội trường, kể cả hạt pháo năng lượng cao cũng không gây ra diện tích sát thương lớn như vậy được!
Cách đó vài trăm mét truyền tới tiếng kêu đau đớn.
Ánh mắt Cố Nguyên Triều lạnh lùng, ống pháo trên vai dựng đứng, pháo hạt năng lượng cao nhằm ngay vào nơi phát ra tiếng kêu phóng ra——
"Uỳnh!" Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, sau vài tiếng kêu thảm thiết, nơi đó hoàn toàn không còn động tĩnh.
Cơ giáp màu trắng bạc hóa thành một luồng ánh sáng bay đi, ở cách đó không xa phát hiện Nguyên Hạo đang hấp hối nằm trong khoang điều khiển, cùng với vài chiến sĩ cơ giáp cấp L7 khác.
Cố Nguyên Triều có ấn tượng với mấy người này, bọn họ đều là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy đứng đầu trên bảng xếp hạng!
Xem ra đối phương được Nguyên thị bỏ nhiều tiền ra để thuê, chuẩn bị nhân lúc bọn họ bị kiệt sức sau khi đánh nhau với dị thú bắt lấy Bạch Cảnh, không ngờ lại bị tinh thần lực trào dâng quét phải, bị nội thương nghiêm trọng.
Hắn còn đang nghĩ làm thế nào bắt được Nguyên Hảo đang chạy trốn, không ngờ lại chẳng mất tí công sức nào.
Ba người Nguyên thị bị bắt hết, không có một con cá nào lọt lưới.
Thiếu tướng đế quốc dùng máy liên lạc gọi cấp dưới bắt giam bọn họ lại, nhanh chóng quay về chỗ cũ.
"A Cảnh, A Cảnh, em sao rồi?!"
Khi nhìn thấy thiếu niên ngất xỉu trên mặt đất, trái tim Cố Nguyên Triều như ngừng đập, lập tức nâng cậu lên dựa vào ngực mình, lớn tiếng gọi tên của cậu.
"Cố Nguyên Triều, em buồn ngủ quá, đừng ồn....mang, An Ca về......."
Bạch Cảnh bực bội vẫy tay, tìm một vị trí thoải mái trong lòng ngực người đàn ông ngủ mất.
Cố Nguyên Triều dùng máy trị liệu kiểm tra toàn thân thiếu niên một lượt, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
May mà vẫn giống như lần trước, chỉ là ngủ một giấc thôi.
Nhưng, khi hắn dùng máy đo tinh thần lực, phát hiện giá trị tinh thần lực của Bạch Cảnh đã lên tới mức đáng sợ 93.000!
Giá trị này, nếu là những người khác đã sớm sắp sửa nổ tung rồi!
Nhưng còn thiếu niên, ngay cả nhiệt độ cơ thể cũng không tăng lên chút nào, quả thực là một kỳ tích!
Cố Nguyên Triều cẩn thận bế thiếu niên lên, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu một lúc lâu, mới trân trọng đặt một nụ hôn lên trán đối phương.
Sau đó, hắn dùng máy trị liệu kiểm tra qua số liệu của An Ca, phát hiện bị thương không nặng lắm, nhiệt độ cơ thể cũng khôi phúc tới mức bình thường.
Tinh thần lực gây thương tổn cho cậu ta có vẻ đã hoàn toàn bị tiêu trừ, giá trị tinh thần lực của cậu ta ở mức ổn định tầm 46.000, gần đạt cấp 3S!
Cố Nguyên Triều như đang suy nghĩ điều gì đó, gọi cấp dưới đưa cậu ta tới phòng giám hộ VIP, ngoài nhân viên y tế được chỉ định không được cho ai thăm hỏi.
Còn hắn thì ôm Bạch Cảnh tiến vào ca-bin điều khiển, đặt chế độ lái tự động, cứ như vậy ôm cả một đường.
Khi Bạch Cảnh tỉnh lại, phát hiện bản thân nằm trong một cái ôm ấm áp, tay đặt lên lồng ngực cứng rắn của đối phương, cứng quá.
Cậu ngồi dậy, vươn người: "Cố Nguyên Triều, em ngủ bao lâu rồi?"
Cố Nguyên Triều kín đáo cử động cánh tay đã tê mỏi của mình: "Một ngày một đêm, từ chiều hôm qua tới giữa trưa hôm nay."
Bạch Cảnh bừng tỉnh: "Chẳng trách trạng thái tinh thần của em lại tốt như vậy, An Ca đâu?"
Cố Nguyên Triều: "Cậu ta không sao, hơn nữa nhờ họa được phúc, tinh thần lực tăng lên 2S, thậm chí gần 3S."
Bạch Cảnh lên tiếng: "Em đi xem cậu ấy."
Cố Nguyên Triều bắt một cái đã bắt được cổ tay mảnh khảnh của thiếu niên: "A Cảnh, em hiện tại cảm thấy thế nào?"
Qua cả đêm, giá trị tinh thần lực của Bạch Cảnh từ 93.000 tăng lên 95.000, chỉ sợ qua một thời gian nữa sẽ đột phá cực hạn!
Bạch Cảnh có chút nghi hoặc người đàn ông một cái, nhẹ nhàng cười: "Yên tâm đi, em cảm thấy rất tốt, tinh thần lực dư thừa chưa từng có từ trước tới giờ."
Cố Nguyên Triều: "Ừ, nhưng sau khi xác nhận An Ca không có vấn đề gì, em phải đi tới chỗ Phó Diên kiểm tra một chút."
Bạch Cảnh gật đầu: "Được."
Vừa tới trước phòng bệnh của An Ca, hai người liền nghe được tiếng kêu của tiểu mập mạp.
"Hu hu hu, An Ca cậu làm tôi sợ muốn chết, khi nhìn thấy cậu đứng trên đầu dị thú, hồn tôi đều bị dọa bay đi mất!"
"Nguyên thị đáng chết, lại khống chế tôi!"
"Thiếu chút nữa liền hại anh Cảnh của tôi, hu hu——"
An Ca ngược lại phải nhẹ nhàng an ủi Kim Mậu, Bạch Cảnh thầm lắc đầu bất đắc dĩ, đẩy cửa đi vào.
"Anh Cảnh!" Tiểu mập mạp lau nước mắt, vui vẻ kêu lên.
"Bạch Cảnh, cảm ơn cậu, cảm ơn."
An Ca nhìn về phía Bạch Cảnh bằng ánh mắt tràn ngập cảm kích, nếu không nhờ có cậu, cậu ta đã sớm bị nổ tan xác vì tinh thần lực rồi.
Bạch Cảnh đi lên trước quan tâm hỏi: "An Ca, hiện tại cậu cảm giác thế nào?"
An Ca lộ ra một nụ cười: "Tốt hơn cả trước kia, ngũ quan nhạy bén hơn rất nhiều, các cậu còn chưa vào cửa tôi đã nghe được rồi."
Bạch Cảnh cùng Cố Nguyên Triều nhìn nhau, quả nhiên tinh thần lực của đối phương đã thăng cấp.
Kim Mậu gãi gãi đầu: "Vậy, tôi đi lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của An ca nhé, mọi người trò chuyện đi."
Khả năng nhìn mặt đoán ý của cậu ta rất mạnh, biết hai người có chuyện muốn nói với An Ca, liền tìm cái cớ rời đi.
Rất nhanh, thiết bị che chắn âm thanh trong phòng được mở ra.
Vẻ mặt Cố Nguyên Triều mang theo vài phần nghiêm túc: "Cậu còn nhớ sau khi mình bị Nguyên thị bắt đi thì như thế nào không?"
Sắc mặt An Ca hơi tái nhợt: "Tôi bị đưa tới cấm địa nào đó, sau khi trải qua bức xạ vũ trụ vượt qua giời hạn cơ thể con người có thể thừa nhận, sau đó cả người tôi liền co giật rồi mất đi ý thức.
Khi tôi tỉnh lại lần nữa, dường như tôi bị đưa tới một phòng thí nghiệm kín không có cửa sổ xung quanh, bên trong có các loại chân tay của dị thú và con người, đều là thể thực nghiệm của bọn họ."
An Ca đột nhiên nắm lấy cánh tay Bạch Cảnh: "Bên trong còn có những người khác.
Bọn họ bị tiêm vào gen dị thú, trên người bắt đầu mọc lông, trở nên giống như dã thú, một vài người khác không biết bị tiêm cái gì, sắc mặt trở nên xám trắng, móng tay rất dài, không khác gì người chết.
Hơn nữa, ánh mắt bọn họ nhìn tôi, giống như muốn ăn thịt tôi——"
Trong giọng nói của An Ca tràn ngập may mắn: "May mà thời gian tôi tới không dài, nếu không tôi cũng sẽ biến thành quái vật."
Sắc mặt Bạch Cảnh vô cùng lạnh lẽo, Nguyên thị lại thật sự mang virus tang thi từ địa cầu tới nơi này, đồ điên!!
Hành tinh cậu vốn sinh sống đã bị virus tang thi hủy hoại, cậu tuyệt đối không cho phép đối phương hủy diệt nơi cậu hiện tại sinh sống!
Phòng thẩm vấn.
Gia chủ Nguyên thị đang ngồi ở trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Dựa theo ông ta tính ra, chắc chắn lúc này Cố Vân đã bị Nguyên Hạo bắt được.
Cho dù Kim Mậu không đắc thủ, nhưng có nhiều dị thú như vậy, còn có tang thi cấp 7, cho dù Cố Nguyên Triều giết hết bọn chúng, cũng không thắng nổi uy lực tinh thần lực của An Ca nổ tung.
Nhân lúc bọn họ trọng thương, Hạo Nhi mai phục gần đó vừa lúc tiêu diệt cái người thừa kế duy nhất của Cố thị này, đồng thời bắt lấy Cố Vân, một công đôi việc!
Ha ha ha ——
Đến lúc đó, tất cả đều sẽ bị bao phủ trong phế tích, ai biết được sự kiện lần này là kế hoạch của Nguyên thị bọn họ?!
Gia chủ Nguyên thị mở mắt ra, cúi đầu nhìn đồng hồ trên quang não, 13:20.
Không có chứng cứ, lại qua nửa tiếng nữa, quân bộ sẽ phải thả người.
Lão giả hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Ngay sau đó, giọng nói cung kính của quan quân vang tới: "Thiếu tướng!"
Lão giả mở mắt, thế mà Cố Nguyên Triều còn chưa chết?
Hừ, mạng cậu ta cũng lớn đấy.
Nhưng mà, khi ông ta nhìn thấy dung mạo tinh xảo của thiêu niên đứng trước mặt, đầu óc chấn động, ngón tay khô gầy run rẩy nâng lên: "Mày, sao mày......?!"
"Còn chưa có bị con trai ông bắt được đúng không?" Bạch Cảnh cười lạnh một tiếng, "Đáng tiếc, anh ta bị chúng tôi bắt được."
"Không, không thể nào! Nhất định là mày đang lừa tao——"
Khóe mắt lão giả như muốn nứt ra, móng tay sắc nhọn vươn về phía Bạch Cảnh muốn bắt lấy, bị cậu trở tay nắm ngược lại.
Chỉ nghe 'răng rắc' một tiếng, cùng với tiếng kêu như mổ heo của gia chủ Nguyên thị, cổ tay ông ta bị gãy.
Cố Nguyên Triều xua tay ra hiệu cho quân sĩ xung quanh rời đi hết, toàn bộ phòng thẩm vấn chỉ còn lại ba người bọn họ.
"Các người muốn làm gì?! Ta là giả chủ của một trong năm gia tốc lớn nhất đế quốc, các người không thể lạm dụng tư hình!"
Lão giả không còn vẻ khí định thần nhàn như trước nữa, mặt đầy hoảng sợ nhìn hai người, ngoài mạnh trong yếu nói: "Cho dù là hoàng thất đế quốc cũng không dám đụng đến ta, các người làm sao dám?!
Ta muốn tố cáo hành vi phạm tội của các người!"
Bạch Cảnh hơi nhếch môi, ngũ quan tinh xảo đẹp đẽ mê người như hoa anh túc, ngón tay thon dài trắng nõn bỗng vươn ra, bóp cổ lão giả!
"Khụ khụ, phóng... Buông ra! Cứu......"
Rõ ràng ngón tay mảnh khảnh lại ẩn chứa sức lực đáng sợ, gia chủ Nguyên thị sống trong nhung lụa mặt đỏ bừng, hai mắt lồi ra, giống như một con ếch bị bóp chặt cổ, không ngừng giãy giụa.
"Phòng thí nghiệm của các ông ở đâu?" Giọng nói của Bạch Cảnh dị thường lạnh nhạt.
"Ở... Ở... Khụ khụ..."
Mắt thấy đối phương sắp trợn trắng mắt, Bạch Cảnh một tay ném gia chủ Nguyên thị xuống đất, nhanh chóng nhận lấy khăn ướt Cố Nguyên Triều đưa tới lau tay, vẻ mặt chán ghét.
"Ở tầng....hầm.....ngầm của Nguyên thị ở ......tinh cầu Thủ Đô..."
Lão giả nằm trên mặt đất vừa ho khan vừa nói, đáy mắt hiện lên một tia oán độc, để cho bọn họ táng thân trong mật thất đi!
Quân ủng màu đen của Cố Nguyên Triều đạp lên vai gia chủ Nguyên thị, cảm giác xương bả vai vị vỡ vụn này khiến lão giả không hít thở nổi, cuộn trọn trên mặt đất run rẩy cả người, làm gì còn phong thái của gia chủ thế gia nữa?
Cố Nguyên Triều nhìn ông ta từ trên cao xuống: "Hi vọng điều ông nói là thật, bởi vì tôi sẽ mang theo Nguyên Hạo con trai ông đi cùng."
Lúc này lão giả đã đau đến hôn mê bất tỉnh, không biết có nghe được hay không.
***
Khi Cố Nguyên Triều và Bạch Cảnh dẫn người đi tới tinh cầu Thủ Đô, sự kiện ở hội chợ Sauter lần này cũng không ngừng lên men trên StarNet.
Người có thể tham gia hội chợ Sauter không giàu thì quý, lần này thiếu chút nữa táng thân ở tinh cầu Sauter, tự nhiên sẽ không để yên chuyện này.
Đặc biệt là gia chủ của một trong năm gia tộc lớn nhất Lôi thị, trực tiếp báo cáo lên hoàng thất đế quốc.
Hoàng thất đế quốc cực kỳ coi trọng chuyện này, ra lệnh cho quân bộ lập tức tra rõ việc này.
Ngoài ra, video Đỗ Tinh Vũ và Bạch Cảnh điều khiển cơ giáp giết dị thú cũng lộ ra, khiến cho mọi người nghị luận khắp nơi.
【 Thì ra Phi Vũ lại chính là Đỗ Tinh Vũ, tiểu vương tử đế quốc yêu yêu. 】
【 Đệch, tôi nhìn thấy gì? Vân Thần!! 】
【 Vân Thần cũng quá đẹp trai rồi!! 】
【 Đã cap hình ảnh Vân Thần tiến vào ca-bin điều khiển, về sau, đây là màn hình quang não của tôi! 】
【 a a a, L5 Alpha thế mà lại là Vân Thần, cảm giác thần tượng hợp nhất quá tuyệt vời! 】
【 còn có việc gì mà Vân Thần không làm được?! 】
【 dâng đầu gối của tôi cho Vân Thần——】
【 Mọi người, mau tới giao diện đối chiến cơ giáp xem video Vân Thần khiêu chiến cơ giáp, mẹ, ngầu vãi!!】
【 tôi cũng muốn học điều khiển cơ giáp!】
Các fan của Cố Vân đều sợ ngây người.
Bọn họ vốn cho rằng thần tượng của mình có thể thăng cấp đổ thạch sư cao cấp trong vòng nửa năm đã là kỳ tích, không ngờ, còn có kỳ tích lớn hơn nữa chờ bọn họ!
Vân Thần lại là một vị chiến sĩ cơ giáp, không chỉ vậy, còn là một chiến sĩ cơ giáp thiên tài trực tiếp vượt hai cấp từ cấp L3 lên cấp L5!
Sau khi bọn họ xem toàn bộ video【 Alpha 】 đối chiến, trong lòng kích đọng thật lâu không thể bình tĩnh.
Dù là đối chiến cơ giáp hay là giết chết dị thú, động tác nhanh như chớp của cơ giáp màu lam, vung trường đao hợp kim titan chém xuống, chùm laser đủ để xuyên thủng ngực kẻ địch, đều khiến bọn họ nhiệt huyết sôi trào!
Ngoài ra còn có các loại động tác có độ khó cao như dịch chuyển tức thời, bước vòng cung hình chữ S, chữ Z v.v, đối với Vân Thần mà nói giống như hạ bút thành văn, khiến bọn họ sùng bái, hận không thể hét lên thật to!
Trời ơi, Vân Thần thật sự quá mạnh! Quá ngầu!
Trước đó, rất nhiều người trong bọn họ chưa từng xem đối chiến cơ giáp.
Dù sao đổ thạch và cơ giáp là hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau, khác biệt rất lớn, có không ít người chỉ thích một trong hai loại đó
Nhưng bây giờ, vì Vân Thần, bọn họ cũng thích cơ giáp, có điều kiện còn định đi đăng ký học ở câu lạc bộ cơ giáp.
Vì thế mọi người tìm thấy câu lạc bộ Lăng Vân nơi mà 【 Alpha 】đăng ký, sau đó tranh nhau cướp lấy danh ngạch, thành công khiến cái câu lạc bộ vừa mới miễn cưỡng duy trì việc làm ăn đẩy lên vị trí top 3!
Ông chủ Nhiếp Bạch của câu lạc bộ vô cùng vui sướng, còn huấn luyện viên Diêu Điền vì thế mới biết, học viên Alpha thiên tài của hắn thế mà lại là một vị đổ thạch sư.
Chẳng trách xin nghỉ một tháng, thì ra là đi tham gia hội chợ Sauter.
Diêu Điền đầy hứng thú mở video Cố Vân giải thạch ở hội chợ Sauter.
Khụ, nếu đổ thạch không có tiền đồ, còn không bằng tới đối chiến cơ giáp kiếm điểm, cấp L5 thắng một trận được 1 triệu tinh tệ cơ đấy.
Để thuận tiện cho người xem không có nhiều kiến thức về đổ thạch có thể hiểu biết hơn, ban tổ chức cố ý đi kèm phụ đề, hơn nữa còn định giá cho mỗi một khối phỉ thúy.
Diêu Điền vừa uống dịch dinh dưỡng vừa xem video, không lâu sau liền 'phụt' một cái phun ra.
Cái gì?!
Hắn không nhìn nhầm chứ 'vua phỉ thúy' được định giá 600 triệu?? Còn là ước tính bảo thủ?
Mẹ nó, Alpha thật sự quá tuyệt vời!
Cùng lúc đó, vô số người giống hắn bắt đầu hiểu biết thân phận của Cố Vân và Alpha, hơn nữa cảm thấy tự hào về thần tượng của mình.
Dù là đổ thạch hay cơ giáp, Cố Vân đều là tồn tại trên đỉnh kim tự tháp!
Rất nhanh các fan của【 Alpha 】tìm được tài khoản tinh vực của Cố Vân, ấn theo dõi.
Vì thế lượng fan của Cố Vân trong một ngày ngắn ngủi lại tăng hơn chục triệu, số lượng fan vượt qua 80 triệu!
Đây là điều mà toàn bộ đế quốc không có mấy người có thể đạt được lượng fan khổng lồ như vậy, hơn nữa phần lớn đều là fan tích cực với sức chiến đấu siêu mạnh.
Sự trỗi dậy của Cố Vân không thể ngăn cản được!
***
Tinh cầu Thủ Đô, nhà họ Nguyên.
Cố Nguyên Triều cùng Bạch Cảnh mang theo Nguyên Hạo và một đội quân sĩ đi tới nhà họ Nguyên.
Nhà họ Nguyên nằm ở mảnh đất trung tâm tinh cầu Thủ Đô, chiếm diện tích rộng lớn, xây dựng lộng lẫy như cung điện, sàn nhà sáng tới mức có thể soi bóng người.
Cố Nguyên Triều đẩy Nguyên Hạo một chút, ra hiệu cho gã đi phía trước dẫn đường.
Nguyên Hạo đã sớm không còn dáng vẻ ôn tồn lễ độ trước kia, mắt kính khung bạc bị tháo ra, trên mặt, trên người đều có không ít tro bụi, còn bị nội thương do tinh thần lực công kích, mỗi bước đi đều phải ho khan vài tiếng.
Khi bọn họ đi tới khu vực hành lang, Bạch Cảnh đột nhiên dừng bước.
Bởi vì cậu cảm giác được hoạt tính của tinh hạch tang thi, ở phía dưới bọn họ!
Cố Nguyên Triều âm thầm đi tới cạnh đối phương, nhẹ giọng nói: "A Cảnh, có chuyện gì vậy?"
Bạch Cảnh nhìn Nguyên Hạo phía trước một cái, dùng ngón tay chỉ phía dưới.
Cố Nguyên Triều hiểu ý cậu, nơi này là địa bàn của Nguyên thị, bọn họ phải cảnh giác Nguyên Hạo có thể chơi thủ đoạn gì đó.
Lại đi thêm mấy chục mét, Nguyên Hạo dừng lại trước cửa một căn phòng cho khách, quay đầu lại nói: "Khụ...nơi này, chính là lối...vào mật thất ngầm."
Cố Nguyên Triều gật đầu: "Mang chúng tôi đi vào."
Nguyên Hạo xoay nắm tay cửa theo hướng ngược lại, giữa cửa hiện lên hệ thống nhận dạng thông minh.
Sau khi tiến hành phân biệt tròng đen, vân tay, mặt và gen, có một cái thang hình tròn treo thẳng từ dưới nhô lên đưa bọn họ tới mật thất ngầm.
'Lối vào quả nhiên rất bí mật.'
Bạch Cảnh quan sát bố cục phía sau: 'Nếu là mở cửa bình thường, nơi này chỉ là một căn phòng cho khách bình thường mà thôi.'
Thang treo và không gian phòng cho khách đan xen nhau, có hai quỹ đạo không gian.
Xoay tay nắm cửa cùng hướng chính là vào phòng cho khách;
Xoay theo hướng ngược lại sẽ có thang treo từ phía dưới trồi lên. Ai nghĩ ra được chứ?
Cái thang treo này không lớn, không chen chúc thì có thể đi năm sáu người.
Cố Nguyên Triều ra lệnh cho các quân sĩ còn lại canh gác ở bên ngoài, mang theo hai người có giá trị vũ lực cao nhất, cùng với Bạch Cảnh và Nguyên Hạo đi xuống thang.
Cho đến giờ, mọi thứ đều bình thường, phương hướng cũng chính xác.
Nhưng trong loại không gian bịt kín như này, Bạch Cảnh không hề thiếu cảnh giác chút nào.
Nguyên Hạo bị trói chặt cơ thể, gã không ngừng ho khan, lung lay đứng trên mặt đất, từ đầu đến cuối không chạm vào mép thang.
Hiển nhiên Cố Nguyên Triều cũng phát hiện điều này, cảnh cáo mọi người: "Chú ý một chút, đừng chạm vào mép thang."
Hai vị quân sĩ: "Vâng!"
Tốc độ thang treo rất nhanh, chớp mắt đã tới mật thất ngầm sâu 20 mét.
Giây phút cửa khoang màu trắng mở ra, Nguyên Hạo đang hơi cúi đầu đột nhiên đụng về phía Bạch Cảnh.
Bạch Cảnh sớm có phòng bị, trong không gian nhỏ hẹp nhạy bén nghiêng người, ngay sau đó liền được Cố Nguyên Triều ấn vào lồng ngực nóng bỏng, còn Nguyên Hạo thì thu thế không kịp va vào mép thang bên cạnh, dây thừng chạm vào lập tức bị ăn mòn.
Mép thang có bôi chất lỏng có tính ăn mòn!
Hiển nhiên Nguyên Hạo cực kỳ quen thuộc với nơi này, cố tình chọn nơi có tính ăn mòn ít nhất.
Hai chân vừa thoát được dây trói chuẩn bị trượt ra bên ngoài, tâm trạng cũng trở nên kích động.
Chỉ cần vào mật thất, gã có thể dọc theo mật đạo rời đi, đồng thời kích hoạt thiết bị cảnh báo, đến lúc đó tất cả mọi người đều táng thân trong mật thất!
Chỉ đáng tiếc cái thể thực nghiệm Cố Vân này, nếu vừa rồi cậu ta bị mình đụng phải, vẫn ở trên thang là có thể giữ được tính mạng.
Nhưng gã nghĩ thì hay lắm, lúc sắp thoát thân, bị Cố Nguyên Triều đạp một cái trở lại——
"A ——!!" tiếng nứt xương cùng với tiếng kêu thảm thiết chói tai vang lên, rất nhanh hai tay gã biến thành một bãi máu loãng.
Cố Nguyên Triều nhanh tay xách gã lên, ném vào trong mật thất, những người khác cũng đi theo vào trong mật thất
=============
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Fan Cố Vân: Wow, cơ giáp quá ngầu! Tôi muốn học!
Fan Alpha: Động tác giải thạch gọn gàng lưu loát, phỉ thúy cũng rất đẹp, thì ra Alpha giàu như vậy!
Các fan trăm miệng một lời: Thần tượng quá lợi hại! o( ̄▽ ̄)d
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro