[Lăng Việt] Nuôi béo
Tác giả: 桃李不言
Link raw: https://taolibuyan360.lofter.com/post/310d0e25_1cc396381
Edit: Canary
——•——
[Lăng Việt] Nuôi béo
Ngắn gọn bánh ngọt nhỏ, viết nhanh
————————————————————————
Sau khi ở bên nhau một đoạn thời gian, Vương Việt đột nhiên phát hiện mình béo lên.
Loại việc nhỏ không đáng kể này đương nhiên không phải cậu để ý tới. Mà là Vương Siêu chỉ ra. Một ngày nào đó ca ca ngốc đột nhiên ném xếp gỗ xuống, nhìn thẳng Vương Việt nửa ngày không nhúc nhích, Vương Việt còn tưởng xảy ra chuyện gì, nhìn bộ dạng dị thường của ca ca hỏi: "Làm sao vậy, chỗ nào không thoải mái à?"
Vương Siêu vẫn không nói lời nào, chỉ là đột nhiên lại bắt đầu ngây ngô cười, lẩm bẩm nói: "Đệ...... Đệ em béo......"
Béo?
Vương Việt nhìn chằm chằm mình trong gương, làn da ngày ngày chịu mưa dập gió vùi xanh xao đã không cách tránh khỏi thô ráp ngăm đen, mà lúc trước lượng vận động rất lớn mài giũa ra thân hình gầy gò...... giống như...... Quả thật là có thêm chút thịt?
Trong gương cơ bụng lúc trước gầy nhưng rắn chắc cùng chiếc eo mảnh khảnh đã mắt thường có thể nhìn thấy phủ lên một tầng thịt mỏng, Vương Việt nhăn chặt mày, bắt đầu tự hỏi ra nguyên nhân béo lên.
Nguyên nhân sao, đương nhiên chỉ có Lăng Duệ biết.
Làm xong ca phẫu thuật cuối cùng, Lăng Duệ có chút mệt mỏi đè đè giữa mày, quẹt nhanh thẻ tan làm trên máy. Lại bắt đầu tự hỏi đêm nay phải cho thỏ con mệt mỏi một ngày ăn loại cà rốt gì. Vừa nghĩ hầm canh xương sườn hay là trực tiếp mang người đi ra ngoài ăn, thỏ con bên kia điện thoại đã gọi tới đây, Lăng Duệ bắt máy, mệt mỏi giữa mày ngay cả chính mình cũng không phát hiện đã biến thành ôn nhu.
—— Xong việc rồi sao Tiểu Việt?
Bên kia truyền đến giọng nói có chút khẩn trương trước sau như một của Vương Việt, cậu là sợ mình điện thoại quấy rầy đến Lăng Duệ bận bịu công việc: "Em, em mới vừa đưa đơn cơm hộp cuối cùng xong, anh đã ăn gì chưa?"
"Vậy vừa lúc, đêm nay về nhà ăn cơm dứa, một lát nữa dẫn em đi siêu thị mua nguyên liệu."
Hai người từ siêu thị mua xong nguyên liệu cần làm cơm dứa cùng tôm bóc vỏ, sau đó là đậu đỏ, trực tiếp về tới nhà Lăng Duệ. Vương Siêu nhìn thấy hai người trở về, cao hứng kêu: "Đệ, còn, còn có Lăng, Lăng Duệ." Lăng Duệ sờ sờ đầu của anh, nhẹ giọng trước làm anh đi chơi, sau đó bất động thanh sắc mang Vương Việt cùng dứa tới phòng bếp. Dứa ở trong một mảnh hỗn độn lăn đến mặt đất, Vương Việt thở hổn hển bị Lăng Duệ ôm chặt.
Trong một bầu không khí kiều diễm, Vương Việt ở trong môi lưỡi giao chiến thật vất vả mới có một lát thở dốc, Lăng Duệ đúng là đang trong lúc động tình, còn muốn bắt lấy môi cậu, Vương Việt lại như đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhẹ nhàng đẩy bờ vai của hắn một chút, nhỏ giọng nói: "Em có phải béo lên hay không."
"Cái gì?" Lăng Duệ thậm chí có chút không có nghe rõ.
"Em......" Ánh mắt Vương Việt có chút trốn tránh, lại ấp úng nói, "Em...... Em cảm thấy em béo."
"Phốc" Lăng Duệ thoáng cái cười ra tiếng, ngược lại lui về sau mấy bước, ngưng mắt quan sát cậu gần một phút, còn động thủ sờ soạng vài cái, mắt thấy mục đích dần dần không đơn thuần, vuốt vuốt lại muốn sờ đến địa phương không nên sờ, Vương Việt bị vuốt cho ngứa, vừa cười vừa thẹn đẩy tay hắn, sẳng giọng : "Rốt cuộc là có hay không, anh đừng sờ loạn..."
Lăng Duệ cười ôm lấy cậu "Được được, không quậy nữa." Lại sờ sờ tóc của cậu, suy nghĩ một hồi, hỏi cậu: "Anh làm cơm không thể ăn?"
Vương Việt vội vàng lắc đầu: "Ăn rất ngon."
"Mỗi ngày buổi chiều cho em bánh kem nhỏ không ngọt?"
Thỏ con tiếp tục lắc đầu "Rất ngọt, em rất thích."
Lăng Duệ nói: "Sao lại không được"
Thỏ con đột nhiên lại khổ sở, tựa hồ ngay cả lỗ tai cũng rũ xuống.
"Béo khó coi lắm, ngày mai em nên ăn ít một chút......"
Lăng Duệ nghiêm mặt nói: "Như vậy sao được, anh cố ý hỏi bác sĩ khoa dinh dưỡng, căn cứ trọng lượng thân thể của em tính toán mỗi ngày làm sao có thể ăn cho khỏe mạnh, tỉ mỉ kết hợp món ăn cho em."
Vương Việt lúc này mới phản ứng lại: "Anh cố ý muốn cho em néo lên..."
"Ừm!" Lăng Duệ đắc ý nói, "Anh lợi hại không."
Vương Việt thở dài, cúi đầu nói: "Béo khó coi."
Lăng Duệ cũng không cần nhìn đã biết thỏ con phỏng chừng lại nhíu chặt mày bắt đầu tự mình hoài nghi, hắn ôn nhu bưng lấy mặt Vương Việt, cho cậu có thể nhìn thẳng hai mắt của mình. "Ai nói béo khó coi? Tiểu Việt thế nào anh đều thích. Lại nói, em mỗi ngày mệt như vậy, còn muốn chiếu cố anh và ca, lại không ăn nhiều chút, anh sẽ đau lòng."
Vương Việt nghĩ nghĩ: "Thật sao?"
Lăng Duệ trả lời: "Ừm... Em muốn vẫn là không tin, vậy vi phu cũng chỉ có thể buổi tối tự mình chứng minh một chút, cho em nhìn xem anh rốt cuộc ghét bỏ hay không chê em." Nói nói lại không có hảo ý mà gần sát bên gáy Vương Việt. Trên mặt Vương Việt lập tức lại dâng lên một mảnh ửng đỏ, hai người lại nháo đến cùng nhau ôm hôn một lát, hôn đến không khí nồng đậm, khi không khí đều nhanh giằng co đến cùng một chỗ, Vương Việt đột nhiên lại dùng tay chống vai Lăng Duệ.
Lăng Duệ sửng sốt: "Lại làm sao vậy?"
Lần này giọng nói của Vương Việt tuy rằng nhỏ bé yếu ớt nhưng ngoài ý muốn lại rất rõ ràng: "Em cảm thấy...... anh cũng béo."
Lăng Duệ: "??? Em ghét bỏ anh?"
Vương Việt : "(๑‾᷅^‾᷅๑) Dạ ~ cơ bụng cũng không có, đừng chạm vào em!" Nói xong một phen đẩy Lăng Duệ ra đi đến phòng khách tìm Vương Siêu.
————————————————————————
Lăng Duệ: Đúng là sủng đến coi trời bằng vung!
Lăng Duệ : Mình thật sự béo sao
Lăng Duệ : Ngày mai chạy máy chạy bộ thêm mười km!
Tiểu Việt ~
—— END ——
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro