Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 111. Chim sẻ phía sau

Edit+Beta: Đặc Lôi Tây

"Á... Khụ"

Lúc này, từ cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng ho khan, thì ra đó là Sakakibara Yutaka, người đã đi ra ngoài được một lúc tự dưng lại quay về.

Gã bước về phía Tống Giản và Furukawa Kawaichi, sau đó đưa mắt ra hiệu hướng phía sau mình.

Khi Tống Giản và Furukawa Kawaichi còn chưa kịp hiểu được ẩn ý của gã, hai hình bóng quen thuộc đã xuất hiện phía sau gã.

Là Ii Masa và Himeji Hidema.

Tống Giản ban đầu quả thật thấy hơi khó hiểu, nhưng sau khi ngẫm lại mối quan hệ giữa Ii Masa và Furukawa Kawaichi, cảm giác kia lập tức biến mất.

Cô bình tĩnh đợi họ đến gần, sau đó chậm rãi nói, "Masa-kun, Himeji-kun"

Ánh mắt Himeji Hidema di chuyển giữa hai người Furukawa Kawaichi và Tống Giản, đồng thời hơi nhíu mày.

Ngược lại, vẻ mặt của Ii Masa rất tự nhiên, anh đứng yên trước mặt Tống Giản, nhìn cô khẽ cười, sau đó lại nhìn về phía Furukawa Kawaichi.

"Hare, Kawaichi, hai người đang nói chuyện gì vậy?"

Furukawa Kawaichi có chút do dự.

Tống Giản nhìn y, không dám chắc nếu mình nói với Ii Masa, anh sẽ giúp cô đi lấy trang phục của Ngự sơ kỵ hay sẽ châm ngòi mối quan hệ giữa họ.

Cô hỏi ngược lại anh, "Masa-kun đến đây là có chuyện gì sao?"

"Tiên sinh Mizuno dường như có nhắc với cha anh, rằng em chuẩn bị về nhà tổ của nhà Mizuno", Ii Masa thở dài nói, "Tối hôm qua phụ thân đại nhân hỏi anh đã sắp xếp ổn thỏa chưa, anh bảo chưa, kết quả bị răn dạy một trận."

Quả thật với giao tình của hai nhà, Mizuno Hare một mình ở Doanh Châu, nhà Ii tất nhiên phải quan tâm chăm sóc cô nhiều hơn. Đặc biệt khi Ii Masa và Mizuno Hare còn có hôn ước với nhau, còn học chung một trường. Trong suy nghĩ của cả hai gia đình, Ii Masa đương nhiên phải có trách nhiệm với cô.

🌸 Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé 🌸

"Như vậy...", Tống Giản do dự nói, "Để em đi giải thích với tiên sinh Ii nhé?"

"Giải thích chuyện gì chứ? Giải thích rằng chúng ta đang có mâu thuẫn ở trường sao?", Ii Masa nói, "Theo ý của tiên sinh Mizuno và phụ thân tôi, ngày mai tôi phải sắp xếp tài xế đưa em đi"

Tống Giản "a" một tiếng.

Cô không nghĩ rằng Furukawa Kawaichi sẽ phản đối ý kiến của Ii Masa, quả nhiên, y rũ mắt, một câu cũng không nói.

Thấy thế, Sakakibara Yutaka không kiềm được nói, "Không được không được"

Ii Masa nói, "Sao vậy?"

"Thì là... Hare đã có hẹn với tôi rồi!"

Ii Masa hỏi, "Thật sao?"

"Đúng! Chúng tôi đã nói với nhau sẽ đi hẹn hò, chính cậu đồng ý sẽ không quấy rầy tôi mà!"

"Tôi không hề đồng ý chuyện này", Ii Masa mỉm cười nói, "Yutaka, xin hãy thận trọng lời nói và việc làm của cậu, những lời nói ngoa hoặc không được chứng thực sẽ khiến những người không hiểu chân tướng hiểu lầm"

"Nhưng mà..." Sakakibara Yutaka đột nhiên bắt lấy cánh tay Tống Giản, kéo cô về phía mình, "Chúng tôi quả thật đã hẹn với nhau mà, đúng không Hare?"

Gã nhìn cô, ra sức làm mặt quỷ.

Tống Giản đang định lên tiếng lại nghe thấy Ii Masa nói, "Vậy nếu Hare không ngại, cứ cho Yutaka đi chung cũng được."

Sakakibara Yutaka lập tức phản đối, "Hai người mới được gọi là hẹn hò, Masa, tôi không có hứng thú với chuyện hẹn hò ba người đâu!"

Ii Masa nhìn Tống Giản hỏi, "Hare cảm thấy, đây là hẹn hò sao?"

Tống Giản nhìn Sakakibara Yutaka, lại nhìn Ii Masa, quyết định vẫn theo ý chủ công đi.

Cô khẽ lắc đầu.

Ii Masa vừa lòng cười nói, "Nếu Hare cũng không cho rằng đây là hẹn hò, vậy ba người cùng đi hẳn sẽ không có vấn đề gì. Nếu Yutaka vẫn không chấp nhận, vậy chỉ có thể mời cậu rời khỏi đây"

Sakakibara Yutaka cả giận nói, "Tôi không đi! Không những thế, tôi còn phải kéo theo Kawaichi cùng đi nữa!"

Ii Masa nhàn nhạt nói, "Đừng gây thêm phiền phức cho Hare nữa. Nếu cậu muốn đi thăm nhà tổ nhà Mizuno, ít nhất phải để Hare tự mình quyết định muốn đi với ai, đúng không?"

Anh nhìn Tống Giản hỏi, "Hare, em nghĩ sao?"

"..."

Tống Giản nghĩ thầm, nếu đứng từ góc độ phá hư CP chính, tốt nhất để Ii Masa và Furukawa Kawaichi đi chung với cô. Như vậy, cô có thể giúp bọn họ tạo ra nhiều không gian ở riêng, xúc tiến tình cảm giữa họ phát triển ổn định hơn.

Tuy cô, với cương vị là vị hôn thê không thấy ngại, nhưng nhìn bộ dáng của Furukawa Kawaichi giờ phút này, người đang cực kì trầm mặc, cô liền hiểu y khó có thể vượt qua rào cản hôn ước này. Y cảm thấy thẹn với lòng, hiển nhiên không cho phép bản thân dám ngay trước mặt vị hôn thê của Ii Masa liếc mắt đưa tình với anh.

Nếu chọn một trong hai, người còn lại phỏng chừng sẽ ngờ vực bất mãn. Nhưng nếu cô chọn Sakakibara Yutaka cũng sẽ có loại nguy hiểm này. Nếu vậy, lựa chọn an toàn nhất, chắc chắn không lầm lỗi nhất...

Ánh mắt Tống Giản nhìn về phía Himeji Hidema đang đứng cạnh Ii Masa.

Cô chỉ có thể căng da đầu nói, "Xin hỏi, Himeji-kun, ngày mai cậu có rảnh không ạ?"

Himeji Hidema lập tức sửng sốt, Ii Masa lẫn Furukawa Kawaichi hiển nhiên cũng không ngờ cô sẽ đưa ra lựa chọn như vậy. Sakakibara Yutakata lại trực tiếp hơn, dứt khoát "Á?!" dài một tiếng.

"Tình huống này là gì chứ?", gã nhìn Himeji Hidema, trợn tròn mắt nhìn hắn nói, "Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi? Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình phía sau?"

Himeji Hidema nhíu mày, theo bản năng định từ chối. Song khi hắn đón nhận ánh mắt của Ii Masa, sau một chốc do dự, cuối cùng chỉ nói, "Tôi rảnh. Tôi sẽ đi đón cô"

...

Trong nhóm Ngự Tứ gia, đến hiện tại, người mà Tống Giản có tiếp xúc ít nhất, chính là Himeji Hidema.

Cô vẫn luôn không tìm được bất kì cơ hội nào để tiếp cận và hiểu biết thêm về hắn. Nhưng trong tình huống hắn không ảnh hưởng đến tiến độ công việc, cô cũng... không phải rất muốn làm việc trên.

Ấn tượng lớn nhất của cô về hắn, chính là... hắn yêu người khác phái!

Hắn là một người yêu người khác phái!!!

Chẳng khác gì thế giới trước khi đối diện với Nam Cung Thuần, người "ngay từ đầu đã thích nữ giới", Tống Giản cũng thấy cả người không được tự nhiên một thời gian dài. Tương tự, trong thế giới này, người cô không biết cách đối xử thế nào nhất, chính là Himeji Hidema.

Hay nói đúng hơn, kiểu người cô không hiểu cách ứng đối nhất chính là những người "yêu người khác phái".

Sau khi đã thấm nhuần tư tưởng của thuần ái văn, hiện tại cô có chút không hiểu được tư duy của những người yêu người khác phái.

Có vài người mắc chứng Homophobia, chính là cảm giác không thể hiểu được suy nghĩ của những người thế giới thứ ba, cho nên trong mắt họ, LGBT đã biến thành một thứ không thể nào hiểu nổi.

Mà con người thường sợ hãi những thứ họ không hiểu.

Hiện tại, Tống Giản vì mắc bệnh nghề nghiệp, dẫn đến cô cũng có một thói xấu tương tự.

Cô... cô có chút sợ những thứ khác lạ!

Chuyện này dẫn đến việc, tuy Tống Giản vì tính oan toàn, chủ động mời Himeji Hidema, nhưng ngày hôm sau khi họ gặp mặt, cô lại xấu hổ đến độ không thể nói được một câu.

Tính tình Himeji Hidema trong mắt người ngoài vốn dĩ trầm tính, ít lời, hắn lại không có chút hảo cảm gì với Mizuno Hare. Điều này khiến Tống Giản sau khi lên xe, hai người đơn giản chào hỏi xong, ai nấy tự ngồi một bên trên ghế sau, nhìn ngoài cửa ngẩn người.

Lúc này, di động của Himeji Hidema bỗng nhiên vang lên, hắn lấy ra nhìn thì lập tức sững sờ, sau đó theo bản năng ngồi thẳng dậy.

Tống Giản yên lặng quan sát hắn, thấy hắn chỉ vì nhìn thấy một dãy số điện thoại đã điều chỉnh lại dáng ngồi, cô thầm nghĩ, đó nhất định là một cuộc gọi quan trọng.

Nhưng cuộc gọi quan trọng như vậy, tuy Himeji Hidema do dự rất lâu, song hắn chỉ đơn giản nhìn chằm chằm màn hình, không bắt máy.

Như thể phát hiện ánh nhìn có chút khó hiểu của cô, Himeji Hidema hơi mím môi, cuối cùng bắt máy.

Hắn thấp giọng nói, "Chị Minoru"

Chị Minoru sao?

Tống Giản lúc đầu không kịp có phản ứng gì nhưng ngay sau đó cô lại nhớ ra, chị Minoru trong miệng hắn hẳn là nữ hai, Omiya Minori.

Là cô gái, mà hắn đã luôn yêu thầm rất lâu rồi.

Không biết vì sao, Tống Giản đã rất quen với việc hai người con trai yêu đương trong thuần ái văn, cô thậm chí có thể ngồi một bên, xem mình như không khí, tâm như nước lặng, gợn sóng bất kinh.

Nhưng chỉ cần dính dáng đến các tranh chấp trong tình cảm khác phái, cô liền thấy mất tự nhiên, xấu hổ đến nỗi muốn trực tiếp nhảy khỏi xe.

Cô nhớ... tình cảm giữa Himeji Hidema và Omiya Minori cũng không thuận lợi lắm...

Cô cố gắng dán sát người vào cửa xe, dùng hết khả năng cách xa Himeji Hidema nhất có thể, để tránh nghe thấy cuộc đối thoại của họ. Nhưng trong không gian yên tĩnh và chật hẹp hàng ghế sau, cô vẫn nghe được giọng của Himeji Hidema mang theo chút bất đắc dĩ, "Xin lỗi, bây giờ không được..."

Giọng hắn nghe ra rất dịu dàng, mất đi vẻ bình tĩnh và thong dong ngày thường, thậm chí còn có chút yếu ớt.

Himeji Hidema và Ii Masa, có thể nói là hai người có quan hệ tốt nhất trong Ngự Tứ gia.

Bối cảnh giữa họ giống nhau, đều có xuất thân nhà nước, cho nên thái độ tư thái cũng cực kỳ tương tự, luôn mang đến cảm giác của những quý công tử nhà nước.

Bình tĩnh, trầm ổn, ưu nhã.

Nhưng giữa họ vẫn có sự khác biệt rất nhỏ.

🌸 Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé 🌸

Nếu so sánh họ như hai anh em, vậy Ii Masa có vẻ quyết đoán hơn, càng ra vẻ là đứa con trai lớn với dã tâm to lớn, xác định tương lai sẽ kế thừa gia nghiệp. Mà Himeji Hidema lại như thể một đứa con út không chút dã tâm, cứ thế đi theo, ủng hộ anh trai là được.

Giờ phút này, Tống Giản cố gắng dùng chuyện khác phân tán sự chú ý của mình, nhưng cô vẫn nghe thấy Omiya Minori dường như yêu cầu Himeji Hidema gì đó và điều này khiến hắn rất khó xử.

"Bây giờ em không có ở nhà, Masa bảo em đi làm chút chuyện, cho nên em không qua đó được..."

"Không phải em giận chị"

"Không phải vấn đề này... Em không thể bỏ lại cậu ấy một mình được"

"Rất xa, nơi đó rất xa, lúc em về sẽ rất muộn"

Hắn giải thích rất nhiều rất nhiều, sau đó lại im lặng, như đang nghe đối phương nói chuyện. Hắn nghiêm túc nghe xong, sau đó chỉ đành bất lực thở dài.

Thấy thế, Tống Giản rốt cuộc không kiềm được gọi, "Himeji-kun?"

Himeji Hidema nhíu mày nhìn sang.

Cô chần chờ hỏi, "Nếu cậu có việc... Hay là cậu cứ đi giải quyết đi?"

Himeji Hidema đang muốn trả lời lại không biết nghe thấy đầu dây bên kia nói gì, hắn bỗng nhiên dừng lại. Sau hồi lâu, hắn có chút xấu hổ nhìn về phía Tống Giản nói, "Xin lỗi, Mizuno-chan, tôi có một người bạn, chốc nữa chị ấy muốn đi cùng chúng ta, cô có để ý không?"

Omiya Minori sao?

Tống Giản kinh ngạc hỏi, "Cậu xác định chị ấy muốn như vậy sao? Theo chúng ta đến nhà tổ Mizuno?"

Himeji Hidema cũng cảm thấy chuyện này cực kì thất lễ, cho nên ngữ khí cũng khách khí hơn rất nhiều, "Đúng vậy"

Nhưng vì chị Minoru muốn gặp hắn, việc đó khiến hắn không khỏi mềm lòng.

Tống Giản có do dự, "Tôi thật ra thì không sao cả, chỉ là..."

Cô "chỉ là" trong chốc lát, lại phát hiện bản thân không có lập trường gì để nói "chỉ là". Đây là xe của người ta, người ta đang giúp cô, hiện tại cô gái người ta thích muốn đến gặp hắn, việc hỏi ý kiến cô chỉ là lễ phép, chẳng lẽ cô thật sự nói "Không, tôi không muốn làm bóng đèn" sau đó từ chối đối phương sao?

Cô bất đắc dĩ đáp, "Nếu chị ấy không ngại đường xá xa xôi"

Himeji Hidema lập tức thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn tài xế nói, "Đến trung tâm thương mại Otsuki đón chị Minori đi."

21/11/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro