Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30

" Porphyr , nước táo nhé ? "

Porphyr ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt và gật đầu, "Cảm ơn anh..."

" Không có gì " Lâm Dương cười đặt nước trái cây lên bàn, quay đầu bế Frank ngồi lên bàn chơi , Porphyr liếc nhìn ,  thấy Frank có vẻ được chiều chuộng và làm nũng đòi bế hơn cả hồi bé bám theo mình .... Đây không phải là điều Trịnh Minh Tâm không thích à ? Đại ca luôn nói rằng trẻ con phải trưởng thành và mình không được quá chiều chuộng chúng

Chờ một lát , có một vấn đề cần được giải thích ?????? Vấn đề là tại sao người đàn ông lại xuất hiện trong nhà của đại ca  ??????

Porphyr nhấp một ngụm nước táo và nhìn Lâm Dương đi vào bếp cùng với Frank và bắt đầu làm bữa tối. Nhưng quan trọng hơn là, đây là nhà của đại ca và đại ca hiện không có ở nhà. 

Thật kì quái , đáng lẽ ra hôm nay mình không nên tới đây 

Porphyr được bố mẹ yêu cầu đưa sang cho Trịnh Minh Tâm một ít đồ ăn, nhân tiện xem ba đứa nhỏ, trước khi đi cô gọi điện cho Trịnh Minh Tâm thì phát hiện hôm nay đại ca lại không có ở nhà , Trịnh Minh Tâm có nhắn tin bảo hai ngày sau mang đồ đến cũng được nhưng bánh do mẹ làm hôm nay phải ăn, nếu không bánh sẽ không tươi . Trịnh Minh Tâm nghe thế liền do dự một lúc sau đó đổi ý để cô đến  

Porphyr cũng không nghi ngờ gì vì vậy khi cô mang bánh đến nhà Trịnh Minh Tâm bấm chuông cửa, bỗng nhiên nhìn thấy Lâm Dương khiến Porphyr sửng sốt , nếu không phải thấy cảnh ba đứa nhỏ đang nháo nhào trên sopha thì cô còn nghĩ mình đi nhầm nhà

Diễn biến sau đó càng thêm kỳ lạ, Lâm Dương thân mật chào hỏi cô, để cô ngồi trên sô pha, rót cho cô một ly nước táo, ân cần mời cô tối nay ở lại ăn cơm, tư thế giống hệt như chủ nhà  ... Nhưng chủ ngôi nhà này không phải là đại ca của cô sao ? 

Porphyr lại nhìn lướt qua nhà bếp, vẫn nghĩ việc thấy Lâm Dương dỗ bọn trẻ quá ư là kì quặc

Thật ra, Porphyr không phải là không biết Lâm Dương , Trịnh Minh Tâm và anh là bạn bè mười năm, khi cô còn nhỏ luôn thấy hai người họ lúc nào cũng bám dính lấy nhau không thể tách rời. Có vài lần cô đến nhà dì của cô để Trịnh Minh Tâm dạy kèm thì sẽ thấy Lâm Dương yên lặng ngồi bên cạnh nhìn vào sách của họ, khi Trịnh Minh Tâm rảnh rỗi thì hai người chơi trò chơi điện tử, tổng thể Porphyr cảm thấy rằng hai người họ quan hệ không phải là bình thường

Nhưng mấy lần cô định hỏi hai người họ về vấn đề này, bọn họ luôn chơi trò đánh thái cực trước mặt cô, nói chuyện đông tây nam bắc trên trời dưới biển đủ cả chỉ là không trả lời câu hỏi của cô, theo thời gian Porphyr dần dần cũng không hỏi nữa .

Sau đó, Porphyr ra nước ngoài du học, mối quan hệ của cô với Trịnh Minh Tâm cũng dần phai nhạt, thỉnh thoảng cô mới biết được từ báo chí và truyền thông trong nước đưa tin rằng Lâm Dương luôn có quan hệ tốt với đại ca mình , thậm chí  có cả tin đồn kết hôn hay đính hôn cũng lan truyền một tháng một lần , nhưng hai người vẫn gọi nhau là bạn bè thân thiết nhất , là Best Friend trước giới truyền thông 

Cô nghĩ rằng hai người họ có lẽ sẽ mãi như thế này - cho đến ba năm trước, mẹ cô đột nhiên nói với cô rằng Trịnh Minh Tâm sẽ đi du học Trung Quốc, lúc đó cô vẫn còn ngạc nhiên không biết anh trai mình ... sao tự dưng lại nổi hứng học tiếp vậy ???? Hồi học xong MBA cách đây không lâu, đại ca còn nói rằng không muốn học nữa , sao bây giờ lại muốn du học nhỉ ?

Vốn dĩ không có chuyện gì, muốn học thì cứ học đi , dù sao bây giờ cũng có rất nhiều người sang Trung Quốc du học, không chỉ mỗi anh trai cô, nhưng vấn đề là sau hai tháng, anh cô lại ... có thai lại còn suýt nữa bị sẩy 

Khi Porphyr về nhà, thấy Trịnh Minh Tâm nằm trên mặt đất không biết còn sống hay đã chết,  người như chết lặng, vội gọi xe cấp cứu, trên xe thấy Trịnh Minh Tâm chảy nhiều máu ở phần dưới cơ thể. Lúc này, Porphyr hoảng sợ đến mức tưởng rằng anh trai mình đã ở thế giới bên kia . Khi đến bệnh viện, cô cứ đứng trước cửa phòng cấp cứu, cơ thể tê dại, không ngừng van xin bác sĩ cứu anh trai mình.

Người đã được cứu, không có vấn đề gì lớn , chẳng qua là dấu hiệu của sẩy thai.

Ôi ... làm mình sợ chết khiếp, hóa ra đó chỉ là dấu hiệu của sẩy thai ...

Sẩy thai ?????

Trái tim vừa mới bớt kích động lại bị câu nói này làm cho sợ hãi, cô nắm lấy tay bác sĩ, liên tục xác nhận "Bác sĩ nói sao ??? Anh ấy ????? Sẩy thai ????? Là người vừa mới được đưa vào phòng kia đúng không ????? Anh ấy sẩy thai ???? "

"Dạ thưa cô, là vị tiên sinh vừa mới được đưa vào kia . Anh ấy không phải là sẩy thai mà là có dấu hiệu sẩy thai, nhưng nếu chăm sóc tốt thì đứa trẻ vẫn có thể thuận lợi chào đời "

"......???"

Con ... f**k ... sao tự nhiên lại có con! ! !

Porphyr ngồi trước giường bệnh của anh trai nhìn anh , tâm trí cô hỗn loạn, cô rất muốn đánh thức đại ca hỏi rõ , nhưng lại sợ Trịnh Minh Tâm vốn dĩ không biết chuyện này, còn nếu đại ca biết chuyện nhưng giấu giếm với gia đình, cô sợ bản thân gọi điện báo tin lại khiến cho nhà họ Trịnh kinh sợ 

Trong lúc cô đang bối rối không biết phải làm gì thì anh trai cô tỉnh dậy.

" Đại ca ? Anh ổn chứ ???? "

" Nơi này là ..... "

"Đây là bệnh viện, anh bị ngất ở nhà , em mang anh đến đây ."

". . . . . . Anh như thế nào. . . . . . lại ngất xỉu ?"

". . . . . . Đại ca . . . . . ."  Porphyr bĩu môi " Anh . . . . . . Mang thai ."

". . . . . . ?"

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của đại ca , cô nghĩ hẳn là anh mình thậm chí còn không biết bản thân bị bệnh 

Trịnh Minh Tâm phải mất một lúc để tiếp nhận thông tin , cậu sờ lên bụng và không thể tin rằng trong bụng mình đang có một bảo bối .

" Đại ca ....... đã xảy ra chuyện gì vậy ? Sẽ không phải là anh đã bị đánh dấu rồi đi ? "

Trịnh Minh Tâm lắc đầu 

"Vậy thì đại ca ... đứa trẻ này ... ờ ... là ... của ai vậy?"

Trịnh Minh Tâm sửng sốt một chút, cúi đầu, thật lâu không có trả lời.

Porphyr không dám hỏi tiếp , nhưng sau đó trong đầu lại hiện lên một câu hỏi " Đại ca ... anh có muốn nói với gia đình không? " 

"không muốn......"

"Vậy thì... người cha alpha của đứa trẻ đó... cũng... không nói sao ? "

"...... ừm."

Haiz , có vẻ như anh trai cô sẽ tự mình đối mặt với nó 

" Đại ca ... anh có kế hoạch gì không ?"

"......Anh không biết "

" ........... Đại ca có muốn đứa nhỏ này không ? "

 Trịnh Minh Tâm liếc nhìn cô em họ , Porphyr vội vàng trả lời: "Ý em là, hiện tại không phải ở Thái Lan, chúng ta đang ở Trung Quốc.  Nếu ... nếu anh không muốn thì trước mười bốn tuần có thể bỏ được ... dù sao thì ... đứa trẻ vẫn còn nhỏ . Anh vẫn còn quá trẻ , nếu anh giữ lại đứa trẻ ...... không biết cha của đứa trẻ là ai  .... Khi đứa trẻ được sinh ra ...... nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với anh , nhất là anh còn là một diễn viên , chắc chắn anh sẽ bị giới truyền thông soi mói và trong tương lai có khi còn bị hắt nước bẩn vào người lúc nào không hay ...... "

 Trịnh Minh Tâm đột nhiên nói: "Porphyr em về trước đi, anh sẽ tự mình suy nghĩ. "

"Ừm ... vậy thì em về trước , ngày mai em đến gặp anh."

"Ừm."

" Anh hãy nghỉ ngơi tốt."

"Ừm."

Porphy không biết Trịnh Minh Tâm đang nghĩ gì, dù sao sau một đêm, khi cô đến khoa nội trú của bệnh viện , cô đã nghe bác sĩ hướng dẫn Trịnh Minh Tâm về các biện pháp phòng ngừa khi mang thai.

" Đại ca !!!! Anh muốn giữ lại đứa trẻ này sao ???? Thật chứ ? "

"Đúng, anh muốn giữ ."

"...... tốt thôi ...... trong trường hợp này ...... bác sĩ hãy lặp lại những ghi chú mà anh vừa nói với anh trai tôi cho tôi, tôi sẽ ghi nhớ lại "

Vì vậy cô đã trở thành bảo mẫu cho Trịnh Minh Tâm trong thời kì mang thai và là bà cô tương lai của cặp sinh ba 

Hiện tại người trông trẻ đã trở thành một người khác, điều này khiến cô cảm thấy hơi ... kỳ lạ.

Tại sao Lâm Dương lại muốn làm bảo mẫu? ? ? Lâm Dương và Trịnh Minh vốn không có quan hệ gì, chỉ là bạn nhiều năm ... Nhưng dù là bạn tốt như thế nào thì cũng không cần thiết phải làm thế này, đúng không? ?

Không thể hiểu được , Porphyr ra hiệu và gọi Pluem lại gần .

" (*¯︶¯*) dì nhỏ gọi con có việc ? "

Porphyr ôm Pluem vào lòng "Pluem , Lâm Dương ... sao thúc thúc lại ở nhà con?"

" (^_^*) thúc thúc đang chăm sóc bọn con "

" ? Chăm sóc ba đứa ư ? "

" o(≧v≦)o vâng ạ "

" ........... Papa không thuê bảo mẫu cho bọn con hay là một thời gian nữa bảo mẫu mới đến ? "

" (*¯︶¯*) có Lâm thúc thúc rồi , bọn con không cần bảo mẫu nữa "

"Không, ý dì là, hàng ngày papa không gọi người trông trẻ đến chăm sóc bọn con sao?"

"(O_O)... có Lâm thúc thúc đến rồi, không cần đâu ạ "

"???Ý con là sao ? Lâm thúc thúc ...... bình thường vẫn luôn ở nhà con à ? "

" (≧v≦) đúng rồi ạ "

" Papa không cho ba đứa gọi bảo mẫu hoặc gọi cho dì sao ? "

" o(≧v≦)o vâng "

"Tại sao?!"

"(> ^ ω ^ <) Bởi vì có Lâm thúc thúc ở đây, thúc thúc sẽ chăm sóc bọn con !"

?????

Porphyr không biết đó là do mình hay là do cách diễn đạt của bé Pluem nữa , dường như vẫn chưa ra vấn đề 

"Không, không phải , Pluem a , ba người bọn con bây giờ ở nhà, là Lâm thúc thúc trông nom sao?"

" o(≧v≦)o đúng rồi dì  !!!! Lâm thúc thúc đã chơi với tụi con , nấu ăn và dỗ tụi con ngủ nữa ! "

"......Sao lại thế ?!" Porphyr thực sự không hiểu "Tại sao anh ta lại làm điều này ?! "

Pluem liếc nhìn Porphyr "(' · _ ·') ... Dì thật là ngốc. "

"??????đứa nhỏ này !!!! " Porphyr nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Pluem " Nói mau sao Lâm thúc thúc của con sao lại tới chăm sóc con ? Dù sao cũng không phải là cha mấy đứa , còn chiếu cố tận ba thằng oắt con , rất là mệt a "

"(>人<;) dì nhỏ không được nói xấu bọn con "

" Dì đâu có nói "

"(>人<;) dì là đồ ngốc "

" Ai nha ~~~ xú tiểu tử "

Pluem làm mặt quỷ với cô rồi bỏ chạy, Porphyr ngồi trên sô pha với tâm trạng không tốt cũng hướng cậu bé làm mặt quỷ , sau đó bị Lâm Dương bắt được.

Lâm Dương cười vỗ vai Pluem "Con làm cho dì tức giận à ?"

Pluem lắc đầu, "(> ﹏ <) Không không không!"

Lâm Dương bật cười, "Vậy thì tại sao vừa rồi dì lại có biểu cảm như vậy ?"

"(> ﹏ <) Hừm ... vì dì là đồ ngốc!"

" Pluem Purim !!!!! "

"(* ≧ ω ≦) lêu lêu dì "

" Xú tiểu tử !!!!! Mấy năm qua là dì chăm sóc con đấy !!!! "

Lâm Dương mỉm cười ngồi xuống, đặt đĩa hoa quả trước mặt Porphyr "Xin lỗi biểu muội , đứa nhỏ này thực ra rất thích chơi với em , đừng giận bé nhé "

Porphyr lúng túng cười "Không sao, không sao, hồi trước bọn em đều như thế này hết ..."

Ash ~~~ sao lại xấu hổ như vậy, mình rõ ràng là dì của ba đứa bé này, nhưng tại sao ... Lâm Dương lại nói câu này giống như ba đứa là con của anh ta vậy ...

Porphyr liếc nhìn Lâm Dương, thấy Lâm Dương đang ôm Frank dỗ cậu bé ăn táo nhuyễn " Frank , món này ngon lắm, thúc thúc vừa làm xong , con có muốn ăn một ít không?"

"(>﹏<) không , không , con không muốn !!!!! con muốn ăn lê cơ "

" Chính là trong nhà không có lê , con ăn tạm trước cái này được không ? "

"ಥ_ಥ huhuhu con muốn ăn lê , con muốn ăn lê cơ !!!! "

" Cục cưng vậy để thúc thúc bảo papa mua cho Frank nhé ? "

" o(≧v≦)o vâng ạ "

"(⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎) Con cũng muốn!" Nanon từ đâu xuất hiện, nắm lấy cánh tay Lâm Dương lắc lắc "Con muốn ăn xoài! Quả xoài !!! "

"Nhưng hôm qua con vừa mới ăn xoài , Nanon đừng  ăn nhiều xoài, sẽ sinh bệnh."

" "ಥ_ಥ con phải ăn , con muốn ăn cơ "

"Ngoan, đừng khóc."

"ಥ_ಥ huhuhu "

Nhìn đứa trẻ rú lên tru tréo Lâm Dương cảm thấy có chút bất lực, anh vươn tay ôm đứa nhỏ vào lòng, nhẹ giọng dỗ dành "Nanon đừng hét lớn như vậy, cổ họng sẽ đau đấy."

Giọng bé thấp hơn một chút, nhưng bé vẫn tiếp tục nói nhu cầu của mình "ಥ_ಥ xoài , xoài !"

"Hôm qua con đã hứa với thúc thúc như thế nào ? Quả xoài hôm qua đó là quả xoài cuối cùng trong tuần này có đúng không ? " 

"(>﹏<)......"

" Phải không ? "

"(· _ ·; ...... vâng ......"

" Nên giờ Nanon là tiểu soái ca đúng không ? "

"(⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎) vâng "

" Tiểu soái ca có nên giữ lời không ? "

"(·_·; ......" không muốn giữ đâu 

" Nanon nhà chúng ta là ngoan nhất có đúng không ? "

"(>人<;) đúng ạ "

" Nanon nói được là phải làm được đúng không ? "

"(O_O) đúng ạ "

"Vậy thì chúng ta sẽ ăn xoài vào tuần tới chứ ?"

"(>人<;)...... vâng ạ ........ "

Lâm Dương cười vỗ vỗ bé "Lần này chúng ta mua dưa hấu Nanon cũng thích nhé ? được không ? "

"(⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎) dưa hấu!"

" Con có muốn ăn không ? "

"(⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎) có muốn , có muốn "

" Vậy chút nữa thúc thúc bảo papa mua dưa hấu về nhé ? "

"o(≧v≦)o vâng ạ "

" Giờ con với Frank ra ngoài kia chơi được không ? "

"o(≧v≦)o vâng "

"Frank , ăn xong con có thể ra chơi với Nanon. Thúc thúc đang gọi điện cho papa và nhắc papa mua lê cho Frank , dưa hấu của Nanon và chuối yêu thích của Pluem được không?"

"(*≧ω≦) yeah !!!!!!!!! "

"Đi thôi."

"\(//∇//)\ ừm !"

Porphyr chết lặng sau khi xem toàn bộ diễn biến câu chuyện , trong lòng không khỏi khâm phục Lâm Dương.

Đã ba năm rồi, cô ấy đối mặt với ba oắt con này ba năm rồi, mỗi lần thấy chúng hét lên tru tréo , cô ấy lại sợ hãi. Dù biết chúng đang giả vờ nhưng cô ấy không thể chịu đựng được, và cô ấy phải đồng ý với tất cả yêu cầu của chúng vô điều kiện . Cuối cùng, cô ấy phải nhận được sự khiển trách của Trịnh Minh Tâm ,  không biết trong ba năm qua cô đã bị kiểm điểm bao nhiêu lần cùng với cặp sinh ba  ... Cô viết bản kiểm điểm, cặp sinh ba đứng bên cạnh cô ấy.

Nhưng thật ngạc nhiên, ah, cô ấy có thể nhìn thấy một người khác ngoài Trịnh Minh Tâm đang chống đỡ các cuộc tấn công thể xác của bọn trẻ !!!

Thật không thể tin được , lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Dương, anh còn không biết hầu hạ bọn nhỏ ăn, rốt cuộc là ... như thế nào trong khoảng thời gian ngắn lại thay đổi như vậy! ! ?

Anh ta sẽ không thực sự là bảo mẫu mà anh trai cô mời đến chăm sóc bọn trẻ chứ ???? 

Đường đường là ông chủ lớn , nhưng anh ta đã có giấy chứng nhận là anh dâu và đến nhà anh trai của cô để giúp anh ấy chăm sóc bọn trẻ sao ?????? 

Điều này càng nghĩ càng thấy nó thật kì quái

" Biểu muội ?? "

" Hả ? "

" Tối nay biểu muội muốn ăn gì ? Để anh gọi Newwie mua về "

"Không, không cần!"

"Được rồi, anh sẽ nói với em ấy "

" Ừ , anh cứ làm việc của anh đi "

Porphyr nhìn Lâm Dương đi ra ban công, sau đó quay đầu nhìn ba đứa trẻ trên đất, rồi lại nhìn ngôi nhà này, ừm ... Đúng rồi, đây là nhà anh trai cô, ba đứa trẻ này cũng là cô nhìn mà lớn lên . Còn người ở chỗ ban công kia  ... chắc là Lâm Dương phải không ? Nhưng làm thế nào mà sự kết hợp lại có thể ...... kỳ lạ đến vậy?

Cô không thể không mở điện thoại lên mở đường dây, cô thực sự cần hỏi ý kiến ​​của người khác.

" Mày có ở đó không ? "

" Sao ? "

" Hỏi mày một câu "

"Nói đi "

"Nếu một ngày, tao có con, liệu mày có chăm sóc con tao không? "

" ????? chồng mày đâu ? "

" không có "

" ???????? Không có chồng thì lấy đâu ra con? ? ? "

" Chỉ là, nếu tao đột nhiên có con, mày sẽ chăm sóc con tao chứ ? "

" Tại sao mày lại đột nhiên có con ???? Cha của đứa trẻ ở đâu ???? "

". . . . . . Tao không biết. . . . . ."

「???hỏi cái quái gì thế 」

" Giả sử hiện tại tao có con nhưng tao không muốn nói cho phụ thân đứa nhỏ là tao có hài tử, vậy mày có tới chăm sóc tao không ? "

" ????? Tại sao mày không nói cho cha của con mày ? ? ? Mày không muốn nhận được một số tiền cấp dưỡng à ? ? ? Não mày bị úng nước à ????? "

"... Tao cũng nghĩ ... Não tao bị úng nước mợ nó rồi ... hỏi mày câu này ... Chắc tao điên rồi."

"(・ _ ・; Hãy đến gặp bác sĩ khi mày bị ốm"

「......」

Porphyr nhìn vào đoạn hội thoại trên màn hình và cảm thấy rằng mình có lẽ bị điên rồi .

Nhưng điều này là có vẻ thật sao ?? Rốt cuộc là tại sao? ? Tại sao Lâm Dương lại đến chăm sóc ba đứa con của anh trai cô vô điều kiện như vậy ? ? Vì cái gì a ???? Nếu bọn nhỏ là của anh ta thật thì có thể lý giải được đằng này ..... chờ đã bọn nhỏ 

Porphyr bất chợt ngẩn người

Đứa nhỏ. . . . . . Đứa nhỏ. . . . . . Đứa nhỏ . . . . . .

Cha của đứa trẻ ... có vẻ như ... điều đó ... dường như không phải là ... không thể nào .

Porphyr mở to mắt sợ hãi .

艹,Cô ấy dường như đã biết được một điều gì đó phi thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro