Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 97: Không hiểu học sinh 3 tốt của trường học ra sao

Sau khi Trần Hán Thăng về ký túc xá, nhìn thấy toàn bộ 602 đều ở đây.

Dương Thế Siêu, Quách Thiếu Cường, Kim Dương Minh và Đái Chấn Hữu đang đánh bài, Lý Quyến Nam ở bên cạnh xem trò vui, Trần Hán Thăng không nhịn được mà thở dài một hơi.

"Lão tứ chú không có chuyện gì thì thở dài cái gì thế?" Dương Thế Siêu hỏi.

"Em cảm thấy mọi người là gỗ mục không đỡ nổi tường, đêm Giáng sinh lại đánh bài ở ký túc xá, nữ sinh trong lớp nhiều như vậy, sao mọi người không hẹn đi?"

Trần Hán Thăng phẫn nộ không tranh đấu, đau thương bất hạnh, trước sáng tạo ra nhiều điều kiện tốt như vậy đều không được lợi dụng.

Quách Thiếu Cường bất mãn nói: "Cũng đừng nói tới bọn anh, đêm nay cũng có điều là chú đi ăn một bữa cơm với Thẩm Ấu Sở mà thôi, giá trị nhan sắc của bạn học Tiểu Thẩm cũng chỉ 2,15 điểm thôi a."

"Hừ hừ."

Kim Dương Minh vẫn vùi đầu đánh bài đột nhiên cười lạnh một tiếng: "2,15 điểm, hừ hừ."

Quách Thiếu Cường cảm thấy Kim Dương Minh có nghi vấn về hệ thống cho điểm đầy khoa học mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, một mặt khó chịu nói: "Lão lục chú có cái con khỉ gì thì cứ nhả ra, đừng kìm nén thế chứ."

Trần Hán Thăng đi tới phía sau Kim Dương Minh, vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Bài này của chú là cây chốt nằm ở cuối bài a, có điều phải chú ý khiêm tốn một chút, đừng một hơi mà đánh ra toàn bộ a."

Kim Dương Minh quay đầu liếc mắt nhìn, hắn nghe hiểu ám hiệu của Trần Hán Thăng, không muốn nói ra tình huống thật của Thẩm Ấu Sở.

"Làm gì có con khỉ gì mà nhả ra chứ, đánh bài thì đánh bài đi, heo trưởng, át trưởng, đôi K trưởng…"

Kim Dương Minh ra bài "bùm bùm" một trận, Trần Hán Thăng cười hì hì nhìn xuống điện thoại, bởi tin nhắn tới.

Thương Nghiên Nghiên: Lớp trưởng, cái tên đàn ông cặn bã cậu thật đúng là danh xứng với thực a.

Trần Hán Thăng: ?

Thương Nghiên Nghiên: Đêm Giáng sinh hôm nay, một mình tôi ở nhà ăn nhìn thấy cậu ăn lẩu với Thẩm Ấu Sở trước, sau đó đi trên đường lại nhìn thấy cậu tiến vào nhà hàng lẩu nướng với một nữ sinh xinh đẹp a.

Trần Hán Thăng: Đều là quan hệ bạn học thôi, cậu đừng có hiểu lầm.

Vào lúc này, Trần Hán Thăng đột nhiên cảm thấy "Quan hệ bạn học" của mẹ mình là đáp án sâu xa và sáng suốt đến cỡ nào.

Thương Nghiên Nghiên: Nói chung là tôi không tin đâu, có thể cậu cùng có hai nữ sinh cặn bã, liền không thể nhiều hơn một cặn bã được sao?

Trần Hán Thăng trực tiếp không phản hồi, nói thầm trong lòng một câu: Con mẹ nó cậu đang muốn ăn đánh đấy.

Sau lẽ Giáng sinh, học kỳ này chỉ còn dư lại vài sự kiện liên quan tới Trần Hán Thăng.

Một là nghiệp vụ chuyển phát nhanh, có điều theo như thời gian của kỳ nghỉ càng ngày càng gần, số lượng hàng chuyển phát nhanh được lấy vẫn duy trì tăng lên theo xu thế, hiện tại "Hoả Tiển 101" ở bên trong bốn trường học xung quanh đã có chút danh tiếng;

Hai là thi cuối kỳ, hắn phải cật lực đạt được tiêu chuẩn.

Trần Hán Thăng vốn cảm thấy rất hứng thú với nghiệp vụ chuyển phát nhanh ở xưởng điện tử Cảng Tư, chỉ là người ta nói phải đợi sau tết xuân để bàn lại, Trần Hán Thăng cũng chỉ có thể kiên trì chờ đợi.

Còn có một chuyện chính là dạ hội nguyên đán và hoạt động lễ mừng 50 năm của học viện Tài chính Kinh tế, vốn chuyện này Trần Hán Thăng cũng cần xuất lực, có điều hắn không có rảnh, liền mời phó chủ tịch của hội học sinh kiêm tiền bối Mục Văn Linh tới hỗ trợ đoàn ủy.

Mục Văn Linh ban đầu còn có chút do dự, bởi cô cũng cần ôn tập cho cuộc thi.

Có điều, sau khi Trần Hán Thăng mang theo cô đến gặp giáo sư Quan Thục Mạn của đoàn ủy, Mục Văn Linh lập tức phản ứng lại, hội học sinh hệ Nhân văn hiện đang không có chủ tịch, chỉ có ba vị phó chủ tịch, mà Quan Thục Mạn chính là người quyết định ứng cử viên cho vị trí chủ tịch kia.

Mục Văn Linh đã học năm 3, nếu như có thể lên làm chủ tịch hội học sinh ở nửa học kỳ sau, nó sẽ rất có lợi cho tương lai chọn nghề nghiệp của cô.

Đặc biệt là lúc đang giúp đỡ tổ chức chuẩn bị cho dạ hội nguyên đán, Mục Văn Linh biết Trần Hán Thăng đã là cán bộ học sinh của trung tâm giám sát đoàn ủy, cô giờ mới hiểu được nguyên nhân thật sự đằng sau thất bại lần trước của Tả Tiểu Lực.

Mục Văn Linh liền muốn mời Trần Hán Thăng ăn cơm, cảm ơn hắn đã tác hợp trong đó, có điều bị Trần Hán Thăng từ chối, hắn thật sự không có thời gian.

Mục Văn Linh chỉ có thể cảm thán ở trong lòng, hậu bối năm 1 này chỉ dùng nửa học kỳ liền trở thành lớp trưởng, phó hội trưởng hội học sinh hệ, cán bộ học sinh của đoàn ủy trường, sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp.

Ba chức vụ phía trước đều là tiêu chí trọng yếu trong cuộc đời học sinh, Mục Văn Linh cảm thấy cái "sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp" không phải là vô cùng trọng yếu.

Có điều rất nhanh sẽ có chuyện chứng minh đây mới là đồ chơi thực dụng nhất.

Ngày 31 tháng 12 năm 2002, ngày này là ngày hoạt động dạ hội nguyên đán mừng 50 năm của học viện Tài chính Kinh tế.

Đèn lồng màu đỏ treo cao trên cửa sân trường, mặt trên viết "Vui thích đón nguyên đán", tầng hành chính và toà nhà văn phòng kéo những dải màu thật dài, trên cơ sở chủ đạo là sạch sẽ gọn gàng của trường, các loại bảng hướng dẫn như "Hoan nghênh lãnh đạo XXX đến chỉ đạo" đâu đâu cũng được treo.

Những thứ đồ này khá xa lạ với sinh hoạt hàng ngày của sinh viên đại học, mọi người nếu không ôn tập học hành, thì yêu đương tình tứ, có điều sau khi kết thúc hội nghị lãnh đạo thị sát, đột nhiên nhớ tới một chuyện.

"Trước đây ban chúng ta có ban hành qua văn kiện liên quan đến chống đỡ sinh viên đại học gây dựng sự nghiệp, những trường học khác ở Kiến Nghiệp cơ bản đều có thực tế sa sút, không biết bên học viện Tài chính Kinh tế thì thế nào?"

Viện trưởng của học viện Tài chính Kinh tế Thái Khải Nông liền sửng sốt tại chỗ, loại văn kiện này bình thường đều là văn kiện khẩu hiệu, vì lẽ đó căn bản không để ở trong lòng, hơn nữa bình thường ông cũng thường xuyên ra ngoài mở hội, cũng chưa từng nghe tới danh tiếng của phòng 101 và 102 toà F, cũng không để ý tới túi giấy quảng cáo.

Cũng may phó viện trưởng Lục Cung Siêu đi cùng và phó thư ký đoàn ủy Vu Dược Bình đều biết chuyện này, mau chóng điều đình giải thích một lần, còn đưa lãnh đạo thị sát tới căn cứ gây dựng sự nghiệp 101.

Lúc đó Trần Hán Thăng chủ yếu đang lấy hàng, toàn bộ căn cứ gây dựng sự nghiệp đều bận rộn khí thế ngút trời, trên mặt người nào cũng có mồ hôi, xem ra rất có không khí chân thực.

Sau khi lãnh đạo nhìn thấy, đi tới hỏi dò ý nghĩa của việc Trần Hán Thăng đang làm.

Thời điểm như thế này tuyệt đối không thể nâng loại phàm tục như "Tiền" lên được, Trần Hán Thăng dõng dạc nói: "Cục bưu chính gần nhất cũng phải cách trường học 20 phút lộ trình, cũng sẽ không tới cửa lấy hàng, khiến sinh hoạt hàng ngày của bọn em tăng thêm rất nhiều gánh nặng."

"Sau đó, lãnh đạo viện ủng hộ, chỉ đạo giáo sư Vu Dược Bình và Quách Trung Vân ở dưới giúp đỡ, hưởng ứng theo tương quan văn kiện thành lập trung tâm lấy hàng chuyển phát nhanh này, chỉ để cung cấp phục vụ trường học càng nhanh và tiện hơn mà thôi."

Vu Dược Bình kỳ thực không phải là giáo sư chỉ đạo, thế nhưng Trần Hán Thăng cố ý xách ra để cảm ơn, khiến khuôn mặt béo dưới kính mắt của lão Vu trở nên kích động.

Trần Hán Thăng lúc nói chuyện, còn hết sức xoa xoa mồ hôi trán, màn ảnh này lập tức bị phóng viên của trạm phát thanh trường học chụp được, "xoạt xoạt, xoạt xoạt" ấn máy làm hình ảnh tư liệu trọng yếu.

Lãnh đạo rất hài lòng với giác ngộ gây dựng sự nghiệp của Trần Hán Thăng, thậm chí còn vỗ vỗ vai lấy đó để cổ vũ.

Bọn họ cũng không lưu lại lâu mà liền rời đi, có điều chuyện này có ảnh hưởng không chỉ dừng lại tại đây đối với 101 và 102.

Thái Khải Nông vừa đi vừa hô Vu Dược Bình lại: "Tôi vừa nhìn một chút, cơ sở trang trí bên trong căn cứ gây dựng sự nghiệp rất không phù hợp, giáo sư chỉ đạo ngài không quan tâm đúng mực rồi."

Câu nói này thốt ra là lời chỉ trích, kỳ thực là khích lệ, bởi hôm nay căn cứ gây dựng sự nghiệp đã giúp mặt mũi của Thái Khải Nông tròn hơn.

Vu Dược Bình cũng nhân cơ hội nói: "Đoàn ủy đã phối hợp hai chiếc máy vi tính cho 101 rồi, chủ yếu là đang chứng thực thôi."

Thái Khải Nông lúc này mới gật gù: "Lại cho bọn họ tiền điện nước miễn phí đi, bình thường cũng phải giao lưu nhiều chút, một chút thái độ chống đỡ của trường học nếu cần thì phải lấy ra."

"Mặt khác, Trần Hán Thăng kia có thân phận gì vậy?"

Thái Khải Nông lại hỏi.

Vu Dược Bình vội vàng nói liên tiếp các danh hiệu của Trần Hán Thăng ra, Thái Khải Nông nghĩ một hồi rồi nói: "Học sinh như vậy phải có tác dụng làm gương, học sinh ba tốt của trường học năm nay tuyển chọn em ấy đi."

Vu Dược Bình do dự một chút.

Thái Khải Nông hỏi: "Không tiện sao?"

Vu Dược Bình ăn ngay nói thật: "Thành tích của Trần Hán Thăng bình thường, thậm chí còn có khả năng trượt nữa."

Ông lo lắng sau khi Trần Hán Thăng được tuyên dương "Học sinh ba tốt của trường", kết quả vẫn là học sinh trượt, chuyện này bàn giao cho những bạn học khác sẽ không được tốt lắm."

"Chuyện này có cái gì đâu."

Thái Khải Nông không quan tâm chút nào nói: "Học sinh ba tốt của trường lại không phải chỉ là mỗi hạng chuyên tâm học tập, năng lực ưu tú như động tay vào gây dựng sự nghiệp cũng có thể được mà."

……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro