Chương 95: Đàn ông cặn bã sợ nhất là quan hệ
Hệ Nhân văn thu được giải nhì, trừ vinh dự của tập thể ra, còn rất có lợi cho một người, cô chính là nữ phó chủ tịch của hội học sinh Mục Văn Linh.
Vì trận thi biện luận này Mục Văn Linh đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, lúc đó Hồ Tu Bình và Tả Tiểu Lực nghĩ cách đối phó với Trần Hán Thăng, sau đó lại bị đánh úp, làm việc cũng có chút ỉu xìu.
Hạ màn kết thúc cuộc thi biện luận, trong lòng Quách Trung Vân liền thiếu mất một sự kiện, loại công việc làm cho có này của phụ đạo viên đối với ông mà nói, hy vọng lớn nhất chính là vạn sự bình an, xã hội hài hoà.
"Giáo sư Quách, 14 tháng 1 là kỳ nghỉ đông rồi, ban chúng ta làm một lần tụ hội cuối năm đi."
Trần Hán Thăng nhìn thấy mọi người đều ở đây, trực tiếp đề xuất đề nghị này với lão Quách.
Bạn học nghe được gần nghỉ rồi mà vẫn còn có cơm ăn, tự nhiên hài lòng tán thành, lão Quách cũng không phá hỏng mặt mũi của mọi người: "Tôi thì không có vấn đề gì hết, chờ em thông báo thời gian thôi."
Trần Hán Thăng còn chưa hài lòng: "Giáo sư Quách năm nay đừng tới một mình, Quách phu nhân và Giai Tuệ cũng cùng tới đây đi."
"A? Cái này không được hay cho lắm."
Lão Quách có chút chần chờ.
"Có gì mà không hay chứ, càng đông càng náo nhiệt mà."
Trần Hán Thăng lớn tiếng hỏi một câu: "Các cậu có muốn ăn cơm với Quách phu nhân không?"
"Muốn."
Học sinh của quản lý công cộng ban 2 lớn tiếng đáp.
Lão Quách nghe xong vô cùng xúc động, ông làm phụ đạo viên đã nhiều năm như vậy rồi, tham gia tụ hội với lớp cũng không ít, có điều rất ít người chủ động mời vợ và con gái của ông.
Có vài người cho dù có mời, bản thân Quách Trung Vân cũng cảm thấy không được thích hợp.
Có điều lúc Trần Hán Thăng mời, lão Quách lại cảm thấy nước chảy thành sông, dù sao cảm tình riêng đã tới, đây chính là học sinh hỗ trợ đưa đón con.
"Được, vậy tôi liền về nhà mang người tới là được rồi."
Lão Quách cười đáp ứng, ông đứng một lúc rồi chuẩn bị rời đi, có điều Trần Hán Thăng lặng lẽ đuổi theo.
"Giáo sư Quách, có một việc muốn nhờ thầy giúp một chút."
"Chuyện gì thế?"
"Cái đó, học kỳ này em trốn học tương đối nhiều, điểm hạnh kiểm hàng ngày nhận được có chút thê thảm, thầy có thể trao đổi với giáo viên chủ nhiệm được không, hôm đó em thường xuyên được phân công làm tới nơi tới chốn a."
Trần Hán Thăng "bất tiện" nói.
"Bây giờ em cũng biết cuống lên rồi à."
Quách Trung Vân trừng mắt với Trần Hán Thăng một chút: "Trước đây nhắc nhở em trốn đến thiếu tiết, vẫn không chịu nghe, ngoài ra còn có hơn nửa tháng nữa là thi rồi, coi như điểm điểm danh của em tốt rồi đi, điểm thi không đủ thì vẫn trượt như vậy thôi."
Lão Quách tuy không đồng ý, nhưng lấy giao tình của hai người ra mà nói, không từ chối chính là đồng ý rồi.
Trần Hán Thăng nghe hiểu ý bên ngoài lời nói, lập tức bảo đảm nói: "Thầy yên tâm, bài thi của em khẳng định sẽ đạt tiêu chuẩn!"
Sau khi lão Quách rời đi, Trần Hán Thăng mới vừa khoác lác xong lại sầu ra mặt, sách vở học đại học của hắn sạch sẽ còn hơn mông nữa, đạt tiêu chuẩn thật sự có chút khó khăn a.
Có điều, Trần Hán Thăng có hy vọng có thể nghiêm túc bình tĩnh ôn tập lại cũng là điều không thể nào, mấy ngày nữa, hắn vừa có thời gian liền chạy đâu đâu theo hướng Chung Kiến Thành.
Trần Hán Thăng cũng không nói sự tình cụ thể, chủ yếu là hút thuốc, khoác lác, tình cờ còn phụ một tay làm việc, buổi trưa và buổi tối còn đi theo ăn cơm với nhau.
Cuối cùng bản thân Chung Kiến Thành không chịu được nữa, lấy một tờ danh thiếp ra nói: "Đây là danh thiếp của tổng giám đốc Thường Tiểu Bình của Kiến Nghiệp, Lưu Chí Châu cũng có thể ở chỗ đó, tôi biết cậu vẫn nhớ cái nghiệp vụ chuyển phát nhanh về xưởng điện tử Cảng Tư kia."
"Có điều tôi nhắc nhở cậu, đây là liều mạng kinh doanh đấy."
Chung Kiến Thành nghiêm túc nói.
Trần Hán Thăng không muốn tạo thành ý kiến gay gắt với Chung Kiến Thành, nhưng hắn cũng biết bên trong trận dịch bệnh đường hô hấp toàn quốc này ở tỉnh Tô Đông vô cùng an toàn, chỉ gật gật đầu nói: "Tôi đi xuống đó tìm hiểu trước đã, rồi quyết định có làm hay không."
Không nằm ngoài dự liệu của Chung Kiến Thành, bọn Lưu Chí Châu và Thường Tiểu Bình xác thực đang tìm kiếm đội ngũ có thể tiếp nhận nghiệp vụ chuyển phát nhanh của xưởng điện tử Cảng Tư, chỉ là thuộc hạ gia nhập liên minh thương mại vừa nghe thấy đối phương là xưởng Cảng Tư, bên trong còn có người Hương Cảng, cơ bản đều từ chối.
"Ai, đây là chế độ quản lý tai hại của việc gia nhập liên minh thương mại a, người nào người nấy không nghe lời nghe luật gì."
Thường Tiểu Bình bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Khổng Tĩnh sắp tiếp nhận vị trí của Thường Tiểu Bình nói: "Thuận Phong từ hai năm trước đã bắt đầu thanh trừ việc gia nhập liên minh thương mại, đổi thành chế độ quản lý vuông góc, Thâm Thông của chúng ta có thể đi đến bước này không."
Phó tổng giám đốc Lưu Chí Châu lắc đầu một cái: "Hình thức của Thuận Phong và Thâm Thông không giống nhau, bây giờ chúng ta phát triển, nhất định phải dựa vào việc gia nhập liên minh thương mại, quay trở lại bản thân chuyện này, không chỉ Chung Kiến Thành của Giang Lăng từ chối, những chi nhánh gia nhập liên minh thương mại như Trường Thọ, Lầu Canh, Phổ Khẩu, Tê Hà cũng không muốn gánh chịu."
"Có phải điều người từ tổng bộ không, chuyện làm ăn tuy rằng không lớn, nhưng có khả năng sẽ ảnh hưởng tới quan hệ của xí nghiệp hai nhà sau đó, nếu Thâm Thông muốn phát triển ở Hương Cảng, còn phải dựa vào sự chống đỡ của bên kia."
Thường Tiểu Bình đề nghị.
Lưu Chí Châu suy nghĩ một chút: "Đội ngũ phục vụ tốt nhất vẫn là Kiến Nghiệp, thậm chí tốt nhất còn là Giang Lăng."
"Bây giờ huấn luyện viên có tới kịp không?" Khổng Tĩnh hỏi.
"Thời gian chỉ là một phần thôi, ý nguyện của người khác mới là then chốt."
Lưu Chí Châu thở dài một hơi: "Nếu thực sự không có ai, vậy chỉ có thể điều động từ tổng bộ, nhân lực không đủ chạm trần tầng quản lý."
Lúc mấy người bọn họ đang thương lượng, đột nhiên nghe được báo cáo trước sân khấu có người tên là "Trần Hán Thăng" tới gặp mặt.
"Hình như là sinh viên đại học kiêm đại lý tiêu thụ bên Chung Kiến Thành thì phải, tôi có ấn tượng rất sâu về cậu ta, làm việc với một luồng dã tính."
Hồi ức của bản thân Thường Tiểu Bình có ấn tượng về Trần Hán Thăng.
Sau khi Trần Hán Thăng tiến vào văn phòng, nhìn thấy bọn Lưu Chí Châu đều nhìn mình chằm chằm, thẳng thắn trực tiếp trình bày ý đồ tới đây: "Tôi là sinh viên đại học kiêm đại lý tiêu thụ của quản lý Chung ở Giang Lăng, không biết nghiệp vụ chuyển phát nhanh của xưởng điện tử Cảng Tư đã tìm được đội ngũ phục vụ chưa?"
Thường Tiểu Bình rất kinh ngạc, đặc biệt là với một khuôn mặt sinh viên đại học trẻ tuổi như Trần Hán Thăng, ông dò hỏi: "Cậu muốn tiếp nhận à?"
Trần Hán Thăng cũng không đưa đáp án sáng tỏ: "Tôi định tìm hiểu một chút trước đã, mặc dù thích hợp, còn phải đi về hỏi những người khác một chút nữa."
Câu trả lời mơ mơ hồ hồ như vậy có thể tăng cường sự tiến thoái trong chỗ trống của Trần Hán Thăng, Lưu Chí Châu trầm ngâm một hồi nói: "Vậy tới hiện trường nhà xưởng xem một chút trước đã, có điều một lúc nữa tôi và Thường tổng còn có một bữa tiệc thân mật, trợ lý Khổng theo qua đó đi, thuận tiện làm quen với hoàn cảnh địa lý của Kiến Nghiệp luôn."
Khổng Tĩnh không từ chối, có điều xe của chi nhánh Kiến Nghiệp không đủ, vì lẽ đó hai người phải gọi qua bên kia.
Sau khi xe dừng lại, Khổng Tĩnh vốn tưởng rằng Trần Hán Thăng sẽ tới ghế phụ, không nghĩ tới Trần Hán Thăng lại trực tiếp ngồi bên cạnh mình.
Bên cạnh có mùi hương cơ thể thoang thoảng, dung nhan và vóc người tương đối khá nữ tính, Trần Hán Thăng khẳng định không muốn ngồi cùng một chỗ với ông bác tài xế lớn tuổi.
……
"Xưởng chế tạo thiết bị điện tử Tân Thế Kỷ" là chỗ cần đến, nhà xưởng này chiếm diện tích khá lớn, quảng trường đá hoa cườm và đá cẩm thạch xem ra rất có khí thế.
Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh đợi ở cửa một lúc lâu, mới có người đàn ông trung niên không nhanh không chậm đi tới.
"Tôi là phó chủ nhiệm Triệu Xuân Minh của đội hậu cần của Tân Thế Kỷ, hai người tới thương lượng nghiệp vụ chuyển phát nhanh có phải không."
Khổng Tĩnh gật gù: "Chào ngài chủ nhiệm Triệu, tôi là tổng giám đốc Khổng Tĩnh của chi nhánh Kiến Nghiệp của chuyển phát nhanh Thâm Thông."
Cái giá của Triệu Xuân Minh hơi cao, ông cũng không mời Khổng Tĩnh và Trần Hán Thăng tiến vào xưởng, trực tiếp ở cửa nói: "Thuận Phong ngưng hẳn hợp tác với chúng tôi, có điều đó là tổn thất của bọn họ, đầu tiên là chúc mừng Thâm Thông đã lựa chọn chúng tôi, thứ hai là bây giờ đã sắp tới cuối năm rồi, tất cả công nhân của dây chuyền sản xuất đều đã về nhà rồi, sang năm Hương Cảng sẽ có nhân vật lớn tới đây chủ trì công tác, đến lúc đó quy trình cụ thể chúng ta lại trao đổi tiếp."
Nhìn thấy dáng vẻ cao cao tại thượng của Triệu Xuân Minh, đại khái cũng không có dáng vẻ sẽ giữ bọn họ ở lại ăn cơm, đàm luận xong sự tình Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh liền cáo từ rời đi.
"Quản lý Khổng, có muốn tới trường của chúng tôi ăn bữa cơm trưa không?"
Trần Hán Thăng mời nói.
Khổng Tĩnh cười nói: "Lần sau nhé, hôm nay là đêm Giáng Sinh, tôi không thể làm kỳ đà cản mũi những người trẻ tuổi các cậu được."
Trần Hán Thăng lúc này mới nhớ ra, ngày mai lại là lễ giáng sinh ngày 25 tháng 12.
"Tình huống này vừa mới nghĩ tới, không ngờ nhanh như vậy mà đã đến rồi."
Trần Hán Thăng thở dài một hơi, đàn ông cặn bã sợ nhất là quan hệ, bởi hắn không biết nên ở bên ai.
……
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro