Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 76: Gánh nặng mở rộng đường xa 2

Nhìn thấy thành quả của bản thân cứ như vậy bị đạp lên, có sinh viên đại học năm nhất liền muốn tới gõ cửa, Trần Hán Thăng ngăn cản hắn: "Cậu muốn làm gì?"

"Tôi không có ý định gây sự, chỉ muốn hỏi bọn họ một chút bằng cách nào có thể không tôn trọng thành quả lao động của người khác đến như vậy."

Sinh viên đại học năm nhất ngây thơ lại sôi máu nói.

Trần Hán Thăng cười lớn "ha ha" một tiếng, tiến lên ôm hắn vừa đi vừa nói chuyện: "Chúng ta đang làm gì đây?"

"Tuyên truyền và mở rộng nghiệp vụ của chuyển phát nhanh 101."

"Mục đích là gì?"

"Rèn luyện năng lực và kiếm một chút phí sinh hoạt."

"Đúng là vậy đấy."

Trần Hán Thăng quay về sinh viên đại học năm nhất này, cũng là nói với mọi người trong tiểu đội: "Kiếm tiền không dễ dàng, còn rèn luyện năng lực, tình huống như thế chính là lúc mài giũa bản thân, các phương thức ứng đối không giống nhau cũng có thể mang tới hiệu quả ứng đối không giống nhau, cãi nhau khẳng định là loại không có ý nghĩa nhất."

"Vậy chúng ta nên làm gì, lẽ nào cứ nhịn xuống như vậy hay sao?"

Tân sinh viên có chút không phục nói.

"Còn không phải vậy sao?"

Trần Hán Thăng hỏi ngược lại: "Cơm có màu hoa ngũ sắc, cậu có thất tình lục dục*, ai cũng có lúc tâm tình không tốt, lần này bọn họ ném đi, sau này chúng ta lại quay lại tuyên truyền một lần nữa."

"Sợ chịu khổ và sợ mất mặt, liền dứt khoát không ra dáng kiêm chức rồi."

Trần Hán Thăng vỗ vỗ bờ vai của hắn, sau đó liền chạy tới ký túc xá của những nam sinh khác.

Tình huống ký túc xá phía dưới kỳ thực cũng không khác mấy, không phải lễ phép thì chính là lạnh nhạt, đương nhiên cũng có trung gian, bọn họ không phải là không có hứng thú, nhưng cũng không phải vô cùng quan tâm.

Nói thí dụ như ký túc xá chủ yếu đang đánh bài.

Bạn cùng phòng náo nhiệt nhộn nhịp tụ tập cùng nhau đánh bài, bọn Trần Hán Thăng đột nhiên xông tới, sau khi biểu đạt thân phận của mình, những sinh viên đại học đánh bài này vừa xem bài, vừa "ừ à ờm" ứng phó.

Trần Hán Thăng cũng không vội, kiên trì xem bài ở phía sau, chờ ai là bên thắng, hắn liền vội vàng đưa đơn quảng cáo tới.

Tâm tình của bên thắng bình thường cũng không tệ, vì lẽ đó có thể kiên trì nghe Trần Hán Thăng nói chuyện, có điều chờ tới lúc bọn họ lại mở bài, Trần Hán Thăng lại dừng lại cáo từ rời đi, không quấy rối hứng thú đánh bài của bọn họ một chút nào.

Hơn 9 giờ tối, Trần Hán Thăng cuối cùng cũng quét hết một lượt nhà ký túc xá này, thế nhưng ký túc xá nam sinh của học viện Tài chính Kinh tế có tới mười mấy nhà, sau đó còn có lượng lớn việc cần hoàn thành nữa.

Ra khỏi nhà ký túc xá, đội viên của tiểu đội thứ nhất cho rằng liền muốn tản ra, Trần Hán Thăng gọi bọn họ lại: "Tới nhà ăn uống cốc trà sữa đã, tôi mời khách."

……

Nhà ăn tầng một đã đóng cửa, thế nhưng tầng hai lại tương đối trễ, đương nhiên từ sớm cơm đã không còn nữa rồi, chỉ cung cấp một số đồ ngọt và trà sữa thôi.

Mới vừa kéo rèm cửa plastic, một luồng khí đầy mùi vị cơm nước mỡ màng xông vào mũi, đèn cũng không sáng toàn bộ, một dãy vị trí ở góc tường kia đều đen thùi lùi.

Một mực hoàn cảnh như vậy nhưng người cũng không ít, còn có hội học sinh hệ khác đang thảo luận vấn đề ở bên trong.

Cho tới một dãy ở góc tường kia cũng không cần xem, đến buổi tối căn bản không còn chỗ trống nữa, tất cả đều là các cặp tình nhân sinh viên đại học rúc trong đây.

Hết cách, bên ngoài trời lạnh, một bên hồ nhân tạo đó không phải nơi thích hợp và thân thiết nhất nữa, nhà ăn ấm áp mới là lựa chọn thứ nhất.

Cho tới vấn đề mùi vị, người đang toả ra hormone ở ngay trước mặt chính là hậu bối.

"Dao động Thẩm Ấu Sở tới chỗ này sẽ tương đối khó khăn, Tiêu Dung Ngư cũng sẽ không đồng ý, nhưng đại học không tới nhà ăn để ngồi ôm ấp thân thiết một chút, bốn năm này cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi."

Trong lòng Trần Hán Thăng lang thang nghĩ sự tình, nhưng trên mặt lại nghiêm trang nói: "Các cậu tìm chỗ ngồi đi, tôi đi mua trà sữa."

"Trà sữa Đài Loan" là một cửa hàng đồ uống lạnh mới mở ở trong nhà ăn, gần đây nước dừa hoặc trà sữa trân châu từ từ nổi dậy ở các nước lớn, trong tay Tiêu Dung Ngư không có thứ gì liền sẽ bưng một ly.

Sau khi mua trà sữa về, đội viên của tiểu đội thứ nhất đều rất khách khí nói cảm ơn, bọn họ không nghĩ tới còn có trà sữa để uống, trong lòng đều tăng hảo cảm với "ông chủ" Trần Hán Thăng này không ít.

"Đêm nay là lần hoạt động đầu tiên của chúng ta, từng người trong chúng ta nói một chút cảm tưởng đi."

Trần Hán Thăng móc thuốc lá ra, hỏi một vòng phát hiện không ai hút, tự hắn liền yên lặng châm một điếu.

Sau hoạt động tập thể tiến hành tổng kết, không chỉ có tra ra những biện pháp thiếu sót và khuyết điểm cần phải bổ sung, còn hỗ trợ rút ngắn khoảng cách cá nhân nâng cao địa vị của Trần Hán Thăng trong mọi người.

Thấy có người không tiện mở miệng, Trần Hán Thăng liền nói với Thượng Băng: "Học trưởng, nếu không anh nói trước tiên đi ha?"

Thượng Băng thẳng thắn đồng ý, hắn thả trà sữa xuống nói: "Tôi liền có chút cảm nghĩ, kiêm chức rất không dễ dàng, cho dù người khác không phản ứng mình, cũng nhất định không nên tức giận, ôn hoà nhã nhặn nói rõ thì hơn."

"Tiếp tục, mọi người xoay vòng theo lượt đi."

Trần Hán Thăng chỉ vào học sinh tiếp sau Thượng Băng.

"Tôi cảm thấy thế này, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ, lần sau nên mang theo một cuốn notebook, ghi chép tình huống cụ thể của từng ký túc xá."

"Ừm, tôi cảm thấy nhất định phải có sự kiên trì, nhất định phải giải thích rõ ràng cho những người khác rằng chúng ta không phải là những tên lừa đảo."

"Tôi nghĩ tới góp ý một kiến nghị nhỏ, có thể mang một vài món quà nhỏ in phòng 101 tặng cho rộng rãi, như vậy khả năng trình độ tiếp thu của bọn họ sẽ cao hơn một chút."

……

Người nào sau khi nói xong, toàn bộ đều nhìn Trần Hán Thăng.

Trần Hán Thăng dập tắt tàn thuốc, nói với mọi người: "Lời mọi người nói đều giỏi đến phi thường, tôi kiến nghị mọi người tự cho mình một tràng vỗ tay."

"Đùng đùng đùng".

Trần Hán Thăng vỗ tay trước, những người khác cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, dù cho đều có chút bất tiện, nhưng ai cũng đều làm.

Loại hành vi này có thể không ngừng ám chỉ bản thân mình – – tôi có thể làm được, tôi có thể giải quyết được vấn đề!

Không nghĩ tới tiếng vỗ tay còn ồn ào tới một đám người sát vách, có một nữ sinh đeo kính nói: "Bạn học, xin chú ý yên tĩnh, vỗ tay ồn ào tới chúng tôi."

Tâm Trần Hán Thăng nói lão tử đang tiến hành tẩy não đây, cậu xen vào làm gì, hắn cau mày nhìn sang, vài học sinh bàn sát vách một mặt không vui nhìn mình.

"Các cậu học ngành nào vậy, ở đây làm gì?"

Trần Hán Thăng trực tiếp hỏi.

"Chúng tôi học ngành Bảo hiểm kinh tế, chủ yếu viện đang chuẩn bị thi biện luận."

Nữ sinh đeo kính kiêu ngạo nói, còn giống như vô cùng tự tin.

Trần Hán Thăng gật gù: "Nhìn rất cố gắng, có điều không có tác dụng gì đâu, vì khẳng định đầu tiên là ngành của chúng tôi, các cậu về sớm đánh bài một chút đi."

Nữ sinh không vui, thả đồ vật xuống "đùng" một tiếng: "Bạn học, cậu học ngành gì?"

"Tôi học ngành Kế toán."

Trần Hán Thăng càng thêm phách lối nói, hắn còn đánh giá nữ sinh: "Ngành Kế toán của chúng tôi nhất định sẽ giết chết ngành Bảo hiểm kinh tế, đến lúc đó bắt cậu tới đây, làm bạn gái cho nam sinh ngành Kế toán của chúng tôi."

"Cậu nói cái gì…"

Có nam sinh sát vách liền muốn đứng lên, có điều bị nữ sinh đeo kính này ngăn lại: "Chúng ta đều là sinh viên đại học, muốn đấu văn không đấu võ, mọi người nhớ kỹ chuyện này ngày hôm nay, đến lúc đó trên cuộc thi biện luận nhất định sẽ mạnh mẽ đánh bại ngành Kế toán!"

"Được! Đánh bại ngành Kế toán."

Một bàn nam sinh nữ sinh kia cùng chung mối thù nói.

Sau khi tuyên thệ êm đẹp với bọn hắn liền rời đi, Trần Hán Thăng quay đầu nói: "Đám ngốc đó đi rồi, chúng ta tiếp tục."

"Tôi tổng kết một chút, loại tới cửa nhà chào hàng này chủ yếu nhất chính là năng lực thay đổi vị trí suy nghĩ, có nghi vấn liền phải nhiều lời giải đáp, tâm tình không tốt phải thông cảm nhiều hơn, không có thời gian phản ứng như thế kia thì lần sau trở lại, nói chung nhất định phải thử nghiệm lý giải khách hàng."

Những người khác trong tiểu đội đều gật gù, Trần Hán Thăng xem như là nêu ý chính.

"Sau này tôi có khả năng sẽ rất khi đi lại theo đội, học trưởng Thượng Băng làm đội trưởng đi, các cậu lấy cho mình một cái tên, chọn mấy môn phái ngay bên trong tiểu thuyết của Kim Dung ấy."

Tính thú vị của đề nghị này cũng là một loại phương thức tăng cường tính liên kết, sau khi thương lượng mọi người quyết định lấy tên "Phái Hoa Sơn".

Thượng Băng lấy tên "Lệnh Hồ Xung".

Trần Hán Thăng lại bàn giao vài câu, lần này hành động phong phú hơn nữa còn rất có ý nghĩa này mới chính thức kết thúc.

Trước khi Trần Hán Thăng rời đi, Thượng Băng đột nhiên kêu hắn lại: "Hán Thăng, tôi kỳ thực chính là ngành Kế toán…"

"Thật không may vậy."

Trần Hán Thăng cũng quên mất chuyện này, không nghĩ tới Lý Quỷ lại gặp phải Lý Quỳ.

"Đúng vậy, ngành Bảo hiểm kinh tế thi biện luận rất lợi hại, cảm giác ngành Kế toán của bọn tôi cũng bị bọn họ đè tới ma sát với đất rồi."

Thượng Băng thở dài một hơi nói.

"Lệnh Hồ anh chớ sợ hãi."

Trần Hán Thăng vỗ vỗ bả vai hắn: "Ngành Nhân văn sẽ báo thù cho ngành Kế toán."

……

_____________________

(*) Thất tình lục dục:
Thất tình (Seven Emotions, 七情) –  7 thứ tình cảm hay 7 trạng thái tâm lý/cảm xúc của con người bao gồm mừng (hỷ - trạng thái vui mừng), giận (nộ), buồn (ai), ghét (ố), yêu thương (ái), vui (lạc - trạng thái vui vẻ, nhẹ nhàng ở mức tinh tế hơn so với trạng thái mừng), ham muốn (dục);
Lục dục (Six Desires, 六欲) tức sáu sự ham muốn bao gồm sắc dục (sự ham muốn/ưa thích/thỏa mãn về mọi đối tượng hay sự vật mà con mắt nhìn thấy/ghi nhận đều thuộc về sắc dục. Ham muốn nhìn thấy sắc đẹp là cách mô tả ngắn nhưng chưa đủ ý), thanh dục (ham muốn/ưa thích nghe âm thanh êm tai, dễ chịu), hương dục (ham muốn/ưa thích ngửi mùi thơm dễ chịu), vị dục (ham muốn/ưa thích vị ngon do món ăn, đồ uống mang lại), xúc dục (ham muốn/ưa thích do tiếp xúc bằng xác thân mang lại), pháp dục (ham muốn ý nghĩ được thỏa mãn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro