Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 66: Thiếu nữ mèo ngõ hẻm

Vương Tử Bác và Cao Gia Lương đều rất dễ dàng bị thu hút, một người ở bên trong đại học xen lẫn trong đám chồng hoà thượng, một người tâm tâm niệm niệm nữ thần ở ngay Giang Lăng.

Vì lẽ đó, sau khi Trần Hán Thăng gửi tin cho bọn họ, Vương Tử Bác còn thụ sủng nhược kinh* trả lời: "Đối diện trường đại học của tôi có một tiệm bán vịt quay vô cùng trứ danh, đến lúc đó mang chút tới cho cậu và Tiểu Ngư Nhi nếm thử."

Trần Hán Thăng biết tiệm vịt quay trăm năm này, thông qua hành vi được hỗ trợ bởi đầu lưỡi khen ngợi của tên súc sinh Vương Tử Bác này.

Hắn lại gọi bạn học cao trung khác, hai nữ sinh học đại học ở Giang Lăng cũng sẽ tới chơi.

Có nhiều người yểm trợ như vậy, Trần Hán Thăng cảm thấy lại bổ sung năng lực ứng biến đầy mưu trí của bản thân, trên lý thuyết là sẽ không lật thuyền.

Nghĩ tới đây tâm tình của hắn mới thanh tĩnh lại, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Thẩm Ấu Sở.

Trạng thái lên lớp của cô không giống với những bạn học khác là mấy, những người khác đều đang nghịch QQ, chơi game, Thẩm Ấu Sở một mực liên tục nhìn chằm chằm vào giáo sư.

Nếu như là chương trình học khác, cái kia còn có thể nói rõ là nghiêm túc, có điều đây là khoá tin học, trạng thái như thế này của Thẩm Ấu Sở chỉ có thể nói rõ là cô căn bản không có chút cơ sở thao tác nào.

Trần Hán Thăng hơi hơi ngẫm lại liền hiểu rõ, Thẩm Ấu Sở dường như từ nhỏ tới lớn chưa từng sờ vào bàn phím lần nào, có thể bật chính xác công tắc máy đã là không tồi rồi.

Hắn lặng lẽ vòng tới bên cạnh bàn máy tính của Thẩm Ấu Sở, thấp giọng hỏi: "Bồn trầu vàng cổ thụ kia là cậu để à?"

Thẩm Ấu Sở không nghĩ tới Trần Hán Thăng lên lớp còn dám đi lại như vậy, còn nghĩ tới trước mặt giáo sư và các bạn học, cô không dám nói một lời nào, gật gù ngầm thừa nhận.

Kỳ thực giáo sư nhìn thấy cũng sẽ không quản, chuyện đổi máy trong khoá tin học rất bình thường, bởi có vài phần cứng hoặc phần mềm của máy tính bị hỏng, Kim Dương Minh còn chủ động chạy tới ngồi xuống bên cạnh Hồ Lâm Ngữ, ai sẽ hoài nghi bọn họ cũng có một chân chứ.

"Trầu vàng cổ thụ không tệ, rất có tinh thần."

Trần Hán Thăng khen một câu, lại hỏi: "Cậu có QQ không?"

Thẩm Ấu Sở lắc đầu một cái.

"Vậy tôi giúp cậu lập một cái."

Trần Hán Thăng mở giao diện ra, mấy phút đã giúp Thẩm Ấu Sở đăng kí được một tài khoản, lấy một tờ giấy viết lên: "Đây là tài khoản và mật khẩu, cậu có cần nghĩ kỹ nickname là gì không?"

Thẩm Ấu Sở không lên tiếng, nhìn chằm chằm mật khẩu có chút đờ đẫn.

"Nhìn cái gì, mật khẩu là sinh nhật của tôi."

Trần Hán Thăng lẽ thẳng khí hùng* nói: "Tôi lo quá phức tạp cậu sẽ không nhớ được, để đơn giản hơn nên dùng ngày sinh nhật để thay thế, có vấn đề gì sao?"

Thẩm Ấu Sở liếc mắt nhìn Trần Hán Thăng, yên lặng lắc đầu một cái.

"Mặt khác, sau này không nên tùy tiện đổi mật khẩu, bởi tài khoản QQ và mật khẩu đều bị trói buộc với nhau, thay đổi mật khẩu tài khoản cũng mất đi hiệu lực đấy."

Trần Hán Thăng thật lòng dao động, Thẩm Ấu Sở cũng thật tâm nghe, nghe thấy có thể mất đi hiệu lực, khuôn mặt nhỏ vô cùng nghiêm túc.

"Nhớ kỹ sinh nhật của tôi rồi chứ?"

Thẩm Ấu Sở "Ừm" một tiếng.

Trần Hán Thăng lúc này mới hài lòng nói: "Vậy bây giờ chúng ta cần một cái nickname, cậu có thích động vật nhỏ gì không?"

Thẩm Ấu Sở viết lên giấy: "Mèo."

"Gần đây có nhớ sự việc gì không?"

"Nhớ nhà."

"Trong nhà có gì?"

"Bà, mèo và hẻm nhỏ."

Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút, viết lên trên giấy: "Thiếu nữ mèo ngõ hẻm Thẩm Ấu Sở, nickname này thế nào?"

Thẩm Ấu Sở gật gù, bản thân cô lại như một con mèo nhỏ bằng quả quýt, tuỳ ý Trần Hán Thăng thao túng.

"Vậy thêm bạn bè trước đã, sau đó cậu có thể gửi tin nhắn QQ cho tôi."

Cứ như vậy, Trần Hán Thăng trở thành bạn bè QQ đầu tiên của Thẩm Ấu Sở.

Trần Anh Tuấn: Hoa hồng + Trái tim

Thẩm Ấu Sở nhìn thấy những biểu tượng này khuôn mặt đỏ lên một chút, cô chưa quen gõ chữ trên bàn phím, chỉ có thể ngốc nghếch đưa ngón trỏ ra ấn từng chữ từng chữ một, một phút mới đánh được có vài chữ, cuối cùng suy nghĩ một chút còn xoá bớt đi.

"Tích, tích, tích".

Trần Hán Thăng nhìn tin nhắn QQ một chút, không nhịn được mà nở một nụ cười, Thẩm Ấu Sở bận bịu nửa ngày mới hồi âm được một biểu tượng.

Thiếu nữ mèo ngõ hẻm Thẩm Ấu Sở: Mỉm cười

Trần Anh Tuấn: Mỉm cười

……

Sau khi tan lớp tin học, Trần Hán Thăng trực tiếp đi tới trung tâm thương mại Nghĩa Ô in hoành phi tuyên truyền, sau đó trở về trung tâm hoạt động của sinh viên đại học.

Dạ hội tân sinh viên đã tới gần, trong ngoài nơi này đều là tiếng hò hét náo loạn.

Ban Liên lạc Đối ngoại chỉ phụ trách kêu gọi tài trợ, hiện trường chính là nhiệm vụ của ban Tuyên truyền, bọn họ chủ yếu sắp xếp để tiến hành diễn tập cho những người biểu diễn, Trần Hán Thăng còn nhìn thấy người biểu diễn múa và đọc thơ ca diễn cảm của quản lí công cộng ban 2.

Mọi người trong hội học sinh đều tụ tập ở phía dưới, có người chủ yếu đang điều chỉnh đèn quan sát, có người dùng tay áo lau trang sức hình cầu, có người vừa học lời thoại vừa trải nghiệm bầu không khí ở hiện trường.

Nói chung đứng ở trung tâm sân khấu đều có thể khó chịu đến mức đổ mồ hôi, không có chút cảm giác nào của Kiến Nghiệp cuối mùa thu.

Thích Vi và mọi người của ban Liên lạc Đối ngoại đang xem diễn tập, Trần Hán Thăng đi tới hỏi: "Hoành phi chuẩn bị treo ở chỗ nào vậy?"

"Phía dưới trung tâm hoạt động của sinh viên đại học treo một cái, nhà ăn đầu tiên và nhà ăn thứ hai mỗi nhà treo một cái, bên kia sân thể dục treo một cái."

Thích Vi đã an bài xong vị trí.

Trần Hán Thăng gật gù, đang chuẩn bị mang theo Hà Binh và Vương Nham Tùng đi treo hoành phi, phó chủ tịch hội học sinh Tả Tiểu Lực đột nhiên đi tới.

"Mở hoành phi ra cho tôi xem một chút."

Tả Tiểu Lực cau mày nói.

Trần Hán Thăng căn bản không phản ứng hắn, Tả Tiểu Lực hết cách, chỉ có thể nói với Hồ Tu Bình và Mục Văn Linh: "Hoành phi của Trần Hán Thăng có chút vấn đề, treo lên sẽ làm tổn hại hình tượng của chúng ta mất."

Hai người Hồ Tu Bình và Mục Văn Linh liếc mắt nhìn nhau, Trần Hán Thăng cảm thấy tên súc sinh này thực sự rất đáng ghét, chủ động mở hoành phi ra: "Chữ nào liên quan đến hình tượng của chúng ta?"

Trên hoành phi viết "Lớp 101 toà F nhiệt liệt chúc dạ hội tân sinh viên hệ nhân văn khai mạc viên mãn".

Sau khi xem xong Mục Văn Linh nói: "Nội dung không có vấn đề gì mà."

Tả Tiểu Lực lắc đầu một cái: "Bốn tấm này đều có một nội dung giống nhau a."

Mục Văn Linh lúc này mới phát hiện bốn tấm hoành phi rõ ràng đều là "Lớp 101 toà F nhiệt liệt chúc dạ hội tân sinh viên hệ nhân văn khai mạc viên mãn".

"Tôi tìm một thương nhân tài trợ, 1000 yên đều là của cùng một người, lẽ nào không thể được sao?"

Trần Hán Thăng hỏi ngược lại.

Tình huống như thế tương đối ít thấy, nhưng cũng không phải là không được, nếu người khác có nhiều tiền, số lượng cái kia treo bao nhiêu cũng không phải vấn đề lớn lao gì.

Tả Tiểu Lực lại chỉ bào vài chữ "Lớp 101 toà F" nói: "Chỗ này cũng không phù hợp quy củ, những hoành phi khác đều là tên thương nhân XX, chỗ này lại là địa chỉ."

"Treo lên người ta sẽ cảm thấy cách thức của chúng ta không thống nhất, không đủ trang nghiêm đối với buổi dạ hội."

Mục Văn Linh nghe xong cảm thấy Tả Tiểu Lực đang cố ý tìm cớ, chính sự đều sắp bắt đầu rồi, lại còn nghĩ tới nội đấu nữa.

"Tiểu Lực, chúng tôi muốn đặt sự chú ý lên tiết mục, không muốn cứ nắm chắc lấy việc nhỏ không đáng kể mà không chịu buông tha."

Mục Văn Linh uyển chuyển nhắc nhở.

Tả Tiểu Lực cười lạnh một tiếng, Mục Văn Linh bởi quan hệ với Thích Vi, khẳng định là đứng bên ngoài thông đồng với ban bên kia rồi, hắn nói với Hồ Tu Bình: "Cậu biết người đứng sau lớp 101 toà F này là ai không?"

"Không phải cố gắng làm ra vẻ bí ẩn, người phụ trách lớp 101 toà F là tôi, tôi là kiêm chức gây dựng sự nghiệp."

Trần Hán Thăng trực tiếp thừa nhận, nói xong hắn liền đi ra ngoài treo hoành phi, căn bản không thèm nhìn sắc mặt của Tả Tiểu Lực.

Những người bên trong hội học sinh đều rất kinh ngạc, không nghĩ tới sinh viên đại học năm nhất lại dám gây dựng sự nghiệp.

Mục Văn Linh cũng không phản ứng lại Tả Tiểu Lực, xoay qua chỗ khác tiếp tục diễn tập tiết mục.

Tả Tiểu Lực nhìn chằm chằm bóng lưng của Trần Hán Thăng, nói với Hồ Tu Bình: "Cậu ta đang lợi dụng tài nguyên của hội học sinh để tuyên truyền làm việc tư đó."

Hồ Tu Bình nghe xong không lên tiếng.

"Cậu ta không thích hợp trong hội học sinh, chí ít vị trí phó hội trưởng đã không thích hợp rồi."

Hồ Tu Bình lắc đầu một cái nói: "Phó hội trưởng đã báo cho đoàn ủy lập hồ sơ rồi."

Tả Tiểu Lực cười cợt: "Trước đây một thời gian giáo sư Quan Thục Mạn của đoàn ủy chuyên phụ trách quản lý hội học sinh đi ra ngoài học tập, nghe nói là vừa mới trở về thôi."

"Cô ấy không biết tình huống, đến lúc đó chúng tôi nhắc lại cho cô ấy một phần nói rõ là xin chỉ thị là được, liền nói cậu học sinh này không làm tốt được phần chuẩn bị của phó hội trưởng."

Tả Tiểu Lực nhìn Hồ Tu Bình: "Ngược lại cậu ta cũng không quá tôn trọng cậu."

Hồ Tu Bình lặng lẽ nửa ngày: "Đúng vậy."

……

___________________

(*) Thụ sủng nhược kinh: Được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.

(*) Lẽ thẳng khí hùng: Hợp lí, nên ăn nói hùng hồn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro