Chương 63: Toà F
Trần Hán Thăng cầm lấy bản hợp đồng mới, mặt trên rõ ràng viết bốn trường học mỗi ngày lấy tổng số lượng hàng đạt đến 1000 kiện, trích phần trăm là 1 yên/ kiện.
Tuy rằng tiêu chuẩn lại bị nâng lên, có điều trong lòng Trần Hán Thăng nắm chắc, thoải mái ký tên lên bản hợp đồng.
Hợp đồng chia làm hai phần, Chung Kiến Thành cũng phải ký tên, ông vừa viết vừa hỏi: "Gian phòng bỏ đi của trường các cậu có thể sử dụng được không?"
"Đã lấy được chìa khoá rồi, hai ngày quét dọn một chút là được." Trần Hán Thăng trả lời.
Chung Kiến Thành thoả mãn gật gù, theo hợp đồng được ký kết, Chung Kiến Thành và Trần Hán Thăng chính là cùng một lợi ích chung theo một trình độ nào đó.
Năng lực và địa vị của Trần Hán Thăng cũng không tệ, đặc biệt là thị trường bao gồm mấy vạn người của những trường đại học lân cận, Chung Kiến Nghiệp càng ngày càng xem trọng khối thị trường này.
"Còn cần phía bên tôi cung cấp hay hỗ trợ gì không?"
Chung Kiến Thành xuất phát từ sự quan tâm lại khách khí hơn một câu.
Thế nhưng Trần Hán Thăng lại không có chút khiêm tốn nào: "Tôi muốn xin một chút kinh phí tuyên truyền, độ mở rộng của bốn trường học này đều rất kém cỏi, cần tuyên truyền một lần nữa."
"Cậu dự tính xin bao nhiêu?"
Chung Kiến Thành hỏi.
"Hơn 5000 yên."
Trần Hán Thăng nói ra con số đại khái, một chút kinh phí tuyên truyền này bao gồm cả hoành phi, in ấn và phát hành đơn tuyên truyền, còn mua các loại công cụ nữa.
Có điều, Chung Kiến Thành không đồng ý.
"Quản lý Trần, nếu như cậu trực tiếp là cấp dưới của tôi, 5000 yên khẳng định sẽ có ngay, thế nhưng phương thức kinh doanh này của cậu lại quá mức độc lập, sau này ngoài lấy tiền ra tôi căn bản không thể chen vào lọt được."
Trần Hán Thăng cường điệu nói: "Quản lý Chung, trước sau gì tôi vẫn là thuộc hạ của ngài mà."
Chung Kiến Thành lắc đầu một cái: "Cái này chỉ có thể coi là trên danh nghĩa mà thôi, cậu càng giống như là tuyến dưới độc lập tự chịu trách nhiệm lời lỗ, có điều 5000 yên này tôi có thể tính chuyện cho cậu mượn, thậm chí không cần tới giấy vay nợ, thế nhưng cần phải trả."
Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút nói: "Vậy cũng được, tôi mượn."
Chung Kiến Thành trực tiếp lấy 5000 yên đặt lên trên mặt bàn, trong miệng lại nói: "Mạnh Học Đông chuẩn bị từ chức rồi, ông ta muốn tới một công ty chuyển phát nhanh mới vừa thành lập Trọng Thông làm thay quyền trường học."
"Tùy."
Trần Hán Thăng không đáng kể nói: "Ông ta có đi nơi nào thì cũng không gấp, thế nhưng ai cướp thị trường của tôi, tôi liền đập nát chén cơm của người đó."
……
Mấy người Nhiếp Tiểu Vũ chủ yếu đang đứng chờ ở dưới tầng, sau khi mấy người họ thương lượng cũng phải đề ra một kết luận như thế này, Phó hội trưởng Trần hẳn là đi kêu gọi tài trợ.
Có điều mọi người đều không thể nào xem trọng được số kim ngạch, Hứa Mộng Trúc bĩu môi nói: "Công ty này rách rách rưới rưới, tôi cảm thấy có thể tài trợ được 200 đã là tốt lắm rồi."
Vương Nham Tùng và Hà Binh cũng đang thảo luận tiếp theo nên tới chỗ nào, chỉ chốc lát sau Trần Hán Thăng mang theo một chiếc túi đi xuống.
Bọn họ vây lại hỏi: "Hội trưởng Trần, cậu gom góp được bao nhiêu tiền tài trợ rồi, sau đó chúng tôi còn phải tới chỗ nào nữa?"
Trần Hán Thăng có chút không hiểu chuyện gì xảy ra: "Đương nhiên là quay lại trường rồi."
"Vậy phí tài trợ 1000 yên kia phải làm thế nào bây giờ?"
Nhiếp Tiểu Vũ vội vàng hỏi.
Trần Hán Thăng "pặc" một cái mở túi vải ra, lộ ra một đống tiền màu sắc sặc sỡ: "Chỗ này là 5000 yên, có đủ hay không?"
"Đủ rồi, đủ rồi."
Nhiếp Tiểu Vũ kinh ngạc đến mức miệng không đóng lại được: "Lại có thể kêu gọi được nhiều tiền tài trợ đến như vậy."
"Đã nói các cậu không học được gì từ mấy món đồ bên trong hội học sinh đâu mà, bởi vì tôi vừa ra tay vấn đề đã được giải quyết mất rồi."
Câu nói này của Trần Hán Thăng nghe rất đáng ăn đòn, nhưng sự thực lại không phải nói khoác, 5000 yên còn đang yên tĩnh nằm gọn trong túi đây.
Trên đường quay lại trường học, tâm tình của mấy người trợ lý mới đều vô cùng phức tạp.
Một mặt là ủ rũ, bởi biểu hiện của Trần Hán Thăng quá xuất chúng, khiến cho những người khác trong ban Liên lạc Đối ngoại đều quá mức bình thản, rõ ràng bọn chị Thích Vi và hội trưởng Diêu Khánh Quốc cũng rất nỗ lực mà;
Mặt khác là hưng phấn, người trẻ tuổi đều hiếu kỳ với những sự vật vượt qua độ lý giải của bản thân mình, bọn họ rất muốn biết Trần Hán Thăng giao lưu với thương nhân như thế nào.
Dưới nhiều loại tâm tình được đan dệt với nhau, bầu không khí vẫn có chút trầm mặc.
Trần Hán Thăng ngậm thuốc lá đi ở phía sau, hắn cảm thấy gần đủ rồi đột nhiên mở miệng nói: "Kỳ thực trừ hội học sinh ra, làm công việc kiêm chức càng có thể rèn luyện con người hơn, hơn nữa hội học sinh xem như một nghĩa vụ lao động, kiêm chức còn có thể kiếm tiền nữa."
Hứa Mộng Trúc liếc mắt nhìn Trần Hán Thăng: "Có thể chạy đi đâu tìm chức vụ kiêm chức đây, tôi không muốn tới những chỗ như thư viện và nhà ăn đâu, lau bàn và xếp giá sách luôn có cảm giác như tay chân có chút gò bó a."
Hà Binh cũng đồng ý với quan điểm này, còn thêm vào một câu: "Tiếp xúc bên ngoài của thư viện và nhà ăn đều quá hẹp, tôi muốn thông qua giao lưu để rèn luyện năng lực xã giao của bản thân mình."
"Kỳ thực làm việc ở chỗ nào cũng có thể rèn luyện được năng lực, chủ yếu nhất vẫn là tâm thái thôi."
Trần Hán Thăng không đồng ý với quan điểm này, thế nhưng cũng không thâm nhập vào tranh luận: "Phía bên tôi vừa vặn đang có một phần chức vụ kiêm chức, cũng không phải lau bàn, hơn nữa còn có lượng lớn cơ hội giao lưu đối ngoại."
"Chức vụ gì?"
Hà Binh tò mò hỏi.
Lúc này, bọn họ đã quay trở lại vị trí lớp học tầng 1 toà F, Trần Hán Thăng chỉ vào hai phòng chứa đồ bỏ đi nói: "Có một công ty chuyển phát nhanh chuẩn bị thiết lập một trạm kinh doanh ở đây, tôi là trạm trưởng, bây giờ dưới chướng đang thiếu người trầm trọng, đang muốn chiêu binh mãi mã làm một phen sự tình."
"Ai đi vào trước người đó chính là nguyên lão, không chỉ có thể rèn luyện năng lực, phúc lợi cũng không tồi, sau khi đạt tới thành tích nhất định còn được phân phát điện thoại vô tuyến, thậm chí là điện thoại di động."
Trần Hán Thăng vừa nói vừa móc điện thoại ra, lơ đãng lau chùi màn hình.
"Hội trưởng Trần, vậy chúng tôi cụ thể là phải làm gì?"
Vương Nham Tùng nhìn chiếc điện thoại ước ao hỏi.
"Phát đơn tuyên truyền, chạy kí túc xá, đàm luận hạng mục, nói chung mục đích chính là mở rộng độ nổi tiếng của phòng 101 toà F trong trường học, khiến toàn bộ giáo viên và học sinh trong trường hiểu được ở đây có thể gửi chuyển phát nhanh."
"Đây là hạng mục chống đỡ gây dựng sự nghiệp của đoàn trường, không phải vậy hai gian phòng này đến tôi cũng không thể lấy được."
"Khi đó, chúng ta vừa là đồng sự của hội học sinh, cũng là đồng bọn trên con đường gây dựng sự nghiệp kiêm chức."
"Các cậu sẽ không có bất kì một sự nguy hiểm nào, bởi nguy hiểm đều do tôi gánh chịu, thế nhưng cần phải phục tùng mệnh lệnh của đoàn đội, gia tăng ý thức hợp tác."
……
Dưới sự khuyên nhủ từng bước dụ dỗ của Trần Hán Thăng, Nhiếp Tiểu Vũ rất có tinh thần mạo hiểm quyết định thử một lần.
"Hội trưởng Trần, nếu tôi làm kiêm chức ở đây, chị Thích Vi có ý kiến ở chỗ nào không?"
Trần Hán Thăng mắt trợn trắng: "Chị ấy thì có thể có ý kiến gì được, thực sự không có đâu, tôi cũng đã chiêu mộ chị ấy rồi, đến lúc đó ban Liên lạc Đối ngoại chính là phòng 101 toà F, phòng 101 toà F chính là ban Liên lạc Đối ngoại rồi."
"Vậy được, tôi sẽ ở ngay chỗ này làm kiêm chức cho cậu."
Nhiếp Tiểu Vũ lập tức liền đồng ý, những người khác cũng nhìn thấy Nhiếp Tiểu Vũ đồng ý rồi, cũng đều cảm thấy thử một chút cũng không có gì đáng trách cả.
"Vậy tôi xin cảm ơn sự tín nhiệm của mọi người, phòng 101 toà F nhất định sẽ vang vọng khắp học viện Tài chính Kinh tế trên tay của chúng ta."
Sinh viên đại học năm nhất tuổi trẻ không có kinh nghiệm xã hội, nếu như Chung Kiến Thành ở đây, ông nhất định có thể phát hiện ta Trần Hán Thăng chủ yếu đang làm lu mờ đi sức ảnh hưởng của nhãn hiệu "Công ty Thâm Thông", thay vào đó chính là "Phòng 101 toà F".
"Sau này đoàn thể của chúng ta sẽ càng lúc càng lớn mạnh, để tăng cường tính thú vị và tính phân biệt, mỗi người trong chúng ta đều lấy một bí danh hoặc biệt hiệu nào đó đi."
Trần Hán Thăng cười nói: "Liền sàng lọc từ trong tiểu thuyết của Kim Dung, tôi là Trương Vô Kỵ, còn lại tùy các cậu chọn."
Nhiếp Tiểu Vũ vô cùng tò mò: "Hội trưởng Trần tại sao cậu lại chọn Trương Vô Kỵ?"
"Tôi cảm thấy hắn ta rất choáng váng, rõ ràng Chu Chỉ Nhược và Tiểu Chiêu xinh đẹp đến như vậy, tại sao nhất định phải cưới Triệu Mẫn chứ, tôi phải sửa lại tính cách do dự không quyết của hắn ta, người trưởng thành không đưa ra lựa chọn." Trần Hán Thăng cười nói.
"Hội trưởng Trần quả là một người phong lưu a."
"Sau này tôi phải nói cho bạn gái của cậu biết mới được."
"Mau chóng dùng một ly trà sữa ngăn miệng của chúng tôi lại đi."
……
Trần Hán Thăng vừa nói như vậy, lập tức trong lúc đó rút ngắn được khoảng cách với mấy người trợ lý, Nhiếp Tiểu Vũ lớn tiếng nói: "Vậy tôi tên là Hoàng Dung a."
Hứa Mộng Trúc không cam lòng yếu thế: "Tôi tên là Mục Niệm Từ, lúc trước xem anh hùng xạ điêu thích nàng ta nhất."
"Tôi tên Đoạn Dự."
Vương Nham Tùng cũng chiếm lấy một nhân vật kinh điển.
Hà Binh nghịch ngợm hô: "Vậy tôi tên Đoạn Chính Thuần."
"Này, không cho cậu làm cha tôi nha."
……
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro