Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47: Tổ chức party xem phim

Vất vả lắm mới động viên được quần thể cẩu độc thân 602 này, Trần Hán Thăng mới cầm lấy (Bảng tư cách nhận học bổng sinh viên nghèo vượt khó) đi tới trước mặt Thẩm Ấu Sở, không nói một lời nào mà ngồi xuống.

Thẩm Ấu Sở đang ôn bài, cô cho rằng đó là bạn cùng phòng của mình, vừa ngẩng đầu lên lại là Trần Hán Thăng.

Trần Hán Thăng cũng không ngồi chung, hắn nghiêng người dựa vào bàn, tay chống cằm, con mắt trừng trừng nhìn chằm chằm Thẩm Ấu Sở: "Chừng mấy ngày không đi lên lớp, cậu có còn nhớ tôi không?"

Thẩm Ấu Sở nào nghĩ tới Trần Hán Thăng lại to gan như vậy, ngay ở trước mặt các bạn học trong lớp mà cũng dám nói như vậy, đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Cậu có thể đúng đắn một chút được không vậy."

"Có chỗ nào tôi không đúng đắn à, đây đã là đúng đắn nhất rồi đó."

Trần Hán Thăng đưa tay ra lấy quyển sách giáo khoa của Thẩm Ấu Sở, nhìn thấy trên mặt lít nha lít nhít đầy bút ký và trọng điểm, liền nói: "Nếu như tôi cần phụ đạo trước kỳ thi, cậu có thể đến giúp tôi."

Thẩm Ấu Sở bỏ ngoài tai không lên tiếng.

"Có nghe không hả?"

Trần Hán Thăng lặp lại một lần.

"Biết, biết rồi mà."

Thẩm Ấu Sở lo lắng chọc tới sự chú ý của những người xung quanh, cuống quít gật đầu đồng ý.

Đang nghỉ ngơi ở hành lang Hồ Lâm Ngữ nhìn thấy cảnh này, còn tưởng rằng Trần Hán Thăng lại tới bắt nạt Thẩm Ấu Sở, đi nhanh vào giữ gìn lẽ phải, không nghĩ tới Trần Hán Thăng cũng rất cao hứng: "Tiểu Hồ đến vừa đúng lúc đấy, tôi lấy được (Bảng tư cách nhận học bổng sinh viên nghèo vượt khó) rồi, cậu chỉ dẫn cho Thẩm Ấu Sở điền một chút."

Hồ Lâm Ngữ cầm lấy nhìn một chút, sau đó hưng phấn nói với Thẩm Ấu Sở: "Lưu…Lớp trưởng thật sự giúp cậu giải quyết được chuyện tư cách nhận học bổng sinh viên nghèo vượt khó rồi này."

Thẩm Ấu Sở cũng rất cảm kích, có điều tính cách của cô là biết điều hướng nội, hơn nữa cơ thể của Trần Hán Thăng đang càng ngày càng trượt về phía mình, Thẩm Ấu Sở chỉ có thể núp ở góc tường, một bên nhìn về phía Hồ Lâm Ngữ để cầu viện, một bên dùng âm thanh giống như tiếng muỗi kêu nói: "Cảm ơn cậu."

"Không cần khách khí đâu, rảnh rỗi thì ngủ chung thôi." Trần Hán Thăng lẫm lẫm liệt liệt nói.

Hồ Lâm Ngữ nhìn thấy nhưng lại không lên tiếng, Thẩm Ấu Sở đều phải bị ép đến đi tới dưới gầm bàn, vỗ vỗ mặt bàn nói: "Lớp trưởng, gần như được a, số tiền này lúc nào có thể vào sổ được vậy?"

Trần Hán Thăng bất mãn liếc mắt nhìn đại hiệp Hồ ra tay trượng nghĩa, ngồi thẳng dậy nói: "Cái này tạm thời khó nói lắm, tôi còn phải đi thương lượng nữa."

Tuy rằng Vu Dược Bình nói tuần sau có thể sẽ vào sổ, có điều biến số của khoản chi quá lớn, Trần Hán Thăng sẽ không cho một câu trả lời sáng tỏ chắc chắn.

Mặt khác, hắn còn muốn dùng cái này để "cưỡng bức" Thẩm Ấu Sở nữa.

"Liên quan tới sự tình liên hoan hội nghị nam nữ sinh trong lớp, thẳng thắn tổ chức xem phim ở trung tâm hoạt động của sinh viên đại học đi." Trần Hán Thăng nói.

"Xem phim?"

Hồ Lâm Ngữ từ trước tới nay đều không nghĩ tới khả năng này.

Trần Hán Thăng gật gù: "Trung tâm hoạt động của sinh viên đại học mỗi thứ sáu đều tổ chức chiếu phim, tôi dùng tiền sinh hoạt lớp mua 4 5 vé xem phim, chọn 1 2 tấm liền với nhau, đến lúc đó sắp xếp nam sinh nữ sinh xen kẽ tiến hành rút thăm, từ đó đồng thời biết được vị trí liền nhau khi đi xem phim."

"Phương thức này vừa mới mẻ độc đáo, có thể phá tan các đoàn thể nhỏ ở ký túc xá, hơn nữa chưa tới một khắc mở màn đó, không ai biết bên cạnh là bạn học khác phái nào, tham dự sẽ có cảm giác vô cùng mong đợi đúng không."

Hồ Lâm Ngữ bỗng nhiên tỉnh ngộ mà gật gù, cái này nghe tới dường như rất có đạo lý, thao tác cũng không quá phiền phức.

"Cậu không phản đối, vậy cứ quyết định như vậy đi, tôi về chỗ ngồi trước khi lên lớp đây."

Có điều trước khi rời đi, Trần Hán Thăng đột nhiên nói với Thẩm Ấu Sở: "Đây chính là hoạt động tập thể của lớp, ai cũng không được xin nghỉ, nếu không thì…"

Hồ Lâm Ngữ có chút đồng tình nhìn Thẩm Ấu Sở, ý tứ của cái tên lớp trưởng lưu manh này rất rõ ràng, Thẩm Ấu Sở nhất định phải tham gia hoạt động này, hơn nữa khẳng định là phải ngồi ở bên cạnh hắn.

"Đi thì đi đi, chỉ là xem phim thôi mà, vì học bổng, Ấu Sở cậu trước hết cứ nhẫn nhịn một chút đi."

Hồ Lâm Ngữ suy nghĩ một chút, vẫn là khuyên Thẩm Ấu Sở "tạm thời khuất phục": "Trần Hán Thăng tuy rằng không nói, nhưng tôi biết cậu ta đã phải lau dọn ngăn tủ ở văn phòng đoàn ủy ba ngày liền, như vậy mới đổi được tờ giấy tư cách nhận học bổng này của cậu."

"Cậu cũng biết người như cậu ta có bao nhiêu cuồng nhiệt mà, chịu buông bỏ mặt mũi để làm chuyện như thế này, ít nhiều gì cũng nói rõ cậu ta vẫn có lương tâm đối với cậu."

"Mặt khác, lúc xem phim nếu như cậu ta dám động vào người cậu, hô to bất lịch sự là được rồi."

……

Đối mặt với lời lải nhải của Hồ Lâm Ngữ, khuôn mặt hồng hào của Thẩm Ấu Sở đồng ý, cô đã lớn như vậy rồi nhưng vẫn chưa từng vào rạp chiếu phim, không nghĩ tới lần đầu tiên xem phim liền phải xem cùng một nam sinh thường xuyên bắt nạt mình.

Thẩm Ấu Sở ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Trần Hán Thăng, hắn đang hưởng thụ sự phục vụ châm thuốc lá đầy khúm núm của Kim Dương Minh, chỉ có thể cúi đầu thở dài một hơi sâu thăm thẳm.

Sau khi tan lớp Trần Hán Thăng liền đi sắp xếp chuyện mua vé này, lúc này thân phận hội học sinh liền vô cùng hữu hiệu.

Đoàn thể tổ chức chiếu phim nghe thấy người mua là Phó hội trưởng ban Liên lạc Đối ngoại ngành nhân văn, hơn nữa còn chọn mua 4 5 vé xem phim một lần, bọn họ rất thoải mái đồng ý yêu cầu kèm theo do Trần Hán Thăng đưa ra.

Buổi sáng thứ sáu, Trần Hán Thăng sử dụng thời gian học đi lên bục giảng nói: "Các bạn học, vì giờ hoạt động của các bạn vô cùng phong phú, nhằm xúc tiến hữu nghị trong đám bạn học, tăng cường sức mạnh liên kết tập thể của lớp, đêm nay chúng ta sẽ tổ chức một party xem phim thứ sáu."

Sau đó Trần Hán Thăng liền nói rõ ràng các quy tắc của trận party xem phim này, phần lớn mọi người trong lớp không nghĩ tới còn có một hoạt động thú vị như vậy, cái này xác thực thú vị hơn nhiều so với ca hát ăn cơm, đặc biệt là còn phải thông qua rút thăm để quyết định phía người khác phái.

Ngẫm lại, thực sự là kích thích đây.

Trần Hán Thăng chủ trì hoạt động rút thăm này, các nam sinh nữ sinh lần lượt lên bục, nụ cười trên mặt các nam sinh rút được vé xem phim căn bản không thể giấu được, hận đêm đen không thể lập tức tới, các nữ sinh có một chút rụt rè, có điều cũng là vui cười cùng các bạn cùng phòng.

Có điều ai cũng không chú ý tới, Thẩm Ấu Sở vẫn biết điều không có lên bục rút thăm, bởi trước khi lên lớp Trần Hán Thăng đã đưa vé xem phim cho cô: "Cậu lag 706, tôi là 707, chúng ta không cần phải rút thăm đâu."

Thẩm Ấu Sở lặng lẽ mở lòng bàn tay, đó là một tấm vé xem phim bị nắm chặt đến chảy cả mồ hôi.

Sau khi rút thăm xong xuôi, bầu không khí của quản lý công cộng ban 2 liền thay đổi, đến ngay cả giáo viên chủ nhiệm cũng cảm nhận được một chút kỳ quái, rõ ràng còn mấy tháng nữa là tới mùa xuân, sao đám mèo đã bắt đầu động dục rồi.

Sau khi tan lớp Trần Hán Thăng đang chuẩn bị đi về, đệ nhất mỹ nữ được hầu hết mọi người trong lớp công nhận Thương Nghiên Nghiên đi tới, cười hỏi: "Lớp trưởng, cậu là hàng ghế thứ mấy vậy?"

Trần Hán Thăng không muốn trả lời: "Nhìn thì còn gì thú vị nữa, vậy thì kết hôn thời cổ đại cứ vậy đi, tắt đèn rồi cởi sạch quần áo mới biết được đối phương là ai, cái đó thú vị biết bao nhiêu."

"Đáng ghét."

Thương Nghiên Nghiên e thẹn đánh Trần Hán Thăng một cái, nói riêng về sắc đẹp thì cô có thúc ngựa cũng không theo kịp Tiêu Dung Ngư và Thẩm Ấu Sở, có điều Thương Nghiên Nghiên biết trang điểm, sửa soạn ngầm, son môi và phấn đều được dùng vừa đủ, có thể che lấp được khuyết điểm ngũ quan, hơn nữa nói qua về bạn trai, đại khái có thể thăm dò được nam sinh yêu thích, vì lẽ có cũng có chút ma mị bản thân.

Trần Hán Thăng mỉm cười chịu đựng quyền hạn yếu ớt của Thương Nghiên Nghiên, hắn cũng phóng túng, mặc dù không có quá nhiều hứng thú đối với Thương Nghiên Nghiên, thế nhưng đùa giỡn vẫn chỉ là đùa giỡn, còn không cẩn thận bị Thương Nghiên Nghiên cướp được vé xem phim.

Thương Nghiên Nghiên mở ra liếc mắt nhìn chỗ ngồi của Trần Hán Thăng, có đôi chút thất vọng, có điều không nói gì vừa cười vừa rời đi.

"Sau này không được đùa giỡn với bạn gái của em nữa!"

"Giám thị" Kim Dương Minh vẫn ở bên cạnh đi tới hung tợn cảnh cáo.

Tiểu tử này cũng là đi cửa sau, Trần Hán Thăng sắp xếp hắn và Thương Nghiên Nghiên ngồi cùng nhau, trong lòng Kim Dương Minh đã cân nhắc đứa nhỏ của hai người đi học ở trường nào rồi.

Có điều nhìn thấy vẻ mặt trên gương mặt nhỏ bé của Thương Nghiên Nghiên, Trần Hán Thăng yên lặng lắc đầu, tiểu tử này không hẳn như ý a.

……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro