Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27: Lão tử hiện tại là lớp trưởng

Kỳ thực sắp xếp cho Hồ Lâm Ngữ lên làm bí thư chi đoàn không có khó khăn một chút nào, một lớp học đều phải có lớp trưởng và bí thư chi đoàn, tuy rằng Hồ Lâm Ngữ thất bại trong việc cạnh tranh lớp trưởng tại Trần Hán Thăng, nhưng cũng chứng minh cô nắm giữ cơ sở bạn học nhất định.

Vì lẽ đó, Trần Hán Thăng đưa ra ý kiến cho Hồ Lâm Ngữ làm bí thư chi đoàn với Quách Trung Vân, lão Quách trăm phần trăm sẽ đồng ý, thậm chí còn không cần phải mở buổi học lớp để tuyển cử.

Ngay lúc "hai nhà mưu quyền" tiến hành giao dịch, Thẩm Ấu Sở không dám để Trần Hán Thăng cho ăn nữa, tự mình "động thủ" ăn mấy con tôm lớn, sau đó lại lo sợ bất an để đũa xuống: "Tôi, tôi ăn no rồi."

Trần Hán Thăng "Ừ" một tiếng, hắn phải từ từ dẫn dắt Thẩm Ấu Sở có hứng thú ăn thịt, tăng cường tố chất cơ thể, có điều tạm thời chỉ có thể tự tay ăn tôm, thức ăn mặn khác nhiều mỡ quá mức, dạ dày của Thẩm Ấu Sở không hẳn đã tiêu hoá được.

Vốn Hồ Lâm Ngữ chuẩn bị một trận thịt lớn với Trần Hán Thăng, không nghĩ tới mang lại không tới một chút dao động về khẩu vị cho hắn, hơn nữa cuối cùng vẫn không ngăn chặn được sự mê hoặc của tuyển sinh, đồng ý đồng thời còn nghiêm túc cảnh cáo: "Trần Hán Thăng, cậu cũng không nên gạt tôi."

"Sao có khả năng đấy được, tôi vẫn thật lòng đối với cậu mà."

Trần Hán Thăng cười hì hì trả lời.

Cùng giao thiệp với loại lưu manh không biết xấu hổ như thế này, Hồ Lâm Ngữ không nhịn được mà phải thoái lui, lôi Thẩm Ấu Sở nhanh chóng rời đi, để lại một bàn cơm nước phong phú.

Trần Hán Thăng sẽ không hạn chế bản thân trong chức vụ lớp trưởng, đây chỉ là một bậc thang, cuối cùng vẫn là muốn để cho người thích hợp nhất.

Đương nhiên Hồ Lâm Ngữ kỳ thực cũng không tính là thiệt thòi, cô trong quá trình thông qua tiếp xúc với Trần Hán Thăng, nếu như có thể học được nửa phần cái gọi là tinh thần "lưu manh", sau này cũng sẽ không khắp nơi hạn chế trong thể chế.

Tâm tình đêm nay của Trần Hán Thăng không tệ, hắn tới nhà ăn mua hai chai bia, thảnh thơi thoải mái mang tới bàn thịt giải quyết hết sạch, ra khỏi nhà ăn đã là 8 giờ tối.

Buổi tối mùa hè ở học viện Tài chính Kinh tế vẫn là vô cùng náo nhiệt, rất nhiều chị gái ăn mặc mát mẻ lộ ra đôi chân dài đi bên trong trường học, Trần Hán Thăng lanh lẹ ngắm nghía thoải mái, lúc đi qua hồ nhân tạo của trường, hắn phát hiện chỗ rừng cây lại có mấy bóng đôi lờ mờ, đột nhiên nổi lên tư tưởng đùa cợt, nhổ cây tăm rồi đột nhiên hô: "Giáo viên phòng giám sát tới kìa, chạy mau đi."

"Bá, bá, bá."

Bên trong lùm cây, phía bên hồ, trong bụi cỏ đột nhiên rất nhiều cặp tình nhân đứng lên, có cặp còn cuống quít kéo quần.

Nhìn thấy dáng vẻ chật vật của bọn họ, Trần Hán Thăng cười lớn một tiếng "ha hả", không để ý tiếng chửi lớn sau lưng, nhanh chân đi dưới ánh trăng dịu dàng.

……

Quay lại ký túc xá, Trần Hán Thăng phát hiện có không ít nam sinh đang tụ tập ở đây, có mấy người còn đang cãi vã.

Trong đó có Quách Thiếu Cường và Chu Thành Long huyên náo hung hăng nhất, Quách Thiếu Cường nhìn thấy Trần Hán Thăng trở về, vội vàng kéo hắn qua nói: "Lão tứ, em phân xử thử cho bọn anh đi, kẻ ngu si Chu Thành Long này không phải nói Bạch Vịnh San điểm cao hơn Thương Nghiên Nghiên, thế nhưng đánh giá tổng hợp từ vóc người, khí chất, trang phục ở bên dưới, Thương Nghiên Nghiên vẫn có ưu thế thắng hơn 0.73."

Chu Thành Long cũng không nhường nhịn, phun nước miếng nói: "Thương Nghiên Nghiên không đủ thanh thuần, Bạch Vịnh San là đi theo con đường đáng yêu, điểm này tuyệt đối có thể thêm điểm."

"Thêm cái mẹ nhà cậu ấy, bộ hệ thống điểm này của lão tử là căn cứ có khoa học, không thể tùy ý thay đổi được."

"Xạo, cái gì gọi là căn cứ khoa học, là tự cậu tạo ra lung tung mà thôi."

Hai người mặt đỏ tía tai, mỗi người trong cả hai bên đều có người ủng hộ, Trần Hán Thăng cười hì hì đẩy bọn họ ra, bản thân đang tự cởi quần áo chuẩn bị đi tắm, nhưng bọn họ không buông tha Trần Hán Thăng chỉ mặc đúng chiếc quần lót, miễn cưỡng bắt hắn cho một lời giải thích.

"Đáng yêu và xinh đẹp, 36D trước mặt không đáng giá lấy một xu."

Trần Hán Thăng buông xuống câu không đầu không đuôi này, sau đó bưng chậu nước liền đi về phía phòng tắm.

"Tiểu tử này đêm nay uống say rồi, 36D là cái gì chứ, chỉ cần không phải số liệu bên trong hệ thống cho điểm của tôi, cũng không cần giữ lời."

Quách Thiếu Cường nói thầm một câu, lại cố chấp với Chu Thành Long.

Tư duy của sinh viên đại học đều rất sinh động, Trần Hán Thăng quay lại sau khi tắm xong, bọn họ đã từ bỏ tranh luận nữ sinh nào điểm cao nhất, tụ tập lại một chỗ đồng tâm đánh tiến lên.

Sáng sớm ngày thứ hai lại là huấn luyện quân sự tẻ nhạt, loại sinh hoạt ngày qua ngày này rốt cuộc cũng kết thúc sau một tuần lễ, tân sinh huấn luyện quân sự sau khi cất bước đi bộ 20km thì chính thức tốt nghiệp, điều này cũng là tiêu chí chân chính sắp lôi kéo kiếp đời sinh viên.

Trần Hán Thăng cũng không hề nuốt lời, quả thực đặt Hồ Lâm Ngữ vào vị trí cao nhất của bí thư chi đoàn.

Hồ Lâm Ngữ vốn cảm thấy nên cảm ơn vài câu, nhưng vừa cảm thấy trước sau gì bản thân cũng khá là thiệt thòi, thẳng thắn yên lặng phụ trách công việc hàng ngày của lớp.

Thời gian huấn luyện quân sự ở mỗi trường đại học ở tỉnh Tô Đông hầu như đều giống nhau, sau khi học viện Tài chính Kinh tế bên này kết thúc, các trường như Đông Đại, đại học Quản lí Công nghiệp, học viện Hàng Không Hàng Thiên cũng cơ bản kết thúc.

Cái này ở trung gian có giữ lại hai ngày nghỉ giữa kì, mọi người bình thường đều sẽ tìm kiếm bạn học cao trung trước đây, nói một chút cảm tưởng về huấn luyện quân sự, nhổ nước bọt dưới những lời ba hoa của bạn cùng phòng, chia sẻ trải nghiệm của cuộc sống mới.

Nhóm học sinh Cảng Thành cũng không phải ngoại lệ, Vương Tử Bác và Cao Gia Lương còn có vài bạn học khác ở trường đại học Tiên Ninh hẹn nhau đi tới trung tâm thương mại Nghĩa Ô, phụ trách tiếp đón chính là đám người Trần Hán Thăng và Tiêu Dung Ngư.

Quy trình vẫn kiểu cũ, tán gẫu, ăn cơm, thăm trường.

Vương Tử Bác nhìn thấy bạn tốt trong lòng vô cùng cao hứng, cũng không thèm để ý tới vẻ mặt ghét bỏ của Trần Hán Thăng, mạnh mẽ ôm một cái ôm yêu thương, càng cao hứng là mọi người sau khi trải qua đợt huấn luyện quân sự đều đen đi một chút, liền ngay cả da dẻ của nữ thần cá trích nhỏ cũng hiện ra ánh sáng màu vàng nhạt.

Có điều lúc nhàn hạ ngồi trên thảm cỏ ở học viện Tài chính Kinh tế, tâm tình của Vương Tử Bác đột nhiên xuống rất thấp, Trần Hán Thăng giật mình, hỏi: "Cái mặt khóc tang của cậu là như thế nào hả, không hiểu kiểu gì luôn."

Vương Tử Bác nín thinh nửa ngày rồi nói: "Tiểu Trần cậu là no tử hán chứ không phải đóng bụng tử hán, ban chúng tôi có 62 học sinh, chỉ có đúng 2 nữ sinh, vào trường đại học thật giống như vào miếu hoà thượng, sớm biết thế tôi cũng thi học viện Tài chính Kinh tế cho rồi."

"Bên đó chất lượng nữ sinh thế nào?" Trần Hán Thăng hỏi.

Vương Tử Bác suy nghĩ một chút, sau đó một mặt xoắn xuýt nhìn Trần Hán Thăng.

Trong nháy mắt Trần Hán Thăng rõ ràng, vỗ vỗ vai lấy đó để cổ vũ.

Cao Gia Lương trước sau đều chưa quên biểu hiện trước mặt Tiêu Dung Ngư, lúc này mới tìm thấy cơ hội, lại giả bộ thánh nhân nói: "Tử Bác cậu cũng không nên nói như vậy, chúng ta vào được trường đại học là nhờ học tập, không nên cân nhắc những thứ như vậy."

Tiểu tử này dùng rảnh rỗi tỷ chuyên nghiệp ở học viện Hàng Không Hàng Thiên, những cô nàng kia từng người từng người đều đẹp như tượng tạc, phúc được thấy của Cao Gia Lương không thiếu.

Vương Tử Bác bĩu môi, không thèm phản ứng với Cao Gia Lương.

Không nghĩ tới Cao Gia Lương còn hăng hái, chèn ép Cao Gia Lương, lại phê bình Trần Hán Thăng: "Hán Thăng có thể ngồi đẹp hơn một chút được không, cậu nhếch chân lên như vậy, có suy nghĩ tới Dung Ngư đang ở ngay đây không hả."

Trần Hán Thăng bình thường đều là ngồi làm sao cho thoải mái, hắn theo thói quen đặt chân trên tảng đá, không nghĩ tới lại thành Cao Gia Lương mượn cớ.

Tiêu Dung Ngư đang suy nghĩ "Có nên tạm thời thử nghiệm tiếp thu Trần Hán Thăng không", cho nên cô lại cảm thấy không có gì.

Không nghĩ tới Trần Hán Thăng liếc xéo qua Cao Gia Lương một cái, "xoạch, xoạch" hai tiếng, không chỉ chưa hề thu hồi chân về, lại cởi giày ra, chân to duôi, ra một cái rồi lại co rụt lại một cái đầy khiêu khích.

Vương Tử Bác mừng thầm trong đầu, bản thân lúc nào cũng có thể làm sự tình như Trần Hán Thăng mà không kiêng dè chút nào như vậy là đã tốt rồi.

"Đúng là lưu manh."

Cao Gia Lương hết cách, chỉ có thể nói thầm một câu.

Tiêu Dung Ngư muốn cười nhưng lại cảm thấy không thích hợp, điều đình nói: "Mọi người đều đã vất vả lắm mới quây quần đoàn tụ, không bằng nói chuyện thu hoạch của từng người đi."

Cao Gia Lương mắt sáng lên, dạng tính cách của Trần Hán Thăng khẳng định rất không được bạn học yêu thích, có thể có thu hoạch gì chứ, hắn mau chóng đề nghị: "Chúng ta tới học viện Tài chính Kinh tế, liền dứt khoát nhường địa chủ nói trước tiên đi, Hán Thăng cậu thả con tép, bắt con tôm đi."

Trần Hán Thăng đang hút thuốc, nghe thấy câu này, nhàn nhã nhả một vòng khói ra.

"Lão tử hiện tại là lớp trưởng."

……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro