Chương 183: Tại sao cậu ta lại ở đây?
Ngày hôm nay đối với Hoàng Tuệ mà nói, vốn chỉ là một buổi chiều vô cùng phổ thông, sau khi nghỉ trưa cô đứng lên, nhìn công việc được phân công một chút trước, lại bưng cà phê tới văn phòng quản lí chi nhánh nói chuyện phiếm đôi lời.
Không nên xem thường những cuộc nói chuyện phiếm như vậy, sau khi cô tiến vào Kim Tiệp, chính là dựa vào thứ thời gian nhỏ nhặt này để tiếp cận lãnh đạo, thông qua năng lực câu thông mà mình giỏi, từ từ lưu lại ấn tượng ở chỗ các lãnh đạo bộ ngành hoặc thậm chí là các lãnh đạo cấp cao hơn.
Cô vốn tốt nghiệp trường đại học Khoa học kỹ thuật Tô Đông, kiến thức chuyên ngành vẫn còn, hơn nữa có quan hệ không tồi với lãnh đạo, hiện tại chỉ chờ một cơ hội quan trọng để thể hiện bản thân thôi.
Một lần nữa ngồi lại vị trí mở QQ ra, Hoàng Tuệ lại nhìn thấy "Còn trẻ không hiểu sự ngông cuồng" gửi tin nhắn tới, đây cơ hồ đã trở thành một loại thói quen.
"Chị Tiểu Tuệ, sinh nhật tuần này dự định làm thế nào để qua vậy?"
"Chị Tiểu Tuệ, chị thích lễ vật gì thế?"
"Chị Tiểu Tuệ, em chọn cho chị một bó hoa tươi, chị cảm thấy thế nào?"
……
Hoàng Tuệ xem xong với khuôn mặt vô cảm, "Còn trẻ không hiểu sự ngông cuồng" là nickname QQ của Vương Tử Bác, đối với nam sinh năm 2 của trường Quản lý Công nghiệp Kiến Nghiệp quen trên xe lửa này, Hoàng Tuệ kỳ thực không có hứng thú.
Bởi hắn thực sự quá nghèo, ăn một bữa bò bít tết 800 yên cũng phải do dự nửa ngày, cũng không có tiền mua điện thoại di động cho mình.
Mặt khác Vương Tử Bác đến từ một thành phố nhỏ, kiến thức cũng không có nhiều, nói chuyện cũng không đủ thú vị, tiền tiêu vặt và thực lực về kinh tế đều không đạt được tới tiêu chuẩn của mình, Hoàng Tuệ căn bản không có ý nghĩ đàm luận chuyện bạn bè với hắn.
Kỳ thực một nam sinh khác trên xe lửa tên là Trần Hán Thăng không tệ, nói chuyện vang dội mạnh mẽ, xem ra cũng khá là có tiền, tình cờ lúc ăn cơm với Vương Tử Bác, hắn nói tới người bạn tốt Trần Hán Thăng này cũng là với ngữ khí khâm phục.
Có điều, Hoàng Tuệ cảm thấy Trần Hán Thăng thật giống như xem thường mình, không giống với biểu hiện khi ở trên xe lửa, vì quan hệ với Vương Tử Bác mag cũng gặp nhau mấy lần ở Kiến Nghiệp, mí mắt của Trần Hán Thăng cũng không thèm nhấc lên một chút.
Cái này thật giống như tồn tại một chiếc dây xích đầy khinh bỉ, Trần Hán Thăng không vừa mắt Hoàng Tuệ, Hoàng Tuệ không vừa mắt Vương Tử Bác, Vương Tử Bác cũng "xem thường" Trần Hán Thăng.
Vương Tử Bác cảm thấy mình mới thực sự là sự yêu thích, Trần Hán Thăng quá đa tình rồi.
"Hoa tươi cũng được, cảm ơn."
Hoàng Tuệ đơn giản đáp lại một câu, tuy cô không thích Vương Tử Bác một chút nào, nhưng cũng không từ chối thẳng thừng, còn tình cờ trêu chọc cho hắn leo cây một lúc.
Có điều câu nói này vừa mới được gửi tới, ảnh chân dung QQ của "Còn trẻ không hiểu sự ngông cuồng" đã lập tức loé sáng.
Vương Tử Bác không có máy tính, hắn có thể nhanh chóng hồi âm tin nhắn như vậy, khẳng định chính là chờ trong quán Internet.
Kỳ thực cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ hiện tại của hắn, mang chiếc tai nghe bóng loáng, chủ yếu đang xem (Hải tặc Luffy) ở chỗ ngoặt náo động của dịch vụ Internet, khuôn mặt ngăm đen vô cùng cô độc trước màn hình máy tính, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn QQ, chờ mong và cũng vô cùng thấp thỏm, còn có chút mềm yếu không dám đối mặt với hiện thực.
Súc sinh không thực sự ngốc, rất nhiều lúc hắn chỉ là đang tự mình lẩn tránh hiện thực mà thôi.
Có điều sau khi QQ của Hoàng Tuệ loé lên, ánh mắt của Vương Tử Bác đột nhiên nhiệt liệt hơn, thật giống như tìm thấy dòng nước cứu vớt sinh mạng ở trong sa mạc, lập tức điên cuồng trả lời.
"Chị Tiều Tuệ, chị thích loại hoa tươi nào?"
"Lúc nào em đưa cho chị mới khá là thích hợp."
"Tối mai là sinh nhật của chị rồi, chúng ta cùng nhau ăn cơm thì sao?"
……
"Một bó hoa tươi mà đã nghĩ tới ăn sinh nhật với mình rồi?"
Trong lòng Hoàng Tuệ cười cợt, trực tiếp xoá cửa sổ QQ của "Còn trẻ không hiểu sự ngông cuồng", tùy ý để nó dưới góc phải tiếp tục loé sáng, trái lại cầm điện thoại vô tuyến lên gọi một cú điện thoại: "Ngày mai chúng ta xác định nhảy disco ở 1912 à?"
Trong điện thoại có người đàn ông trả lời: "Ghế dài anh đã đặt rồi, thuận tiện đưa em một chiếc điện thoại di động làm lễ vật luôn."
"Ai nha không cần đâu."
Hoàng Tuệ gắt giọng: "Kỳ thực điện thoại vô tuyến là đã tuyệt lắm rồi, anh không cần dùng tiền phung phí đâu."
"Công dụng của điện thoại vô tuyến kém xa điện thoại di động, anh chờ em ngày mai đồng ý làm bạn gái của anh đấy."
"Ghét thật, lãnh đạo của bọn em tới rồi, chưa nói vội."
Hoàng Tuệ mới vừa cúp điện thoại, liền nhìn thấy phó tổng giám đốc của Kim Tiệp vội vội vàng vàng đi tới: "Tiểu Hoàng, giao cho cô một phần nhiệm vụ quan trọng đây."
"Mời ngài nói."
Hoàng Tuệ đứng lên nói.
"Hôm nay có một đoàn khách quan trọng qua đây làm quen, ông chủ lớn coi trọng đến phi thường, ngài ấy chủ yếu đang đi vào trong phòng họp, cô chuẩn bị một phần vật liệu PPT có liên quan tới xưởng của chúng ta, một lát nữa tới đó giảng giải."
"PPT thì sẵn có rồi, tôi chỉ cần làm quen một chút là được thôi."
"Vậy thì được, dành thời gian đi."
Phó tổng không kịp ở thêm nữa, chuẩn bị tiếp tục quay lại phòng họp, có điều trước khi đi ông cũng thật lòng căn dặn: "Tiểu Hoàng, lần diễn thuyết này vô cùng then chốt, bởi dính đến việc công ty chúng ta không thể tiến thêm một bước khuếch đại quy mô nữa."
"Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ không làm xấu mặt đâu."
Hoàng Tuệ mau chóng mở PPT bắt đầu làm quen, trong lúc đó ảnh chân dung QQ của Vương Tử Bác vẫn còn loé sáng, cô thấy phiền phức trực tiếp đăng xuất khỏi QQ.
"Lần này là cơ hội của mình sao?"
Hoàng Tuệ không nhịn được mà liếc mắt nhìn về phía phòng họp, biểu hiện ánh mắt rục rà rục rịch.
……
Thực lực tổng hợp của Kim Tiệp phải mạnh hơn nhiều so với ba nhà khác, ngồi trong phòng họp ở tầng hành chính liền có thể nhìn ra, chiếc bàn tử đàn vô cùng chi tiết, projector từ từ được hạ xuống, còn có người hỗ trợ pha trà.
Trên tay Trần Hán Thăng còn cầm một tập tranh dẻo màu bột mì tinh tế, Lư Kim Phong cười nói: "Trên tập tranh ghi chép từ không đến có của Kim Tiệp, một quá trình từ nhỏ đến lớn như vậy, còn có những sản phẩm đặc sắc của chúng tôi hiện tại, hi vọng cô chủ Trịnh và mấy vị lão tổng đóng góp ý kiến."
"Tân Thế Kỷ có thứ này không?"
Trần Hán Thăng nhỏ giọng hỏi Trịnh Quan Thị.
Trịnh Quan Thị lắc đầu một cái: "Tôi tiếp nhận Tân Thế Kỷ trong một thời gian ngắn quá, bây giờ lại triển khai hạng mục MP3, tạm thời từ không đến không."
Trần Hán Thăng hắng giọng một cái.
Trịnh Quan Thị thông minh đến như vậy, lập tức hiểu rõ ý của câu "Khụ" không nên lời này: "Cậu sẽ làm những thứ này sao?"
"Trịnh tổng có thể thử xem, kỹ thuật không quá tốn tiền đâu."
Trần Hán Thăng nhướng nhướng mày.
Trịnh Quan Thị cười cợt: "Quyết định công việc trước mắt trước đi đã."
"Con người Lư Kim Phong này ăn nói đúng mực, rất có mị lực về nhân cách, anh ta làm việc quyết đoán hơn Vu Quế Sinh của Liên Phát."
Trần Hán Thăng lập tức phân tích nói: "Có thể thấy, công nhân trong xưởng cũng khá là tôn trọng Lư Kim Phong."
"Vậy ý của cậu là nghiêng về Kim Tiệp nhiều hơn hả?"
Trịnh Quan Thị hỏi.
Trần Hán Thăng lắc đầu một cái: "Bây giờ khó nói, lựa chọn Kim Tiệp vậy chỉ có thể là vì Lư Kim Phong, Liên Phát khá là chú trọng tới tính tập thể a."
Ngay lúc Trần Hán Thăng đang thấp giọng tán gẫu với Trịnh Quan Thị, Lư Kim Phong cũng trao đổi với một người quản lý khác.
"Tôi có biết Trịnh Quan Thị, người tên Trần Hán Thăng bên cạnh cô ta là ai?"
"Không rõ, nhưng từ thần thái giao tiếp của hai người họ mà thấy, quan hệ cũng không tầm thường a."
"Tiên sư nó, Trịnh Quan Thị cơ bản không lên tiếng, hoàn toàn là Trần Hán Thăng đại diện cho Tân Thế Kỷ để câu thông, chúng ta một mực còn chưa quen biết cậu ta, vậy phải làm sao bây giờ?"
Lư Kim Phong không khỏi có chút phiền lòng: "Hoàng Tuệ chuẩn bị kỹ càng chưa, sao để khách chờ lâu như vậy?"
"Tôi đi giục ngay."
Một phó quản lý chạy ra ngoài phòng hành chính, chỉ chốc lát sau Hoàng Tuệ vẽ lớp trang điểm nhạt đã chủ động đi tới, cô lễ phép chào hỏi chủ sở hữu trước.
"Các vị khách quan tôn kính, các vị lãnh đạo, chào mọi người, tôi là Hoàng Tuệ của phòng hành chính của công ty điện tử Kim Tiệp."
Hoàng Tuệ nhẹ nhàng cúi đầu thành một vòng cung, ánh mắt nhìn quét hậu trường, đột nhiên sửng sốt một chút.
"Tại sao cậu ta lại ở đây vậy?"
……
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro