Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 171: Đập tiệm

Nếu đã là người mình, cứ việc thuê giá cả không có cách nào để hạ thấp hơn được nữa, nhưng những phần lời khác vẫn có thể hưởng thụ được.

Nói thí dụ như vị trí.

Trong cửa hàng còn lại của trung tâm gây dựng sự nghiệp của sinh viên đại học học viện Kỹ thuật khoa học, Lưu Húc lấy Quang Độ tốt nhất đưa cho Trần Hán Thăng, thậm chí còn mang tới một cặp bình hoa.

Trần Hán Thăng vừa thấy thứ này quá long trọng, bởi bình hoa cao hơn nửa người, hơn nữa còn đẹp đẽ đến phi thường, đây là trang sức được đặt ngoài tiệm, giá cả đáng giá hơn nhiều so với số văn chương mình đưa tới.

"Anh Lưu, anh khách khí quá rồi, bình hoa này không rẻ đâu." Trần Hán Thăng nói.

"Mới vừa rồi còn nói giữa chúng ta không nói chuyện tiền bạc mà."

Lưu Húc cười ha ha nói: "Cái này tôi mua được ở nơi nào đó phố Phu Tử Miếu, đương nhiên khẳng định không phải là đồ cổ, chỉ là màu sắc không khác với trang sức, cửa phòng làm việc hành chính cũng không thích hợp đặt những thứ này, không bằng lập tức đưa cho các cậu để làm ăn, thu hút vận may."

Trần Hán Thăng nghe xong cũng không từ chối nữa, đây là người có ăn học biếu tặng trong thời gian này, đẩy tới đẩy lui cũng không thích hợp: "Vậy thì cảm ơn anh Lưu nhé, em sẽ lau chùi khô ráo rồi đặt ở cửa, lớn như vậy ai cũng có thể nhìn thấy."

Lưu Húc gật gù: "Vậy làm phiền cậu rồi, tôi về văn phòng trước đây."

Trung tâm gây dựng sự nghiệp đột nhiên có thêm một "Hàng xóm mới", học sinh thương nhân xung quanh đều hiếu kỳ nhìn một chút, Lưu Bằng Phi vẫn chưa nổi danh, có điều trước đây Thu An Bình đã từng đảm nhiệm vị trí phó chủ tịch hội học sinh của hệ, rất nhiều người biết đến.

"Tiền bối Thu, chị mà cũng phải đi mở cửa hàng sao?"

"Đúng vậy, sau này phải xin các em hỗ trợ nhiều rồi."

"Chuẩn bị mở ở phương diện nào vậy?"

"Chuyển phát nhanh."

Có học sinh vây xem sau khi nghe thấy, lập tức quay đầu về báo cáo, trung tâm gây dựng sự nghiệp vốn cũng có một cửa hàng lấy hàng chuyển phát nhanh.

Lúc Trần Hán Thăng đang ở trong dòng suy nghĩ thảo luận trang trí giản dị với Lưu Bằng Phi, có một bóng người đột nhiên đi tới, trong miệng còn hùng hùng hổ hổ nói: "Thật mẹ nó hiếm lạ, một đứa đã phá thị trường chuyển phát nhanh trường học lại còn có một đứa tranh cướp với lão tử, tao tới xem một chút là thằng ngu nào."

Trần Hán Thăng quay người lại, hai người đều sửng sốt một chút.

Đây lại là người quen, hắn chính là thanh niên mập xăm hình dự định ép buộc Thương Nghiên Nghiên và Trịnh Quan Thị tiếp rượu ở cửa hàng đồ nướng Hương Mộc Hương, nếu như không phải Bành Cường mang người tới, đêm đó nói không chừng còn có chuyện nữa.

Chuyển phát nhanh Trọng Thông mới vừa thành lập vào năm ngoái, trong ngành chuyển phát nhanh còn có một nhân vật em trai, bản thân tên mập cũng không có địa vị cao hơn Chung Kiến Thành và Bành Cường trong vòng tròn chuyển phát nhanh, lúc đó bị Trần Hán Thăng trút nguyên một bình Hennessy.

Hiện tại Trần Hán Thăng lại tới chiếm cứ địa bàn, hai người nghiêm túc tính ra không kém phần hận mới chồng hận cũ đâu.

"Hoá ra là mày sao?"

Tên mập phủi phủi bụi khói, Trần Hán Thăng không thể tùy tiện hù doạ sinh viên đại học được, nhưng đêm đó hắn lại rêu rao "Một đổi một" với mình.

Trần Hán Thăng cũng vô cùng kỳ quái: "Mày là học sinh của học viện Khoa học kỹ thuật Kim Lăng sao?"

"Lão tử không phải những tên ngốc học vẹt này đâu, tao chỉ là một ông chủ mở cửa tiệm thôi." Tên mập ngang nhiên đáp.

Tên mập gần như tác động đến Trần Hán Thăng, hắn sử dụng chính sách ưu đãi cho học sinh tự chủ gây dựng sự nghiệp của bản thân học viện Khoa học kỹ thuật, bỏ vốn ra mở cửa tiệm mà thôi.

"Gian phòng này tốt thật, năm đó tao cũng xin, đáng tiếc là cái đồ súc sinh Lưu Húc kia lại không cho."

Tên mập ước ao xem xét gian phòng, sau đó sờ soạng bình hoa, cười hì hì nói: "Trơn bóng, lại cả người phụ nữ da dẻ như thế nữa."

Trong phòng còn có Thu An Bình, tên mập chính là cố ý nói những lời hạ lưu này.

"Đúng không, quả thực là bóng loáng nhỉ."

Trần Hán Thăng nghĩ thầm mày xem là thứ gì chứ, đã từng là tên ngốc bị lão tử bắt uống đến nôn mửa, lại còn đùa giỡn với thuộc hạ của tao sao?

Hắn cũng đưa tay ra cảm nhận một chút, nhìn tên mập nói thật: "Khá giống với vợ của mày đó."

"Đệt! Con mẹ nó mày nói vậy là như thế nào đấy?"

Tên mập ném tàn thuốc xuống rồi lập tức đánh nhau, Trần Hán Thăng không một chút sợ sệt, hai người trực tiếp vật ngã nhau.

Thể lực của Trần Hán Thăng khoẻ, trọng lượng của tên mập lớn, có điều Trần Hán Thăng có viện trợ.

Vừa nãy Lưu Bằng Phi đã sớm khó chịu, chính là một đấm xông lên nghênh chiến, mọi cử động tranh đấu đều được học sinh xung quanh tới quan sát, cuối cùng đến ngay cả Lưu Húc cũng bị kinh động.

Vất vả lắm mới kéo được ba người họ ra, toàn bộ quần áo đều bị xé rách, có điều bởi quan hệ 2 đánh 1, trên mặt tên mập còn điểm vài vết thương nhẹ.

Hắn mạnh mẽ nhổ một bãi nước bọt còn dính vài sợi máu ở miệng: "Cứ chờ lão tử đi, nếu tiệm này mở được ra, lão tử sẽ theo họ của mày."

Tên mập hung hăng nói xong, đẩy đám học sinh vây xem ra, sau khi quay về cửa hàng của mình liền nghĩ biện pháp lật đổ Trần Hán Thăng.

Lưu Bằng Phi mới vừa cương ngạnh được vài câu, có điều nhìn thấy ánh nhìn nghiêm túc của Trần Hán Thăng, hắn lập tức không dám nói nữa.

......

"Anh Lưu, bất tiện thật, lại gây thêm phiền phức cho anh rồi."

Trần Hán Thăng thu dọn quần áo, một mặt xấu hổ xin lỗi Lưu Húc.

Lưu Húc động viên nói: "Không sao, sao các cậu lại đánh nhau rồi?"

"Anh Lưu, anh cũng biết mà, em chính là một người đàng hoàng a, chỉ muốn yên lặng làm chút chuyện kiêm chức để kiếm ăn thôi."

Trần Hán Thăng một mặt thành khẩn giải thích: "Có điều ông chủ kia lại cảm thấy bọn em sẽ cướp thị trường của cậu ta, vì vậy vừa nãy đã tới đây diễu võ dương oai đắc ý trước, sau đó lại dùng ngôn từ hạ lưu đùa giỡn tiền bối Thu, bọn em mới thực sự không nhịn được."

"Tiểu Thu, cậu ta còn đùa giỡn cậu nữa sao?"

Lưu Húc lập tức hỏi.

Thu An Bình yên lặng gật đầu.

"Cái tên cặn bã này!"

Lưu Húc vô cùng tức giận, đây là sự tình người có ăn học không thể chịu đựng được.

"Anh Lưu."

Trần Hán Thăng đột nhiên nói: "Vừa nãy cậu ta uy hiếp cái tiệm này sẽ không thể tiếp tục mở ra được nữa, em có chút bận tâm a."

Lưu Bằng Phi sững sờ, nghĩ thầm sao Trần Hán Thăng có khả năng nhát gan đến như vậy chứ, nhưng hắn không nói hai lời liền vào đánh nhau rồi mà.

Lưu Húc nghe xong lại càng thêm tức tối: "Chỗ này đến phiên cậu ta nói chuyện sao, cậu không cần phải để trong lòng đâu."

Trần Hán Thăng vẫn còn do dự, cuối cùng cắn răng một cái nói: "Anh Lưu, không thì anh trả lại tiền cho em đi, em không làm ở đây nữa."

Trong lòng Lưu Bằng Phi nhảy ra vô số dấu chấm hỏi, không muốn thị trường này nữa sao, nhưng trước đó đã làm rất nhiều thứ để chuẩn bị mà.

Lưu Húc cũng có chút há hốc mồm, mau chóng khuyên nhủ: "Hán Thăng, hợp đồng cũng đã ký cả rồi, thực sự không được đổi ý đâu, cậu cũng đừng lo lắng nữa, nếu cậu ta còn dám có lần sau nữa, chúng tôi sẽ tình nguyện bồi thường tiền phí vi phạm hợp đồng, cũng đuổi cậu ta ra khỏi trung tâm gây dựng sự nghiệp luôn!"

Lúc này Trần Hán Thăng mới không đề cập đến "Trả lại tiền rời đi" nữa.

Sau khi Lưu Húc rời đi, Lưu Bằng Phi một bụng nghi vấn, Trần Hán Thăng không cho hắn quá nhiều cơ hội, có một số việc phải chậm rãi mới ngộ ra được.

"Chuyển phát nhanh Trọng Thông có ảnh hưởng rất lớn trong trường học của các chú à?" Trần Hán Thăng hỏi.

Lưu Bằng Phi gật gù: "Vốn là thị trường Thâm Thông, có điều từ sau khi Trọng Thông thuê cửa hàng, sức ảnh hưởng của Thâm Thông lập tức càng ngày càng nhỏ dần, em cũng đã đề cập với quản lý Chung rồi, ngài ấy không lưu ý cho lắm."

Nghiệp vụ chủ lực của Chung Kiến Thành không phải là trường học, không chú ý cũng là chuyện bình thường.

Mặt khác, có cửa hàng và không có cửa hàng cũng khác xa nhau rất nhiều.

Cửa hàng chính là căn cứ địa, tuyến dưới có thể phát triển ổn định và mở rộng nghiệp vụ, độ tín nhiệm của học sinh cũng càng phải cao hơn.

Chẳng trách năng lực của Lưu Bằng Phi không tệ, kết quả lăn lộn mãi vẫn không được như ý, hoá ra là bị Trọng Thông áp chế.

Trần Hán Thăng yên lặng suy nghĩ, Lưu Bằng Phi ở bên cạnh hỏi: "Anh Trần, chúng ta thật sự phải bỏ chạy sao?"

"Chú mà cũng tin nữa à?"

Trần Hán Thăng liếc hắn một cái: "Bằng Phi, anh giao cho chú một việc, chú nhất định phải hoàn thành."

Lưu Bằng Phi vừa nhìn thấy biểu hiện trĩu nặng của Trần Hán Thăng, nghiêm nghị nói: "Anh Trần anh nói đi."

"Vừa nãy anh có xem qua một chút, trung tâm gây dựng sự nghiệp này không có phòng trực để giám sát và điều khiển."

Trần Hán Thăng chỉ vào cửa kính và bình hoa của cửa hàng: "Vào 2h hơn nửa đêm, chú lặng lẽ tới đập phá tất cả mấy thứ này đi."

"A?"

Lưu Bằng Phi căn bản không hiểu rõ: "Bình hoa quý thật đó, lại nói tại sao chúng ta lại đập đồ của mình chứ?"

"Không phải chúng ta đập."

Trần Hán Thăng cười cợt: "Tên mập mạp kia đánh nhau thua, thẹn quá hoá giận nên tới đập phá."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro