Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 170: Tôi là lưu manh của vòng văn hoá

Trần Hán Thăng đã cách xa sách vở rất lâu rốt cục cũng trở lại phòng học, không cần nói tới sự kỳ quái của bạn học, đến ngay cả bạn cùng phòng cũng vô cùng kỳ quái.

Có điều, trong giờ học giáo viên phụ đạo Quách Trung Vân tới căn dặn công việc, mọi người giờ mới hiểu được chuyện này.

Tuy Trần Hán Thăng trốn học và phải thi lại, nhưng hắn tuyệt đối là một người có nguyên tắc, vậy lúc lão Quách ở đây, hắn nhất định sẽ làm người ở bên tiếp đón.

"Tuần sau của tháng này chính là đại hội thể dục thể thao mùa thu của học viện Tài chính Kinh tế, ban chúng ta phải tích cực báo danh, thứ tự không quan trọng, nặng ở việc tham dự thôi, coi như là vì lưu lại nhiều kỷ niệm về cuộc sống đại học hơn thôi."

Sau khi lão Quách nói xong, ngẩng đầu tìm bóng dáng của Trần Hán Thăng: "Hán Thăng, em phối hợp phụ trách tổ chức đi."

Trần Hán Thăng lớn tiếng bảo đảm: "Giáo sư Quách xin hãy cứ yên tâm ạ."

"Giáo viên phụ đạo kiểu đánh bài chuồn" lão Quách bàn giao xong xuôi liền rời đi, Trần Hán Thăng đứng lên nói: "Những bạn học có ý định tham gia, mau chóng tới báo danh bên Hồ Lâm Ngữ, chú ý không nên bỏ qua thời hạn cuối cùng a."

Hồ Lâm Ngữ mắt trợn trắng, vừa lấy vở ra chuẩn bị ghi chép, vừa mắng: "Giáo sư Quách sai Trần Hán Thăng, Trần Hán Thăng lập tức sai mình, nói chung mệnh mình là khổ nhất!"

Cô trực tiếp đi tới ngồi xuống trước mặt Trần Hán Thăng, có điều lời nói kỳ thực không có một chút liên quan tới đại hội thể dục thể thao mùa thu.

"Trần Hán Thăng, cậu và Ấu Sở thật sự cứ như vậy sao?"

"Quy mô của lần đại hội thể dục thể thao này khá lớn, các bạn học ban chúng ta không nên tham gia ít, lúc thống kê phải phân loại ra."

"Mấy ngày nay Ấu Sở thường xuyên đờ ra ở ban công, cậu ấy vốn đã ngốc rồi, bây giờ lại ngốc càng thêm ngốc a."

"Sau khi thống kê xong thì đưa bảng cho tôi, tôi chào hỏi bên hội học sinh viện, tranh thủ an bài đối thủ thi đấu hoặc nơi so tài một chút."

"Đùng!"

Hồ Lâm Ngữ không nhịn được, mạnh mẽ vỗ xuống bàn: "Cậu đừng có nhìn trái nhìn phải khi nói đến cậu ấy nữa, chúng ta đang nói chuyện chính sự đấy!"

"A, chuyện chính sự là đàm luận về chuyện tình cảm sao?"

Thương Nghiên Nghiên cười tủm tỉm nói ở sau lưng.

"Có chuyện gì liên quan tới cậu à?"

Hồ Lâm Ngữ bị người khác chen ngang vô cùng khó chịu, đặc biệt lại còn là Thương Nghiên Nghiên.

"Tôi chuẩn bị tham gia thế vận hội mùa thu, chuẩn bị tới báo danh này."

Thương Nghiên Nghiên không cam lòng yếu thế phản kích.

Hồ Lâm Ngữ và Thương Nghiên Nghiên có mâu thuẫn, đây là chuyện công khai trong lớp.

Một người chê đối phương quê mùa, một người chê đối phương phóng túng, vì vậy hoạt động công khai trong lớp, Thương Nghiên Nghiên đều chỉ giao tiếp với Trần Hán Thăng.

Không hơn được người ta thật sự là một tình huống, Hồ Lâm Ngữ không có cách nào chỉ có thể rời đi.

Hồ Lâm Ngữ quay về chỗ ngồi, nhìn thấy ánh mắt mong đợi từ tận đáy lòng của Thẩm Ấu Sở ở bên cạnh, lắc đầu một cái nói: "Cậu ta vẫn đang giả ngu, tôi cũng hết cách rồi, nói chung vẫn là cậu bị đần rồi, loại đàn ông như Trần Hán Thăng này trong mắt không chứa nổi một hạt cát, cậu bắt được một sự việc định che giấu, đây chính là sự không tôn trọng đối với cậu ta rồi."

"Tôi biết sai rồi."

Thẩm Ấu Sở ủy khuất nói, mấy ngày nay khuôn mặt của cô đã gầy đi đến lợi hại, thành ra khuôn mặt trứng ngỗng của mỹ nhân êm dịu, hiện tại suýt chút nữa biến thành khuôn mặt trái xoan tinh xảo giống như Tiểu Ngư Nhi.

"Quên đi, sau này lại tìm cơ hội vậy, nói chung cậu ta cũng không thể bỏ rơi cậu được."

"Có thật không?"

Thẩm Ấu Sở ngơ ngác hỏi.

"Ai, cậu thiệt là."

Hồ Lâm Ngữ không nhịn được mà thở dài một hơi: "Xinh đẹp, nghe lời, vóc người lại đẹp, chủ yếu nhất là vô cùng đần độn, nếu như tôi là Trần Hán Thăng, cũng không thể cam lòng mà rời bỏ cậu được a."

Thẩm Ấu Sở nghe thấy nói mình đần, có chút bất tiện, nghiêng đầu nằm nhoài lên cánh tay, có chút ước ao nhìn Trần Hán Thăng đang nói chuyện với Thương Nghiên Nghiên.

"Kỳ thực, Ấu Sở đúng là một cô gái tốt a, có điều có lúc duyên phận lại chính là kỳ diệu đến như vậy đấy, thật sự cưỡng cầu lại không tới, có khả năng cứ là người đánh không nổi tám cây tre như lúc đầu, không chừng cuối cùng lại còn ở bên nhau."

Thương Nghiên Nghiên chớp lông mi dài nói.

Trần Hán Thăng chủ yếu đang cúi đầu viết đại cương phương án, đại hội thể dục thể thao mùa thu cũng là cơ hội để quảng bá Hoả Tiển 101, hiện tại hắn chỉ mới liệt kê Lý Quyến Nam và Nhiếp Tiểu Vũ phụ trách chứng thực trong đại cương thôi.

"Như vậy mình có thể làm chuyện quan trọng hơn, thứ hai cũng nhân cơ hội có rèn luyện năng lực của bọn họ luôn."

Nghe thấy trong giọng nói của Thương Nghiên Nghiên có thăm dò như có như không, Trần Hán Thăng hững hờ nói: "Không phải cậu định quyết chí thề nguyền không thay đổi làm người yêu sao, sao lại thay đổi mục tiêu thành chính thất rồi?"

Thương Nghiên Nghiên có chút thẹn thùng: "Còn Ấu Sở, tôi cảm thấy không có cơ hội làm chính thất; bây giờ cậu ấy rời đi rồi, kỳ thực tôi cũng có thể thử một chút a."

Trần Hán Thăng cười cợt, đưa đại cương phương án cho Lý Quyến Nam: "Có chuyện gì thì cứ thương lượng làm với Nhiếp Tiểu Vũ, tận lực đừng tìm tới anh."

Đã quyết định toàn bộ sự việc, Trần Hán Thăng đứng lên chuẩn bị rời khỏi phòng học, thuận tiện vỗ vỗ vai Thương Nghiên Nghiên: "Người có chí sẽ xây dựng ý chí lâu dài, không nên tùy tiện thay đổi lý tưởng của bản thân, làm người yêu cũng được, tôi vẫn thích nghe cậu gọi là ba ba hơn."

Nhìn bóng người tiêu diêu chuyên gia trốn học của Trần Hán Thăng, đôi môi đỏ của Thương Nghiên Nghiên cong lên: "Ba ba thì ba ba."

……

Trần Hán Thăng ra khỏi lớp học, trận mưa thu rơi xuống mấy ngày liền rốt cục cũng ngừng lại, trong phổi tràn ngập sự tươi mát và sang sảng, bầu trời từ từ có dấu hiệu của trời quang mây tạnh, ngày mai có lẽ lại là một ngày tươi xanh.

"Thời cơ mở rộng biên giới lãnh thổ đã tới rồi."

Trần Hán Thăng cảm thán một câu, quay về ký túc xá lấy bản vẽ đẹp lão Trần gửi tới hiệp hội chuyên gia thư pháp ở thành phố Cảng Thành ra.

Trần Triệu Quân là một người có tính tình nhàn vân dã hạc*, ông không để tâm sự nghiệp, sau khi tan làm thường xuyên đạp xe đi tìm người chơi cờ, nếu không thì luyện chữ một chút, lăn xả quen biết sâu rộng với một đám người trong hiệp hội thư pháp.

Bản thân bọn họ cũng có chút tiếng tăm nhưng không lớn, lão Trần mở miệng, bọn họ đều vô cùng thoải mái biếu tặng một con dấu khắc chữ.

Những bức tranh vẽ đẹp đẽ này là để tạo mối quan hệ với chủ nhiệm trung tâm gây dựng sự nghiệp cho sinh viên đại học của học viện Khoa học kỹ thuật Kim Lăng Lưu Húc, chủ nhiệm Lưu không ham tiền, không uống rượu, không hút thuốc lá, chỉ thích lên giọng làm người có ăn học một chút.

Trần Hán Thăng nghĩ thầm hoá trang thành người có ăn học khó đến vậy sao, hôm nay mình cũng hoá thân văn hoá.

"Chủ nhiệm Lưu, đây là tác phẩm của phó chủ tịch hiệp hội thư pháp Cảng Thành Trần Phượng Đồng, ông lão này năm nay đã qua hoa giáp** rồi, chỉ chưa yên vị Trúc Lan Hiên Chủ thôi."

Trần Hán Thăng chỉ vào góc phải dưới bức tranh chữ: "Mời chủ nhiệm Lưu xem, chỗ này còn có cả con dấu của Trúc Lan Hiên Chủ nữa."

"Đúng là người này."

Lưu Húc móc một chiếc kính lúp từ trong ngăn kéo ra, chụp lên mắt nhìn một chút, trong miệng "Chặc chặc" bình luận: "Bức tranh chữ Thảo này thanh tú lại cổ kính, nghiêm nghị và đẹp đẽ, thực là không tồi nha."

Trần Hán Thăng lại lấy bức tranh thứ hai ra: "Đây là bức tranh chữ đẹp đẽ của giáo sư kiêm tổng bí thư của hiệp hội thư pháp Cảng Thành Uông Năng Giang, chủ nhiệm Lưu đưa mắt nhìn một cái đi."

Lưu Húc lại cầm kính lúp, gật gù bình luận: "Bức này cũng không tệ, ông chủ Trần nhọc lòng rồi."

"Chủ nhiệm Lưu không cần phải khách khí như vậy đâu, gọi tôi là Hán Thăng là được rồi."

Trần Hán Thăng cười nói: "Kỳ thực tôi cũng không hiểu tranh chữ cho lắm, đặt trong tay tôi xem như lỡ dở rồi, đây gọi là bảo kiếm tặng anh hùng, nếu chủ nhiệm Lưu không chê, xin mời chủ nhiệm Lưu giữ gìn giùm."

Lưu Húc đại khái có thể đoán ra tâm tư của Trần Hán Thăng, có điều hắn lại có chút kiêng dè: "Ông chủ Trần, giá cả thuê cửa hàng tôi không có cách nào để hạ thấp xuống được, trong trường cũng có quy định chữ minh bạch rồi."

Hắn cho rằng Trần Hán Thăng tặng lễ vì muốn được giảm giá.

Trần Hán Thăng cười cợt, nghĩ thầm cũng là tốt nghiệp liền ở lại trường, trên người còn lưu lại một tia chân thành, trước khi nhận đồ còn nói lời lo lắng nữa.

Nếu thay bằng Chung Kiến Thành lưu manh, nhất định sẽ nhận lấy trước rồi mới nói, còn sự việc có được hoàn thành một cách thuần túy hay không còn phải xem cơ duyên.

Trần Hán Thăng thành khẩn nói: "Chủ nhiệm Lưu nghĩ đi đâu vậy, người có ăn học như chúng ta trong lúc này không nói chuyện tiền bạc, nếu không thì như thế này đi, chúng ta ký hợp đồng thuê nhà trước đã."

Để Lưu Húc an tâm, cũng để cho Lưu Húc nhận tranh chữ, Trần Hán Thăng lập tức làm thủ tục, lúc trả tiền thuê phòng mí mắt còn không ngừng nháy một chút.

"Cái này…"

Nhìn thấy Trần Hán Thăng thoải mái như vậy, Lưu Húc có chút bất tiện xoa xoa tay, trong lòng hắn cảm thấy thiếu nợ Trần Hán Thăng một chút ân tình.

Không chỉ có như vậy, Trần Hán Thăng mời nói: "Anh Lưu, buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi, ngay nói anh có nghiên cứu đôi chút về đồ vật thời cổ đại, cho bọn em mở mang tri thức một chút đi."

Tổng thay quyền Lưu Bằng Phi của Hoả Tiển 101 ở học viện Khoa học kỹ thuật cũng ở bên cạnh phụ hoạ: "Học trưởng Lưu à, ngay phòng khách ở khách sạn bên cạnh trường học thôi, đã đặt bàn hết rồi."

Lưu Húc bình thường không tham gia giao lưu lại không tiện từ chối, nhấc túi lên nói: "Đi thôi."

Cơm nước xong liền quay về, Trần Hán Thăng đã thành công trà trộn vào vòng văn hoá, đối với Lưu Húc mà nói, Trần Hán Thăng chính là người mình.

________________________

(*) Nhàn vân dã hạc: Hồi 120 của tác phẩm này có câu “Độc hữu Diệu Ngọc như nhàn vân dã hạc, vô câu vô thúc” nghĩa là: “Chỉ riêng có nàng Diệu Ngọc như mây nhàn hạc nội, không ràng không buộc”

(**) Hoa giáp: Chu kỳ vận hành của các con giáp, hay chính là vòng tuần hoàn của các con giáp bắt đầu từ Giáp Tý đến cuối cùng là Quý Hợi kết thúc một vòng tuần hoàn (rồi lại tiếp tục quay trở lại Giáp Tý bắt đầu một chu kỳ tuần hoàn mới)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro