Chương 6 : Độ hảo cảm của thần thú
Năm hết Tết đến rồi, Dưa cảm ơn các chế đã theo dõi truyện của Dưa trong suốt một năm nay. Ngày đầu năm mới này, Dưa có đôilời muốn gửi đến các chế : Chúc các chế và gia đình có một năm mới an khang thịnh vượng, sức khỏe dồi dào, mọi việc trong nămmới đầy suôn sẻ.
Chào Thân Ái Và Quyết Thắng !
Kí tên : Dưa 🍈
P/ : năm mới mừng tuổi bộ này nha ~~~
_____
Bị oan uổng là ăn thịt người, Tham Lang tỏ vẻ thực vô tội.
Vừa rồi nó đang muốn ngủ, đột nhiên cảm giác được một hơi thở đặc biệt triệu hoán nó, vì thế liền nhịn không được tìm lại đây, chỉ là không nghĩ tới tìm được cư nhiên là một con người. Mà càng làm cho nó không thể tưởng được chính là, nó phát hiện càng tiếp cận này con người này trong cơ thể của nó tốc độ yêu đan vận hành càng nhanh, thẳng đến khi tới bên người Chu Chu, tốc độ tu luyện thế nhưng cùng ngày thường gấp trăm lần, phải biết rằng, Tu Chân giới nổi tiếng nhất mười động lớn đầy linh khí bất quá có thể đem tốc độ tu luyện của người tu luyện tăng lên hai mươi đến ba mươi lần thôi, bởi vậy cũng biết, một trăm lần tốc độ là cỡ nào kinh người, hơn nữa bình thường động linh khí đối với con người có tác dụng rất lớn, đối yêu thú tác dụng lại rất nhỏ, nhưng nó lại phát hiện ở cạnh Chu Chu loại tốc độ tu luyện tăng lên giống như chỉ đối với yêu thú mới có tác dụng.
Lúc này Chu Chu ở trong mắt nó chính là một động linh khí, bảo bối là nó còn không so kịp đâu, sao có thể bỏ được ăn luôn.
Tham Lang nghĩ, nó có phải hay không nên cùng cái động linh khí di động này kí kết khế ước yêu thú gì đó, như vậy nó liền có thể tùy thời tùy chỗ hưởng thụ tốc độ tu luyện một trăm lần này.
Tuy rằng ở trong mắt nó, người này thật yếu, nhưng không chịu nổi chuyện người ta là động linh khí di động nha, hưởng thụ linh khí của chủ nhân này, Tham Lang cảm thấy chủ nhân đến lúc đó làm lơ thì tốt rồi, nó sẽ kiên quyết không từ bỏ.
Vẫn luôn chú ý phản ứng của Tham Lang, Chu Chu thế nhưng từ kia một bộ mặt sói lông xù xù nhìn ra rõ ràng biểu tình ghét bỏ. Hắn cũng thực ghét bỏ được chứ, tuy rằng ngươi cũng lông xù xù, nhưng ngươi không đáng yêu bằng củ cải nhỏ nhà ta nha, lớn như vậy, lại lắm lông.
Còn có, nếu ghét bỏ, có phải hay không liền sẽ không ăn ta nha.
Tham Lang đối Chu Chu đồng dạng vẻ mặt ghét bỏ, cảm thấy không thể hiểu được, vì thế mở miệng hỏi: "Này, ngươi tên là gì."
"......" Không ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo chạy, hắn một tác giả viết tiên hiệp văn, đối với yêu thú nói tiếng người năng lực tiếp thu không cần quá tốt đi.
Không đợi Chu Chu trả lời, Tham Lang liền hỏi: "Ta là thượng cổ thần thú Tham Lang, ngươi nguyện ý cùng ta ký kết khế ước không ?"
"......" A lặc, không cần dùng lời nói tùy ý nói ra chuyện kinh người như vậy được chứ, vừa rồi còn vẻ mặt ghét bỏ, hiện tại liền muốn cùng hắn ký kết khế ước, biến chuyển tâm lí như vậy thực sự khoa học sao.
Thấy Chu Chu hồi lâu không có phản ứng, Tham Lang nhíu mày, không kiên nhẫn nói: "Được hay không thí phải nói một câu, không nói lời nào là ý gì."
"......" Ai có thể nói cho hắn, loại cảm giác ép mua ép bán này không phải là do hắn ảo giác.
Chu Chu đang muốn mở miệng, đối thần thú đại nhân nói, thần thú đại nhân lại như pháo nổ nói tiếp : "Ta chính là thượng cổ thần thú, người khác muốn cùng ta ký kết khế ước ta còn không đáp ứng đâu, cùng ngươi ký kết khế ước là đã coi trọng ngươi, không cần được tiện nghi còn khoe mẽ, đang ở trong phúc lại không biết hưởng, sẽ bị sét đánh đấy."
Chu Chu rốt cuộc chờ đến khi thần thú lảm nhảm dừng lại nói ra lời nghẹn hồi lâu : "Ta cũng chưa nói không đáp ứng nha." Hắn lại không phải ngốc, đây chính là thần thú, không đáp ứng mới là lạ.
Xuyên qua đại thần, loại bug siêu cấp khi có được độ hảo cảm của thần thú này, ta về sau không bao giờ chửi ngươi nữa.
Chu Chu hưng phấn cấp bách nói: "Chúng ta hiện tại liền ký kết khế ước đi." Mặc kệ thế nào vẫn là ký khế ước trước, đem gạo nấu thành cơm, vạn nhất độ hảo cảm của thần thú lại có cái bug gì, thần thú hối hận không cùng hắn ký kết khế ước thì phải làm sao bây giờ, tuy rằng loại sự tình này phát sinh tỷ lệ tương đối nhỏ, nhưng cũng không thể nói không có a, phòng ngừa luôn là tốt nhất.
Nghĩ đến đây, Chu Chu nhìn về phía Tham Lang, tức khắc trở nên xanh u u, cực kỳ giống trước kia chơi trò chơi nhận được nhiệm vụ che dấu, sau đó nhìn đến phần thưởng phong phú. Nếu Tham Lang biết Chu Chu giờ phút này trong lòng nghĩ chính là lời nói gì đó, không biết còn có thể hay không lựa chọn cùng hắn ký kết khế ước.
Đương nhiên, Tham Lang không có thuật đọc tâm, cho nên đối Chu Chu nội tâm độc thoại tự nhiên không thể nào biết được, nghe được Chu Chu đáp ứng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nó đường đường là thần thú cũng có tôn nghiêm, nếu Chu Chu cự tuyệt, hăn sẽ không cưỡng bách người khác cùng chính mình ký kết khế ước loại hành động này ảnh hưởng đến hình tượng thần thú cao quý của nó.
Cảm thấy Chu Chu rất là thức thời, Tham Lang tâm tình không tồi, "Chúng ta liền bắt đầu đi."
Tham Lang chờ Chu Chu cùng nó ký kết khế ước, lại thấy Chu Chu ngượng ngùng gãi gãi đầu, "Ách, cái kia, ta phải làm như thế nào ?"
"...... Ngươi một Kết Đan kỳ thế nhưng lại không biết ký kết khế ước ?" Nó đây là cấp chính mình tìm cái dạng chủ nhân gì nha, hiện tại hối hận còn kịp không ?
"Bởi vì xảy ra một số việc, cho nên ta mất trí nhớ, vì thế ta hiện tại uổng một thân Kết Đan kỳ, lại không biết dùng như thế nào, vừa rồi chính là muốn đi Tàng Thư Các tìm sách xem, không nghĩ tới không cẩn thận lạc đường đi tới nơi này, ký kết yêu thú khế ước như thế nào ta thật sự không biết." Chu Chu tỏ vẻ, mất trí nhớ gì đó, mặc kệ ngươi tin hay không, dù sao ta tin.
"......" Tham Lang bừng tỉnh đại ngộ, trách không được vừa rồi nó liền cảm thấy kỳ quái, một cái Kết Đan kỳ nhìn thấy nó thế nhưng phản ứng kia, đã không động thủ muốn diệt trừ nó, cũng không có nhanh chân chạy. Những người kia muốn diệt trừ chính mình phần lớn là không phát hiện thân phận thần thú của nó, chỉ tưởng nó là yêu thú bình thường, mà những người kia nhanh chân liền chạy hơn phân nửa là người mang dị bảo có thể phân biệt cấp bậc yêu thú.
Tham Lang liếc mắt nhìn Chu Chu một cái, mở miệng nói: "Kỳ thật ký kết yêu thú khế ước rất đơn giản, đây là bài mà các đệ tử khi nhập môn đều phải học."
"......" Đây là chửi hắn so với đệ tử mới nhập môn đều không bằng sao, thần thú không nên cao quý lãnh diễm sao, cái chủng loại lảm nhảm chửi người này chắc là thể biến dị đi.
"Yêu thú khế ước chia làm hai loại, một loại là chủ tớ khế ước, một loại khác là Bình Đẳng Khế Ước, chủ tớ khế ước cũng chỉ có những yêu thú cấp thấy đắm mình trụy lạc mới có thể tiếp thu, giống ta loại huyết thống thần thú cao quý này, đương nhiên chỉ có thể ký Bình Đẳng Khế Ước."
"......" Nghe rất cao quý lãnh diễm a.
"Ngươi không cần làm cái gì, đưa tay ra, niệm theo ta là được."
Chu Chu nghe lời vươn tay, Tham Lang cũng vươn móng vuốt, vừa lúc cùng lòng bàn tay của Chu Chu đặt cùng một chỗ.
"Nguyện lấy linh hồn cùng nhau ký kết Bình Đẳng Khế Ước, bảo hộ lẫn nhau, không bỏ không rời."
"Nguyện lấy linh hồn cùng nhau ký kết Bình Đẳng Khế Ước, bải hộ lẫn nhau, không bỏ không rời." ( chú ngữ tầm thường như vậy, mọi người không cần ghét bỏ nha T T, tế bào não của tác giả hoại tử chỉ viết được loại chú ngữ này.)
Một trận ánh sáng chói mắt đem Chu Chu cùng Tham Lang bao phủ, Chu Chu chỉ cảm thấy trong hư không một cổ lực lượng nhẹ nhàng mà đem linh hồn của chính mình hướng về phía Tham Lang, đó là một loại đến rùng mình đến từ sâu trong linh hồn, không thể kháng cự.
Chờ ánh sáng qua đi, Chu Chu chậm rãi mở to mắt, thế nhưng không có nhìn thấy cơ thể to lớn của Tham Lang, chính thời điểm cảm thấy kỳ quái, đột nhiên, hắn cảm giác trước ngực vạt áo bị lôi kéo một chút, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một con tiểu lang tử (1) nho nhỏ đang dùng hai móng vuốt cố sức mà bắt lấy vạt áo trước của hắn, một bộ dáng e sợ bị ngã xuống.
(1) Tiểu lang tử : sói con.
"...... Tham Lang?" Chu Chu thử hỏi.
Tiểu lang tể tử nỗ lực chống lại lực vạn vật hấp dẫn mà liếc mắt nhìn hắn, sau đó càng thêm cố sức nắm chặt vạt áo trước của Chu Chu, Chu Chu thực rõ ràng cảm giác được cái liếc mắt kia lộ ra một ý vị oán hận.
"......" Xem ra đúng rồi. Chính là, tiểu lông tử mềm mại đáng yêu lông xù xù này thật sự không thể cùng yêu lang cao lớn vừa nãy là cùng một con được chứ.
Chu Chu khóc không ra nước mắt, thần thú đại nhân, nói khí chất cao quý lãnh diễm đâu, tạo hình thật sự đang yêu như vậy không thích hợp với ngươi nha. Hắn vốn đang nghĩ có một con thần thú cao lớn uy mãnh làm sủng vật, hắn liền tính không thể quét ngang Tu Chân giới, cũng có thể ở Quân Sơn Phái hoành hành không cố kỵ, hắn liền không cần sợ việc thân phận bị tiết lộ, chính là nhìn tiểu lang tể tử đang bám trên áo, tùy tiện dùng một tát là có thể bị chụp bẹp trên mặt đất, hắn cảm thấy chuyện này có điểm mơ hão, hắn cảm thấy cái tu vi Kết Đan kỳ, vẫn là kẹp chặt cái đuôi làm người đi.
Thấy tiểu lang tể tử lao lực lăn lộn trong quần áo hắn, Chu Chu có chút nhìn đến bất đắc dĩ, duỗi tay ôm nó vào trong ngực, cảm giác một cục lông làm oán niệm của Chu Chu "Không thể có được một con thần thú cao lớn uy mãnh" tức khắc không cánh mà bay, thần thí cao lớn uy mãnh đều là mây bay, đang yêu lại nhiều lông mới là chân ái.
Đối với chân ái, Chu Chu từ trước đến nay không tiếc giở trò, hiện giờ manh vật ở trong ngực, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, trắng trợn táo bạo ăn xong đậu hủ của thần thú đại nhân.
"Ngươi tay để chỗ nào đấy, lấy ra." Thần thú đại nhân nổi giận, rốt cuộc mở miệng rống ra câu nói đầu tiên trong hình dạng thân thể thu nhỏ, chỉ là thanh âm kia cũng từ trầm thấp giàu từ tính biến thành thanh âm mềm mại đáng yêu của shota.
"...... Ngoan, không cần keo kiệt như vậy." Chu Chu sờ sờ cái bụng ấm áp của Tham Lang, giống như đang nói với tiểu hài tử ồn ào.
"......" Tham Lang chưa từng hối hận giống hiện tại như vậy, hắn vì cái gì phải vì tốc độ tu luyện gấp trăm lần liền tìm cho chính nó một tên chủ nhân như vậy nha, nhát gan, sợ phiền phức, yếu đuối, tu vi thấp liền không nói, còn mặt dày vô sỉ chết không biết xấu hổ đùa giỡn nó đường đường là thần thú.
"Để ta sờ một chút cũng sẽ không thiếu một miếng thịt, làm người phải rộng lượng." Chu Chu còn tận tình khuyên bảo phúc lợi của chính mình.
"Ta lại không phải người, ta là thú." Thần thú đại nhân tạc mao.
"Được rồi, được rồi, làm thú cũng không nên quá keo kiệt." Chu Chu vuốt lông.
"Lại không buông tay ta xé ngươi." Tham Lang nổi giận.
"Ngươi liền cái dạng này xé ta?" Chu Chu không tán đồng nhìn nó, ánh mắt kia hơi có chút ý vị làm thú phải có tự mình hiểu lấy hoàn cảnh, càng nói còn càng không kiêng nể gì hung hăng sờ soạng hai cái vào cái bụng mềm mại của Tham Lang. Nếu là Tham Lang vừa rồi nói như vậy hắn có lẽ còn sẽ sợ, nhưng hiện tại, đều đã ký kết khế ước, không cần náo loạn.
"......" Tham Lang muốn khóc, thứ này tuyệt đối là lưu manh nha. Nó càng nghĩ càng cảm thấy mệt, bất quá là một cái Bình Đẳng Khế Ước khiến cho nó hình thái trước đây, thực lực cũng bị áp tới tu vi Trúc Cơ kỳ hậu kỳ. Nói thứ này không phải Kết Đan kỳ sao, vì sao tu vi của nó sẽ lùi lại nhiều như vậy? Tuy nói thời điểm ký kết Bình Đẳng Khế Ước, hai bên tu vi sẽ ở gần nhau một chút, sau đó lại dần dần mà khôi phục tu vi ban đầu của từng người, nhưng cũng sẽ không xuất hiện tình huống giống như bây giờ, Chu Chu tu vi là Kết Đan kỳ, nó là thần thú, tu vi tương đương với Phân Thần kỳ của nhân loại, liền tính trung hoà, tu vi của hai bọn họ cũng tuyệt không thấp hơn Kết Đan kỳ cao hơn Phân Thần kỳ, nhưng hiện tại Trúc Cơ kỳ là nháo thành cái gì.
"Ngươi xem, để ta ôm ngươi không thích hơn là treo mình lên người ta sao, so sánh mà nói, loại chi tiết nhỏ để ta sờ sờ này liền không cần để ý, ngươi lại không phải nữ hài tử, sờ soạng cũng sẽ không phải gả không được."
"......" Tham Lang tuyệt vọng, bất chấp tất cả, gầm nhẹ một tiếng, "Ít nhất không cần sờ bụng ta." Nếu hiện tại là ban ngày, các ngươi nhất định có thể nhìn thấy hắn lỗ tai hồng như máu.
_____
Tác giả có lời muốn nói: Bị ngạo kiều thần thú đại nhân manh khóc được chứ!
Mười lăm từ, chỉ cần mười lăm từ, có thể mang thần thú đại nhân về nhà.
______
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro