Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8

Buổi sáng đến thư viện là chuyện thường lệ của Milla Rosamund. Cô thường đến Đại sảnh đường để mang theo một hoặc hai món ăn nhẹ trước khi ăn chúng trên đường đến thư viện. Đơn giản là cô không thể chịu đựng được việc ăn uống ở đó mà không có ai để nói chuyện. Cô có thể tưởng tượng được cảnh bị mắc kẹt giữa bạn bè và người yêu đang trò chuyện với nhau trong khi cô ngồi một mình. Chỉ ý nghĩ đó thôi cũng đủ làm bụng cô quặn lên.

Thêm vào đó, cô vẫn chưa sẵn sàng nhìn thấy Cormac được bao quanh bởi nhóm bạn mới, "ngầu" hơn và người phụ nữ được anh lựa chọn trong tuần. Cô ấy có thể sẽ nôn giống như cách James Potter đã làm tối qua. James Potter. Cuộc hẹn hò với đội trưởng quidditch đêm hôm trước không thể thoát khỏi tâm trí cô nếu cô muốn. Milla không quen với tình một đêm dù cô không còn trinh. Cô mới hẹn hò với bạn trai cách đây vài tháng. Tuy nhiên, cô không thể quyết định liệu rượu đã khiến cô làm những việc tối qua hay chỉ đơn giản là ẩn chứa ham muốn đối với người cộng sự của mình.Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là: các cuộc họp chính và giờ đi ngủ chắc chắn sẽ rất khó xử.

Cô mỉm cười chào bà Pince khi đi ngang qua người thủ thư. Đôi khi cô tự hỏi liệu mình có phù hợp hơn với Hufflepuff hay không. Ký ức về hành động táo bạo và dũng cảm của cô đêm qua đã trốn tránh cô. Vậy thì đúng là nhà Gryffindor. Cô ngồi xuống chiếc ghế quen thuộc của mình và lấy ra một cuốn sách Muggle mà cô đã đọc được một lúc. Cô ấy không bao giờ có thể đọc hết cuốn sách trong khi thông thường cô ấy chỉ mất một hoặc hai ngày. Lịch trình bận rộn của cô khiến mọi việc hơi khó khăn.

"Mary Shelley?" Một giọng nói từ phía sau làm cô giật mình, khiến cô nhảy dựng lên trên ghế. Cô thở ra, nhìn Remus, người dường như bất ngờ xuất hiện.

"Cô ấy là một tác giả Muggle," cô nói, đóng cuốn sách lại trước khi đối mặt với chàng trai. 

"Mới sáng sớm cậu đã làm tôi sợ phải không Lupin?"

Chàng trai giơ tay đầu hàng, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ. "Hiểu làm thôi."

Milla nghi ngờ nhướng mày: "Sao cậu lại nói chuyện với tôi? Cậu có bỏ sót bài tập nào mà tôi không biết không?"

"Không," anh ấy nói và nhấn vào chữ 'p'. ( gốc là từ nope)

 "Lần này không có bài tập về nhà. Thực ra tôi đến đây để chứng minh một giả thuyết."

"Một giả thuyết?"

Anh gật đầu trước khi một nụ cười tự mãn tràn ngập khuôn mặt anh. "Cậu thấy đấy, bạn thân của tôi, James, đã yêu Lily Evans từ năm thứ hai." Milla thầm nghĩ trong lòng, biết điều gì sắp xảy ra. "Và chúng tôi thực sự thấy rất ngạc nhiên khi anh ấy xuất hiện trong bữa sáng với dấu vết có lẽ là hấp dẫn nhất - đối với cậu ấy - những vết cắn. Chúng thực sự ở khắp cổ và ngực cậu ấy. Và chúng tôi không biết liệu cậu ấy có thực sự tự hào vì có chúng hay đơn giản là quên mất chúng tồn tại."

"Tôi phải làm gì với việc Potter cuối cùng cũng có được một ít?"

"Chà, cậu thấy đấy," anh lặp lại lời nói của mình. "Đêm qua chúng tôi đã để James khá mệt mỏi. Một mình- không, chờ đã. Không một mình. Với cậu."

Đôi mắt Milla gần như co giật khi cô ấy ngừng nói, "Có phải cậu đang ám chỉ...?" Nụ cười toe toét của anh chàng chỉ rộng hơn.

"Ôi trời, Moony, mày đi lâu quá đấy!" Sirius đột nhiên xuất hiện phía sau Milla, trước khi gõ nhẹ cây đũa phép của mình vào cổ cô và thì thầm, "Tiết lộ."

Đôi mắt Milla mở to, hất cây đũa phép của cậu bé đi. "Cái quái gì vậy? Đó là xâm phạm quyền riêng tư!" 

Nhưng không lời nào từ cô có thể ngăn chặn được những vết bầm tím xuất hiện rải rác trên da cổ cô, nếu không muốn nói là gay gắt hơn.

"Này, mày có thấy cái đó không?" Sirius lẩm bẩm, một ánh mắt quá tinh nghịch đối với Milla lấp lánh trong mắt anh.

"Tao đã nói rồi mà," Remus lẩm bẩm đằng sau nụ cười ngốc nghếch, thúc cùi chỏ vào mạng sườn bạn mình một cách đùa cợt. 

Sirius đưa tay vuốt mái tóc dài của mình, đột nhiên thở dài. "Tôi biết điều này sẽ xảy ra ngay lúc James nói với chúng tôi rằng cậu ấy nhìn thấy cậu khỏa thân- ôi!" Remus đập tay vào mặt cậu chàng điển trai.

Milla trừng mắt nhìn hai người. "Cậu ta đã nói với các cậu?"

Cả hai lầm bầm không mạch lạc trước khi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt cô. Những chàng trai đó, cô lắc đầu trước tấm lưng đang lùi dần của họ. Cô mở cuốn sách của mình, Frankenstein, một lần nữa, tựa lưng vào ghế khi cô cảm thấy một sự hiện diện khác đằng sau mình. Lần này, người này thậm chí còn ít được chào đón hơn hai lần trước.

"Đả đảo James Potter? Đội trưởng Quidditch?" Cô quay phắt lại khi nghe thấy giọng nói của Cormac. "Tôi không biết là cô lại muốn trả đũa tôi đến thế đấy, Rosamund."

Cô nhíu mày, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mà cô từng say mê. "Tôi không biết anh đang nói về cái gì."

"Bây giờ tôi đã ở trong đội rồi mà, phải không? Ngủ với đội trưởng để tôi bị đuổi khỏi đội? Kể cả đối với cô thì hơi thấp kém đấy."

Nếu hơi nước có thể thoát ra khỏi tai cô ấy vì cơn tức giận dữ dội vào lúc này, chuông báo cháy sẽ kêu như điên."Không phải mọi thứ đều xoay quanh anh, Dawson." cô rít lên tên anh như nọc độc trên môi.

"Tôi biết em vẫn còn cay đắng và tổn thương vì tôi đã rời xa em-"

"Biến khỏi tầm mắt của tôi trước khi tôi nhét một miếng kẹo quaffle vào mông anh!" cô ấy đột nhiên bùng nổ, nhưng thay vào đó cô ấy đứng dậy và để anh ấy há hốc mồm trong thư viện.

 Cô không cần thứ rác rưởi của anh ta vào sáng sớm thế này. Milla vẫn còn đang giận dữ khi đến lớp Độc dược. Cô ngồi ở một chỗ xa phía sau, hy vọng Giáo sư Slughorn sẽ không để ý đến cô. May mắn thay, thầy ấy đã không chú ý đến. Thật không may cho cô ấy, một người khác đã làm điều đó. Cô nhìn với vẻ mặt bối rối và hơi khó chịu khi James Potter tự nhiên ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh cô.

"KHÔNG." cô lẩm bẩm mà không đợi anh mở miệng.

Anh há hốc mồm nhìn cô. "Tôi thậm chí còn chưa nói gì cả!"

"Cậu không cần phải nói bất cứ điều gì."Anh vẫn há hốc mồm nhìn cô. 

"Chết tiệt, phụ nữ!"Cô nhún vai, mặc dù phải thừa nhận là đang cố giấu nụ cười trước vẻ mặt bị xúc phạm của anh. 

"Tôi không muốn nói về chuyện đó, James." 

Anh thở dài bực tức trước khi chuyển người sang ghế để đối mặt hoàn toàn với cô. "Chỉ cần cho tôi biết làm thế nào mà họ phát hiện ra,"

Cô dụi mắt, khó chịu trước khi giơ cây đũa phép lên cổ James và niệm câu thần chú mà Sirius đã sử dụng với cô. Giống như sơn, màu tím xuất hiện thành từng vòng xoáy khắp cổ anh trước khi phủ kín lên những dấu cắn. Milla lấy một chiếc gương nhỏ từ trong túi ra và đưa nó trước mặt anh."Như thế đấy."

James mở to mắt nhìn hình ảnh phản chiếu của chính mình trước khi má và tai anh ửng đỏ. "Tôi không để ý là mình có chúng, nhưng họ đã nhìn thấy trước khi tôi có cơ hội giấu chúng đi," anh xấu hổ giải thích.

"Ừ, tôi đã che đi những dấu của tôi. Người bạn đáng yêu của cậu đã sử dụng câu thần chú đó để tiết lộ chúng. Nhân tiện, cảm ơn vì sự bất cẩn của cậu."

"Sirius?" Anh hỏi với nụ cười ngượng ngùng. Milla chỉ gật đầu đáp lại. Nụ cười của anh ấy mở rộng như thể anh ấy tự hào về việc làm của bạn mình trước khi trở nên nghiêm túc."Tôi thực sự xin lỗi, Milla. Và chúng ta phải nói về chuyện này bằng cách này hay cách khác."

"Không, chúng ta sẽ không," cô phủ nhận, giả vờ viết gì đó lên tờ giấy da nhưng thực ra cô chỉ vẽ nguệch ngoạc một cách vu vơ.

"Rosamund," anh rên rỉ, giật lấy tờ giấy da của cô. Từ phía trước, họ nghe thấy Slughorn thảo luận điều gì đó về bài tập về nhà mà ông ấy đang giao, nhưng cả hai không để ý đến giáo sư. 

"Đừng làm như không cóchuyện gì xảy ra nữa!"

"Potter," cô ấy nói với giọng điệu tương tự đầy giễu cợt. "Thành thật mà nói, đừng cư xử như bạn trai của tôi nữa. Chúng ta say rượu, chúng ta đã có quan hệ với nhau, kết thúc câu chuyện. Không phải là tôi đột nhiên yêu cậu hay gì đó đâu."

Điều đó khiến anh im lặng. Anh ngậm miệng lại, trông như đang suy nghĩ sâu sắc trước khi đồng ý với cô. "Cậu nói đúng. Hơn nữa, tôi yêu Lily." Milla chỉ ậm ừ đồng ý, lén lút lấy lại tờ giấy da và tiếp tục vẽ."Và rõ ràng là chúng ta chưa từng làm loại việc này trước đây phải không?"

"Phải rồi..." cô lơ đãng nói, vẫn đang mải mê với 'tác phẩm nghệ thuật' của mình.

"Vậy là chúng ta hoàn toàn có thể làm lại điều đó, phải không?"

"Ừ- chờ đã, cái gì cơ?" cô quay đầu về phía anh đột ngột đến nỗi cô gần như bị quất roi. "Potter...."

"Cái gì?" anh nói một cách thận trọng, lại đỏ mặt lần nữa. "Không phải là chúng ta có tình cảm với nhau hay gì cả. Chúng ta chỉ tình cờ tận hưởng việc...đó với nhau. Điều đó tệ đến thế à? Và chúng ta lại thuận tiện ngủ chung một ký túc xá."

"Cậu có nhận ra rằng một khi chúng ta bị bắt, nam nữ thủ lĩnh sẽ vi phạm quy tắc không?"

Một cách táo bạo, chàng trai đặt tay lên đùi trong của Milla trước khi ghé sát vào tai cô thì thầm, "Ai nói chúng ta sẽ bị bắt ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro