Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Tiếng reo hò vang dội của cả Ravenclaw và Gryffindor đều chói tai. Trong mắt James Potter, đó là cách hoàn hảo để bắt đầu mùa giải: với một trận đấu thích hợp. Phải thừa nhận rằng anh vẫn tỏ ra thận trọng với hai đồng đội mới là Cormac Dawson và Isla Sommers. Tầm thủ, Isla, chỉ mới học năm thứ tư, cao 4 foot 11 inch, điều này khiến cô ấy rất nhẹ và nhanh nhẹn trong không trung. Mặt khác, Dawson cũng là một học sinh năm thứ bảy giống anh, người mà James chưa bao giờ thực sự chú ý đến. Hầu hết cả trường đều biết đến anh ta là kẻ đã bỏ rơi thủ lĩnh nữ sinh,Rosamund. Bây giờ anh ta đang cố gắng thể hiện với các chàng trai và cố tỏ ra ngầu. James chỉ có thể chế giễu ý nghĩ đó. Anh nhớ khá rõ, vài phút trước khi buổi đấu bắt đầu, Cormac đã cố gắng tiếp cận anh và Sirius trong phòng thay đồ. Họ đang cố gắng-và thất bại- nói về Milla một cách kín đáo thì anh chàng tóc vàng đi ngang qua và thản nhiên nói với họ với nụ cười tự mãn, "Rosamund? Cô ấy là một cô gái tốt. Tuy nhiên, tôi sẽ tránh xa, cô ấy có xu hướng bị ám ảnh một khi bạn đặt một ngón tay lên cô ấy."

Bây giờ, Sirius và James khá nổi tiếng với các quý cô, đặc biệt là trước đây. Nhưng họ sẽ không bao giờ nói về người yêu cũ một cách thô thiển như vậy. Cả hai vẫn tin chắc rằng một quý ông đích thực không bao giờ hôn rồi nói, hay nói bậy về vấn đề đó. Họ trợn mắt nhìn Cormac đang rút lui và vô thức quyết định rằng họ sẽ không bao giờ làm bạn với những người như anh ta.

"Thưa quý vị, Isla Sommers của chúng ta đang để mắt đến trái snitch! Jaden Fox của Ravenclaw đang bám sát đuôi cô ấy, ôi! Và Fox đã bị hạ! Cậu hãy đi vòng quanh khán đài, anh bạn, đừng xuyên qua họ!" Giọng của Owen Jordan vang vọng khắp sân quidditch, khiến mọi người cười khúc khích. Tuy nhiên, mọi người vẫn ngày càng bồn chồn. Tỷ số hiện đang là 80-70 nghiêng về những chú sư tử. Ngay cả James, dù có kiêu ngạo đến mức nào, cũng có thể cảm nhận được các cơ bắp của mình đang phản đối mỗi cử động của anh ấy trên chổi. Cuối cùng, sau mười phút tra tấn cơ thể mệt mỏi, bình luận viên Owen tuyên bố: "Và Isla Sommers đã bắt được quả snitch! Gryffindor thắng!"

Nếu James nghĩ rằng tiếng reo hò lúc trước thật chói tai thì nó cũng không thể so sánh được với tiếng vỗ tay mà anh ấy nghe thấy bây giờ. Mặc dù Slytherin và Ravenclaw đứng ủ rũ dưới bầu không khí mát mẻ của tháng Chín, nhưng tiếng la hét của cả Hufflepuff và Gryffindor cũng hoang dã không kém. Ngay cả James cũng hét lên. Một cách vững vàng, anh hạ xuống đất cùng với đồng đội bám đuôi. Anh bắt tay bà Hootch trước khi xoa tóc Sommers một cách đầy kiêu hãnh và trìu mến, khiến cô gái tóc nâu tội nghiệp đỏ mặt giận dữ.

"Bạn của tôi, mày thật tuyệt!" Remus hét lên trước khi vỗ nhẹ vào lưng James, Peter ở ngay phía sau anh ấy. "Tao nghĩ mày đã ghi được hơn một nửa số điểm trước khi Isla bắt được quả snitch!"

Sirius thở hổn hển và bĩu môi, "Cảm ơn, Mộng Mơ, tao đánh giá cao lời khen đó."

"Cậu cũng thật tuyệt vời, Chân Nhồi Bông." Peter mỉm cười nhẹ, khiến nữ hoàng phim drama giả vờ sụt sịt và vòng tay ôm lấy chàng trai nhỏ bé."Cảm ơn, Peter. Cậu là người bạn đáng tin cậy duy nhất hiện nay."

James trợn mắt trước những giọt nước mắt giả tạo của Sirius và hất đầu về phía lâu đài. "Nào nào, đôi uyên ương, chúng ta có một bữa tiệc ăn mừng đang chờ chúng ta trong phòng sinh hoạt chung. Rốt cuộc, chúng ta đã thắng trận đầu tiên của học kỳ!" 

Một tràng cổ vũ khác vang lên khi bốn người bạn thân nhất, cùng với một vài học sinh Gryffindor và cả đội quay trở lại lâu đài.

"Tao ghét bữa tiệc này."Remus trợn mắt. "Sirius, mày mới ở đây được một tiếng rưỡi thôi."

Chàng trai tóc dài còn bĩu môi hơn nữa nếu có thể. "Đúng, nhưng một tiếng rưỡi là đủ để biết rằng đây là một bữa tiệc ăn mừng tồi tệ và nhà chúng ta lẽ ra đã có thể làm tốt hơn."

James, người đang bận nhìn chằm chằm vào Lily Evans, người đang nói chuyện với bạn bè của cô ấy ở bên kia phòng, quyết định xen vào. "Vậy thì đổ lỗi cho năm thứ năm. Đến lượt họ tổ chức toàn bộ chuyện này. Những kẻ nghiệp dư, nếu mày muốn hỏi tao." Chàng trai đeo kính uống một ngụm rượu mạnh nóng hổi từ ly whisky lửa của mình. "Tao sẽ bắt chuyện với Evans." Hai người bạn thân nhất của anh đồng thời lắc đầu.

"Làm ơn đừng," Sirius cầu xin.

"Mày sẽ chỉ bị từ chối. Một lần nữa." Remus thêm vào. 

"Nghiêm túc-" Chân Nhồi Bông ngắt lời anh ta với một nụ cười toe toét. "Thật đáng kinh ngạc,"

Anh chàng người sói trừng mắt nhìn cậu ta trước khi quay lại với James. "Thật đấy anh bạn, mày không cần phải thua ngay sau khi thắng."

Anh chàng thủ lĩnh nam sinh cau mày với bạn bè của mình. "Chà, cảm ơn vì đã tin tưởng tao, Mộng Mơ, Chân Nhồi Bông. Tao thực sự cảm nhận được sự ủng hộ của bọn mày." Bây giờ tâm trạng không tốt, anh lại uống một ngụm nữa. Cổ anh bắt đầu đỏ bừng vì say nhưng anh không bận tâm.

"Chúng tao chỉ muốn những gì tốt nhất cho mày thôi, Gạc Nai," Peter luôn trầm lặng cuối cùng cũng nói. "Chúng tao không muốn mày bị tổn thương."

"Tao đánh giá cao điều đó, tao thực sự làm vậy." James nói một cách chân thành. "Nhưng tao có cảm giác như năm nay sẽ khác. Tao có cảm giác như Evans bằng cách nào đó đã có thiện cảm với tao."

Sirius khịt mũi. "Dù mày có nói gì đi nữa, anh bạn." 

Thở ra một hơi mà anh không biết mình đang nín thở, chàng trai thủ lĩnh tiến đến chỗ cô gái trong mơ của mình. Anh ấy bắt gặp nhóm con gái đang nói về NEWTs, nên anh ấy quyết định cắt ngang cuộc thảo luận nhàm chán của họ. Với một nụ cười tự mãn, James đặt tay lên vai Lily."Em. Tôi. Hogsmeade. Thứ bảy này. Em thấy sao?"

Cô gái tóc đỏ nhìn anh, dồn hết sự ghê tởm có thể vào trong ánh mắt củamình. "Bỏ tay ra khỏi người tôi ngay!" 

Họ không hề hay biết, tiếng hét của Lily đã khiến nhiều người quay đầu về phía hai người.

"Ôi, Evans, em làm tôi tổn thương quá."

Cô gái thở dài mệt mỏi, xoa xoa thái dương. "Potter, làm ơn từ bỏ đi. Tôi sẽ không bao giờ hẹn hò với cậu, hay yêu cậu, hay bất cứ điều gì mà cậu đã thuyết phục bản thân rằng tôi sẽ làm, được chứ? Tôi không ủng hộ ghét lắm, nhưng tôi cực kỳ ghét tính cách phiền phức và tự phụ của anh, và hy vọng tình yêu Merlin mà cậu dành cho tôi chỉ trong năm ngoái sẽ cuối cùng được bình yên!"

James cảm thấy ngực và quai hàm anh nghiến chặt trước lời nói của cô và tay anh biến thành nắm đấm thật chặt. Sự xấu hổ và tổn thương tràn ngập trong lòng chàng trai, anh đứng đờ người trước cô gái đã tan vỡ và từ chối trái tim anh không biết bao nhiêu lần. Bình thường, anh sẽ xem nhẹ nó và biến tình huống này thành một trò đùa, nhưng chất cồn trong cơ thể anh khiến anh cảm thấy những điều mà anh đã bỏ qua với mỗi lần bị Lily từ chối khi tỉnh táo.

"Chà, trời ơi, Evans, lẽ ra cậu có thể dùng từ ngữ bớt gay gắt hơn." MillaRosamund đứng ở phía sau căn phòng giờ đã yên tĩnh, vẻ thương hại và khó chịu đối chọi nhau trong mắt cô. Thật tội nghiệp cho chàng trai đang âm thầm phá cửa trước nửa ngôi nhà, và khó chịu cho cô gái đang bồn chồn khó chịu dưới chân mình trước sự chú ý bất ngờ và không được hoan nghênh mà cô nhận được. Nhưng điều tiếp theo xảy ra khiến cô gái thủ lĩnh muốn nhắm mắt lại và quên đi cảm giác xấu hổ gián tiếp mà cô cảm thấy. James Potter vừa ói ra khắp đôi giày đi học màu đen bóng loáng của Lily Evans.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro