Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18

Milla đã bồn chồn kể từ sự cố đêm hôm cấm túc. Dạ dày cô không chịu ăn uống gì, mắt hơi sưng đỏ vì thiếu ngủ, môi nứt nẻ vì lạnh và tóc rồi như tổ quạ. Nói cách khác, Milla Rosamund là một mớ hỗn độn. Một mớ hỗn độn đầy tội lỗi. Cô ấy vừa hôn bạn trai của người khác tối qua. Đành rằng cô đã đẩy anh ta ra và không đáp lại, nhưng với cô, nụ hôn vẫn là nụ hôn. Thật buồn cười khi chỉ một cái chạm môi thôi cũng khiến họ cảm thấy tội lỗi hơn mọi việc họ đã làm trước đây.
Kéo lê đôi chân khi bước đi, Milla cảm thấy mình như một thây ma. Dù sao thì mọi người cũng đang nhìn chằm chằm vào cô ấy như vậy. Có lẽ họ không quen khi nhìn thấy thủ lĩnh nữ sinh nhếch nhác như vậy. Suy cho cùng, cô ấy là cô gái bị bạn trai chia tay hồi mùa hè và không có bạn bè nhưng vẫn cố ngẩng cao đầu và vênh váo như không có chuyện gì. Giá như... Cô hét lên khe khẽ khi có bàn tay chạm vào vai cô với ý định làm cô ngạc nhiên. "Lily," cô gần như bỏ chạy khi nhìn thấy cô gái tóc đỏ nhưng cô đã trấn tĩnh lại đúng lúc. "C-có chuyện gì thế?"
Cô gái mỉm cười ân cần với cô và bước đi cùng cô, nhưng Milla có thể nói rằng cô ấy có sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt mặc dù môi cô ấy đang cong lên. "Milla, tôi xin lỗi nhưng trông cậu như sắp chết rồi ấy,"
Cô khịt mũi bất chấp sự lo lắng của mình, cố ý vò tóc nhưng không nói gì. Lily cau mày với cô nàng thủ lĩnh và đặt tay lên vai cô ấy.
"Có điều gì không ổn sao?" Cô ấy hỏi. "Tôi biết cậu thường ở một mình nhưng tôi cảm thấy như có điều gì đó đang xảy ra với cậu. Tôi chỉ muốn cậu biết rằng tôi ở đây vì cậu, được chứ?"
Đầu gối của Milla yếu đi một chút. Cô có thể cảm nhận được những giọt nước mắt đang dần dâng lên nên cô nhìn xuống để giấu chúng và cắn môi để tránh run sợ. Cô chỉ muốn bỏ qua một ngày và khóc hết mọi cảm xúc. Lily thực sự tốt bụng và cô ấy không xứng đáng với điều đó. Cô không xứng đáng để làm bạn với Lily Evans.
"Cảm ơn cậu," cô thì thầm, lặng lẽ để cô gái tóc đỏ không nghe thấy.
Ngắt lời cô, cô ấy nói."Không có gì đâu Milla. Bất kỳ người bạn nào của James đều là bạn của tôi,"
Phải rồi. Cô gần như quên mất. Trong một thời gian đã có tin đồn về James và Milla, và một số người cũng nhìn thấy họ hôn nhau. Cô đoán mọi người đã ổn định với thuật ngữ 'bạn bè' dành cho cả hai người. Hai cô gái tạm biệt nhau ở một hành lang vắng vẻ, Milla đã để vài giọt nước mắt rơi xuống trên khuôn mặt.

*******

James đã im lặng một cách bất thường cả ngày. Nhóm đặc tặc đã tụ tập trên khán đài Quidditch sau giờ học và tất cả bọn họ đều đang tham gia vào những cuộc trò chuyện ngẫu nhiên ngoại trừ chàng trai đeo kính.
Anh ấy đã phạm sai lầm. Môi anh bỏng rát khi nghĩ đến điều đó và ngực anh nặng trĩu. Cùng lúc đó, anh cảm thấy đủ loại cảm giác tội lỗi, hối hận, bối rối và thất vọng. Lần đầu tiên trong đời, anh không thể tâm sự với những người bạn thân nhất của mình vì sợ bị phán xét hoặc có bằng chứng thực tế về những gì  anh đã làm. Anh đã mắc sai lầm, nhưng điều tệ nhất là anh không hề có cảm giác như vậy. Sirius đã quan sát anh ấy với con mắt cẩn thận suốt cả ngày, duy trì những trò đùa và những nhận xét ngốc nghếch của anh ấy trong khi cố gắng tìm hiểu xem có chuyện gì không ổn. Anh nhận thấy James đã trưởng thành trong học kỳ này, nhưng trưởng thành rất khác với đau khổ. Nó khác xa với cách anh mong đợi chàng trai mắt màu hạt dẻ sẽ hành động sau khi cuối cùng đã có Evans làm bạn gái. Chỉ còn lại một người có thể gây ra tổn thương như vậy cho người bạn thân nhất của mình. Sirius rất hiểu James : Vào thời điểm này họ thực tế đã là anh em và không mất nhiều thời gian để anh đưa ra kết luận. Nhận thấy cơ hội trong khi Remus đang bận đọc sách và Peter đang làm việc riêng của mình, anh ấy đứng dậy và ngồi phịch xuống bên cạnh James.
"Vậy mày đã ngủ với Rosamund hay còn chuyện gì khác nữa?"
"Cái gì?" James kêu lên, mắt mở to. "Không! Cái quái gì thế, Chân Nhồi Bông?"
Anh nhún vai và cười khúc khích một cách thờ ơ rồi vòng tay ôm lấy người bạn thân nhất của mình. "Bạn à, đừng lãng phí một giây nào để giả vờ hay phủ nhận rằng mày không biết gì vì tao hiểu mày mà. Bây giờ thì hãy nói cho tao biết đi,"
Khuôn mặt James nhăn nhó và nước mắt tràn mi nhưng anh nhanh chóng lau chúng bằng ống tay áo choàng.
"Tao thấy tao hơi điên rồi, Sirius." Anh ta sụt sịt và xoa xoa chóp mũi. "Tao đã hôn cô ấy. Tao biết lẽ ra tao phải hối hận nhưng tao không cảm thấy thế,"
"Mày có thích Milla không?" anh ấy đã hỏi câu hỏi trị giá hàng triệu bảng Anh. Câu hỏi của anh lơ lửng khá lâu, cả hai người họ chỉ đang tiếp thu thực tế của sự việc. Vào thời điểm này, Sirius biết rằng họ đang dần trưởng thành. Chắc chắn, Remus vẫn thích sô cô la hơn bất cứ thứ gì và Peter vẫn thích lén mang đồ ăn vào lớp học và thư viện, Sirius vẫn là kẻ đi tán tỉnh rất nhiều nữ sinh và James vẫn là kẻ chủ mưu của trò chơi khăm, và cả một đống thứ khác cũng đã trở thành một phần của họ. Có một cuộc chiến đang ấp ủ, và có những vấn đề quan trọng liên quan đến tình cảm, tình yêu và tất cả những điều tồi tệ mà trước đây chưa bao giờ thực sự quan trọng với họ. Họ đang lớn lên, và chết tiệt nếu điều đó không căng thẳng và mệt mỏi như người lớn vẫn tưởng.
Đang chìm trong suy nghĩ, Sirius lặp lại câu hỏi của mình.
"Mày có thích cô ấy không, Gạc Nai?"
James nhìn thẳng về phía trước.
" Tao yêu Ly"
Sirius khịt mũi.
"Không phải câu trả lời mà tao đang tìm kiếm."
Sau đó anh thở dài và nhìn người bạn của mình.
"James, yêu cả hai cùng một lúc cũng không sao. Không phải tình yêu nào cũng giống nhau. Tao biết tao nói nhiều và không bao giờ nghiêm túc- à,"
Chàng trai thủ lĩnh trừng mắt nhìn bạn mình sắp sửa chơi chữ để ngắt lời cậu ấy. Sirius cười khúc khích và lắc đầu.
"Quan điểm của tao là, đừng dằn vặt bản thân vì điều đó. Mày thích Milla, được thôi. Mày yêu Lily, tao khá nghi ngờ, nhưng chắc chắn nếu mày nói như vậy. Không sao đâu, Gạc Nai. Hãy dành tất cả thời gian mày cần để tìm hiểu điều đó."
"Mày đưa ra lời khuyên thật tệ, Chân Nhồi Bông,"
James tuyên bố, huých nhẹ chàng trai tóc dài một cách đùa cợt.
"Nhưng dù sao cũng cảm ơn. Mày được điểm A vì sự nỗ lực của mình."
Chàng trai nở nụ cười toe toét như mèo cheshire và nhướng mày.
"Mày đúng là một gã khốn mà, Sirius," Remus, người đang lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, xen vào, ném một viên sỏi nhỏ vào chàng trai cao hơn. Sirius trợn mắt.
"Còn mày thì là một kẻ nghe lén chính hiệu." Anh chàng nhăn mặt nhưng không nói gì, một lần nữa tập trung vào cuốn sách mình đang đọc. James nhìn những người bạn của mình, và trong một lúc, anh biết mình có thể quên đi những vấn đề của mình miễn là ở bên họ. Trong một thời gian, vì giống như những gì Sirius đã nói, anh ấy có nhiều điều cần phải tìm hiểu.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro