12 (H)
Những ngày này lạnh hơn là điều bình thường khi mà tuần đầu tiên của tháng10 trôi qua. Học sinh không thể ra ngoài mà không đeo khăn quàng cổ vì những cơn gió Scotland lạnh lẽo, và bữa ăn sẽ không trọn vẹn nếu thiếu những tách trà và súp nóng. Mặc dù hầu hết học sinh thích tận hưởng sự ấm áp trong phòng sinh hoạt chung của mình, nhưng nhóm đạo tặc vẫn quyết định dành thời gian bên hồ đen.
"Nếu mày dùng áo choàng của Gạc Nai để ngủ thì có lẽ mày vẫn còn có nhà đấy, Chân Nhồi Bông." Giọng nói nghèn nghẹt của Peter khi nhét cả chiếc bánh nướng xốp vào miệng phá tan sự im lặng, cậu lơ đãng phủi bụi trên áo choàng.
Sirius nhăn mặt tỏ vẻ ghê tởm trước khi ném một viên sỏi vào Petter, "Tao đã có nhà rồi."
"Phải," James đồng ý trước khi vòng tay ôm lấy Sirius. "Với tao,"
Remus giả vờ bịt miệng, "Tao chán hai đứa bây lắm rồi."
"Đừng ghen tị mà, Mộng Mơ!" Chàng trai thủ lĩnh bắt đầu trêu chọc cho đến khi nhìn thấy hai bóng người đi ngang qua họ.
Một người có mái tóc dài màu đỏ rực và một người có mái tóc vàng rêu.Anh ngừng di chuyển ngay sau khi phát hiện ra hai cô gái. "Bọn mày, hãy nói với tao rằng đó không phải là Evans với Rosamund đi."
Cả ba ngồi thẳng dậy trên chiếc khăn dã ngoại mà họ đang tựa vào, nhìn chằm chằm hai cô gái một cách khá lộ liễu.
"Gạc Nai, bạn à, mày tệ quá." Sirius cười lớn.
James nhìn hai người chỉ đứng cách họ vài bước chân, tim anh đập thình thịch trong lồng ngực.
Cái quái gì đang diễn ra vậy?
Milla cười trước điều gì đó mà Lily nói và vẫy tay chào tạm biệt trước khi cô gái huynh trưởng đi theo hướng khác, để lại cô gái thủ lĩnh một mình. Như thể cảm nhận được bốn cặp mắt đang nhìn mình, cô ấy quay về phía nhóm đạo tặc và tinh nghịch đảo mắt.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
James cuống cuồng nói ngay khi Milla đến chỗ họ.
"Tôi có đang bị ảo giác không vậy?"
"Đừng có diễn nữa, Potter," cô chế nhạo trước khi khoanh tay trước ngực. "Lily và tôi vừa nói chuyện về kì thi NEWT."
Chàng trai đứng thẳng dậy và nhìn cô, "Nhưng mà cậu đâu có nói chuyện với bất cứ ai đâu,"
Cô trừng mắt nhìn anh. "Tôi có thể nói chuyện với bất cứ ai mà tôi muốn. Đừng lo lắng, tôi sẽ không phá hoại cơ hội của cậu với Evans."
"Đó không phải là điều tôi đang ám chỉ," anh cau mày trước khi vòng tay quanh cánh tay cô. "Nào, chúng ta mới là người cần nói chuyện."
Anh nghe thấy tiếng thở dài của cô trước khi miễn cưỡng đi theo. Milla không hỏi anh khi anh dẫn cô đi ngang qua phòng sinh hoạt chung của nhà Gryffindor, và không thốt ra một lời khi anh đóng cửa ký túc xá của họ.
"Cậu cảm thấy thoải mái hơn khi nói chuyện trong phòng của cậu hay của tôi?"
Cô không trả lời mà đi thẳng về phòng. Cô chỉ nhìn lại một lần để kiểm tra xem James có đi theo không. Milla ngồi xuống mép giường, hơi nảy người.
"Sao thế?"
Chàng trai đã đỏ mặt ngay cả trước khi bắt đầu nói. "Tôi có thể không?"anh chỉ tay về phía cô.
Cô gật đầu đáp lại. Sự thật là những đêm qua James đã trằn trọc không yên. Anh không thể kéo Milla ra khỏi giấc mơ nên anh đã bị thiếu ngủ. Nhưng anh cũng không thể kéo cô ra khỏi giấc mơ của mình, nên thực sự anh cũng thua cuộc. Có vẻ như đã quá lâu kể từ đêm đó với cô nàng thủ lĩnh,và kể từ đó mỗi ngày anh đều đổ mồ hôi khi nghĩ đến chuyện đó. Bản thân anh thực sự không hiểu được chính mình. Anh biết tình cảm của anh dành cho Lily không hề thay đổi. Trái tim anh vẫn lỡ nhịp mỗi khi ánh mắt họ chạm nhau, và trái tim anh nó vẫn nhức nhối mỗi khi cô từ chối anh. Nhưng một phần khác trong anh vẫn bị Milla Rosamund thu hút về mặt chuyện đó một cách khó tin. Anh ấy không thể cưỡng lại được. Nếu Lily khiến tim anh lỡ nhịp thì nhìn thấy Milla khiến toàn thân anh rùng mình. Đôi khi anh thậm chí còn không nhận ra mình đang nhìn chằm chằm vào cô đầy ngưỡng mộ cho đến khi Sirius hoặc ai đó đẩy anh ra khỏi trạng thái thôi miên đó. Thật đau đớn khi không thể chạm vào cô ấy. Mọi thứ đều khó hiểu đối với chàng trai thủ lĩnh.
Anh thở dài nặng nề trước khi ngồi xuống cạnh Milla. "Đề xuất của tôi khá ngu ngốc phải không?"
"Rất nhiều là đằng khác,"
"Tôi đoán chúng ta không nên... làm điều đó lần nữa." Anh lẩm bẩm, nhìn xuống và chơi đùa với đôi tay của mình.
Cô đột nhiên đặt lòng bàn tay lên lưng anh, khiến một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng James. "Tôi hoàn toàn đồng ý. Đó là..." cô ấy bỏ lửng câu nói. "...sai."
"Hoàn toàn sai," anh thì thầm, mắt nhìn theo bàn tay phải lang thang của cô giờ đã tìm được đường vào lòng anh.
Milla thở ra một hơi ngắn trước khi nói. "Vậy chúng ta vẫn đồng ý với chuyện đó sao?"
Anh gật đầu ngay. "Tất nhiên rồi."
"Chết tiệt!" Milla chửi rủa khi nghe thấy một tiếng xé sắc bén, tay áo choàng của cô giờ đã rách. Bực bội, cô vỗ vào lưng trần của James, khiến chàng trai đeo kính nhăn mặt lại.
"Cậu làm hỏng áo choàng của tôi rồi!"
Anh cười khúc khích trước khi hôn dọc xuống cổ cô, cắn và liếm dần xuống. "Tôi sẽ sửa nó sau mà"
Cô thở hổn hển khi anh cắn đặc biệt mạnh hơn. Cặp đôi loay hoay với quần áo của mình một lúc trước khi vứt chúng đi. James không lãng phí thời gian mà xoa bóp ngực cô, véo nhẹ núm vú căng cứng của cô trong khi môi anh di chuyển xuống vùng bụng phẳng lì của cô. Anh mút vào xương hông bên phải của cô, khiến lưng cô cong lên. Đặt một tay lên thân mình để ngăn cô cử động, James tiếp tục gặm vào đùi trong của cô.
"Tôi muốn cậu....," Milla rít lên, nắm chặt mái tóc xoăn của anh trong tay để cố gắng đưa khuôn mặt anh lại gần nơi cô cần anh nhất. Anh gầm gừ trên đùi cô, "Tôi có thể ngửi thấy mùi của cậu rồi, bé yêu. Cậu đang nhỏ giọt kìa,"
Thật thú vị khi được chứng kiến khía cạnh này của James. Bên ngoài phòng ngủ, anh ấy là một người tinh quái và gần như có vẻ chưa trưởng thành với cách cư xử với bạn bè của mình. Anh ấy cũng tỏ ra thiếu kinh nghiệm khi bạn quan sát cách anh ấy ở cạnh Lily Evans. Chưa bao giờ trong bảy năm mà cô biết anh, Milla lại nghĩ rằng James Potter có thiên hướng nói tục. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy không thích nó. Hãy tận hưởng anh ấy.
"Làm ơn mà," cô rên rỉ từ duy nhất mà cô dường như thốt ra mỗi khi họ rơi vào tình huống tương tự. Anh vuốt ve khắp nơi trừ nơi đó của cô, khiến chân cô run rẩy và hơi thở gấp gáp.
"Làm ơn cái gì cơ, cưng? Cậu muốn gì?"
Mồ hôi đang túa ra trên trán cô, và tất cả những gì cô có thể nghĩ là cô cần phải cảm thấy một sự ma sát nào đó. Milla cố gắng khép chân lại để cảm thấy nhẹ nhõm nhưng James không cho phép, cô tặc lưỡi trước khi cạy chúng ra lần nữa."Miệng của cậu," cuối cùng cô thở hổn hển, giọng cầu xin. Cô nắm chặt lấy bất cứ bộ phận nào trên cơ thể anh mà cô có thể, cảm giác thất vọng còn tệ hơn gấp mười lần."Miệng của cậu, làm ơn đi."
Anh ngân nga trước khi thổi luồng khí mát trực tiếp vào âm vật của cô. "Cậu muốn tôi để miệng vào đâu?"
Milla rùng mình trước giọng điệu u ám của anh. Cô đấu tranh để thốt ra những lời lẽ đầy xấu hổ ra khỏi miệng. Cô chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như thế. "Làm ơn thoả mãn tôi."
Trước khi cô kịp thở ra thêm một hơi nào nữa, James gần như đã nuốt chửng cô. Miệng anh chuyên nghiệp mút lấy âm vật căng mọng của cô, trong khi ngón tay anh thăm dò lối vào. Chính hành động đó đã khiến miệng Milla há hốc với tiếng rên rỉ khàn khàn gọi tên anh.Cô nắm lấy gáy James để ấn anh lại gần hơn. Anh rên rỉ trước khi thọc hai ngón tay vào. Sự tê dại đủ để khiến cô co thắt và cảm giác thắt chặt trong bụng xuất hiện.
"Tôi sắp đến rồi," cô kêu lên. Đột nhiên, anh rút ra hoàn toàn, không có phần da nào của anh chạm vào da cô.
"Hãy nếm thử vị của mình đi," anh rít lên trước khi áp môi mình thật mạnh vào môi cô, cuốn lấy lưỡi cô. Họ không đấu tranh để giành quyền chủ động: James đã có nó rồi. Bằng một động tác nhanh nhẹn, anh kéo cô lên trên, hai chân dang rộng sang hai bên. Nghe Milla rên rỉ khi thay đổi vị trí, anh nhếch mép cười.
"Cậu khá thích ở trên phải không?"
Cô chỉ cười khúc khích trước khi cầm lấy gậy thịt của anh kê vào lối vào của cô.Sự mong đợi chiều dài của anh sẽ lấp đầy cô đủ để khiến huyệt cô siết chặt lại một cách gấp gáp.
"Cho tôi đi," cô thở hổn hển, nhắm mắt lại chuẩn bị cho cuộc xâm lược của anh.Với một cái đẩy hông nhanh chóng, anh làm đúng như cô nói.
Chết tiệt với điều này thật sai trái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro