Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11

Ngày hôm sau là ngày tồi tệ nhất kể từ khi Bộ tứ đạo tặc bước sang năm thứ bảy. Trăng tròn đêm hôm trước đã làm cả bốn người kiệt sức, James và Remus vẫn nằm trong bệnh thất, Sirius thì nằm liệt giường, và Peter là người cuối cùng (chuột) còn đứng vững. Là người duy nhất có khả năng tham gia lớp học, Peter cũng là người được chỉ định để ghi bài, điều này hơi có vấn đề vì trong giờ học, bạn có thể thấy cậu chàng ngủ quên hoặc đang ăn sau cuốn sách giáo khoa của mình. Giải pháp hợp lý duy nhất cậu ta có thể nghĩ ra là nhờ ai đó giúp đỡ. Còn ai tốt hơn thủ lĩnh nữ sinh nữa?
"Có chuyện gì với bạn bè của cậu khi cùng nhau trốn học ít nhất một lần trong tháng? Tôi đã nghĩ đó chỉ là chuyện của Remus," Milla đã đáp lại cậu ta khi cậu nhờ cô giúp đỡ.
Chàng trai tội nghiệp lắp bắp với khuôn mặt hoảng sợ trước khi thốt lên: "James và Remus đang ở bệnh thất và Sirius không thể ra khỏi giường..."

Đôi mắt của cô nàng thủ lĩnh mở to ít nhất gấp đôi bình thường. "Cái gì?"

Anh gãi gãi sau tai trong khi di chuyển trên đôi chân của mình. "Lời nguyền chơi khăm bị phản lại, thế thôi."

Milla lắc đầu trước khi đi ngang qua Peter, lẩm bẩm trong hơi thở. "Dù sao thì mình cũng đã ghi chép cho Lupin rồi,"
Chiều hôm đó, với đôi tay ôm đầy giấy da và cảm thấy hơi ngớ ngẩn, Milla Rosamund thấy mình đang ở bên ngoài cánh cửa bệnh thất.
Thành thật mà nói, có chuyện gì với mình vậy? Cô trợn mắt nhìn chính mình trong nội tâm.

"Kệ đi," cô rít lên trước khi dùng thân mình đẩy cửa. Và như thể Merlin đang chơi trò chơi với cô, những cuộn giấy da trên tay cô rơi xuống ngay khi cô bước vào trong.
"Mẹ kiếp!" Cô ấy giận dữ, trước khi quỳ xuống sàn để nhặt thứ chết tiệt đó lên. "Nghiêm túc mà nói, lẽ ra mình không nên ở đây. Lẽ ra ngày mai mình có thể đưa giấy tờ cho họ."
Cô tiếp tục nguyền rủa bản thân trong khi thu dọn đồ đạc và chỉ dừng lại khi một cái bóng làm mờ ánh sáng trước mặt cô.
"Rosamund?" Sirius đứng trước mặt cô với những vết thương khủng khiếp khắp mặt. "Cậu đang làm gì vậy- ồ." Anh chợt nhếch mép cười với cô.
Cô trợn mắt và đứng dậy. "Tôi biết cậu đang nghĩ gì và cậu đã sai," cô phủi bụi trên váy. "Peter để tôi đến đưa ghi chú cho Remus và James."
"Chắc chắn là vậy rồi," chàng trai tóc dài cười toe toét với cô.
"Cậu thì biết gì chứ ? Vì cậu đã ở đây nên cậu có thể đưa những thứ này cho Jam- ừ họ. Đưa chúng cho họ,"
"Thực ra bây giờ tôi đang ra ngoài để gặp Peter. Vậy nên cậu đi làm việc của mình đi," anh ra hiệu về phía cửa. "Tôi ra ngoài,"
Thở hắt một lần nữa, cô đưa mắt nhìn cho đến khi tìm thấy một quả bóng bay lớn màu đỏ và vàng ở phía xa của bệnh thất có dòng chữ 'Chúc anh mau khỏe lại, đội trưởng!'.

Tất nhiên rồi. Quý ngài nổi tiếng. Cô bước tới giường anh, nhìn thấy Remus ngồi ngay bên cạnh anh. Cả hai đang ngủ yên bình mặc dù cánh tay trái của James phải bó bột và Remus trông như thể anh ấy đã được sống những ngày tốt đẹp hơn.

Đôi mắt James mở to khi nghe tiếng giày cao gót của cô, nheo mắt trước ánh sáng đột ngột. "Milla?"
Cô dừng lại một giây, suy ngẫm trước khi đi qua giường của Remus khi thấy cậu chàng tự thức dậy. "Này Rem,"
"Cái quái gì thế," cô nghe thấy James lẩm bẩm khi đi ngang qua giường anh, khiến Milla phải cắn môi để không cười thành tiếng, vai cô run rẩy.
"Tôi đã ghi chép lại cho cậu, giống như chúng ta đã nói ngày hôm qua," cô mỉm cười, đặt những cuộn giấy da riêng biệt lên bàn bên cạnh anh.
"Tôi đã tách các ghi chú theo từng chủ đề để cậu dễ dàng hơn."
"Cảm ơn, Rosamund," Remus cố cười toe toét với cô nhưng lại nao núng. "Cậu đúng cứu tinh,"

Cô có thể nghe thấy tiếng James thở dài phía sau cô, khiến cô mỉm cười và nháy mắt với Remus, người đang đảo mắt.

"Thậm chí còn không thèm liếc nhìn tôi một cái..." James đang nói luyên thuyên một cách đáng tiếc thì cuối cùng Milla cũng đối mặt với anh.

"Lần này cậu đã làm gì vậy, Potter?"

Anh ta há hốc mồm nhìn cô (như anh ta dường như luôn làm vậy). "Tại sao cậu luôn cho rằng chính tôi đã làm điều gì đó?"

Cô nhướn mày. "Chà, cậu là một trong dàn diễn viên phải không?"

"Thôi đi," anh càu nhàu trước khi kéo chăn lên che mặt.

"Đừng trở thành nữ hoàng phim truyền hình như vậy nữa, Gạc Nai, đó là công việc của Sirius," Remus nói trước khi quay mặt đi khỏi họ.

James vẫn nằm im dưới chăn khiến Milla trợn mắt. "Được thôi, cứ như vậy đi. Tôi đoán tôi sẽ đưa cho Sirius những ghi chép mà tôi đã ghi cho cậu,"

Chậm rãi, anh đưa mắt ra khỏi tấm chăn đang trốn. "Chúng có được đánh dấu theo từng chủ đề không?"

Cô chế giễu trước khi ném tờ giấy da dưới chân anh. James cười lớn. 

"Biến đi, Potter." Milla ngồi xuống bên cánh tay lành lặn của anh trước khi búng nhẹ vào trán anh.

"Ôi!"

"Đáng lẽ tôi không nên ở đây," cô nói với anh, rúc sát vào cơ thể anh hơn.

Gì chứ? Trời lạnh và mình cần hơi ấm thế thôi.

"Hãy luôn nói với chính mình điều đó, Rosamund." anh kéo một sợi tóc của cô. "Hoặc cậu có thể thừa nhận rằng cậu đến đây vì đang suy nghĩ về lời đề nghị của tôi."

Cô không thể tìm được từ nào để phủ nhận rằng thực ra cô đang nghĩ về ý tưởng ngu ngốc mà James đã nghĩ ra. Vì vậy, thay vào đó, cô lẩm bẩm"sao cũng được," và ép cơ thể mình vào anh gần hơn.

"Cậu biết đấy, tôi nghĩ rốt cuộc thì cậu cũng có cơ hội với Lily Evans," Milla đột nhiên chỉ ra, hơi thở của cô phả vào cổ James.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro