Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2


[3] Cuộc sống sau khi cưới

[Hệ thống thông báo]: Phu quân của nàng là [ Tiêu Diêu Trảm ] hiện đang vi vu trong thành.

Lâm Duẫn Nhi vừa chém quái nhặt mấy món đồ không có giá trị vừa xì mũi coi thường, kể từ khi kết hôn trong trò chơi đến nay chỉ cần Tiêu Diêu Trảm đổi bản đồ thì hệ thống nhất định sẽ cho một cái thông báo chói mắt, hơn nữa tên kia cầm tinh con khỉ, một hồi PK, một hồi tham gia nhiệm vụ bang hội, một hồi lại vào phó bản, chỉ có cô là bị phiền toái dày vò suốt.

Rõ ràng rất rảnh rỗi nhưng mà cứ nhắc đến việc tỷ thí với [ Tiểu Lượng Gia] là anh ta lại tìm cớ thoái thác không ứng chiến.

Nhìn về cái danh hiệu ' Thê tử của Tiêu Diêu Trảm' đang treo trên đầu mình, Lâm Duẫn Nhi thật muốn ném phăng xuống cho xong! Nhớ hôm cử hành hôn lễ, cô nhìn thấy vô số người chơi đã từng là trụ cột trong bang hội của Tiểu Lượng Gia, bọn họ không tiếc vung tiền bố trí hội trường, mở miệng một tiếng 'chị dâu' hai tiếng 'chị dâu' thật là thân thiện, còn hết chuyện cứ gặp nhân vật Tiểu Lượng Gia liền nói cái gì hòa thân là chính xác, rất chính xác.

Aiz, đúng là gió chiều nào xoay chiều đó!

[ Tiêu Diêu Trảm] nói chuyện riêng với [ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Lão bà, ta đưa trang bị cho nàng cũng dư dã, nàng có thể đừng ra bờ sông nhặt mấy thứ vô dụng này nữa có được không? Sẽ tổn hại đến uy danh đỉnh đỉnh của phu quân nàng.

Không đợi Lâm Duẫn Nhi trả lời, một bộ long bào chói lọi của Tiêu Diêu Trảm đã hiện ra trước mắt.

[ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Ngươi bây giờ có rảnh rỗi không?

[ Tiêu Diêu Trảm]: Có rãnh rỗi, gọi ca ca của nàng lên đi.

Lâm Duẫn Nhi vỗ tay vỗ tay, lập tức bấm điện thoại --- thật xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện thời không liên lạc được.

Run lẩy bẩy, đây là tại sao a, thời cơ tốt như vậy lại lãng phí?

Tiêu Diêu Trảm vun cây quạt trong tay lên một cái, chỉ thấy đám quái vây quanh Lâm Duẫn Nhi đồng loạt ngã xuống, đồ đạt trang bị rơi đầy màn hình, đám quái này bình thường cô phải chật vật lắm mới đánh được a.

Đồ đạt nếu không nhặt thì lát nữa hệ thống sẽ tự động thu hồi, cô thở dài, phương châm giáo dục của nhà họ Lâm lấy tự lập làm vinh quang, cho nên từ nhỏ đến lơn, bất kể là học tập hay là làm việc nhà, đều là tự mình xoay trở. Cô thỉnh thoảng cũng sẽ ngưỡng mộ mấy nữ sinh nũng nịu, nhưng lại học không được cung cách đó, cái này cũng chỉ có thể trách từ nhỏ cô đã điên điên khùng khùng theo chơi đùa với tên anh trai không ra gì!

Khi mấy bé giái khác chơi trò cô dâu chú rể thì cô lại ngồi trên giường quấn chăn, múa gậy nhựa giả làm siêu nhân.

Mà bây giờ, thấy nam nữ trong trò chơi gọi nhau ' lão bà, lão công' vô cùng thân thiết, cô vẫn là không gọi ra miệng được. Huống chi đây là lừa cưới nha, ngày nào cũng mượn lời nói giở trò lưu manh với cô!

Lúc này khung giao dịch nhảy ra, Lâm Duẫn Nhi ngắm nhìn, là một bó hoa hồng, cô thật tình muốn đem hoa hồng đạp nát bỏ thùng rác cho rồi! Nhưng mà vì kế hoạch vĩ đại của mình, chỉ có thể tiếp nhận.

[ Tiêu Diêu Trảm] ngồi xỗm trước mặt nàng: Tâm tình không tốt sao?

[ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Ngươi đi chơi đi, ta còn muốn làm nhiện vụ tân thủ.

[ Tiêu Diêu Trảm]: Hay là nàng đem mật mã mới đổi nói cho ta biết, ta giúp nàng luyện cấp. < nháy mắt dí dỏm>

Hả? Hừ! Lâm Duẫn Nhi hí mắt, bại hoại, bị lừa một lần còn chưa đủ sao, lại còn tới?! Lần trước anh ta cũng nói như vậy nhưng mà sau đó đâu có giúp cô luyện cấp chút nào đâu, mà là mở chức năng nào đó của trò chơi, để nhân vật của cô đứng trong khu an toàn cả đêm chỉ nói một câu duy nhất – Lão công! Ta yêu ngươi! Lão công thật quá đẹp trai quá xuất sắc rồi!

Mọi người nghĩ kĩ lại xem, cả đời mình đã từng gặp qua người nào da mặt dày như vậy chưa?

[ Em gái Tiểu Lượng Gia] khoát tay: Không cần! Vậy thì mất đi niềm vui thăng cấp rồi, ta muốn luyện từ từ.

[ Tiêu Diêu Trảm]: Vậy ta cùng nàng luyện.

Nói xong, anh cùng cô họp thành một đội, vừa tung một cái kỹ năng cấp cao ra liền quét sạch đám quái mà cô đang đánh.

[ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Không cần ngươi giúp! Đáng ghét chết đi. (╰_╯)#
[ Tiêu Diêu Trảm] khẽ nhếch mắt ưu thương: Lão bà, nàng không phải là đã yêu ta rồi sao? < cặp mắt rưng rưng>

Lâm Duẫn Nhi cắm đầu ngã xuống bàn, trò chơi thôi mà, xin đại thần không cần nhập vai tới như vậy có được không đây?!

Tiêu Diêu Trảm thấy không được đáp lời, lặng lẽ ngồi xỗm bên bờ sông, trồng xuống một hạt giống cây tương tư, nước mắt lưng tròng lấy lệ nuôi cây.

[ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Ngươi đủ rồi đủ rồi! Để người khác nhìn thấy sẽ nghĩ rằng ta ăn hiếp ngươi.

Tiêu Diêu Trảm hừ nhẹ một tiếng, thấy có người chơi cấp thấp đi qua liền mở ra hình thức PK toàn bộ ( hình thức PK này trừ thành viên trong cùng một đội ra, ai cũng đánh), trải qua một hồi chém giết, tử thương vô số. Trò chơi này có một đặc điểm, người chơi sau khị giết không thể lập tức về thành, người đánh thắng có thể dựng mộ bia trước thi thể, viết lên lời muốn nói.

Lâm Duẫn Nhi đang cúi đầu uống nước, [ Hệ thống thông báo]: Phu quân của nàng là Tiêu Diêu Trảm bởi vì ác ý PK vượt quá 3 lượt nên đã bị bỏ tù.

Cô còn chưa kịp hả hê thì đã nhìn thấy nội dung trên 7,8 cái mộ bia, nhất thời phun hết nước trong miệng ra.

--- Hiến tế cho tình yêu đã mất của ta.

[ Tiêu Diêu Trảm] nói chuyện riêng với [ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Lão bà, ta bị bỏ tù rồi, một ngày phu thê trăm năm ân ái, nàng sẽ đến thăm ta có phải không?

Lâm Duẫn Nhi phát điên chém xuống mấy cái, trả lời: Ta cầu xin ngươi đừng có giả bộ đáng thương có được không?! Cái nhà giam đó mà nhốt được ngươi thì tên của ta sẽ viết ngược lại!

[ Tiêu Diêu Trảm] trả lời: A, vậy tên nàng là gì?

[ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Lâm Duẫn Nhi .

A! Sao lại đem tên thật nói ra rồi? Lâm Duẫn Nhi hỏng mất.

Bỗng chốc, Tiêu Diêu Trảm xuất hiện lần nữa trước mặt cô, nghiên đầu cười quyến rũ: Nhìn tên mới của thú cưng nhà ta xem.

Cô không còn hơi sức nâng mắt, chỉ thấy cực phẩm thú cưng Thương Long --- Hiểu Giai.

Lâm Duẫn Nhi tức lên, lập tức đổi tên thú cưng cấp thấp của mình lại thành: Tiêu Diêu Trảm vô sỉ.

[ Tiêu Diêu Trảm] cười khúc khích, lúc này màn hình trò chơi đã chuyển thành đêm đen, Tiêu Diêu Trảm nhảy lên con Thương Long đang trôi giữa không trung, gửi lời mời đồng hành tới Lâm Duẫn Nhi . Lâm Duẫn Nhi quả quyết cự tuyệt, anh vẫn không hề nao núng, liên tục gửi lời mời qua, đến khi sau vài chục lần thao tác tới lui cuối cùng Lâm Duẫn Nhi hoa mắt lên bấm nhầm một cái.

Tầm mắt nhảy lên, Thương Long xông thẳng lên trời, xuyên qua từng tầng mây dày cộm, xuyên qua rừng nhiệt đới rậm rạp, lúc đó bỗng nhiên có một vòng mây tía xẹt qua đáy mắt, nghiêng đầu nhìn ra xa xa, khắp núi đồi từng biển hoa rực rõ tràn vào đáy mắt.

Lâm Duẫn Nhi không khỏi sợ hãi than, cũng không biết trong trò chơi lại có cảnh trí kỳ diệu mà xa hoa như thế, trong phút chốc cũng quên mất giận.

[ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Thật là xinh đjep.

Tiêu Diêu Trảm lặng lẽ ôm chặt eo của nàng, dịu dàng cười một tiếng.

Gió nhẹ luồng vào tóc dài bay phấp phới, Lâm Duẫn Nhi ngồi trước máy tính không tự chủ nâng môi lên, giống như ngửi được hương hoa thơm ngát.

Thật ra thì Tiêu Diêu Trảm là đại thần nổi danh như vậy, loại người chơi nữ nào mà không thích. Nhưng mà anh lại chấp nhận chịu chê cười, bám theo cô như cái đuôi, cô không phải là không cảm nhận được, nhưng mà đối với việc bị ép lập cái nick [ Em gái Tiểu Lượng Gia] này vẫn tức giận, như vậy không phải là làm nhục người khác sao? Như vậy mọi người đều sẽ biết được Tiêu Diêu Trảm chẳng những thu phục được Tiểu Lượng Gia mà còn cưới em giá của thủ hạ bại tướng làm vợ, đúng là tên thổ phỉ!

[ Em gái Tiểu Lượng Gia]: Ngươi rốt cục là đang rắp tâm gì đây?

[ Tiêu Diêu Trảm]: Nào có rắp tâm, chỉ có ái tâm. < hôn gió>

[ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Ngươi mà ngồi cạnh ta thì ta nhất định đạp cho một cước, buồn nôn chết được!

Tiêu Diêu Trảm cười mà không nói, siết chặt vòng tay, đem đầu tựa vào vai cô.

Lâm Duẫn Nhi ngắm nhìn một đôi tình lữ thân thân ái ái trên màn hình, người này, nếu không nói về vấn đề nhân phẩm, nếu chỉ đơn thuần nhìn thấy nhân vật trong trò chơi khí chất phi phàm liền có thể khiến cho bao nhiêu mỹ nữ biến thành hoa si, cô hình như cũng không ngoại lệ, lúng túng dời tầm mắt đi chổ khác, hai má bất giác đỏ bừng.

[ Tiêu Diêu Trảm]: Ta thật sự thích nàng, không liên quan đến trò chơi.

[ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Khụ khụ...Nói ngươi là lưu manh còn không thừa nhận? Ngươi biết được ta sao, hiểu ta sao? Cũng chỉ là ba phút nói chuyện qua video thôi mà đã thích rồi hả?

[ Tiêu Diêu Trảm]: A, nàng không hỏi ta tên gì sao?

[ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Thôi, ta kiên quyết không yêu qua mạng, ngươi cứ tự mình đa tình đi.

Tiêu Diêu Trảm không có trả lời, chỉ điều khiển Thương Long bay về chổ cũ, ôm nàng nhảy xuống, trước khi rời mạng mới nói ---

Ừ, ta cũng không yêu qua mạng.

Lâm Duẫn Nhi nháy mắt mấy cái, anh ta nói vậy là ý gì vậy?

[4] Thì ra, các người đều là kẻ xấu

Thời gian thấm thoát thoi đưa, Lâm Duẫn Nhi về nhà sớm hơn mọi ngày, mở máy xong liền chạy đi tắm, bởi vì ngày hôm nay là..khụ..

Kỷ niệm 100 ngày thành hôn của [ Em gái Tiểu Lượng Gia] cùng [ Tiêu Diêu Trảm].

Hôm qua trước khi logout Tiêu Diêu Trảm có nói: sẽ cho nàng một kinh hỷ, hi vọng nàng lên mạng trước sáu giờ.

Lâm Duẫn Nhi chỉ là đang nghĩ, hoa tươi, pháo hoa, dắt tay ngắm cảnh, thư tỏ tình, giúp cô luyện cấp, đứng yên cho cô đánh chửi, ngay cả bang hội của anh cũng chuyển sang đứng tên cô, nếu so với ngoài đời thực thì có thể ví như trai đẹp tặng nhà tặng xe ngọc ngà châu báu này nọ, có gì mà kinh hỷ?

Chỉ là nghĩ thì nghĩ vậy nhưng mà cô cũng rất trông đợi.

...

Tắm xong, cô vội vàng đăng nhập trò chơi, trước đây vốn là ghét bỏ phỉ nhổ, nhưng mà bây giờ mỗi lần login đều có thói quen nhìn xem thông báo ' Phu quân Tiêu Diêu Trảm của nàng đang ở....' của hệ thống, cứ như vậy mà dần dần thay đổi.

Nhưng là, hôm nay không biết là trùng hợp mất NET hay là anh không login, cư nhiên tìm không thấy.

Lâm Duẫn Nhi chặc lưỡi, vội vàng đi lấy mì ăn liền ôm đến trước máy tính ngồi ăn, sợ bỏ lỡ chuyện gì quan trọng.

Vậy mà, đến lúc cô làm xong hết bài tập tên Tiêu Diêu Trảm kia vẫn như cũ chưa chịu xuất hiện.

Không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ? Ý niệm này cứ ám trong đầu Lâm Duẫn Nhi không xua đi được.

Càng lo lắng sẽ càng dễ suy nghĩ lung tung, cô bắt đầu đứng ngồi không yên, rồi hối hận lúc trước từ chối trao đổi số điện thoại.

Đông, đông, đông...Đồng hồ treo tường điểm 8 giờ tối, Lâm Duẫn Nhi vỗ bàn, hai giờ đồng hồ cứ như vậy mà trôi qua à!

[ Toàn server] [ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Xin hỏi có ai có cách liên lạc với Tiêu Diêu Trảm không? Xin nhắn tin cho ta.

[ Toàn server] [ Em gái Tiểu Lượng Gia] : Tiêu Diêu Trảm là phu quân trong trò chơi của ta, xin mọi người giúp ta một chút.

[ Toàn server] [ Heo Trà Sữa Chính Hiệu]: Có phải bị trộm tài khoản không? Các người ân ân ái ái như vậy sao nàng lại không có phương thức liên lại với đại ca chứ? Tên trộm nick mau lăn ra khỏi tài khoản của chị dâu nhà ta.

[ Toàn server] [Tiểu Kiều Thẹn Thùng]: Ai da, tên trộm nick này cũng thật biết chọn người nha, mau đi ly hôn đi, a rống rống.

Lâm Duẫn Nhi lại phát tin thêm một lần, vẫn không ai tin tưởng, hai mắt cô đã trở nên hồng hồng.

Đang lúc tâm tư rối rắm thì có tiếng gõ cửa phòng.

" Mẹ, con không đói bụng!"

" Mở cửa, là anh trai nè."

" Em đang học bài...! Cấm không được quấy rầy."

Lâm Duẫn Nhi cho là anh trai sẽ tự động bỏ đi, nhưng tiếng gõ cửa vẫn ập đến như vũ bão.

Cô không nhịn được hậm hực đi ra mở cửa, vừa muốn nổi giận với anh trai thì nhìn thấy người thanh niên đứng gần anh.

Nhìn thấy người thanh niên có bộ dáng lịch sự nho nhã cùng với nụ cười chú chút tà khí, cô trố mắt một phút, "BÙM" một tiếng đóng sầm cửa phòng!

" Con nhóc này thiệt là không biết lễ phép!" Lâm Quan Lượng quát.

"Ai cho anh mang tên phá hoại này về nhà, mau đuổi anh ta đi!"

Người thanh niên đứng ngoài cửa tên là Ngô Thế Huân , là bạn của anh trai, nhưng mà bởi vì bốn năm trước xảy ra một chuyện, Lâm Duẫn Nhi vì vậy mà hận chết Ngô Thế Huân --- anh ta, anh ta, anh ta cư nhiên làm hỏng tấm hình có chữ kí của Kaka mà cô yêu quý như bảo bổi!

Lúc cô nhìn thấy cảnh tấm ảnh bị xé thành năm bảy mảnh nằm dưới đất lại còn in đầy một

đống dấu chân, thần kinh giống như bị đứt toác ra!

Mọi người nói xem, là ngôi sao đẹp trai của Brazil tự tay kí tặng nha, Ngô Thế Huân có phải là rất đáng chết hay không?!

Cho nên, lần đầu tiên cô trở mặt với anh trai: nếu anh không chịu cắt đứt tình bạn với người kia thì sẽ không giữ được cô em gái chịu thương chịu khó làm trâu làm ngựa này nữa!

Phạm Hiểu Lượng vì thức ăn bữa khuya và công việc giặc quần áo, a không không không, là vì máu mủ tình thâm, lập tức tuyệt giao với Ngô Thế Huân .

Ai ngờ được, đang lúc Lâm Duẫn Nhi tâm tư rối bời như lúc này lại có kẻ hồ đồ chạy đến đứng ngay nòng súng!

Cô xem đồng hồ, đã sắp 9 giờ, Tiêu Diêu Trảm thật ra là đang đi đâu đây, không phải là xảy ra chuyện gì thật rồi chứ? Ô.

"Duẫn Nhi, anh có quà muốn tặng cho em."

Lời nói dịu dàng truyền đến tai Lâm Duẫn Nhi đều biến thành tạp âm, tạp âm!

" Đừng có phiền tôi, anh mau biến đi cho khuất mắt!"

Cô phẫn uất đập bàn, tâm tâm niệm niệm chỉ có Tiêu Diêu Trảm.

Con người chính là như vậy, suốt ngày chạy qua chạy lại bên cạnh mình thì không biết quý trọng, một khi mất liên lạc rồi mới phát hiện ra tình cảm sâu đậm.

Lúc này, một bức ảnh được nhét vào khe cửa thu hút ánh mắt của cô, cô tức giận nhìn qua, không khỏi kinh ngạc, chạy vội lại xem, này, là bức ảnh có chữ ký của Kaka.

" Suốt thời gian đi du học anh vẫn luôn ghi nhớ chuyện này, thật lòng nhận lỗi với em, đừng giận nữa có được không?"

" Tôi bây giờ không rảnh nghe anh nói nhảm! Bởi vì tôi đang đợi một người lên mạng, một người đối với tôi vô cùng quan trọng."

Lâm Duẫn Nhi thấy tấm ảnh, vốn nên cẩn thận nâng trong lòng bàn tay, kích động nhảy nhót kêu gào, nhưng sự thật cô không có như vậy, chỉ giơ chân đẩy đẩy nó ra ngoài.

Chợt máy tính phát ra chuông báo nhận được tin nhắn , vì vậy cô không chút nghĩ ngợi chạy lại xem, thấy hình cái đầu chim cánh cụt quen thuộc của Tiêu Diêu Trảm lóe lên, tim của cô cơ hồ nhảy ra khỏi cổ họng.

Một giọt lệ lặng lẽ rơi, cô vui quá mà rơi lệ, cái người đáng chết này, rốt cục chịu xuất hiện, bình an là tốt rồi, cảm tạ ông trời.

Lâm Duẫn Nhi hít sâu một hơi, vui vẻ mở hộp thoại ra, đây là một tin nhắn từ điện thoại, nội dung rất ngắn, lại đủ khiến cô điên tiết ---

Tiêu Diêu Trảm : Duẫn Nhi, ra mở cửa có được không?

Trong nháy mắt, Lâm Duẫn Nhi ngây người như phổng... Cho nên anh dùng giọng nói cài sẵn trong QQ để nói chuyện với cô, cho nên anh hiểu rõ tính khí của cô như lòng bàn tay?

Quả nhiên là... tên khốn kiếp!

Lâm Duẫn Nhi ba bước nhập làm hai bước đi ra mở cửa, chỉ thấy một bó hoa hồng đỏ chót to đùng che mất cả người Ngô Thế Huân , mà anh trai thì đã nhanh chân chạy khỏi đất chiến trường đầy khói lửa.

Rất dễ hiểu được, từ lúc anh trai đem tài khoản trò chơi cho cô thì cô đã bị anh trai và Ngô Thế Huân hợp mưu lừa mất rồi!

Cầm thú aaa ~~~~~ (>_<) < đao thương kiếm kích>

Lâm Duẫn Nhi nhanh tay gạt bó hoa qua một bên, lộ ra gương mặt của người nào đó vừa đẹp trai lại vừa đáng ghét.

" Kỷ niệm một trăm ngày kết hôn vui vẻ."

Mỗ nữ xanh mặt.

"Ách! Tấm ảnh kia..."

Mỗ nữ tiếp tục thối mặt.

"..." Ngô Thế Huân nhấp nhấp môi dưới, rõ ràng là lớn hơn cô ba tuổi, nhưng mỗi lần đối mặt với Lâm Duẫn Nhi đều bối rối không thôi, giống như bốn năm trước, khiến cho cô vừa khóc vừa mắng anh, anh cũng thật không biết làm cách nào để có thể lần nữa bước qua cửa nhà họ Phạm.

Nếu không thì cũng không cần tìm cách tiếp cận cô qua mạng, đương nhiên, chuyện này phải cảm ơn bạn tốt Phạm Hiểu Lượng đã nhọc công giúp đỡ, mời một bữa cơm là tuyệt đối xứng đáng.

Cùng lúc đó, bên phía anh trai ---

[Toàn server] [ Tiểu Lượng Gia]: Ta đã trở lại, muốn sống thì mau cút trở lại bang hội cho ta! < đao thương kiếm kích>

Nói chuyện thiệt là đáng ghét a! Lâm Duẫn Nhi hít sâu, cố hết sức giữ tỉnh táo.

" Còn đứng ở đây làm gì, mau login tiêu diệt Lâm Quan Lượng!"

Ngô Thế Huân trong tay trống không, chỉ thấy Lâm Duẫn Nhi nhận lấy bó hoa đi về phía cửa sổ.

Nhìn chăm chú bóng lưng của cô, anh ngớ ngẩn, dứt khoát đáp một tiếng, tươi cười rạng rỡ.

Trong phòng rất yên tĩnh...

Tiếng thao tác trên bàn phím vang về bên tai, xen với tiếng Phạm Hiểu Lượng kêu gào từ đằng xa truyền tới, chửi rủa Ngô Thế Huân thấy sắc quên bạn không tiếc lời.

...

Lâm Duẫn Nhi ngẩng đầu lên, nhìn về phía ánh trăng cong cong treo giữa trời đêm, trong mắt gợn lên sóng nước, ngượng ngùng cười.

Ngô Thế Huân , kỷ niệm trăm này kết hôn vui vẻ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro