Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Như gần như xa

---

Trên xe bus đông nghẹt, Seulgi khó khăn lắm mới tìm được chỗ ngồi, còn phải ôm theo hộp đựng thức ăn phiền phức, thật phiền chết đi!! Vừa lúc có một thai phụ bước tới, cô chẳng ngại, liền nhường ngay chỗ đó cho người kia... Bản thân ra thanh vịn, vừa đứng vừa thầm nguyền rủa kẻ phiền phức kia... rủa mãi cũng đến Park Herron... thật tốt quá!


  - " Chào cô, tôi muốn tìm Park Jim....À không, Park tổng..." - Seulgi tiến vào đại sảnh, dừng lại ở quầy tiếp tân rồi lại cong môi tươi cười... thật sự là rất vừa mắt người khác...  

Nhưng nhìn thế nào lại không vừa mắt của cô tiếp tân kia, cô ta chậm rãi quan sát Seulgi... Áo somi caro đơn giản cùng với quần jean thông thường, thêm cả đôi bata trắng đã cũ... thật chẳng có lấy một điểm nào cao giá... Lấy tư cách gì tìm Park tổng của Park Herron ?

*Hình ảnh mang tính chất minh họa cho bộ đồ của chị nhà =)))*

Hà cớ gì lại khinh thường vậy ? Là vì thường ngày người tìm đến Park tổng không phải ít, nếu là phụ nữ căn bản cũng chỉ có 2 loại... Hoặc là nữ doanh nhân trong giới thương nghiệp có quan hệ hợp tác với Park tổng, hoặc chính là các cô gái ăn mặc thiếu vải tìm đến dùng hết các thủ đoạn muốn có quan hệ với anh. Nếu là loại thứ nhất thì còn có khả năng gặp được, nếu là loại thứ hai thì không cần nói, trực tiếp đuổi đi...Đằng này là Kang Seulgi, nhìn cô rất ra dáng một sinh viên đơn thuần... lần này thật không biết  tiếp tân phải xử lí thế nào...

-"Xin lỗi,cho hỏi cô là ai?Tìm Park tổng để làm gì?"

-"À,tôi là..."

Cô phải nói sao đây?Jimin từng nói cô chỉ là món đồ chơi ,vậy cô phải trả lời như thế sao?

Bất lực...Ngay lúc này cô rất muốn rời khỏi nơi đây

-"Cô à,nếu cô không thực sự có hẹn thì không thể gặp Park tổng được"

Lời nói có ý đuổi khéo Seulgi,cô lúc này thật sự rất chua xót,muốn rời khỏi chỗ này thật nhanh...

-"KANG SEULGI!!!"-Âm giọng lạnh lẽo có chút khẩn trương này không ai khác ngoài anh...Park tổng cao cao tại thượng đến rồi

-"Park tổng.."-Là cô tiếp tân kia,không phải giọng phiền phức như hồi nãy mà là cung kính vạn phần

  Anh bỏ mặc người tiếp tân kia, đôi mắt chỉ chuyên chú về cô... Jimin chính là như vậy, phong thái ở bên ngoài rất lạnh lùng, thường chỉ chịu khó hé môi với những người thân cận, còn lại những người khác tuyệt đối sẽ không... kể cả nhân viên cũng vậy... anh bước tới, nhìn thấy thân ảnh bé nhỏ trong lòng mình đang cúi đầu khép nép, tay còn cầm chắc hộp đựng thức ăn cho anh nữa ?  Đáng yêu lắm nha!! Thật muốn hôn, không uổng công anh ở tầng cao nhất chờ đợi, cả buổi sáng cũng không muốn ăn... Chờ Seulgi đến mất hết kiên nhẫn, rốt cục nhớ ra cô là lần đầu đến đây, vì thế nên đích thân xuống đón...

  - " Đến đây lâu chưa ?" - Giọng nói của anh đối với cô lúc này đặc biệt dịu dàng, dịu dàng đến mức khiến nữ tiếp tân kia tròn mắt... Park tổng của họ ngoài kiểu lãnh đạm vô tình còn có thể ngọt ngào như vậy sao ?  

- " Vừa.. đến thôi..." -Cô nhỏ giọng, rất muốn nhanh chóng đưa thức ăn cho anh rồi quay về nhà... 

- " Vì sao không lên đó? " - Anh chau mày, nhìn Seulgi đang không vui

- " Là vì... "

Đôi đồng tử đột nhiên chau lại, bàn tay ấm nóng nắm chặt tay Seulgi, quay sang cô tiếp tân kia, âm giọng lạnh đi vài phần

  - " Đây là Kang Seulgi, là bà xã của tôi! Cô nhất định phải nhớ kỹ mặt cô ấy, sau này nếu cô ấy đến đây, cô tuyệt đối phải hướng thẳng thang máy chuyên dụng của tôi mà mời! Nếu để tình trạng của hôm nay thêm một lần nào thì công việc ở đây cô không cần làm nữa! Có hiểu không ?!"  

  Lại quay về dáng vẻ đáng sợ, đáng sợ đến mức Seulgi cũng phải rùng mình... Là anh sao ? Jimin đang lên mặt giúp cô sao?

- " Thật xin lỗi Park tổng, xin lỗi Park phu nhân... Là tôi không hiểu chuyện... xin tha lỗi " 

 Nữ tiếp tân cúi đầu rối rít, Seulgi cũng muốn lên tiếng, dù sao chuyện này cũng là cô không nói rõ, không thể hoàn toàn trách cô ta... Nhưng Jimin không cho cô nói, trực tiếp kéo Seulgi vào thang máy đi lên...

  Vào lúc thang máy chỉ có hai người, lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm... Seulgi không thích tiếp xúc với người lạ... khi ở gần người lạ thường sẽ không biết phải làm gì, vì vậy rất hạn chế... Cô nhìn đến nội thất bên trong, đúng là Park Herron danh tiếng nha! Cả thang máy cũng thiết kế mạ vàng,còn có mặt gương trong suốt... cả phím bấm cũng rất đặc biệt... Mĩ lệ vô cùng!!

Trong thang máy,một người đang mải ngắm nhìn mọi thứ còn một người đang chau mày không vui...

Anh hắng giọng,lời nói mang vẻ trách móc

-"Bị người ta khí dễ còn vui vậy sao?"

Seulgi tròn mắt nhìn anh,tâm trạng đang thoải mái nên cũng không để ý lắm đến thái độ trách móc của Jimin

-"Có sao đâu,cũng tại tôi không nói rõ mà"

  Nghĩ đến lại thấy vui, xem ra chữ ký của cô trên tờ giấy kết hôn cũng không phải không có giá trị... Xem hôm nay kìa, có người cúi đầu với cô.. Như vậy rất oai nha!

- " Lần sau như vậy phải gọi cho tôi. Có biết không ?"  

  Jimin dịu giọng, đột ngột ôm lấy cô, đôi mắt êm đềm như nước... hai người cứ vậy đối vào nhau, cơ thể gần trong gang tấc... lại là ánh nhìn này, anh khiến cô rơi vào nơi nào đó của địa cầu xa lạ, khiến cô không biết phải làm sao...

Thang máy dừng lại ở tầng cao nhất, hai thân thể bối rối rời ra, anh nhìn Seulgi...khuôn mặt đã phiếm hồng diễm lệ, khoé môi mỏng lại cong thêm đôi chút, bàn tay vẫn đan chặt tay anh, cùng Jimin bước ra thang máy...

...

  Trong phòng làm việc, một người lãnh đạm tiếp tục với những con số, một người bé nhỏ đang lục tìm đến những kệ sách cao ngất ngưỡng... Chuyện Park tổng đọc nhiều sách không phải chuyện lạ, cô ở nhà đã từng xem qua phòng làm việc của anh...quả thực là rất nhiều, rất rất nhiều... Không ngờ ở đây cũng nhiều như vậy, sách kinh tế, triết học, có tiểu thuyết không ha?

  Nhìn đến một lúc lại chán, bây giờ mới nghiêm túc xem xét phòng làm việc của anh... Cả căn phòng rộng lớn với hai màu trắng đen chủ đạo, nội thất bên trong cũng không quá cầu kỳ nhưng lại toát lên vẻ thanh lịch bên trong, đây chính xác là phong cách của Park tổng. Ngoài bàn làm việc với những công văn chất cao như núi và hai hàng kệ sách dày đặc, phòng của Park tổng cũng đơn thuần có thêm một bộ sofa lớn, và cả quầy rượu gần đó.... Uhm... Đơn giản vậy thôi.

(Au: Đơn giản gớm :v)

   Seulgi đi một vòng, nơi thích nhất chính là tấm kính lớn nhìn ra thành phố... Tầng thứ 50 này thật cao, ở đây nhìn thấy một Seoul vô cùng hoa lệ, những toà cao ốc xung quanh, còn có thể thấy biển... Cô càng ngắm càng thấy khả năng chọn đất của Jimin quả thực rất đáng khâm phục nha!!

  Công việc kết thúc, Jimin bắt đầu nhìn đến cô... Bà xã bé nhỏ của anh ở ngay bên cạnh, trưng ra tấm lưng nhỏ nhắn về phía Jimin... Seulgi nhìn đi đâu vậy? Ngoài đó có gì vui thích hay sao? Chờ cô vô ý đến gần, Jimin đưa tay ôm lấy... Phút chốc đặt cô ngồi trong lòng mình, cưng chiều nhìn ngắm...

Nhưng Seulgi lại khác, nhìn thế nào cũng thấy anh đang lợi dụng cô... Vừa bị anh kéo xuống lại vùng vằng rời ra, kẻ này... Tay lúc nào cũng đặt ở mông cô hết!!

-"Bỏ raaa"

   Cô hét lớn, anh cũng quen rồi, để mặc cho cô hét, anh cứ như vậy, sủng nịnh ôm cô, càng ôm càng bị hương thơm kia bao hữu, quấn quýt đến không thể rời..

---

Hiccc sau gần một tuần thì tui đã trở lại :"> thật sự xin lỗi rất nhiều vì bắt mọi người phải đợi :<

Mới ra tết xong mà tui đã kiểm tra sấp mặt rồi nên không có thời gian edit 

Cái truyện tui mới viết á,đang chap 2 nó cứ bị lỗi thế là tui tức mình xóa luôn rồi TT.TT 

Xin lỗi các bạn TT.TT

Dù sao thì hãy ủng hộ tui nha ~~ Cảm ơn vì đã đọc truyện

Đọc xong thì làm ơn vote cho tui lấy động lực đi mà ~~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro