Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Nếu có người đưa cho anh một con dao, anh sẽ thọc chết oắt con này!

Hứa Ngưng Nhân toàn tâm toàn ý tập trung diễn nên không để ý thấy Nhan Kim Ca đến trường quay.

Đồng nghĩa với việc cô hoàn toàn không biết bản thân đang được công khai "thổ lộ" 

"Nhìn kìa, cô ấy chính là người phụ nữ mà cháu coi trọng."

"Dù cô ấy không phải mẹ ruột nhưng có thể làm mẹ kế của cháu!"

"Đúng vậy, không sai! Cháu muốn đi tìm vợ cho ba ba để cháu có mẹ kế!"

"Kia chính là mẹ kế của cháu, tất cả mọi người đều không được phép bắt nạt cô ấy!"

"Nhìn cho rõ! Người phụ nữ của cháu thật quá giỏi!"

Người trong phim trường: "....."

Hiện tại giới nhà giàu đang thịnh hành trào lưu, thiên kim đại tiểu thư đi tìm mẹ kế sao?

Cũng thật biết cách chơi!

Đến lúc quay xong, đạo diễn hô dừng, Hứa Ngưng Nhân vừa xuống nghỉ ngơi liền cảm nhận được đủ kiểu ánh nhìn hướng về phía mình.

Cô đang thắc mắc thì giật mình, một bóng dáng bay vèo đến trước mặt cô, "Hứa Ngưng Nhân! Cháu đến đây chơi với cô này!"

Hứa Ngưng Nhân hoảng sợ, dù nhanh chóng bình tĩnh nhưng trong mắt cô không giấu được kinh ngạc.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến sẽ gặp Nhan Kim Ca ở trường quay, vậy mà hôm nay cô lại gặp!

"Cẩm Cẩm, sao cháu lại đến đây?"

"Cô có bất ngờ không, kinh hỉ không? Cháu biết chắc chắn cô đang rất vui vẻ." Nhan Kim Ca ngẩng đầu nhìn Hứa Ngưng Nhân, nói bằng vẻ mặt chắc chắn.

Lúc này hệ thống nhịn không được bắt đầu lải nhải trong đầu cô: "Ký chủ, sao mặt của cô dày quá vậy? Cô không nhìn thấy nữ chính bị kinh hách nhiều hơn là kinh hỉ sao?"

"Hệ thống, ngươi không biết đa số tổng tài bá đạo đều có một câu nói vô cùng kinh điển sao?"

Hệ thống có dự cảm không lành, giọng run run nói: "Câu gì?"

"Tôi nguyện ý để cô ấy hận tôi, chứ không chấp nhận cô ấy không để ý đến tôi, tôi sẽ không để cô ấy phải hận, nhưng cũng phải làm cô ấy hoảng sợ một chút, điều đó khiến ấn tượng về tôi sẽ được khắc sâu trong lòng cô ấy." Nhan Kim Ca nói hươu nói vượn bằng vẻ mặt rất nghiêm trang.

Hệ thống nhịn không được hộc máu: "Phốc ——"

Hối hận!

Hối đến thúi cả ruột, lúc trước nó chắc chắn bị mù mới nhìn trúng một ký chủ như thế này, xuất thân là nữ chủ Mary Sue của kịch bản nữ cường, nó cảm thấy cô có đủ tài năng để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.

Thế nhưng hiện thực đã nói cho nó biết, nó vác đá tự nện vào chân mình rồi!

Sẽ có ngày ký chủ làm nó tức giận đến tắc thở chết thẳng cẳng thôi!

"Cháu...... Cháu đến từ khi nào vậy?"

Sau khi Hứa Ngưng Nhân lấy lại bình tĩnh, cô đành chấp nhận số phận dắt Nhan Kim Ca đến bên ghế nghỉ chân ngồi, rốt cuộc còn nhiều diễn viên phải quay chụp, không thể làm ảnh hưởng đến tiến trình của phim được.

"Cháu đến lâu rồi, vừa rồi còn thấy cô múa kiếm trên cao, cô giỏi quá!" Nhan Kim Ca khen rất thực lòng.

Hứa Ngưng Nhân không khỏi mỉm cười, nhưng cô còn chưa kịp nó cảm ơn đã nghe thấy Nhan Kim Ca nói.

"Không tệ, không hổ là người phụ nữ cháu coi trọng."

Hứa Ngưng Nhân: "......"

Kệ đi, cô sẽ không nói cảm ơn!

"Cẩm Cẩm, cháu không thể tùy tiện chơi đùa ở đây được, lát nữa cô còn phải tiếp tục quay phim, cháu về nhà trước, được không?" Hứa Ngưng Nhân cúi đầu dỗ dành, dù sao đây cũng là nơi làm việc của đoàn phim, người có thân phận như Nhan Kim Ca ở đây thì đạo diễn sẽ luôn lo lắng khẩn trương.

Hứa Ngưng Nhân không muốn vì mình mà cả đoàn phim bị ảnh hưởng, không bằng để Nhan Kim Ca đi về trước.

"Cháu muốn xem cô đóng phim, đảm bảo không chạy lung tung đâu, cô cứ yên tâm đi." Hai tay Nhan Kim Ca khoanh trước ngực, cả người ngồi thẳng tắp, như cục thịt nho nhỏ đáng yêu, rõ ràng nhìn dễ thương nhưng biểu tình lại rất nghiêm túc, "Cô nhìn cháu giống mấy đứa con nít không hiểu chuyện sao?"

Hứa Ngưng Nhân: "......"

Tiểu cô nương nói lời này mà không thấy ngại sao?

Có đứa trẻ nào hiểu chuyện mà lại đi bắt cóc người khác không?!

"Được rồi, nếu cháu thực sự hiểu chuyện, nói được thì phải làm được, ngoan ngoãn ngồi không quấy rầy cô chú làm việc biết không?"

"Cô gái, cô dong dài quá." Nhan Kim Ca tỏ ra không kiên nhẫn, đôi mày nhỏ nhẹ nhàng nhíu lại.

Dù không phải lần đầu tiên nghe tiểu cô nương nói kiểu này nhưng Hứa Ngưng Nhân vẫn rất bối rối, không biết nên cười hay nên khóc.

Mấy nhân viên công tác vẫn luôn quan sát hai người, nghe thấy cô bé nói vậy đều không nhịn được run rẩy khóe miệng. Mấy người đều có vẻ không tiếp thu được.

Sau khi nghe nhiều, năng lực thích ứng của Hứa Ngưng Nhân đã mạnh hơn rất nhiều, cô giơ tay nhéo khuôn mặt mềm mại non nớt của Nhan Kim Ca, nói: "Cô lúc nào cũng dong dài như thế, cháu có thể sẽ không thích cô nữa!" Nếu tiểu cô nương không thích cô, không bám lấy cô thì thật quá tốt rồi!

Cô không thích có cái đuôi nhỏ suốt ngày đi theo cô!

Nhan Kim Ca hất tay Hứa Ngưng Nhân khỏi mặt mình, cô phát hiện cái gì của nữ chủ cũng tốt, nhưng sao cứ thích véo mặt cô?

Làm vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến khí chất bá đạo lạnh lùng của cô.

"Cô gái, lần sau không được véo mặt cháu, hơn nữa cái chủ ý vừa rồi của cô sẽ mãi mãi không thành hiện thực được đâu, cháu không phải loại người từ bỏ dễ dàng, nếu đã nói cả đời đi theo cô, thì chắc chắn là cả đời."

"Cháu mới năm tuổi, biết cả đời dài như thế nào không?" Hứa Ngưng Nhân cảm thấy buồn cười, không để tâm đến lời Nhan Kim Ca nói.

Cô chỉ coi Nhan Kim Ca là một đứa trẻ bị ba ba chiều hư mà thôi.

"Cô gái, sớm hay muộn cô cũng sẽ tin lời cháu nói." Nhan Kim Ca biết với bề ngoài năm tuổi này, nói cái gì cũng không có lực thuyết phục, nhưng điều này cũng không cản trở cô nghiêm túc nói với Hứa Ngưng Nhân.

Không có cách nào khác, chưa nói đến nhiệm vụ, chỉ bằng thân phận nữ chủ của Hứa Ngưng Nhân, cô gái được tác giả xây dựng có ánh sáng trâu bò nhất truyện, cô cũng muốn đối phương là mẹ mình.

Bốn bỏ năm lên, cũng chỉ có cô gái tốt nhất truyện mới xứng với cô!

Tuy hiện tại cô là pháo hôi, nhưng tốt xấu gì trước kia cũng từng là nữ chủ, khí thế của nữ chủ vẫn phải giữ lấy.

"Tuổi cháu còn nhỏ, nói chuyện cẩn thận cho cô, mở miệng ra một câu "cô gái", hai câu "cô gái", có biết lễ phép không? Gọi cô là cô Hứa hoặc Hứa tỷ tỷ là được."

Xưng hô là "cô gái" thực sự quá ma tính, mỗi lần tiểu cô nương nhập tâm nói, nhìn thế nào cũng giống phiên bản thu nhỏ của Nhan Luật cùng Thẩm Mộ Hàn. Hứa Ngưng Nhân nghe xong cả người đều nổi da gà.

Một tiểu cô nương đáng yêu như vậy, lại bị Nhan Luật dạy bảo linh tinh.

Nghĩ cũng thấy tiếc!

"Những cái tên khác không đặc biệt như vậy, thôi gọi cô là mẹ cũng được." Nhan Kim Ca nói thẳng.

Hứa Ngưng Nhân không hề nghĩ ngợi liền từ chối: "Không được!"

Đùa cô sao, chưa nói đến chuyện cô mới là một cô gái chưa lập gia đình, chỉ bằng cái nghề này, nếu cô bé suốt ngày bám đuôi gọi mẹ, đảm bảo không đến sáng mai tin tức cô có con ngoài giá thú sẽ tràn đầy các mặt báo.

——《 Nhan Kim Ca là con ngoài giá thú 》

——《 nữ diễn viên tuyến ba vì danh lợi bất chấp sinh con cho đại gia 》

——《 nữ diễn viên tuyến ba muốn lợi dụng con gái để trèo cao nhưng thất bại 》

Mẹ nó, nghĩ thôi đã cảm thấy sợ rồi!

Tuyệt đối không thể để tiểu cô nương gọi lung tung như vậy được! Đặc biệt hôm nay tiểu cô nương đến đoàn phim chơi, kỳ thật đã làm nhiều người bàn tán.

"Cẩm Cẩm, cô rất cảm ơn tình cảm của cháu, nhưng mà, cháu không thể gọi cô là mẹ được, cô không phải mẹ cháu, cũng không nghĩ đến chuyện gả cho ba cháu!"

Hứa Ngưng Nhân thu hết tươi cười trên mặt, lần đầu tiên có biểu tình nghiêm túc nói chuyện với Nhan Kim Ca.

Nữ chủ một khi đã giận thì rất đáng sợ.

Nhưng Nhan Kim Ca cũng không phải một tiểu cô nương, đến nam chủ cùng ba ba phản diện của cô tức giận cô còn không thèm để ý, hiển nhiên càng không sợ nữ chủ tức giận.

Tuy nhiên cô vẫn hiểu lời Hứa Ngưng Nhân nói, từ trên ghế đứng xuống trước mặt Hứa Ngưng Nhân, sắc mặt không đổi bắt đầu bịa chuyện: "Cháu biết, ba ba đã nói cho cháu, ở bên ngoài không thể gọi cô là mẹ, sẽ khiến cô gặp rắc rối, khi ở chỗ có người cháu không gọi vậy, sẽ gọi cô là Nhân Nhân."

Hứa Ngưng Nhân: "???"

Hứa Ngưng Nhân thực ngoài ý muốn.

Tuy rằng cô mới biết Nhan Luật hơn hai tháng, cũng không tiếp xúc nhiều, nhưng cũng hiểu biết chút ít đến Nhan Luật.

Suy nghĩ của hắn rất thâm sâu, là người nói một không hai, làm việc cũng rất tùy ý, ngạo mạn cuồng vọng từ trong xương cốt khiến hắn có chút máu lạnh ích kỷ, rất ít khi suy xét băn khoăn đến cảm thụ của người khác.

Cô không nghĩ hắn có thể nói với Nhan Kim Ca như vậy.

Hứa Ngưng Nhân không nghĩ Nhan Kim Ca sẽ nói dối, rốt cuộc cô bé dù tinh nghịch thông minh như thế nào đi nữa, thì cũng chỉ mới năm tuổi, làm sao hiểu được những chuyện này?

Hơn nữa, chủ yếu chính là......

Cái xưng hô "Nhân Nhân" này là cái cái quỷ gì vậy?!

"Không được gọi như vậy, gọi cô là cô thôi!"

Không cần gọi tỷ tỷ, cô cũng được rồi!!!

"Gọi là cô thì qua xa lạ, không thân mật gì cả, cháu sẽ gọi là Nhân Nhân, hơn nữa ngoài cháu ra, cô không được để người khác gọi như vậy, cái xưng hô này chỉ thuộc về cháu."

Tay nhỏ của Nhan Kim Ca chống eo, nói cực kỳ ngang ngược.

Hứa Ngưng Nhân nhịn không được che mặt: "..."

Cảm giác đầu mình đều lớn đến sắp nổ tung.

Đúng vậy, ngoài cháu ra cũng không ai muốn gọi là Nhân Nhân cả!

"Không lễ phép, không được như vậy."

"Mẹ, Nhân Nhân chọn một trong hai." Bộ dáng Nhan Kim Ca vô cùng ngang ngược vô lý.

Hứa Ngưng Nhân: "......"

A, quả nhiên tiểu cô nương bá đạo dù có đáng yêu, cũng không thay đổi được sự thật cô bé rất bá đạo a!

"Chị Ngưng Nhân, sắp bắt đầu diễn đoạn tiếp theo rồi." Bên cạnh, tiểu trợ lý của Hứa Ngưng Nhân nhỏ giọng nhắc nhở, nhưng cũng nhịn không được tò mò nhìn về phía Nhan Kim Ca.
Cô bé này hình như là cô con gái bảo bối của Boss, hòn ngọc quý của Nhan gia, không nghĩ tới nguyên nhân thiên kim đại tiểu thư chạy đến đoàn phim là vì nghệ sĩ của bọn họ!

Quả thật rất hiếm khi!

Ngạc nhiên xong, tiểu trợ lý nhịn không được hưng phấn trong lòng.

Mặc kệ nguyên nhân là cái gì, thiên kim của Nhan gia thích nghệ sĩ nhà bọn họ như vậy, vậy sau này nghệ sĩ nhà bọn họ còn phải lo thiếu tài nguyên sao?!

Tiểu trợ lý có vẻ thấy được con đường tươi sáng của nghệ sĩ nhà mình trong tương lai!

"Em cười ngu ngốc cái gì? Lát nữa chú ý tiểu cô nương một chút, đừng để cô bé chạy lung tung, biết không?" Hứa Ngưng Nhân giơ tay quơ quơ ở trước mắt tiểu trợ lý, dặn dò nói.

Tiểu trợ lý gật gật đầu, lại nhìn thoáng qua phía sau, nhỏ giọng nói, "Chị, chị cẩn thận một chút, em thấy hôm nay tâm tình Tần Chỉ Hạm không tốt, lát nữa có khi lại gây phiền toái cho chị."

"Yên tâm đi, chị không phải quả hồng mềm, tùy ý cho người khác bóp."

Hứa Ngưng Nhân nhìn thoáng qua Tần Chỉ Hạm, ánh mắt bình tĩnh.

"Cẩm Cẩm, cô phải đi làm việc, cháu ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, nghe lời cô ấy biết không?"

Mắt Nhan Kim Ca liếc xéo tiểu trợ lý cùng nhân viên công tác bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, "Cháu nể mặt cô đấy."

Hứa Ngưng Nhân, nhân viên công tác, tiểu trợ lý: "......"

Hứa Ngưng Nhân quyết đoán quay đầu chạy nhanh đi làm việc!

Cô phát hiện công việc này quá tuyệt vời, ít nhất tuyệt vời hơn việc phải ngồi chơi với tiểu cô nương bá đạo này!

Nhan Kim Ca nhìn bóng dáng Hứa Ngưng Nhân rời đi, ánh mắt nhìn đến Tần Chỉ Hạm.

Nếu nói cô là pháo hôi trong quyển sách này, vậy thì Tần Chỉ Hạm chính là nữ phụ ác độc chất lượng cao.

Một quyển sách hệ tổng tài bá đạo tuyệt đối không thể thiếu được một nhân vật bất chấp tất cả chung tình với nam chủ, nhìn nữ chủ như cái gai trong mắt, luôn muốn đối nghịch cùng nữ chủ - Đó chính là nữ phụ. Tần Chỉ Hạm chính là một người như vậy.

Cô ta không chỉ muốn đoạt người đàn ông của nữ chủ, còn muốn phá nát gia đình nữ chủ.

Không sai, đây tuyệt đối là một quyển truyện cũ cẩu huyết quen thuộc, tổng tài bá đạo cùng thiên kim tiểu thư.

Nữ chủ là thiên kim tiểu thư bị bọn buôn người bắt cóc từ nhỏ, Tần Chỉ Hạm là bé gái mồ côi được gia đình nữ chủ nhận nuôi sau khi đánh mất nữ chủ.

Từ nhỏ lớn lên ở Tần gia, được giáo dục tốt đẹp.

Hiển nhiên cốt truyện là Tần Chỉ Hạm lợi dụng thân phận thiên kim củaTần gia, chèn ép nữ chủ.

Mà Tần gia cũng nhiều lần vì Tần Chỉ Hạm mà gây phiền toái cho Hứa Ngưng Nhân.

Sau đó tình cờ phát hiện, Hứa Ngưng Nhân chính là con gái ruột nhà mình tìm kiếm nhiều năm.

Từ một cô gái đáng thương, biến thành thiên kim đại tiểu thư. Hoàn toàn giống kịch bản bá đạo tổng tài, nữ chủ tuyệt đối luôn là người thắng.

Tuy nhiên hiện tại, cốt truyện còn không có tiến hành đến giai đoạn đó, thân phận nữ chủ vẫn là tiểu cô nương của gia đình bình thường, dựa vào nhiệt huyết của chính mình dốc sức phấn đấu lăn lộn trong giới giải trí, đương nhiên cũng bị Tần Chỉ Hạm gây áp lực.

Ánh mắt Nhan Kim Ca nhìn chằm chằm Tần Chỉ Hạm, cô hiểu biết tính cách luôn tìm đường chết của Tần Chỉ Hạm, lát nữa cô ta chắc chắn gây phiền toái cho nữ chủ!

Và lúc đó, chính là lúc Nhan Kim Ca cô soái khí lên sân khấu, mỹ nữ cứu mỹ nữ!

Trong lòng Nhan Kim Ca đã tính toán tốt, nhưng nữ chủ chưa gặp phiền toái, cô lại gặp phiền toái trước.

Đột nhiên có người nhân lúc cô không để ý, xách cả người cô lên, bị treo ở giữa không trung, cả mặt Nhan Kim Ca toàn là mộng bức.

Nhan Kim Ca: "???"

Thật hiếm khi được thấy vẻ mặt mê mang của Nhan Kim Ca như lúc này.

"Nhóc con, chú coi thường nhóc rồi, còn biết trà trộn vào phim trường, sao âm hồn của nhóc mãi không tan vậy?" Phía sau, thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Thẩm Mộ Hàn truyền đến, rất lạnh lùng.

Nhan Kim Ca cũng bình tĩnh lại, đung đưa hai chân ngắn nhỏ, cười lạnh nói, "Ông chú già có thể tới, sao cháu không thể tới? Còn có, mau buông cháu xuống, đánh lén sau lưng, chú có còn là đàn ông không?"

"A." Thẩm Mộ Hàn giận quá hóa cười, "Nhóc có nói gì thì nói, chú vẫn sẽ đem nhóc quẳng ra ngoài thôi."

Anh nhất định sẽ không nương tay dù cho con nhóc này mới có năm tuổi đâu.

Nhất định phải quăng ra ngoài!

"Vậy sao?"

Ánh mắt Nhan Kim Ca sáng lấp lánh ngửa đầu nhìn Thẩm Mộ Hàn, trông rất vô hại hồn nhiên.

Lông mày Thẩm Mộ Hàn nhíu lại, còn chưa định thần lại, giây tiếp theo tiểu cô nương trong lòng ngực bỗng nhiên "Ngao" một cái rồi thét chói tai, "Cứu cháu với! Ông chú già này bắt nạt cháu!!!"

Tiếng kêu trẻ con của tiểu cô nương chợt vang lên, âm thanh vang to đến mức có thể đánh sập mái studio xuống, vang thẳng lên trời.

Lập tức ánh mắt mọi người ở studio đồng thời nhìn lại.

Trên mặt Thẩm Mộ Hàn cực lực duy trì hình tượng lạnh lùng trấn định của mình, nhưng trong tâm anh lại đang điên cuồng chửi: "......"

Đệt con mẹ nó!

Anh đảm bảo nếu giờ ai mà đưa cho anh một con dao, anh chắc chắn sẽ thọc chết con oắt con chết tiệt này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro