Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1: Nếu cậu là omega, cậu sẽ là của tôi

Bên trong hoa viên, Tô Kỳ đang ngồi ở một bên nhìn Phó Trường Phong đang nói chuyện vui vẻ với Omega 1 cách vui vẻ.

Không, chính xác mà nói thì không phải 2 người nói chuyện vui vẻ, mà là Omega kia hứng thú bừng bừng nói chuyện một mình. Phó Trường Phong lại hứng thú nhéo từng ngón tay Tô Kỳ.

Ngón tay bị một người khác nắn bóp làm tâm tình cậu có chút cảm xúc kì lạ , Tô Kỳ khắc chế dục vọng muốn đem tay rút về , cúi đầu yên lặng chịu đựng để Phó Trường Phong sờ nắn.

À....Cho tôi hỏi một chút, vị này chính là……?”

Tô Kỳ đối diện với ánh mắt cảnh giác của O nhỏ nhắn trước mặt, lại nhìn về phía Phó Trường Phong dịu dàng cười cười, thoạt nhìn chính là 1 bé yêu phi thường ngoan ngoãn.

Cuối cùng vẫn bị chú ý.

Cho dù ở thời điểm nào, trong lòng Tô Kỳ cũng khó tránh khỏi cảm thán một trận.

Từ lúc bắt đầu buổi hẹn hò này cậu đã đi theo Phó Trường Phong rồi cùng nhau ngồi 1 chỗ. Đối diện chính là bé O chỉnh trang, đôi mắt treo trên người  Phó Trường Phong không dời, từ đầu đến cuối không hề cho cậu 1 cái liếc mắt.

Tô Kỳ nhẹ nhàng dật dật ngón tay ý đồ muốn thoát ra, lại bị Phó Trường Phong dùng chút sức lực gì trở về, nắm mãi không buông.

Cậu ấy là bạn của tôi, Tô Kỳ.” Phó Trường Phong đến đầu cũng không thèm ngửa lên, tay mơn trớn đem ngón tay của Tô Kỳ từ trên xuống dưới miêu tả một cách tinh tế.

Khóe miệng đang cười của Omega chợt cứng lại, nhìn chằm chằm Tô Kỳ, ánh mắt khinh thường cẩn thận quan sát Tô Kỳ từ trên xuống dưới, lộ ra tươi cười hoạt bát: “Thì ra vị này chính là Tô thiếu gia, hôm nay là Lễ Tình Nhân, Tô thiếu không bồi người yêu Omega của mình ra ngoài đi dạo sao?”

Cậu cũng đâu muốn tới, này là do Phó Trường Phong kéo tới kia mà.

Tô Kỳ cười cười, đang muốn nói vài câu lời để đem tình thế khó xử này dịu đi, liền nghe thấy bên cạnh truyền đến câu nói có chút lạnh lùng trào phúng của Phó Trường Phong.

"Việc của cậu à?"

Phó Trường Phong nhếch khóe miệng tạo thành độ cung khó nhận ra, hắn hơi hơi ngẩng đầu, trong mắt mang theo âm u: “Cậu ấy đi với ai có liên quan tới cậu à?”

Omega đối diện nháy mắt lộ ra biểu tình quẫn bách, thất thố nhìn Phó Trường Phong, lại có chút khẩn trương nhìn về phía Tô Kỳ: “Xin lỗi Tô thiếu gia, là tôi hỏi quá nhiều.”

Không vấn đề gì.” Tô Kỳ mỉm cười thân thiện . Cậu trên danh nghĩa tuy rằng là bạn của Phó Trường Phong , nhưng trên thực tế tất cả mọi người đều biết cậu là người hầu đi theo Phó Trường Phong từ nhỏ, đối tượng hẹn hò của Phó Trường Phong hẹn ngứa mắt cậu là điều hết sức bình thường.

Phó Trường Phong dần dần vuốt ve tới đầu ngón tay ngón tay , rồi lại nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay cậu, Tô Kỳ co rúm lại một chút, tận lực khống chế  chính mình không làm động tác gì quá mạnh bạo.

“Vậy là tốt rồi.” Mgười đối diện nhẹ nhàng thở ra, hắn nhìn về phía Phó Trường Phong, trong mắt lộ ra sung sướng: “Chúng ta bây giờ có thể cùng nhau xuống lầu đi dạo sao? Tô thiếu cũng có thể cùng đi cùng nha.”

“Không được.” Phó Trường Phong nhẹ nhàng lên tiếng, hắn đem tay vuốt ve Tô Kỳ đổi thành nắm tay , trực tiếp nắm cổ tay của Tô Kỳ bắt cậu đứng lên: “ Phiền phức , trở về thôi.”

“Tôi, tôi cùng 2 người đi xuống.” Hiển nhiên Omega này có chút kinh hoảng đứng lên, nhếch nhếch khóe miệng: “Chúng ta đi về trước nghỉ ngơi, lần sau sẽ cùng nhau tới đây.”

“Không có lần sau.” Phó Trường Phong hướng về phía Omega xa lạ mà cười, đây chính là nụ cười hoàn chỉnh đầu tiên của hắn trong đêm nay : “Chúng ta không cần thiết phải gặp lại.”

“Trường Phong.” Phía sau truyền đến tiếng kêu hoảng loạn: “Trường Phong!”

Tô Kỳ bị Phó Trường Phong một đường kéo tới phi thuyền, phi thuyền vững vàng cất cánh,đem cảnh vật phía dưới không trung hoa viên cảnh tạo thành lớp mờ nhòe, lướt nhanh hơn gió.

Cậu nhìn vào góc mặt của Phó Trường Phong, điều chỉnh tốt cảm xúc nói sang chuyện khác: “Ngày mai phải khai giảng rồi, thiếu gia có yêu cầu chuẩn bị gì không?”

Phi thuyền tự động bật chức năng tự điều khiển, Phó Trường Phong vuốt ve tay hắn, híp híp mắt: “ Cậu gọi tôi là cái gì?”

Tô Kỳ thông minh sửa miệng: “Phía dưới có trung tâm thương mại , chúng ta xuống dưới đi dạo nhé?”

Phó Trường Phong nhìn Tô Kỳ, rõ ràng không hề có hứng thú muốn ngắm cảnh: “Tôi không muốn đi. Nhưng nếu cậu muốn thì chúng ta liền đi.”

Tô Kỳ cuối cùng vẫn chọn đi dạo, cậu không có nhu cầu gì với bản thân, chỉ
là cậu sợ Phó Trường Phong đến lúc đó lại quên cái gì đó, đành mượn danh nghĩa đi dạo để phân tán lực chú ý của hắn, tránh sau này hắn quấy rối cậu.

“Thật là 1 người bạn tốt.” Trong tay cầm thạch năng, Phó Trường Phong một tay câu lấy bả vai Tô Kỳ, cười phi thường  giống 1 con hồ ly: “Cũng nhờ có cậu, bằng không tôi sẽ bỏ lỡ mất.”

Hắn dựa đầu vào sát vai Tô Kỳ, chóp mũi cơ hồ muốn hôn ở sau cổ Tô Kỳ: “Như vậy đi bạn tốt, nếu cậu là Omega, tôi khẳng định sẽ nhốt cậu lại.”

Cảm giác áp bức mãnh liệt toát ra từ trên người 1 Alpha mạnh mẽ, Tô Kỳ cả người căng thẳng, sống lưng ẩn ẩn dâng lên cảm giác ớn lạnh, sau cổ bị tới gần cảm giác làm cho bản năng muốn thoát ra, Tô Kỳ mạnh mẽ áp xuống khủng hoảng, tự nhiên đem Phó Trường Phong đẩy ra: “Đáng tiếc tôi không phải, không dám hưởng phúc phần này.”

“Thật là đáng tiếc.” Phó Trường Phong than một tiếng, đem đầu vùi trong bờ vai của Tô Kỳ cọ cọ: “ Cậu xinh đẹp như vậy, nếu là O, tôi nhất định đem cậu nhốt ở trong nhà, có thế nào cũng không bao giờ thả cậu đi.”

Nghe thế, thân thể Tô Kỳ càng căng chặt.

Phó Trường Phong đột nhiên cười: “Nói giỡn thôi.”

Răng nanh theo động tác há miệng, ở khóe miệng lấp ló chiếc răng nanh trắng sáng, Tô Kỳ nội tâm có chút lạnh lẽo, cậu đẩy Phó Trường Phong đứng sang 1 bên, nhắc nhở nói: “Có người đang xem.”

“Vậy không có ai liền có thể ôm đúng không?” Phó Trường Phong hạ mi mắt, vì thân thể quá cao nên tư thế giữa 2 người có chút quái dị, hắn chậm rãi đứng thẳng, duỗi tay ở trên đỉnh đầu Tô Kỳ mà sờ soạng: “Cậu thật lùn, thật không giống Alpha tẹo nào.”

Người đã rời đi,tim Tô Kỳ nhảy “Bang bang” vì hồi hộp, chờ đến lúc Phó Trường Phong quay đầu lại  nghiêng đầu nhìn cậu với ánh mắt đầy nghi hoặc, lúc này mới miễn cưỡng ấn xuống hoảng loạn trong đầu mà bước theo.

Tô Kỳ đã được Phó Trường Phong năm ấy 10 tuổi lựa chọn.

Cậu đã cùng những thiếu gia quý tộc khác tụ tập lại 1 chỗ, bị đưa vào nhà chính Phó gia, ở trong căn phòng lộng lẫy gặp được người thiếu niên cao cao tại thượng này.

Thiếu niên mặt đầy u ám, thoạt nhìn rất không cao cao hứng, Phó tướng quân cúi người cùng hắn nhỏ giọng nói vài câu, thiếu niên không vui ngẩng mặt nhìn lên.

Rõ ràng là tuổi còn rất nhỏ , nhưng hắn lại có 1 khuôn mặt tinh xảo khó tin, như  được tỉ mỉ đắp nặn, nhưng khuôn mặt ấy lại thiếu kiên nhẫn nhíu mày.

Hắn nhàn nhạt đi xuống nhìn lướt qua, ở trong đám người liền nhìn trúng Tô Kỳ.

“Tôi chọn cậu ấy.”

Từ đó về sau, tám tuổi Tô Kỳ đã bắt đầu đi theo Phó Trường Phong, lấy thân phận người hầu mà làm bạn hắn  với hắn cho đến hiện tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro