Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6

Phải sinh trong phòng đèn sáng choang làm mắt Dương Lịch Thanh có chút đau, hai đùi lớn nằm ở trên giường sinh, trên người chỉ mặc mỗi chiếc váy sinh. Một dòng nước ối từ lỗ hậu chảy ra ngoài. Thời gian giữa mỗi cơn co ngày càng ngắn, đau đớn tăng lên, trong đầu Dương Lịch Thanh không nghĩ được gì khác, cắn chặt môi dưới bảo tồn thể lực, chờ đợi thời khắc được rặn xuống.

"Không tệ, cung khẩu mở vô cùng nhanh, sản đạo cũng rất tốt, rất nhanh có thể sinh xong." Bác sĩ đeo khẩu trang, chỉ lộ ra hai con mắt, đeo bao tay vô trùng tiến vào sản đạo dò xét.

Phía dưới bị xâm nhập, Dương Lịch Thanh cắn chặt hàm răng, việc kiểm tra này hắn không thể quen, chỉ có thể nhắm mắt chịu đựng. Khăn mặt ấm bao phủ trên trán, lau sạch mồ hôi. Dương Lịch Thanh mở hé con mắt nhìn thấy Lý Vi toàn thân là bộ vô trùng, trên đầu còn đội mũ, nhìn có chút buồn cười. Nhưng trên mặt hắn là an ủi và quan tâm quen thuộc.

Trong lòng ngực cảm thấy ấm áp, Dương Lịch Thanh đang định lên tiếng nói gì, ánh mắt chuyển qua tay còn lại của Lý Vi.

"Cái gì thế?"

"DV" Tay run run, Lý Vi cầm theo chiếc máy quay "Sau này cho con xem lại cảnh lúc nó chào đời."

"Anh không phải đã nói với em không nên quay sao. Xem dáng vẻ anh gào khóc, con sẽ bị dọa sợ mất? Ahhh"

"Đợi nó lớn lên rồi cho xem. Đừng sợ, vỡ." Lý Vi thái độ kiên định "Nếu anh lo lắng em sẽ tát âm. Em nghĩ rằng để cho nó xem, xem quá trình cha nó vất vả sinh ra nó, xem cha nó đã trải qua bao nhiêu cực khổ sinh ra nó, muốn để nó biết rõ, tình thân quan trọng."

Dương Lịch Thanh đem tay đến, nhắm mắt lại không nói gì. Lý Vi duỗi tay ra, cầm chắc tay này, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt.

Bên này miệng tử cung dần dần mở ra, đã có thể cho thai nhi đi qua. Trận đau nhắc diễn ra liên tục, nước ối đã chảy hết, lờ mờ có thể thấy đỉnh đầu thai nhi đè tại miệng tử cung, muốn kéo dãn thêm nữa để ra ngoài. Thời gian như chậm lại, Dương Lịch Thanh cố gắng không phát ra âm thanh, cảm thấy eo như gãy thành nhiều đoạn, xương hông trướng mất cảm giác, dưới bụng như có người dùng dao găm cắt thảng vào, toàn bộ thế giới như chỉ còn nỗi đau này.

"Cùng sản phu tâm sự đi, giảm bớt sự chú ý của hắn." Bác sĩ nói với Lý Vi, nhìn thấy hắn cầm lấy DV sắc mặt trắng bệch, trên trán đầy mồ hôi cũng không thể so sánh với sản phu trên giường sinh.

"Ừ, tốt..." Lý Vi chuyển động bị Dương Lịch Thanh bắt lại bấu chặt vào tay "Vợ, anh có nghe thấy không?"

"Ừ, vợ, anh biết là em anh yêu ra sao, mặc dù em đã nói nhiều lần..."

Lý Vi hồi tưởng lại ngày đầu tiên gặp nhau chưa quen mặt, sau đó là động tâm, vụng trộm yêu nhau, ngọt ngào, hiểu lầm,... Nói hết một đoạn lại nói tiếp. Có lúc cảm thấy Dương Lịch Thanh không nghe được chút nào, lông mày nhíu lại, thân hình run rẩy, thống khổ rên rỉ lúc cao lúc thấp, cũng có lúc thấy khóe miệng Dương Lịch Thanh nhấc lên, ấn đường thả lỏng.

"Vợ anh còn nhớ sao, khi đó em ở phòng làm việc của anh chờ anh đi họp, nhàm chán chơi bóng chày đập vào tượng thiên sứ anh thích nhất, mặc dù em đã vội vã dính lại, những vẫn bị anh phát hiện"

Lông mày Dương Lịch Thanh nhíu lại, đối với hồi ức này có chút không thoải mán.

"Thật ra... Hôm đó... Bị vỡ không chỉ có tượng thiên sứ..."

Dương Lịch Thanh cuối cùng mở hé con mắt, hắn ngẩng đầu trừng mắt Lý Vi. "Cậu nói cái gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro