5
Bụng của Dương Lịch Thanh đột nhiên co rút, khiến hắn kêu đau một tiếng, cuộn lại trên giường như con tôm.
"Sao thế? Thế nào?" Lý Ví tiến đến, hai bàn tay đặt trên bụng lớn của người đàn ông mang bầu, vốn mềm mại giờ cứng rắn như đá.
"Là con... Con muốn ra."
"À? Vậy có hiệu quả?!"
Dương Lịch Thanh trừng mắt liếc hắn một cái, lập tức đau đớn cắn môi dưới.
Bất kể là vừa vặn muốn sinh hay là XXX có hiệu quả, dù sao con cũng muốn ra. Lý Vi nhanh nhẹn nhảy xuống giường, hai chân bận rộn chuẩn bị quần áo.
"Nhanh giúp anh lau dọn qua." Tại khoảng giãn cách cơn co, Dương Lịch Thanh thở ra. Toàn thân hắn thấm mồ hôi, dưới thân còn dính tinh dịch của hai người họ, không thể để bác sĩ nhìn thấy được.
Lý Vi sửa sang lại bản thân, nhanh chóng cầm lấy khăn mặt ở bên giường đi đến phòng vệ sinh thấp nước, giúp người đàn ông mang bầu dọn dẹp thân thể. Từ cung mãnh liệt co bóp khiến thân thể Dương Lịch Thân co lại, đứa bé cũng không an phận di chuyển tay chân, khiến bụng hắn trướng đau từng trận. Lý Vi giúp hắn nằm ngửa ra, bắt đầu dùng khăn nóng lâu.
Đầu tiên là má, rồi đến cổ, lại chà lau đến bộ ngực trướng sữa. Đầu nhũ hoa ươn ướt, giống như có sữa chảy ra. Lý Vi lau sạch cặp vú theo đường cong mượt mà, ngăn cách khăn mặt nắm lấy, miết xuống dưới. Đi qua bụng lớn có chút rung động, Lý Vi một lần nữa thấm ướt khăn mặt giúp hắn lau dọn phía dưới. Việc lau rửa hắn đã làm quen, đỡ hai đùi người đàn ông mang bầy, trước tiên lau khô tinh dịch trong bụi rậm, rồi lau dương vật sạch sẽ, dùng khăn mặt đẩy dương vật xuống. Một tay chà bờ mông, một tay tiến vào lỗ hậu, ngón tay cong lại hình móc câu đào hết tinh dich ra ngoài. Bây giờ không ngừng bận tâm đến hành động của Lý Vi, Dương Lịch Thanh ôm bụng rên eir, bị chạm phải hạ bộ sau đó phát ra tiếng rên rỉ.
Dùng tốc độ nhanh nhất lau sạch hết thân, Lý Vi đứng bên cạnh lấy ra áo ngủ Dương Lịch Thanh thay xuống sáng nay, váy sinh đã ướt nhẹp, nhét vào dưới đáy gối, không thể để hộ sĩ phát hiện.
Thấy đã không còn dấu vết, Lý Vi nhấn chuông điện bên giường, nhiều hộ sĩ tiến vào phòng bệnh, sau khi nghe Lý Vi nói xong tình huống xoay người đi gọi bác sĩ chuẩn bị phòng sinh.
Bác sĩ phụ trách tiến vào, Lý Vi đã thấy qua, những lần cùng Dương Lịch Thanh đi khám thai đều là vị bác sĩ này, không nhớ rõ lắm, chưa đến ba mươi tuổi đã làm khoa phụ sản quyền uy. Bác sĩ tiến lại sờ sờ bụng Dương Lịch Thanh, kiểm tra phía dưới thân thể, thông báo chuẩn bị sinh.
Dương Lịch Thanh bắt đầu khẩn trương ngồi dậy, bác sĩ hỏi hắn muốn đi xe lăn đến phòng sinh không, thân thể vẫn còn cảm giác, mặc dù hạ thân đã căng ra đau nhức, những vẫn còn đi được. Nhấc chân lên xoay người xuống giường, chân còn chưa chạm đến mặt đất đột nhiên trong bụng có một trận đau đớn, sau đó một dòng dịch nóng chảy qua lỗ hậu theo gót chân tụ trên mặt đất. Dương Lịch Thanh sửng sốt, chợt nhận ra chuyện gì vừa xảy ra, nhất thời mặt đỏ lên. Hắn đã sống qua ba mươi năm, chưa bao giờ rơi vời tình huống mất thể diện như vậy, đứng trước một đám người xa lạ không thể khống chế bản thân, chân mềm nhũn ngồi trở lại giường. Lý Vi cũng sửng sốt đỡ lấy hắn, gặp phải tình huống chưa từng thấy.
Ngược lại bác sĩ nhìn thấy cảnh này không trách, quay đầu nói với hộ sĩ:
"Sản phu nước ối vỡ, ngay lập tức sẽ sinh, mau đem xe lăn đến, trực tiếp đẩy vào phòng sinh." Quay đầu lại nhìn quần áo Dương Lịch Thanh "Sáng nay đã bắt đầu đau mà không thay váy sinh sao? Cầm một chiếc cho sản phu thay". Nghe lời này, hai người vợ chông nhớ tới màn kịch liệt vừa nãy, trong nội tâm đều túng quẫn đứng dậy. Lý Vi bắt lấy tay Dương Lịch Thanh, Dương Lịch Thanh đỏ mặt, nghe bác sĩ nói.
"Chồng muốn cùng vào phòng sinh à? Đi chuẩn bị một chút, thay quần áo vô khuẩn."
Lý Vi gật gật đầu, bế Dương Lịch Thanh lên xe lăn, nhanh chóng lấy từ túi hành lý ra như đã chuẩn bị sẵn từ lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro