Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

|Q1|- CHƯƠNG 8 : Bạng Hổ

Chương 8: Bạng Hổ

***

Những ngày tiếp theo sau đó, cuộc sống nội trú của Vương Nguyên cũng chẳng thay đổi bao nhiêu. Vương Nguyên vẫn đi học, vẫn làm bài tập, vẫn ăn uống ngủ nghê đầy đủ. Từ khi được bầu làm lớp trưởng, cậu cư nhiên trở thành người có tiếng nói nhất lớp. Từ đó lúc nào cậu cũng phải là người đến lớp sớm vào buổi sáng, ra về muộn nhất lúc tan học, thỉnh thoảng phải chạy tới chạy lui qua phòng giáo viên, nhức đầu giải quyết mấy chuyện vụn vặt của lớp. Ngoài những chuyện ấy ra thì coi như mọi việc cũng khá ổn. Vương Nguyên trên lớp ngồi yên không được, cứ quay qua quay lại nói chuyện hết với người này rồi tới người kia, đùa giỡn mọi lúc mọi nơi. Chẳng mấy chốc đã thân thiết hết được với cả lớp, ai cậu cũng có thể cười đùa được như những người bạn đã quen từ lâu.

Mama từ khi tống cậu vào cái trường này liền phó thác cậu cho cái trường này luôn. Những tưởng bà sẽ không để ý đến đứa con trai này nữa thì hôm nay, mama gọi điện cho cậu, hỏi thăm đủ thứ. Nào là học hành có được không, bạn bè thế nào rồi, mama còn hỏi rằng ở ký túc xá cậu ở một mình hay có thêm bạn bè ở chung không. Vương Nguyên bất đắc dĩ nhìn qua Vương Tuấn Khải đang nằm một góc bấm bấm điện thoại, miễn cưỡng nói rằng cậu ở ký túc xá chung với một người trên mình một lớp.

Mama lại hỏi, người trên một lớp ở chung phòng ấy như thế nào, rồi hỏi rằng cậu có làm phiền người ta không. Gì chứ bà Vương biết rõ tính con trai mình, gặp một người ồn ào thì không sao, nhỡ gặp một người thích yên tĩnh, thì thật sự sẽ bị Tiểu Nguyên nhà bà làm cho điên chết.

Vương Nguyên lại len lén nhìn Vương Tuấn Khải, gằn giọng với mama rằng không có chuyện cậu làm phiền người ta đâu, ngược lại thì có. Bà Vương đầu dây bên kia im lặng một hồi rồi lại hỏi có chuyện gì không, lúc bây giờ cậu mới sực tỉnh, biết mình nói hớ, cậu lắp bắp bảo rằng không có gì.

Rồi mama còn nói nói thêm gì đó, dặn dò cậu đủ thứ, cứ như cậu là trẻ con lên ba không bằng. Cuối cùng bà chốt lại một câu, "Hai ngày nữa mama sẽ lên trường thăm con.", rồi cúp máy luôn.

Mỗi tuần vào ngày chủ nhật đều được về nhà nghỉ ngơi, Vương Nguyên có làm gì thì mama cậu cũng biết, không hiểu sao tự dưng mama lại muốn đến ký túc xá thăm cậu nữa chứ?

Vương Nguyên cất điện thoại lại vào hộc tủ, nhìn cái tên cùng phòng đang bấm điện thoại liên hồi kia, trong lòng tự nhiên dấy lên một suy nghĩ, cậu rướn người ra bên giường hắn, gương mặt có chút hồ hởi.

"Vương Tuấn Khải này, ngày mốt mama tôi sẽ đến ký túc xá thăm tôi đấy."

Không có tiếng trả lời, biết trước là hắn sẽ như vậy nên cậu nói tiếp:

"Mama sẽ biết cuộc sống của tôi ở đây như thế nào, ai nha, mama sẽ biết người cùng phòng với tôi là một người vô cùng lạnh te kiệm lời, lúc ấy mama sẽ thương tôi, nghĩ rằng tôi ở ký túc xá có bạn ở cùng phòng cũng như không, rồi sẽ thương tôi không có ai trò chuyện, lâu ngày sẽ bị trầm cảm.", Vương Nguyên ngừng một hồi, len lén nhìn xem thái độ của Tuấn Khải, "Lúc ấy mama sẽ xin cho tôi chuyển sang phòng khác vui vẻ hơn, và tôi đương nhiên sẽ không còn ở chung phòng với Vương Tuấn Khải mặt than như anh nữa, ha ha ha ha..."

Vương Tuấn Khải vẫn im lặng không động tĩnh.

Cười một hồi, cậu phát hiện hắn dường như chẳng quan tâm đến những gì cậu nói, thấy mình giống một tên ngốc, cậu dùng dằng quay sang chỗ khác, không nói chuyện với hắn nữa.

Vương Nguyên buồn chán lôi đống bài tập toán ra làm. Nhìn những con số đậm nét trên tờ đề cương cứ như đang chế giễu những người học không-giỏi-toán-cho-lắm như Vương Nguyên, cảm giác thật là nản.

"Hazza... thật là mệt quá đi."

Giở tập bài tập ra nặng cứ như bê đá...

Cầm bút lên mệt như vừa chạy hai vòng sân...

Làm toán làm toán làm toán... suy nghĩ... bấm máy tính... rồi lại suy nghĩ... ghi ghi chép chép...

"..."

Ba tiếng trôi qua, sau khi ghi xong đáp án của câu cuối cùng trong tờ đề cương, hai mắt Vương Nguyên rưng rưng nhìn vào tập bài tập, sung sướng nhảy cái phóc lên giường la hét:

"Oa cuối cùng cùng xong bài tập toán rồi... ha ha... vậy là tối nay được nghỉ ngơi rồi... ha ha ha..."

Vương Tuấn Khải bên kia giường thầm than, tên nhóc này đúng là không phải người trái đất.

Lăn lộn một hồi, Vương Nguyên chợt thấy tờ đăng ký câu lạc bộ của lớp bị rơi xuống sàn, cậu cúi người nhặt lên, "Suýt nữa thì quên mất, mai phải nộp lại cho lão Đặng chủ nhiệm rồi.", cậu đem tờ đăng ký kẹp vào cuốn vào bài tập toán, nhét luôn vào trong cặp.

Rồi tự dưng cảm thấy tò mò, cậu nhìn sang Vương Tuấn Khải, ngập ngừng một hồi, cậu hỏi hắn:

"Vương Tuấn Khải này, ờ... anh đăng ký câu lạc bộ nào của trường vậy?"

Hắn im lặng.

Thiệt tình...

Khó chịu quá đi, người ta đã hỏi thì cũng phải trả lời cái chứ.

"Này Vương Tuấn Khải, anh đăng ký câu lạc bộ nào vậy?", cậu hỏi một lần nữa.

"Taekwondo."

Woa, cuối cùng cũng chịu trả lời rồi.

"Anh biết đánh Taekwondo sao?"

Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên đang dán mắt vào người mình kia, mặt không biểu lộ cảm xúc:

"Sao ngạc nhiên vậy, chẳng lẽ cậu cũng biết?"

Vương Nguyên lắc lắc đầu, "Tôi không biết, à mà tôi tham gia câu lạc bộ bóng rổ, có gì anh qua đó chơi.", Vương Nguyên nói xong mới thầm rủa mình, đúng là nói không chịu suy nghĩ mà, tự dưng lại mời tên mặt than này qua câu lạc bộ bóng rổ làm gì thế không biết.

"Cũng được."

Ô, vậy mà hắn cũng đồng ý.

"Có gì cậu cũng qua câu lạc bộ Taekwondo chơi đi."

Ách~, còn mời cậu qua Teakwondo chơi nữa chứ...

Vương Nguyên ngồi dậy, ánh mắt lém lỉnh nhìn hắn, "Tôi không thích cái trò máu me bạo lực ấy đâu."

"Cậu chưa đến xem thử sao biết nó bạo lực?"

"Lưu Chí Hoành cũng tập Taekwondo, có lần bị anh họ đánh muốn vỡ đầu."

"Chơi bóng rổ cũng bị thương vậy."

Vương Nguyên lúc này lộ ra ánh mắt ngạc nhiên lẫn phấn khởi không che giấu, "Woa, bình thường anh không nói chuyện với tôi, vậy mà bữa nay sao anh lại cứ phải băn khăn chuyện tôi nói Taekwondo máu me bao lực nhỉ?"

"Bởi vì tôi không muốn có người hiểu lầm môn thể thao yêu thích của tôi.", Vương Tuấn Khải trả lời.

Vương Nguyên lập tức cứng họng.

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: