Chương 593 - 594: Ảnh đế quốc dân (45 - 46)
Editor: Tieen
Chương 593: Ảnh đế quốc dân (45)
Đoàn làm phim đóng quân ở sa mạc, điều kiện quay phim cực kỳ khổ sở, cả ngày làm bạn với cát vàng, cảm thấy thức ăn đều là cát vàng.
Tô Cách rất cố chấp tìm Tô Mộc nói chuyện phiếm, mặc dù thái độ của Tô Mộc trước sau như một lạnh lùng, làm cho anh ta cảm thấy bộ dáng cô ở trước mặt Hạ Lẫm và trước mặt người khác quả thực khác xa nhau, nhưng anh ta vẫn kiên trì như cũ.
"Mộ Hạ, cô chưa có bạn trai đúng không?"
Tô Mộc mặt lạnh lùng.
"Cô thấy tôi thế nào? Đẹp trai lại đáng yêu, kiếm được cũng không ít, nuôi cô cả đời không có áp lực, tôi làm bạn trai của cô được chứ?"
Khó có được Tô Mộc từ trên máy tính bảng ngước mắt nhìn anh ta một cái, dường như đang suy tư.
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
【 Ký chủ, cô nghiêm túc sao? 】
Suy nghĩ của ký chủ là nghiêm túc hả!?
"Mẫu người không hợp." Tô Mộc chậm rãi mở miệng.
"Vậy cô thích mẫu người nào?" Tô Cách theo đuổi không rời hỏi.
"Có tiền." Tô Mộc trả lời.
Tô Cách: !?
Có nghĩa là anh ta không đủ giàu!?
Ca sĩ quốc tế lọt vào top 10 doanh thu, anh ta lại bị ghét bỏ không có tiền!?
Thật sự là hiếm có...
Hạ Lẫm đang nghỉ ngơi uống nước nghe Tô Mộc và Tô Cách nói, hừ lạnh: Một người phụ nữ thô tục đến không thể thô tục hơn...
Sau đó không hiểu sao anh bắt đầu tính tài sản của mình, tính toán mới nhớ tới, toàn bộ tài khoản của mình đều nằm trong tài khoản phòng làm việc, mà tài khoản phòng làm việc, do cô quản lý.
Dựa theo lời cô nói, Tô Cách cô còn ghét bỏ, như vậy mình...
Ách...
Tại sao anh phải xem xét vấn đề này?
Tiện tay lấy hộp bánh quy từ bàn làm việc, mở ra ăn một cái bánh quy.
Hồi tưởng lại suy nghĩ vừa rồi của mình, cảm thấy mình nhất định là bị bánh quy của cô làm cho mơ hồ!
Phân cảnh tiếp tục quay, quay đến ngày thứ mười lăm, Tô Cách cuối cùng cũng rời khỏi đoàn làm phim, trước khi rời đi còn lưu luyến lôi kéo Tô Mộc nói lời tạm biệt, Tô Mộc cố nén không một cước đá văng anh ta đi.
"Mộ Hạ, trong lúc làm việc không được yêu đương." Hạ Lẫm từ trong lều đi ra, tới phía sau Tô Mộc, nhìn ánh mắt cô vẫn dừng về phía Tô Cách rời đi, đáy lòng có chút khó chịu.
"Cùng với ai? Với cậu à?" Tô Mộc xoay người, nhìn Hạ Lẫm, trong mắt mang theo nụ cười, trạng thái nói chuyện với Hạ Lẫm hoàn toàn không giống với Tô Cách.
Hạ Lẫm ngẩn ra, nhìn Tô Mộc, ngạo kiều hừ nhẹ: "Đừng tưởng rằng như vậy có thể lừa gạt cho qua, cô và Tô Cách, chính cô suy nghĩ đi."
Hiển nhiên anh phi thường muốn biết quan hệ giữa Tô Mộc và Tô Cách đã tới mức nào, có phải bắt đầu kết giao hay không, nhưng lời nói đến bên môi, chung quy vẫn không thể mở miệng.
"Hạ ảnh đế, cậu suy nghĩ quá nhiều." Tô Mộc nhìn anh, sau đó cất bước về phía trước, đang muốn đi tới trước mặt Hạ Lẫm, rẽ một vòng, vào bên trong lều trại nhỏ của mình ngủ.
"Hừ, có lòng tốt nhắc nhở cô, cô còn coi như gió bên tai!?" Hạ Lẫm nói với cô trong lều trại.
Một ngày quay phim có chút mệt mỏi, nhưng Hạ Lẫm nằm trong lều trại, như thế nào cũng không ngủ được.
Bên cạnh lều trại của anh chính là lều trại cô ngủ, ban đêm rất yên tĩnh, bên ngoài tiếng gió cuốn cát vàng đều nghe được đặc biệt rõ ràng.
Hạ Lẫm nghiêng đầu, ánh mắt chỉ có lều trại.
Nửa tiếng sau, Hạ Lẫm lăn qua lộn lại vẫn không thể ngủ được.
Dứt khoát đứng dậy, kéo khóa lều trại ra, đi ra ngoài.
Ra khỏi lều trại, ánh mắt đặt ở lều của Tô Mộc trong chốc lát, mới dời tầm mắt.
Với ánh sáng ấm áp vào ban đêm, từ từ đi dạo trên sa mạc, để lại một loạt các dấu chân.
Đi trong chốc lát, xa xa nhìn thấy cách đó không xa có một bóng đen thành một đoàn, nhìn không ra là vật gì.
Chương 594: Ảnh đế quốc dân (46)
Hạ Lẫm mang theo tâm tình nghi hoặc đi lên trước nhìn.
Hóa ra là một người ngồi ở đó.
Người nọ quay đầu lại, dưới ánh trăng vô cùng quen thuộc.
"Sao cô lại ở đây?" Hạ Lẫm hỏi.
"Những lời này hẳn là tôi nên hỏi Hạ ảnh đế mới đúng." Trên mặt Tô Mộc phủ ánh trăng, không có ý cười, lạnh lùng.
"Tôi đi dạo, buổi tối một cô gái như cô không ngủ, ở nơi này làm cái gì?" Tuy rằng nơi này là sa mạc, không có người ngoài, nhưng đoàn làm phim nhiều người mắt tạp, ai biết trà trộn vào loại người nào, cô là một cô gái...
Đột nhiên nghĩ đến chuyện lúc trước cô vào đồn cảnh sát.
Một cô gái như cô đánh người.
Hạ Lẫm ngồi xuống bên cạnh Tô Mộc, Tô Mộc không trả lời.
Ngửa ra sau muốn ngủ trên sa mạc.
Hạ Lẫm nhìn thân thể cô ngã về phía sau, theo bản năng liền duỗi cánh tay đón cô.
Tô Mộc nhìn cánh tay anh duỗi tới, đáy mắt mềm mại, theo sức lực duỗi cánh tay của anh kéo anh nằm trên sa mạc.
Mà cô gối lên cánh tay của anh.
Cửu Thiên Tuế nín thở, sợ Hạ Lẫm nghi ngờ sau đó bị hệ thống cảm ứng được.
Mặc dù nó không thở.
Nhưng mà Hạ Lẫm nằm trên sa mạc, cánh tay còn bị Tô Mộc gối lên, anh cũng không sinh ra nghi ngờ, ngược lại tim đập nhanh hơn...
Yo, tim đập nhanh hơn!?
"Hạ ảnh đế, trái tim anh có vấn đề rồi." Bên tai tiếng tim đập vô cùng rõ ràng, Tô Mộc mở miệng nói.
"Bị cô dọa!" Hạ Lẫm giảo biện, ngoài miệng hung tợn, nhưng lại không thô lỗ rút cánh tay mình ra.
Trên cánh tay đầu cô gối lên, một khắc kia chỉ cảm thấy đáy lòng cực kỳ mềm mại, chóp mũi vốn đều là mùi sa mạc, giờ phút này truyền đến mùi hương nhàn nhạt trên người cô, chỉ cảm thấy dễ ngửi.
Hai người đều không nói gì, lẳng lặng nằm trên cát vàng ấm áp.
Hạ Lẫm vốn không hề buồn ngủ phiền não nhìn sườn mặt cô, trái tim đột nhiên an tĩnh.
Hạ Lẫm phát giác mình cũng không bài xích cảm giác như vậy, hơn nữa trong lòng sinh ra vui vẻ.
Vui vẻ sao?!
Anh thích cô sao!?
Hạ Lẫm chỉ cảm thấy hoang đường thô lỗ rút cánh tay mình ra: "Tôi muốn ngủ, cô không sợ thì cứ tiếp tục ở lại đi." Nói xong anh đứng dậy rời đi.
Tô Mộc nhìn bóng lưng có chút bối rối của anh, đáy mắt hiện lên ý cười, cánh tay ôm ở sau gáy, tiếp tục nằm.
【 Ký chủ, Hạ Lẫm phát hiện mình động tâm. 】
"Ừm."
【 Ký chủ đã học được điều này lúc nào thế? 】 Rõ ràng lúc trước cái gì cũng không hiểu.
"Đọc sách." Cô đọc rất nhiều sách, không phải vô ích.
【 Đọc sách khiến cô từ tình cảm tiểu bạch trở thành cao thủ được hả? Ký chủ, cô không phải là con người, đúng không? 】 Hệ thống nó có hơn ngàn vạn cuốn sách, sao có thể thua ký chủ, hừ!
"Có lẽ vậy." Trong ánh mắt mềm mại của Tô Mộc không còn bóng dáng Hạ Lẫm, sau đó chỉ còn lại một mảnh vắng vẻ.
【 Ký chủ, làm nhiệm vụ lâu như vậy, cô thật sự không có ý định sống lại sao? 】 Ký chủ vẫn chưa từng kiểm tra giá thẻ trọng sinh, nó thật sự không biết ký chủ đến tột cùng có muốn sống lại hay không?
Nếu như không tái sinh, như vậy trói định với nó hoàn thành nhiều nhiệm vụ như vậy, kiếm được tích phân để làm cái gì?
Cho dù cô thích tiền, thích kiếm tiền, cũng không có khả năng cứ tiếp tục làm nhiệm vụ vô biên.
Đây là lần đầu tiên gặp phải một ký chủ thoạt nhìn thích tiền như vậy, kì thực là vô dục vô cầu.
"Hệ thống, nói cho ta nghe chuyện của Phủ Hi đi."
【 Ký chủ, về Phủ Hi đại nhân, hệ thống biết cũng không nhiều. 】
【 Bổn hệ thống chỉ biết, Phủ Hi đại nhân ở Tinh Tế, là tồn tại người người đều tránh. 】
☆☆☆☆☆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro