Chương 166: Hoàn toàn cạch mặt Lâm Giai Vi
Edit: Small
Không đến nửa tháng ngắn ngủn, Lâm Giai Vi đã nổi đến rối tinh rối mù.
Quan sát kỹ thì sự cực kỳ nổi tiếng cô ta có bắt chước vết tích nổi lên của Tinh Thần, ít nhiều có thể tìm được một ít đầu mối.
Đầu tiên ở lớp 805 Đế Đại, có quan hệ khá tốt với các bạn cùng lớp, tích lũy được độ hảo cảm nhất định.
Chậm rãi vươn lên ở Đế Đại, dùng luận văn khoa học kỹ thuật giành được hảo cảm trên diễn đàn Đế Đại, đắp nặn hình tượng một cô gái học bá xinh đẹp yêu thích nghiên cứu khoa học.
Khi thời cơ chín muồi thì ở trên mạng dùng hình tượng tài nữ đi giành trang báo, tuyên dương khắp nơi rằng cô ta lấy được giải thưởng khoa học kỹ thuật.
Tuy giải thưởng Mười sáng tạo khoa học kỹ thuật lớn Đế Đô không thể nào bằng được giải thưởng Kỹ thuật Khoa học và Công nghệ nước M mà Tinh Thần đạt được, nhưng chỉ cần có giải, lại lợi dụng đoàn đội chuyên nghiệp xào nhiệt.
Thiếu nữ xinh đẹp, học bá, luận văn nghiên cứu khoa học đoạt giải...
Chỉ mấy chữ này cũng đủ bắt mắt, thích hợp phát triển đất nước bằng khoa học kỹ thuật. Nhìn như nào, Lâm Giai Vi cũng là một đứa trẻ xinh đẹp có xuất thân tốt, tích cực hướng về phía trước.
Cực kỳ hút fan.
Tiêu đề khắp nơi trên mạng viết:
Hiện trường tài nữ thi đua mới của Đế Đại - Lâm Giai Vi tham gia chương trình tạp kỹ, ảnh người qua đường chụp, sắc đẹp không thua kém gì sao nữ tuyến 1.
Lâm Giai Vi quá xinh đẹp.
Nhân tài Đế Đại xuất hiện nhiều như măng mọc, Lâm Giai Vi không cần thu dọn cũng có thể vào vòng.
Có tin đồn rằng có đạo diễn lớn đã mời Lâm Giai Vi tham diễn vai nữ 1 của một bộ phim lớn.
Thậm chí chủ đề "Tài nữ Lâm Giai Vi" trên Weibo đã dẫn tới độ thảo luận hơn 200 triệu lượt!
Tinh Thần tự giễu cười, cô ở nước R mệt đến không biết ngày đêm thí nghiệm lắp ráp, áp lực lớn đến mất ngủ. Mà Lâm Giai Vi ở trong nước lăn lộn hô mưa gọi gió, thậm chí còn công thành đoạt đất lấy được lượng lớn nhân khí, cũng đã sắp debut.
Đây là cái lẽ tự nhiên gì vậy, nghiêm túc làm nghiên cứu khoa học lại không có nhân khí cao bằng một người sao chép!
Tức giận.
Nhưng cô đang ở nước ngoài, không thể làm gì được.
Tinh Thần có chút tức giận, dùng hai chân đá vào lan can ban công đến phát ra tiếng.
Cửa kính ban công bên cạnh mở ra, Cảnh Thần Diễn mặc chiếc quần cộc lớn, tóc ướt, quấn một chiếc khăn lông trắng, trong tay còn cầm điện thoại đi ra, thấy Tinh Thần đang đá lan can inox.
Cậu hung dữ nói: "12 giờ giữa đêm giữa hôm không đi ngủ đi, cô nổi cơn thần kinh gì vậy."
Tinh Thần không thèm nhìn cậu.
Sau khi Cảnh Thần Diễn mắng một câu xong, giọng điệu lại lập tức nhẹ xuống.
"Là Tống Tinh Thần, nửa đêm không nghỉ ngơi mà ra ngoài ban công đá lan can, tôi đi ra để xem. Cậu uống thuốc chưa, 12 giờ là lần cuối cùng."
"Cái gì? Cậu còn chưa uống? Tôi không ở trong nước, cậu liền ngay cả thuốc cũng không uống hẳn hoi phải không? Mau đi uống, nhanh lên đừng lề mề!"
Cảnh Thần Diễn cúp máy liền nhìn thấy Tống Tinh Thần đang nhìn chằm chằm bản thân.
Cậu lấy khăn trắng bọc đầu lau khô những giọt nước vẫn đang rỏ xuống trên mái tóc ngắn, lộ ra thắt lưng cùng bở ngực gầy nhưng rắn chắc: "Cô nhìn tôi làm gì?"
Tinh Thần xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía cậu hỏi: "Cậu và An Ninh, hai người các cậu 12 giờ còn gọi điện thoại, cậu biết cái này giống gì không?"
"Giống gì?"
"Giống cặp đôi đang trong tình yêu cuồng nhiệt vậy, tôi nhưng nhắc nhở cậu một câu, An Ninh là cô gái tốt, con người cũng đơn thuần, cậu và Lâm Giai Vi dây dưa không rõ thì đừng làm phiền cậu ấy."
"Ai nói tôi với Lâm Giai Vi dây dưa không rõ?"
Tinh Thần xoay người, khoanh tay trước ngực: "Trên lễ trao giải cậu nhằm vào tôi còn không phải là vì giúp cô ta ra mặt chèn ép tôi à?"
Cảnh Thần Diễn không chút để ý nói: "Ồ, việc cô nói kia cô ta có nhắc qua, nhưng nếu tôi không thích thì ai thuyết phục cũng không được. Tôi là thật sự cảm thấy hứng thú với cấu tạo máy bay không người lái của cô, cơ giới robot công nghiệp tôi làm cùng phía máy bay không người lái có chỗ giống chỗ khác. Nên tôi muốn biết, bay đến nơi cao không có tín hiệu, cô điểu khiển như thế nào."
"Hệ thống điều khiển bay!"
"Lại là hệ thống điều khiển bay!!"
"Cậu cho rằng hệ thống điều khiển bay đơn giản à, tôi đã trang bị lên Will thế hệ hai mà kết quả đến bây giờ cậu cũng không rõ nữa. Biết nước M vì sao lại trao cho tôi giải thưởng Kỹ thuật Khoa học và Công nghệ không, đó là bởi vì... mặt công nghệ quân sự của bọn họ, đặc biệt là máy bay không người lái cỡ lớn, hệ thống của tôi đi trước bọn họ, hiểu không?"
"Ai da, cô cũng trâu bò đấy, còn đuổi kịp và vượt qua máy bay không người lái tàng hình của công nghiệp quân sự nước M."
"Được rồi, tôi không dong dài với cậu nữa, nếu cậu dám bắt nạt An Ninh, nhóc con, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu."
"Cô gọi tôi là nhóc con, Tống Tinh Thần, thực tế tuổi cô còn nhỏ hơn tôi đó."
"Tuổi tâm lý tôi trưởng thành hơn."
"Đừng áp vào với tôi."
Tinh Thần: "..."
Thấy cậu lại muốn đem kéo khăn lông xuống, Tinh Thần xoay người: "Cậu không thể mặc quần áo xong rồi hẵng ra ngoài sao?"
"Lúc đi ngủ lại phải cởi, quá phiền toái. Này, tôi có chuyện muốn nói với cô."
Tinh Thần quay đầu lại, nhìn cậu một cái: "Có rắm mau thả."
"Cô là con gái đấy, sao nói chuyện không dịu dàng như vậy."
"Còn lắm lời?"
"Cá cược của chúng ta, hủy đi."
Gì?
Cậu ta đang nói gì?
Hủy bỏ các cược!!!
Rốt cuộc cậu ta có biết rõ bản thân đang nói gì không vậy?
Trên lễ trao giải thượng, cậu là người nói ra những lời ngông cuồng, điệu bộ trời đất bao la, ông đây không sợ, chọc giận nhiều tiền bối như vậy, còn chỉ đích danh muốn đánh cược với cô. Bộ dáng trâu bò cực kỳ kia, Tinh Thần thật sự muốn đấm cậu một quyền.
Hiện tại, cậu vậy mà lại nói bỏ đi.
Đây là trò chơi của trẻ con chắc?
Là chơi đồ hàng à?
Trên mạng cũng đã đặt cược lên đến vài trăm triệu, cậu nói không làm liền không làm.
Những người đó sẽ buông tha cho cậu?
Tinh Thần rất tức giận: "Tốt nhất cậu cho tôi một lời giải thích hợp lý có thể thuyết phục tôi, nếu không dư luận trên mạng dư luận có thể cào xé cậu thành mảnh nhỏ, cậu biết không?"
Cảnh Thần Diễn không để ý nhún nhún vai, nói: "Tôi cũng không để ý bên ngoài đánh giá tôi như nào."
"Vậy cậu để ý cái gì?"
"Ngoài nghiên cứu khoa học, không có gì làm tôi cảm thấy hứng thú."
Tinh Thần cười nhạo nói: "Vậy Lâm Giai Vi thì sao."
Cậu tức giận nói: "Cô có thể đừng nhắc đến cô ta trước mặt tôi không."
"Không thể, cậu tới Đế Đại nhằm vào tôi còn không phải là vì giúp cô ta à."
"Tôi cảnh cáo cô đừng có mà nhắc lại chuyện này, bằng không tôi sẽ cạch với cô đấy. Tôi tuổi 18 ngu ngốc một lần là đủ rồi, sau này sẽ không giúp cô ta làm bất cứ chuyện gì nữa, loại người như cô ta không đáng."
Ồ?
Nhìn thái độ này của Cảnh Thần Diễ là đã cạch mặt với Lâm Giai Vi.
Hoàn toàn cạch mặt.
"Nhưng, hai người các cậu là thanh mai trúc mã, mười mấy năm cảm tình, nói trở mặt liền trở mặt được à? Nếu tôi nhớ không lầm, cậu từng nới với bên ngoài rằng cô ta là bạn gái của cậu."
Lần này, đến phiên Cảnh Thần Diễn dùng một chân đạp thật mạnh vào lan can, còn đấm thêm 2 cú.
Cực kỳ tức giận nói: "Về sau, cô không được nhắc đến lịch sử đen của tôi nữa."
Tinh Thần cười: "Hiếm thấy nha, rốt cuộc cậu cũng không mắt mù nữa, nhìn ra cô ta là loại người gì."
Hiện tại cậu mới nhìn ra cô ta là loại người gì.
Hạ độc muốn hại chết Lục An Ninh, chẳng qua là vì Lục An Ninh biết chuyện cô ta sao chép.
Sao cô ta không dùng đầu nghĩ lại về việc sao chép có thể kéo dài được bao lâu.
Cô ta lấy hình tượng tài nữ nghiên cứu khoa học xuất hiện trên chương trình tạp kỹ, chạy quảng cáo, còn rất có dáng vẻ tiến quân vào giới giải trí.
Cô ta nổi tiếng, tương lai những tin đen đó sớm hay muộn cũng sẽ bị người ta đào ra.
Mai sau, cô ta sẽ làm như nào để lấp kín miệng nhiều người chứ.
Hạ độc sao, sau đó mời thuỷ quân tẩy trắng?
Vào Đế Đại mới hoàn toàn thấy rõ cô ta là dạng người gì, hư vinh, tàn nhẫn, coi thường mạng người... Nghĩ đến cậu đã thích cô ta mười mấy năm, Cảnh Thần Diễn có một loại ghê tởm như ăn phân.
Tinh Thần nói: "Ê, biểu tình này của cậu là gì. Cảm tỉnh của cậu với cô ta sâu như vậy, nói trở mặt liền trở mặt, không khỏi quá giả tạo sao."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro