Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24: Cô thích cái gì?

Khi Mộ Tình rời đi, cô đi ngang qua bộ phận thiết kế. Nhìn thấy Trình Hải An cô cau mày, trừng mắt liếc một cái, liền quay người bỏ đi.

Đóa Đóa đang ở cùng Hải An thảo luận về dự án, bắt gặp ánh mắt Mộ Tình từ phía sau, cau mày, "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Trình Hải An buồn rầu nhíu mày, "Chỉ là không cẩn thận phá hủy 'chuyện tốt' của cô ta", ngữ khí cô bất lực.

Đóa Đóa sửng sốt mở miệng, vốn dĩ muốn nói cái gì nhưng lại không thể cưỡng lại sự tò mò trong lòng, cô nhìn Hải An, "Vi phạm quy định của công ty sao?"

"Còn chưa tới!"

"Thật nhàm chán!" ngữ khí Đóa Đóa có chút thất vọng.

Hải An càng ngày càng thích cô gái này, rất thẳng thắn và nhiệt tình, điều này thực sự khiến cô rất vui.

Lúc này, có người đi tới, "Hải An, đây là tài liệu tôi vừa làm xong. Cô cầm lấy đi tới văn phòng Lục tổng ký tên là ok!"

Trình Hải An nhìn tài liệu liền gật đầu, "Được!"

Đồng nghiệp vừa rời đi, lúc này Trình Hải An mới hồi phục lại tinh thần, cô phải đi tìm Lục Nhất Sâm ký tên sao?

Vừa rồi không cẩn thận làm hỏng chuyện đại sự của hắn, bây giờ lại phải đi tìm hắn ký tên....

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua bốn phía, mọi người đều bận rộn, huống chi trong tay cô đang giữ hạng mục, để cho người khác cầm đi ký tên, có vẻ có chút *lạy ông tôi ở bụi này, nghĩ đi, tính lại, vẫn là cô nên đi thôi!

*Đang giấu kín điều gì đó nhưng lại vô tình làm cho người đi tìm phát hiện ra.

Nghĩ đến này, cô đứng lên, cầm văn kiện đi đến văn phòng Lục Nhất Sâm.

Lịch sự gõ cửa, liền nghe được giọng nói Lục Nhất Sâm, "Mời vào!"

Trình Hải An đẩy cửa tiến vào, liền nhìn thấy Lục Nhất Sâm ngồi ở bàn làm việc viết cái gì đó. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, tay áo được xoắn lên ở cổ tay, dáng vẻ nghiêm túc và tập trung khiến người khác không thể rời mắt.

Ai bảo rằng một người phụ nữ nghiêm túc là đẹp nhất, một người đàn ông chuyên chú và nghiêm túc cũng tràn đầy quyến rũ.

Hơn nữa nó là một loại cảm giác không thể diễn tả được. Sau khi Hải An chăm chú nhìn hắn, trái tim cô không khỏi đập loạn.

Khó trách Mộ Tình mỗi lần nhìn thấy Lục Nhất Sâm đều hận không thể bổ nhào lên. Hắn đích thực là kiểu người mà vô số người phụ nữ ham muốn.

Cô thậm chí tự hỏi liệu Cung Diệu trưởng thành có mang dáng vẻ như hắn bây giờ không?

Nội tâm cầu nguyện, ngàn vạn lần hắn không phải là daddy của Cung Diệu!

Cô không muốn con trai mình lớn lên trở thành kẻ sát gái như vậy.

Thấy cô vẫn không lên tiếng, Lục Nhất Sâm ngước mắt nhìn, lúc này mới ngừng tay, "Có chuyện gì sao?"Bộ dáng nghiêm túc tựa hồ chuyện vừa rồi căn bản chưa diễn ra, trên mặt hắn không có cái gì gọi là dấu vết.

Trình Hải An nheo mắt, tránh sự bối rối của mình, mỉm cười cho qua, "Lục tổng, phiền ngài ký tên!"

Lục Nhất Sâm nhận lấy, nhìn thoáng qua văn kiện trong tay, trực tiếp ký vào. Đưa nó lại cho cô.

"Không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép đi ra ngoài!" Nhận lấy văn kiện, Trình Hải An muốn mau rời đi.

"Chờ đã!"
Bước chân Trình Hải An khựng lại, quay đầu lại nhìn hắn, "Lục tổng còn có chuyện gì cần dặn dò nữa sao?"

"Chiều nay cô có thời gian không?"

"Có a......"

"Tốt, vậy cùng tôi ra ngoài một chuyến!" Lục Nhất Sâm khép lại văn kiện đứng lên.

Trình Hải An, "...... Có chuyện gì sao?"

"Phải, có chút việc, việc riêng tư!"

Nghe thấy việc riêng tư, Trình Hải An không vui, Lục Nhất Sâm cầm lấy áo khoác đi qua, nhìn cô, "Như thế nào? Cô không muốn?"

Phận làm nhân viên, sao cô có thể đi cùng...

Nét mặt biểu lộ nụ cười, "Không có, sao lại không muốn được chứ, chỉ là hiện tại đang còn giờ làm việc......"

"Cô cảm thấy cùng tôi đi ra ngoài là sẽ vắng mặt không làm việc?" Lục Nhất Sâm hỏi lại.

Trình Hải An chớp mắt nhìn hắn, chỉ biết rằng hắn đã hiểu sai ý cô, cô cũng muốn đi, nhưng khi hắn nói đến chuyện này, cô còn có thể lại cự tuyệt sao?

Đơn giản chỉ đi theo hắn, cô gật đầu, "Vậy là tốt rồi!"

"Đi thôi!"

Lục Nhất Sâm đi ra ngoài trước
Trình Hải An cũng theo sau đó mà rời đi.

Lục Nhất Sâm tự mình lái xe, Trình Hải An ngồi ở ghế phụ , trong xe tràn ngập mùi hương nhàn nhạt, hương vị cũng không tệ lắm, ít nhất có thể làm dịu tâm trí người khác.

Trình Hải An nghiêng mắt nhìn thoáng qua Lục Nhất Sâm, "Lục tổng, rốt cuộc anh muốn đưa tôi đi đâu?"

"Tới rồi sẽ biết!" Lục Nhất Sâm nói đơn giản, vẫn không liếc nhìn cô một cái, mà tiế tục chuyên chú lái xe.

Trình Hải An trừng mắt nhìn hắn , rõ ràng là lôi kéo cô đi ra ngoài, lại còn thừa nước đục thả câu.

Cô cũng không hỏi nhiều, liền ngồi yên một chỗ. Trong phút chốc chiếc xe được Lục Nhất Sâm dừng lại ở trước khu tâm mua sắm.

Trình Hải An nhìn , "Anh muốn tôi đi mua sắm với anh sao?"

"Tôi muốn chọn một món quà, vẫn chưa biết là nên mua gì. Vì vậy, phiền cô chọn giúp tôi!"

"Tôi?" Trình Hải An có chút kinh ngạc, hắn thực sự tin tưởng mình sao.

Hai người cùng xuống xe, hướng vào bên trong.

"Lục tổng, tôi sẽ giúp anh chọn quà, chỉ sợ là nó không thích hợp!?" Trình Hải An hỏi.

"Không có gì là không thích hợp, cứ chọn đi!" Lục Nhất Sâm nói.

Trình Hải An, "......" Ánh mắt nhìn thoáng qua bốn phía, "Anh mua tặng Mộ Tình?"

Nghe câu hỏi này, đôi mắt Lục Nhất Sâm quét qua cô, trái tim Trình Hải An liền đập loạn, "Tôi hỏi thế để biết mà lựa chọn quà cho phù hợp!"

Ai ngờ, Lục Nhất Sâm lại mở miệng, "Không phải!"

"Được!" Trình Hải An gật đầu, "Vậy Lục tổng nói cho tôi biết, đối phương bao nhiêu tuổi, là nam hay là nữ?"

Lục Nhất Sâm cân nhắc một chút, "Nữ, hơn bốn mươi tuổi!"

Trình Hải An theo bản năng nhướng mày, "Mẹ của anh sao?"

Lục Nhất Sâm ngước mắt nhìn về phía cô, bốn mắt nhìn nhau, Trình Hải An cảm thấy lời nói vừa nãy quá vội, sau khi suy nghĩ về điều đó, cô liền mở miệng xin lỗi, "Chỉ là tôi tuỳ tiện hỏi......"

Lục Nhất Sâm không muốn bầu không khí trở nên nghiêm trọng, mở miệng, "Không phải, chỉ là một......một người tôi yêu quý, tôi nghĩ rằng cô có phong cách giống người đó!"

Trình Hải An nhíu này, quay đầu nhìn hắn, "Anh nói sao? Tôi với người đó có phong cách rất giống nhau?" Tuổi tác kém nhau nhiều không?

Lục Nhất Sâm biết ý nghĩ của cô, suy tư gì đó liền mở miệng, "Tính khí rất giống nhau!"

Trình Hải An lúc này mới cười, "Thế tính khí đó có tốt không?"

Lời tự luyến này được phát ra từ miệng Trình Hải An, Lục Nhất Sâm cười, "Tuy nhiên, tính khí người đó tốt hơn cô!"

Trình Hải An trừng mắt liếc hắn, cũng không cùng hắn tranh chấp.

Lục Nhất Sâm lại tự nhiên mở miệng, "Tính khí được tích luỹ theo thời gian, cô không thể đem nó ra so sánh!"

Trình Hải An không thể không thừa nhận rằng ở độ tuổi của người đó, kinh nghiệm hẳn là sẽ tốt hơn kinh nghiệm của cô. Vì thế cô cũng không tranh chấp về điều này.

"Lục tổng, chúng ta chọn quà thôi!" Nói xong, Trình Hải An liền dẫn đầu đi trước.

Lục Nhất Sâm ở phía sau nhìn bóng dáng cô, đỉnh mày hơi nhướng lên một chú, cũng đi lên theo.

Lục Nhất Sâm rất hiếm khi xuất hiện ở nơi công cộng như thế này, đặc biệt là các khu trung tâm mua sắm. Quần áo của anh đều được may đo và mang đến tận nhà. Vì vậy anh rất ít khi đi ra ngoài.

Họ đi cạnh nhau, không ít ánh mắt ở đây dòm ngó, bàn tán. Điều này mang lại cho mọi người một cảm giác bọn họ là một người rất giàu có.

Trình Hải An đi ở phía trước nghiêm túc chọn lựa quà. "Thật ra, anh tặng quà cho ai đó, chỉ cần chú ý đến tấm lòng. Miễn là có tấm lòng thì quà nào cũng đều tốt cả!"

Lục Nhất Sâm nghe, anh mím môi, không nói gì mà chỉ tiếp tục theo sau cô.

Trình Hải An đưa mắt nhìn xem bên phải, rồi lại nhìn qua bên trái. Không tìm thấy cái nào ohuf hợp.

Lục Nhất Sâm hiển nhiên không có tính kiên nhẫn, nhìn cô, "Vẫn không tìm được sao?"

Trình Hải An lắc đầu.

Lục Nhất Sâm nhíu mày, "Nếu là cô, cô thích cái gì?"

"Tôi?"

Lục Nhất Sâm gật đầu.

Trình Hải An nghiêm túc nghĩ ngợi, mở miệng, "Xe, tiền, vàng!"

Lục Nhất Sâm, "......"

"Có thể nghiêm túc được không?"

"Tôi đang nghiêm túc đó!" Trình Hải An nghiêm trang nói, trên thế giới nà có phụ nữ nào mà không yêu mấy thứ đó, huống chi, cô còn phải nuôi hai con nhỏ trong nhà.

Lục Nhất Sâm nhíu mày, tức giận trừng mắt liếc nhìn người phụ nữ trước mặt.

Trình Hải An bày ra vẻ mặt vô tội, những lời cô nói đều là sự thật a!

"Cô có thể nói những chuyện thực tế hơn không?" Lục Nhất Sâm tức giận nói, mặc dù chính cô đang nói sự thật.

Nghe lời này, Trình Hải An nhướng mày, "Lục tổng cảm thấy tôi nói những điều vô lý? Nhưng những thứ vô lý này anh có thể bỏ nó được không? Có phải mọi người đều đấu tranh vì những thứ vô lý này không phải sao?"

Lục Nhất Sâm, "......"

Người phụ nữ này lại còn vô lý hơn, nhanh mồm dẻo miệng.

Vì thế, ánh mắt Lục Nhất Sâm trừng dữ dội hơn, Trình Hải An lúc này mới khôi phục lại tinh thần, "Thật ra, nó cũng không phải là tất cả...... Chúng ta tiếp tục tìm đi!"

Sắc mặt Lục Nhất Sâm mới giãn ra được một chút, đi theo Trình Hải An phía sau, nhìn bóng dáng cô không khỏi híp mắt lại.

Hắn ghét những người phụ nữ ham hư vinh, càng chán ghét hơn loại người vì mục đích mà không từ thủ đoạn, chỉ là nghe Trình Hải An thẳng thắn nói những lời đó, lại làm hắn cũng không có chán ghét như vậy....

Trình Hải An đi ở phía trước, tựa hồ nhớ tới cái gì bỗng nhiên quay đầu lại, Lục Nhất Sâm đi ở phía sau cô, không nghĩ tới cô sẽ xoay người, hai người cứ như vậy đụng phải.

Lục Nhất Sâm cúi đầu, so với Trình Hải An cao hơn một cái đầu, hắn cúi đầu, Trình Hải An ngẩng đầu. Khoảng cách hai người bây giờ chỉ cách nhau hai cánh mũi......

Trình Hải An sửng sốt, hàng mi dài khẽ chớp chớp.

Khoảng cách gần đến mức mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể cô nhẹ nhàng bay vào trong mũi Lục Nhất Sâm, loại hương vị này, giống như đã từng được ngửi qua...

"Thật ngại quá......" Trình Hải An sợ đến nổi lập tức lui về phía sau, vô thức đỏ mặt, vừa rồi khoảng cách gần như vậy, cô có thể nghe được nhịp tim mạnh mẽ của hắn, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, không khỏi giấu được dáng vẻ luống cuống của cô.

Khi Lục Nhất Sâm đang mãi suy nghĩ về điều gì đó, cô bỗng nhiên lui ra phía sau, hương vị trong chớp mắt liền tiêu tan, Lục Nhất Sâm cũng hoàn lại tinh thần, ánh mắt anh bình thản và sâu thẳm, "Không sao!" Hắn nhàn nhạt mở miệng hỏi:"Vừa rồi cô muốn nói điều gì sao?"

"Phải, tôi muốn hỏi anh. Anh không có yêu cầu gì về món quà sao?" Trình Hải An khôi phục bình tĩnh hỏi.

"Yêu cầu?" Lục Nhất Sâm hơi nhíu mày.

Trình Hải An gật đầu, "Vâng!"

Trong đầu Lục Nhất Sâm không ngừng nghĩ ngợi, "Tôi cũng không biết, nhưng vòng eo của cô ấy không được tốt cho lắm!"

Eo?

Nghe thấy cái này, Trình Hải An nhướng mày, trong đầu liền có ý tưởng, "Có rồi!"

"Cái gì?"

"Đi với tôi!" Trình Hải An mỉm cười, vẫy tay về phía anh và hướng về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro