Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21 (Phần 1) : Rolls-Royce, chú thật giàu có

"Con......con bị lạc đường!" Cung Duyệt vội vàng bịa ra một lý do.

Lạc đường? Có thể trùng hợp lạc đến đây sao?

Lục Nhất Sâm nhướng mày, ánh mắt khôn khéo nhìn đứa trẻ trước mặt.

"Chú đẹp trai, chú có thể đưa con về nhà được không?" Cung Duyệt cười hì hì hỏi, tức khắc khuôn mặt của một người hiện lên trong tâm trí anh.

Chính là bộ dáng phúc hắc này, nhưng lại rất đáng yêu, Lục Nhất Sâm không khỏi cảm thấy buồn cười, dịu dàng gật đầu, "Được!"

"Chú đẹp trai ôm con đi!" Cung Duyệt vươn tay ra để Lục Nhất Sâm có thể ôm mình dễ dàng hơn.

"Con không sợ ta là người xấu sao?" Lục Nhất Sâm buồn cười hỏi.

"Không sợ, bởi vì vừa thấy chú, con liền biết chú là người tốt, hơn nữa, sẽ đối với Duyệt Duyệt thật tốt!" Cung Duyệt mỉm cười ngọt ngào nói.

"Tên của con là Duyệt Duyệt?"

"Cung Duyệt!" Cung Duyệt lập tức sửa lại.

Lục Nhất Sâm gật đầu, ôm con bé lên xe.

Cung Duyệt ngồi ở ghế phụ, vui vẻ không dứt, "Rolls-Royce, chú đẹp trai, chú thực sự rất giàu có!"

Lục một sâm nhướng mày, có chút tò mò, "Con biết sao?"

"Vâng!" Cung Duyệt gật đầu, ở cạnh Cung Diệu lâu như vậy, mưa dầm thấm lâu, các loại xe, con bé đều biết rất rõ.

Lục Nhất Sâm cười, không khỏi đưa mắt liếc nhìn Cung Duyệt, một đứa trẻ 6 tuổi như vậy, thế nào lại biết tên hãng xe, hắn chỉ cười, bắt đầu khởi động xe.

"Nhà con nằm ở đâu?"

"Con cũng không biết!"

Lục Nhất Sâm, "......" Nghiêng đầu nhìn Cung Duyệt, Cung Duyệt nhận thấy được câu trả lời này sẽ sinh tính nghi ngờ, liền nở một nụ cười, "Không phải con bị lạc đường sao, nếu không vội, chú cứ từ từ chạy. Nhìn thấy đường về nhà, con sẽ nói cho chú biết!"

Hắn bắt đầu vừa chạy vừa nghĩ ngợi. Làm thế nào mà một đứa trẻ thông minh biết cả tên hãng xe. Vậy mà không biết nhà mình ở đâu?

Cho nên, Lục Nhất Sâm biết là đang cố tình, cũng không biết tại sao con bé lại làm vậy. nhưng Lục Nhất Sâm tựa hồ cũng không bài xích khi ở bên cạnh Cung Duyệt.

Sau khi chạy được một đoạn, thấy Cung Duyệt không nói năn gì, Lục Nhất Sâm liếc nhìn đồng hồ trên tay, "Thế nào? Có đói bụng không? Con có muốn ăn gì không?"

Đôi mắt Cung Duyệt lập tức sáng ngời, "Chú mời con sao?"

Lục Nhất Sâm có chút buồn cười, gật đầu, "Đúng vậy, ta mời con!"

"Bò bít tết có được không ạ?" Cung Duyệt hỏi, tuổi con bé tuy còn nhỏ, nhưng được trời ban cho đôi mắt cực kỳ xinh đẹp.

Lục Nhất Sâm liếc nhìn Cung Duyệt một cái. Mặc dù chỉ là một đứa trẻ, nhưng IQ lại không tồi, phẩm vị cũng rất tốt.

Hắn gật đầu, "Được!"

"Chú đẹp trai, chú quả thực là người tốt. Có phải bạn gái chú cũng rất xinh đẹp không...?" Cung Duyệt nhịn không được liền cười nói.

Lục Nhất Sâm cười, "Chú chưa có bạn gái!"

"Phải không ạ?"

"Phải!"

"Vậy chú nhất định sẽ có bạn gái, hơn nữa sẽ thực đáng yêu, thật xinh đẹp......" Cung Duyệt cười nói.

Lục Nhất Sâm cười, vẫn không nói thêm lời nào.

Đúng lúc này, di động hắn vang lên, nhìn thoáng qua dãy số, hắn ấn nút trả lời đưa lên tai nghe.

"Alo......"

"Nhất Sâm, anh đang ở đâu?"

"Em đi ăn trước đi, hôm nay bỗng nhiên anh có chút việc, không đến được!"

"Nhưng......" Mộ Tình muốn nói cái gì đó, nhưng nghĩ đến Lục Nhất Sâm là người coi trọng công việc, cũng không nói thêm câu nào, liền gật đầu, "Em hiểu rồi!"

Cung Duyệt ngồi kế bên nghe được cuộc đối thoại, nhìn anh cúp điện thoại, Cung Duyệt tò mò lại gần hỏi, "Có phải con làm công việc của chú bị trì hoãn lại không ạ"

Lục Nhất Sâm nhìn con bé một cái, không thể không bị ấn tượng bởi đôi mắt con bé , mở miệng cười, "Không có!"

"Vậy là tốt rồi, nếu không con sẽ tự trách mình mất!" Cung Duyệt nói, nhưng lại không có biểu hiện hối hận nào.

Lục Nhất Sâm liếc nhìn con bé, tuy rằng chỉ ở cạnh nhau vài phút, nhưng đối với đứa nhỏ này, rõ ràng là rất thông minh. Khiến người khác muốn được ở bên cạnh

Tuy rằng không biết vì mục đích gì, nhưng hắn thấy rất thoải mái, chỉ cần nhìn thấy con bé liền có cảm giác rất thích.

Chẳng mấy chốc, xe đã đến trước một nhà hàng. Lục Nhất Sâm ôm con bé vào bên trong.

Đó là một nhà hàng rất cao cấp, liếc mắt nhìn qua một cái, mọi thứ đều rất đắt đỏ.

Bộ dáng Cung Duyệt giống như cô công chúa nhỏ, ngồi đó gọi thức ăn một chút cũng không luống cuống, thậm chí động tác cắt bít tết đều rất thanh lịch, ưu nhã, giống như thường xuyên ăn món này.

Lục Nhất Sâm ngồi đối diện Cung Duyệt, nhìn con bé, tuy rằng có chút tò mò, nhưng lại không mở miệng nói gì.

Có đôi khi cảm giác thần bí này làm cho anh càng thêm thích thú.

"Bò bít tết thực sự rất ngon!" Cung Duyệt gật đầu khen ngợi.

"Vậy ăn nhiều một chút!"

"Đương nhiên, lúc còn ở nước ngoài, con thường xuyên ăn món này!" Cung Duyệt nói, sau đó liền tiếp tục động tác cắt bít tết.

"Con từ nước ngoài trở về?" Lục Nhất Sâm nhướng mày.

"Vâng!" Cung Duyệt gật đầu, sau đó nhớ tới khi nãy, liền bổ sung một câu, "Đối với nơi này thực sự vẫn chưa quen thuộc nên con mới lạc đường!"

"Ba mẹ con đâu?"

Nghe Lục Nhất Sâm hỏi, Cung Duyệt lắc đầu, "Con không có ba!"

Lục Nhất Sâm nhíu mày nhìn đứa nhỏ trước mặt, Cung Duyệt lại cười nói, "Con được mommy nuôi lớn, gần đây công việc mommy quả thực rất vất vả!"

Lục Nhất Sâm không nói gì, dường như đang suy nghĩ về điều gì đó.

Lúc này, Cung Duyệt lại mở miệng, "Chú đẹp trai, chú không có bạn gái, con cũng không có daddy, nếu có thể, chú làm daddy con có được không?"Cung Diệu nháy mắt nhìn hắn hỏi.

Lục Nhất Sâm nhìn con bé, nở nụ cười, "Nếu mẹ con biết con tùy tiện ở bên ngoài nhận người khác làm daddy, chẳng phải mẹ con sẽ nổi giận sao?"

Cung Duyệt tưởng tượng đến Trình Hải An, sau đó gật đầu, "Con không dám nghĩ đến lúc đó...."

Lục Nhất Sâm nở nụ cười.

"Nhưng mommy của con rất xinh đẹp nha!"

"Ồ? Thật sao?"

"Đúng vậy!" Cung Duyệt không quên tâng bốc Trình Hải An một chút, "Chiều cao 1m67, phía trước và phía sau đều "đầy đặn", dáng người rất chuẩn, quan trọng nhất là làn da trắng, lại còn xinh đẹp, học vấn cao, IQ cao. Có thể nói là hoàn hảo hơn bất kì ai, bất kỳ ai muốn kết hôn đều có thể tìm thấy được!" Cung Duyệt nói.

Lục Nhất Sâm nhướng mày, "Phải không?" Không thể ngờ con bé lại nói ra những lời này.

"Đương nhiên, mấy người đàn ông theo đuổi mommy đứng xếp một hàng dài, chỉ là....lý trí bọn họ quá ấu trĩ. Mommy không chịu gả!" Cung Duyệt nói.

Lục Nhất Sâm nở nụ cười.

"Chi bằng chú có thể thử xem, biết đâu sẽ có kết quả!" Cung Duyệt nói.

Lục Nhất Sâm ưu nhã cười, ngũ quan tinh xảo trên gương mặt anh toát ra, miễn cưỡng nói, "Chú có bạn gái!"

Cung Duyệt hơi giật mình, "Chính là dì đi cùng chú ở siêu thị ngày hôm đó sao?"

Lục Nhất Sâm không phủ nhận, gật đầu, "Ừm!"

Cung Duyệt gật gật đầu, "Vậy được rồi, con không ép chú nữa!"

Lục Nhất Sâm mở miệng, "Được rồi, tiếp tục ăn thôi"

"Vâng!" Cung Duyệt gật đầu, thái độ bắt đầu điềm tĩnh gắp thức ăn, trong lòng Lục Nhất Sâm sinh ra một chút tò mò, muốn biết nữ nhân khi nãy Cung Duyệt nhắc đến là ai, đã nuôi dạy Cung Duyệt như thế nào.

Thật sự rất đáng yêu, lại thực hiểu chuyện.

Lúc này, Lục Nhất Sâm đứng dậy, "Chú đi vào nhà vệ sinh một lát, con ngồi yên ở đây đừng chạy lung tung!"

"Vâng!" Cung Duyệt gật đầu, Lục Nhất Sâm đứng dậy đi về phía toilet.

Hắn đi được một lúc, đúng lúc này di động của Lục Nhất Sâm vang lên.

Nhìn trên màn hình, Mộ Tình? Không lẽ đây là bạn gái chú ấy sao? Cung Duyệt nghĩ ngợi, cầm lấy di động lên bắt máy, "Xin chào......"

Mộ Tình cầm di động ngây ngẩn cả người, có chút hoài nghi chính mình gọi lộn số rồi hay không, nhìn lại lần nữa quả là không phải, "Đây là?"

"Dì tìm daddy sao?"

"Daddy?"

"Daddy đã đi toilet được một lúc rồi ạ. Lát nữa sẽ quay lại"

"Người là ai?"

"Đương nhiên là con gái của daddy rồi!"

"Không có khả năng! Người rốt cuộc là ai!"

"Được rồi, đừng làm phiền bữa ăn của chúng tôi nữa. Tạm biệt!" Nói xong, Cung Duyệt trực tiếp đem điện thoại cúp máy, sau đó lặng lẽ đem điện thoại đặt lại vị trí cũ.

Trong lòng liền thích thú.

Dù không biết biểu hiện của người phụ nữ kia qua điện thoại là như thế nào, quan trọng nhất bây giờ tâm trạng Cung Duyệt đang rất sảng khoái.

Một lúc sau, Lục Nhất Sâm quay trở lại, đứng từ xa nhìn thấy Cung Duyệt ngồi đó, tư thế duyên dáng làm người khác không khỏi nở nụ cười.

"Thế nào? Ăn no rồi sao?"

Cung Duyệt gật đầu, "Vâng, ăn no rồi ạ!"

"Bây giờ thì trở về thôi!"

Cung Duyệt gật đầu, từ tốn lau miệng, "Đồ ăn rất ngon!"

"Được, chúng ta đi thôi!"

Sau đó Cung Duyệt cùng Lục Nhất Sâm đi ra ngoài.

"Chú đẹp trai, cảm ơn chú đã mời cháu bữa ăn này!" Cung Duyệt ngọt ngào lên tiếng.

Lục Nhất Sâm liền cười, "Không cần khách khí, dù sao chú cũng muốn ăn!"

Hai người lên xe, Lục Nhất Sâm nhìn con bé, "Thế nào? Đã nhớ ra nhà của con ở đâu chưa?"

Ách?

Cung Duyệt nhìn Lục Nhất Sâm, chú ấy thông minh như vậy không nhìn ra được điểm nào sao?

Ai, hắn thông minh như vậy, lại như thế nào mà không nhìn ra con bé đang cố tình đây.

Cung Duyệt vẫn không thể hiểu, vì thế con bé liền mở miệng, "Ah, chỗ đó gọi là Hải Lan thì phải......"

Lục Nhất Sâm cười, lúc này mới khởi động xe chạy đến chỗ Cung Duyệt vừa nói.

Cung Duyệt ngồi ở một bên, trộm cười, xem ra, Lục Nhất Sâm đã phát hiện ra con bé diễn kịch, chỉ là không vạch trần, cũng không trách cứ một lời nào, nghĩ đến đây, con bé càng thêm hào hứng.

Xe vẫn chạy trên đường. Trên đường đi Cung Duyệt quét mắt nhìn xung quanh, không hề cảm thấy chán nản. Một đứa bé dễ thương như vậy không khỏi khiến người khác yêu mến ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Một lát sau liền tới khu căn hộ Hải Lan.

Xe dừng lại, Lục Nhất Sâm mở miệng, "Là nơi này sao?"

Cung Duyệt vội vàng gật đầu, "Vâng, chính là nơi này!"

"Thế nào, có cần chú đưa con lên nhà hay không??" Lục Nhất Sâm hỏi

Cung Duyệt tưởng tượng đến cảnh Lục Nhất Sâm cùng Cung Diệu chạm mặt nhau, lập tức lắc đầu, "Không cần ạ, đến nơi đây là con biết đường trở về rồi, chú đẹp trai, cảm ơn chú a!"

"Không có gì!"

"Vâng, cháu về trước đây ạ!"

Lục Nhất Sâm ưu nhã gật đầu.

Cung Duyệt xuống xe, Lục Nhất Sâm cũng xuống xe, "Đúng rồi chú đẹp trai, có thể cho con số điện thọai của chú được không? Để mỗi khi con nhớ chú thì có thể gọi điện thoại cho chú!" Cung Duyệt ngây thơ nhìn hắn.

Lục Nhất Sâm không thể nhịn cười, một chút do dự cũng không có, trực tiếp đem số điện thoại đưa cho Cung Duyệt.

Hắn đọc một lần, Cung Duyệt liền nhớ kỹ.

"Con đã nhớ rồi!" Cung Duyệt gật đầu, "Giờ thì tạm biệt chú đẹp trai!"

"Được rồi, tạm biệt!" Lục Nhất Sâm đứng ở nơi đó, vẫn luôn nhìn phía sau Cung Duyệt đang bước vào, khóe miệng còn mang theo một ý cười.

Sau một lúc không còn nhìn thấy bóng dáng của Cung Duyệt, Lục Nhất Sâm mới chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, một chiếc taxi dừng ở trước mặt hắn. Bên trong có người bước xuống.

Anh nhíu mày lại.

Trình Hải An lúc này mới về đến nhà, có uống chút rượu nên hơi say. Không nghĩ tới vừa bước xuống xe liền thấy được Lục Nhất Sâm.

"Lục tổng?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro