Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2830: Gian Lận Mở Buff

Sở Kiều Kiều vừa nói xong, liền chăm chú nhìn về phía trước, nơi các vật chất năng lượng xuất hiện dày đặc, một điểm, hai điểm, ba điểm… 

Chi chít như sao trời, số lượng nhiều đến mức choáng ngợp.

Quý Dữu khi di chuyển phải cực kỳ cẩn thận, tránh va chạm gây nổ.

Sở Kiều Kiều không nhịn được hỏi: “Giờ chúng ta làm gì? Gom hết đống vật chất này lại rồi kích nổ sao?”

Quý Dữu lắc đầu: “Chỗ này không thích hợp để kích nổ.”

Sở Kiều Kiều hỏi tiếp: “Vậy cậu định kích nổ ở đâu?”

Quý Dữu không trả lời, chỉ tập trung điều khiển cơ giáp.

Cơ giáp Đao Tiêm do Liên minh chế tạo, sau khi được cải tiến, rất vừa vặn với thể hình nhỏ nhắn của Quý Dữu. 

Lúc này, dưới tay cô, nó như cá gặp nước, lao vun vút giữa bầu trời sao, lướt qua đám vật chất dày đặc mà không hề va chạm.

Sở Kiều Kiều đang móc vào cổ cơ giáp của Quý Dữu, cảm nhận rõ nhất sự linh hoạt ấy. Cô không nhịn được, vừa quan sát vừa học hỏi cách di chuyển của Quý Dữu.

Sau đó.

Quý Dữu bất ngờ lấy ra một cái vợt lưới, đưa cho Sở Kiều Kiều.

Sở Kiều Kiều: “???”

Quý Dữu nói: “Vớt đi.”

Sở Kiều Kiều: “???”

Quý Dữu nghĩ một chút, hỏi: “Cậu từng vớt cá chưa? Cứ coi mấy vật chất kia là cá, vớt được bao nhiêu thì vớt.”

Sở Kiều Kiều: “!!!???”

Cô không nhịn được: “Cậu đùa đấy à? Chắc chắn là mình không bị nổ theo chứ?”

Những vật chất này thực chất là loại năng lượng tổ hợp nén cực cao, được con người ép lại đến mức tối đa.

Quý Dữu đã phân tích, và cũng nhận được thông tin từ cô giáo Mục Kiếm Linh. 

Ít nhất có thể xác định bên trong loại năng lượng tổ hợp này có tinh hạch của tinh thú, linh khí tự nhiên, và các vật liệu quý hiếm trong vũ trụ.

Trong môi trường nhất định, chúng rất ổn định, nhưng nếu môi trường xung quanh thay đổi, chúng sẽ cực kỳ dễ cháy nổ, chỉ cần chạm nhẹ là có thể phát nổ ngay.

Những vật chất này rõ ràng đã được bố trí từ vài chục năm trước, chưa từng bị phát hiện hay phát nổ, là vì môi trường không gian lúc đó chưa bị thay đổi.

Sau khi phân tích, Quý Dữu và Mục Kiếm Linh đoán sự thay đổi môi trường hiện tại là do quá trình lột xác của tinh thú cấp Hoàng tại hành tinh rác 101.

Nói cách khác, chỉ khi có tinh thú cấp Hoàng sắp xuất hiện, thì những vật chất đã bố trí mới bắt đầu biến đổi và có nguy cơ phát nổ.

Tất nhiên, trước đây những vật chất này hoàn toàn vô hình, không thể bị phát hiện bằng thiết bị dò thông thường. 

Giờ đây, khi Quý Dữu và mọi người đến gần, có thể nhìn thấy bằng mắt thường, không chỉ vì sự xuất hiện của tinh thú cấp Hoàng.

Còn một lý do khác, tướng Ryan và nhóm của anh ta đã sử dụng một loại chất dẫn đặc biệt, khiến những vật chất này hiện hình.

Quý Dữu, Mục Kiếm Linh, Sở Kiều Kiều và Thịnh Thanh Nham rất vinh hạnh được tham gia rải chất dẫn ấy mà không hề hay biết.

Sở Kiều Kiều cầm lấy vợt lưới, vẫn còn nghi ngờ: “Cậu thật sự muốn mình vớt à?”

Không phải cô không tin vào phán đoán của Quý Dữu, mà là không tin vào kỹ năng của chính mình.

Trước đây, cô từng cùng Thịnh Thanh Nham vớt khá nhiều loại vật chất này, nhưng đều dùng công cụ hỗ trợ, qua nhiều lớp bảo vệ, chưa từng trực tiếp chạm vào loại năng lượng tổ hợp nén này.

Quý Dữu nói: “Đừng sợ. Vớt đi.”

Sở Kiều Kiều: “…”

“Sợ cái gì chứ?” Quý Dữu giải thích: “Cái vợt này là một loại vật liệu cách ly đặc biệt. Chỉ cần cậu không vớt quá tải lượng cho phép, thì sẽ không nổ.”

Nghe vậy, Sở Kiều Kiều lập tức yên tâm, không nhịn được hỏi: “Cậu làm cái vợt này từ lúc nào vậy? Sao mình không thấy cậu làm?”

“Đừng hỏi. Hỏi là mình… mở buff.” Quý Dữu trả lời đầy nghiêm túc, vừa điều khiển cơ giáp lướt nhanh qua một đám vật chất.

Nói là mở buff cũng không phải nói chơi vì cái vợt này là do Tiểu Dữu chế tạo.

Hiện tại, Tiểu Dữu vẫn đang ở trong không gian kín của Thiết Phiến, không thể ra ngoài, cũng không thể cảm nhận thế giới bên ngoài nếu không có sự hỗ trợ của Quý Dữu. 

Dù Thiết Phiến tiêu hao rất lớn trong thời gian qua, nhưng cũng nuốt được không ít thứ tốt, khiến không gian bên trong bắt đầu thay đổi.

Quý Dữu giờ đây có thể truyền một phần tinh thần lực vào trong, gửi vật liệu cho Tiểu Dữu.

Hành tinh rác 101 là quê hương thứ hai của Quý Dữu, nhưng là quê hương thật sự của Tiểu Dữu. Khi biết quê nhà gặp đại họa, Tiểu Dữu rất đau lòng, nhưng lại không thể làm gì. 

Khi thông qua Quý Dữu biết có người đặt vật chất ở quê nhà để kích nổ điểm nhảy số 37, đồng thời hủy diệt luôn hành tinh rác 101, Tiểu Dữu rất giận dữ.

Cô gái vốn ngoan ngoãn, ngây thơ, mềm mại, bỗng tuyên bố: “Phải làm gì đó để bảo vệ quê hương.”

Thế là Quý Dữu bắt được một ít vật chất, truyền vào cho Tiểu Dữu phân tích. Về tài năng chế tạo vật liệu, Tiểu Dữu vượt xa Quý Dữu.

Hơn nữa, trong không gian Thiết Phiến, Tiểu Dữu được bảo vệ tuyệt đối, chỉ cần Thiết Phiến không bị phá hủy, cô không thể chết, dù có bị thương cũng không mất mạng. 

Vì vậy, Tiểu Dữu thoải mái nghiên cứu loại vật chất này.

Loại vật chất này thực chất là do con người tạo ra, mà đã là nhân tạo thì chắc chắn có sơ hở.

Sau quá trình phân tích và tháo gỡ liên tục, Tiểu Dữu cuối cùng tìm ra cách khắc chế loại năng lượng tổ hợp nén này.

Trong không gian lưu trữ của Quý Dữu, vật liệu thì vô số, đặc biệt là sau khi càn quét toàn bộ vị diện Thiên Thạch, lại còn thu được thêm nhiều không gian lưu trữ từ tộc Hồng, tộc Hắc nên nguyên liệu đủ loại đều có.

Chiếc vợt này chính là thành quả của việc Quý Dữu truyền vật liệu vào cho Tiểu Dữu chế tạo.

Tiểu Dữu đã xác nhận độ an toàn.

Có Tiểu Dữu hỗ trợ, Quý Dữu không cần tự ra tay, chẳng phải quá giống mở buff rồi sao?

Nghe xong lời giải thích, Sở Kiều Kiều hoàn toàn yên tâm, bắt đầu vớt vật chất một cách dứt khoát. Chỉ trong chớp mắt, cô đã vớt sạch toàn bộ khu vực xung quanh.

Quý Dữu lập tức chuyển sang khu vực khác.

Đồng thời, cô lấy thêm hai chiếc vợt, đưa cho Mục Kiếm Linh và Thịnh Thanh Nham.

Hai người còn đang ngẩn ngơ, thì Quý Dữu cười hì hì: “Cô giáo, Cay Mắt, hai người cũng đừng rảnh rỗi. Đông người thì sức mạnh lớn. Cùng nhau vớt càng nhiều càng tốt. Vớt xong rồi, mình tìm chỗ kích nổ.”

Mục Kiếm Linh liếc chiếc vợt trước mặt, hỏi: “Sao vợt của tôi to thế này?” 

“Còn vợt của Cay Mắt thì bé tí?”

Hai cái vợt chênh lệch ít nhất 20 lần. 

Vợt của Mục Kiếm Linh thì to như lưới đánh cá, còn của Thịnh Thanh Nham thì nhỏ như vợt muỗi.

Thực ra là do thiếu vật liệu, nên chỉ đủ làm một cái vợt nhỏ. 

Nhưng lý do này không thể nói ra, nên Quý Dữu nghiêm túc giải thích: “Vì cô giáo mạnh mà. Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng cao.”

Nghe vậy, Mục Kiếm Linh giãn mày ra, nhưng Thịnh Thanh Nham thì không chịu nổi: “Nhân gia yếu đến mức phải dùng cái vợt nhỏ này để bị sỉ nhục sao a?”

Quý Dữu: “… Mau vớt đi, đừng lãng phí thời gian.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro