
Chương 2369: Hiệp Lực
Ngay khi đợt chấn động mới bắt đầu, Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Quang nhanh chóng bàn bạc, rồi tập hợp lại các chiến binh tộc Hồng đang nằm rải rác dưới đất.
Dưới sự dẫn dắt của đội trưởng tộc Hồng, họ tái lập đội hình chiến đấu.
Thẩm Trường Thanh lấy đội hình làm nền, củng cố và mở rộng lớp phòng ngự tinh thần, từng chút một tiến về phía Lưu Phù Phong.
Thẩm Trường Thanh trấn giữ hậu phương.
Nhạc Tê Quang xông lên tiền tuyến!
Không chút do dự, Nhạc Tê Quang theo chỉ dẫn của Thẩm Trường Thanh, tấn công vào những sợi dây vô hình trước mặt!
Xoẹt —
Xoẹt —
Xoẹt —
Vô số sợi dây bị chém đứt dưới lưỡi búa bùng nổ sức mạnh của Nhạc Tê Quang.
Nhưng —
Chỉ trong chớp mắt, các sợi dây lại tụ lại, nối liền như cũ.
Nhạc Tê Quang không dừng lại.
Tiếp tục.
Và tiếp tục.
…
Cậu như một Người Dời Núi không biết mệt, không ngừng chém vào ngọn núi trước mặt, từng nhát, từng nhát, không ngơi nghỉ.
Thoạt nhìn, cậu như đang làm việc vô ích, nhưng thực chất, đang giành lấy từng giây quý giá cho Lưu Phù Phong.
Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi
Lưu Phù Phong, người bị dây quấn chặt không nhúc nhích, bỗng khẽ động đậy.
Sự thay đổi nhỏ ấy ngay lập tức bị Thẩm Trường Thanh và Nhạc Tê Quang phát hiện.
Cả hai tăng cường sức mạnh.
ẦM ——
Đúng lúc đó, kén bao quanh Nhị trưởng lão chuẩn bị nuốt trọn kén của Lưu Phù Phong, thì kén của Lưu Phù Phong bất ngờ phát nổ!
Tiếng nổ vang trời, chấn động cả không gian.
Tâm điểm vụ nổ phát ra ánh sáng chói lòa, nổ tung ngay trước mắt mọi người. Ngay sau đó, kén khổng lồ bao quanh Nhị trưởng lão cũng bị ảnh hưởng, bị phá hủy một nửa.
Và đúng lúc ấy, Lưu Phù Phong, người vẫn bất động, bỗng mở mắt, bước về phía vết nứt của kén.
“Nhạc Tê Quang…” Lưu Phù Phong nói: “Chưa đủ. Đập vào chỗ này.”
Vụ nổ dữ dội khiến Nhạc Tê Quang lảo đảo, suýt không đứng vững. Nhưng vừa nghe tiếng Lưu Phù Phong, cậu lập tức rút ra cây búa sắt lớn, đập mạnh vào vị trí được chỉ định.
ẦM!
Các sợi dây đồng loạt đứt gãy.
Thẩm Trường Thanh, người đang cố giữ ổn định hậu phương, cũng cảm nhận rõ áp lực xung quanh giảm đi rõ rệt!
Có hiệu quả!
Tất cả mọi người đều nhận ra điều đó.
Và thế là —
Các chiến binh tộc Hồng, dù đang thổ huyết, hấp hối, bỗng như được tiêm một liều thuốc hồi sinh, bùng nổ sức mạnh chưa từng có!
Họ dùng ý chí kiên cường, tái lập đội hình, bao quanh Lưu Phù Phong, Nhạc Tê Quang, Thẩm Trường Thanh và chính họ!
Thẩm Trường Thanh dựa vào sự hỗ trợ ấy, mở rộng lớp phòng ngự tinh thần ra xa hơn nữa.
Và cùng lúc đó —
Quý Dữu người luôn kiên nhẫn chờ đợi thời cơ bỗng cảm nhận được một sự thay đổi. Cô nhìn về phía cây đại thụ và thấy luồng năng lượng vốn liên tục đổ về trung tâm của cây bỗng giảm đi rõ rệt!
Dù sự thay đổi không quá rõ ràng, nhưng với Quý Dữu người luôn âm thầm theo dõi thì đây là tín hiệu cực kỳ nổi bật!
Nơi cung cấp năng lượng cho cây đại thụ chắc chắn đã xảy ra biến cố!
Không chút do dự, Quý Dữu đẩy mạnh hệ thống hồn khí nhỏ của mình tiến thêm một đoạn về phía cây.
Không bị phát hiện.
Cô lại tiến thêm một đoạn nữa.
Từng chút, từng chút một…
Tiếp tục tiến lên!
…
Cùng lúc đó —
Sở Kiều Kiều, đang đứng cách cây khoảng 10 mét, cũng cảm nhận được sự bất thường. Lực cản khủng khiếp khiến người ta nghẹt thở khi đến gần cây, dường như đã yếu đi!
Không chần chừ, Sở Kiều Kiều tiến thêm một bước!
Lực cản lại xuất hiện nhưng đúng như cô dự đoán, đã yếu hơn lần trước!
Tuy nhiên, vẫn vượt quá khả năng chịu đựng của cô. Chỉ tiến thêm khoảng 0.1 mét, mắt, mũi, tai, miệng đều rỉ máu. Sở Kiều Kiều lau máu, dừng lại nhưng không lùi bước, vẫn đứng vững tại chỗ.
Sau đó —
Cô lặp lại chiến thuật cũ, thu hẹp khí tức, giảm tối đa sự hiện diện. Nhờ đặc tính đặc biệt của tinh thần tuyến, cô lại thành công một lần nữa. Lực cản khủng khiếp biến mất, vì không phát hiện ra kẻ xâm nhập.
Sở Kiều Kiều nhìn khoảng cách giữa mình và cây đại thụ: 9.9 mét.
Đôi mắt đen của cô trầm xuống.
Phải cố gắng thêm nữa.
Mục tiêu leo lên cây nhất định sẽ đạt được.
…
Ở một diễn biến khác, Nhạc Tê Quang, theo chỉ dẫn của Lưu Phù Phong, dốc toàn lực tấn công các sợi dây. Vô số dây bị chém đứt, nhưng cũng có vô số dây kết nối lại, tiếp tục vận hành.
Tuy nhiên —
Hiệu quả rõ rệt.
Số lượng dây đang giảm.
Dù các chiến binh tộc Hồng không thể nhìn thấy dây do tinh thần lực yếu, nhưng ai cũng cảm nhận được áp lực xung quanh đang giảm dần…
Chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ chặt đứt toàn bộ dây!
Thế là, những người tưởng như sắp chết, bỗng như được tiêm máu mới, không chỉ hồi phục, mà còn bùng nổ sức mạnh vượt trội.
Lớp phòng ngự tinh thần của Thẩm Trường Thanh cũng được mở rộng.
Những sợi dây bị Nhạc Tê Quang chém đứt, chưa kịp phục hồi, đã bị lớp phòng ngự của Thẩm Trường Thanh chiếm lĩnh, khiến chúng bị cô lập hoàn toàn, không thể kết nối lại.
Trong lúc đó, nhiều sợi dây cố gắng tấn công Nhạc Tê Quang và Lưu Phù Phong, nhưng chưa kịp tiếp cận đã bị lớp phòng ngự chặn lại.
Nhờ lớp bảo vệ này, áp lực của Nhạc Tê Quang giảm mạnh, giúp cậu có thêm sức để chém đứt dây.
…
Còn Lưu Phù Phong, sau khi bước ra khỏi kén, bỗng đứng yên. Khi mọi người tưởng câup sẽ tiếp tục chờ đợi, thì cậu bước thêm một bước. Rồi bước thứ ba…
Khi cậu sắp rời khỏi vùng bảo vệ của Thẩm Trường Thanh, trán Thẩm Trường Thanh nổi gân xanh, áp lực tăng vọt.
Ngay sau đó —
Lưu Phù Phong vẫy tay về phía Thẩm Trường Thanh.
Thẩm Trường Thanh sững người, rồi hiểu ngay ý cậu.
Dù trong lòng do dự, nhưng tay cậu đã hành động trước, gỡ bỏ lớp bảo vệ quanh Lưu Phù Phong. Vừa bước ra khỏi lớp phòng ngự, Lưu Phù Phong lảo đảo, suýt ngã. Nhưng dù run rẩy, chao đảo, cậu vẫn không gục ngã.
Cùng lúc đó, các sợi dây xung quanh lập tức tụ lại, như quái vật há miệng lao về phía cậu.
Và rồi —
Ngay khi sắp chạm vào Lưu Phù Phong, tất cả sợi dây bỗng khựng lại. Không hề báo trước. Cảnh tượng ấy khiến tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro