Phần 66 hối lộ nhạc mẫu tương mai 3
Bà Địch nghe Ngô Diệc Phàm nói vậy nở một nụ cười từ tận đáy lòng, bà nói: 'Xem đứa bé này kìa, thật biết ăn nói, đương nhiên bác gái xem con như người trong nhà rồi!'
Nhiệt Ba ... lại lần nữa không còn gì để nói.
'Cám ơn sự yêu thương của bác gái, để hôm nào con sẽ ra lệnh cho nhân viên tự tay xử lý những cổ phiếu của bác gái, như vậy sau này bác gái sẽ không có bất cứ rủi ro nào nữa!'
Ngô Diệc Phàm lần nữa giúp bà Sầm châm thêm một tách trà, lên tiếng.
'Vậy thì tốt quá, Diệc Phàm,à, thật là cám ơn con!' bà Sầm nghe vậy trong lòng càng vui vẻ.
'Bác gái quá khách sáo rồi, chỉ là chuyện nhỏ thôi mà!'
Lúc này thì Nhiệt Ba không còn nhịn nổi nữa, cô vội lên tiếng: 'Mẹ, từ lúc nào mẹ bắt đầu chơi cổ phiếu vậy?'
'Bé cưng à, mẹ cũng chỉ là nhàn rỗi không việc gì làm nên theo bạn bè chơi cho đỡ buồn thôi mà, trước đây thì chỉ là đánh bậy đánh bạ nhưng bây giờ thì tốt rồi, có Diệ Phàm, cổ phiếu của công ty mình thế nào cũng sẽ có khả năng khống chế thị trường nhất định!'
Bà Địch vừa uống trà vừa nói
.
'Mẹ ...'Nhiệt Ba cảm thấy hết sức vô lực, chiêu này của Ngô Diệc Phàm quả thật cực kỳ thâm độc, rõ ràng là nhắm vào sở thích của người khác mà ra tay.
Bà Địch buông ly trà trên tay xuống, nhìn hai người trẻ tuổi đang ngồi đối diện mình, trong lòng cảm thấy đôi trẻ nhìn thế nào cũng rất xứng đôi, con gái thì xinh đẹp tài giỏi còn con rể tương lai thì tuấn tú lịch sự, càng xem càng ưa thích.
'À này Diệc Phàm, con với bé cưng thế nào mà quen biết nhau vậy?' Bà có chút tò mò hỏi.
Trong mắt anb tràn đầy ý cười, anh nhẹ vòng tay khoác lên vai clo, cố ý không nhìn đến vẻ bất mãn trong mắt cô, trả lời: 'Con với Nhiệt Nhi quen nhau từ lúc học ở đại học Đài Loan, lúc đó con và Nhiệt Nhi đều là sinh viên trao đổi, khi đó con đối với Nhiệt Nhi vừa gặp đã yêu!'
Nhiệt Ba xoay mặt nhìn ạn, thấp giọng hung hăng cảnh cáo anh: 'Đủ rồi, Ngô Diệc Phàm , tôi không biết anh rốt cuộc định làm gì nhưng mau dừng những hành động ngu xuẩn của anh lại đi!'
Nhưng đáp lại vẻ giận dữ của cô là nụ cười sáng lạn của Ngô Diệc Phàm.
'Sinh viên trao đổi à ...' Bà Địch nghe vậy vội hỏi lại, 'Con là ...'
Ngô Diệc Phàm mỉm cười: 'Con là sinh viên trao đổi đến từ đại học Haward!'
'Đại học Haward? Ồ, trường đại học này rất có danh tiếng nha!' Bà Địch quả thực cho rằng lần này mình nhặt được vật báu, cười đến không thể khép miệng được.
Trong lòng cô không khỏi một trận ảm đạm ... cô quá hiểu mẹ mình, mẹ là người sùng bái những người tài cao học rộng điển hình, vừa gặp được người như vậy tâm tình của mẹ liền trở nên siêu cấp tốt, hơn nữa cho rằng chỉ cần là người đã từng học ở những trường đại học danh tiếng, tương lai nhất định sẽ là một nhân tài.
Trước tình hình này cô đoán chắc mẹ mình sẽ hoàn toàn đứng về phía Ngô Diệc Phàm, mà Ngô Diệc Phàm cái tên đàn ông đáng ghét này quả thực đã thành công mua chuộc mẹ cô, nhưng không chỉ có vậy, ngay cả em trai hình như cũng đã bị mua chuộc mất rồi.
'Mẹ, đừng hỏi nữa mà, mẹ đường sá xa xôi đến đây, đợi lát nữa ăn cơm xong con đưa mẹ về nhà con nha, đã lâu rồi không được gặp mẹ, con nhớ mẹ lắm!' Nhiệt Ba vội vàng lên tiếng chặn lại mẹ mình.
Bà Địch nghe vậy ánh mắt đầy yêu thương nhìn con gái mình: 'Bé cưng à, cũng là con nói đúng, người già chỉ mong luôn được ở bên cạnh con cái, lần này mẹ nghĩ thông suốt rồi, nếu đã đến đây thì mẹ sẽ không vội trở về!'
'Thật sao mẹ? Mẹ quyết định ở lại đây rồi sao?'
Trên mặt cô lập tức lộ ra vẻ vui mừng, trong lòng cực kỳ hưng phấn.
'Đương nhiên rồi, mẹ gạt con làm gì. Với lại mẹ đã xem qua căn nhà mà Diệc Phàm mua rồi, mẹ thích lắm nên quyết định sẽ ở chỗ đó!' Bà Sầm hài lòng nói.
'Mẹ ...' Nhiệt Ba cảm thấy cực kỳ khó xử, cô vội nói: 'Thực ra con có thể mua cho mẹ một căn nhà tốt hơn mà, mẹ, hay là mẹ đừng ở chỗ đó!'
'Sao vậy?' Bà Địch thấy con gái không vui lại nói chuyện ấp a ấp úng liền đặt đôi đũa xuống bàn, nhìn hai người trẻ tuổi đối diện bằng ánh mắt là lạ.
'Ồ, bác gái xin đừng hiểu lầm. Nhiệt Nhi mấy ngày nay đang giận dỗi với con cho nên mới nói vậy thôi!'
Ngô Diệc Phf vội lên tiếng giải thích với bà Địch, sau đó xoay về phía Nhiệt Ban, thân thiết nói: 'Nhiệt Nhi, đừng giận nữa mà, anh cũng hy vọng những ngày sau này của bác gái được thoải mái một chút, hơn nữa, em mua hay anh mua thì có khác gì đâu, dù sao chúng ta cũng sắp kết hôn rồi mà!'
'Cái gì? Kết hôn?'
Ngoại trừ Ngô Diệc Phàm,ra, Nhiệt Ba , bà Địch và cả em trai đều cùng lúc kinh ngạc kêu lên.
'Ngô Diệc Phàm, anh điên đủ chưa? Ai nói là chúng ta sắp kết hôn chứ?'
Cô tức tối trừng mắt nhìn anh sau đó vội nói với mẹ mình: 'Mẹ, đừng tin lời anh ta nói, giữa con và anh ta vốn chẳng có gì cả!'
'Không đúng nha, chị à, nếu như thật sự không có gì vậy tối hôm qua sao hai người lại ở cùng với nhau? Hơn nữa còn ngủ chung trong một căn phòng.'
Em trai vò đầu vẻ không hiểu hỏi lại.
'Em im miệng cho chị!'
Nhiệt Ba hận không thể dán miệng em trai mình lại được. Đáng chết thật! Sớm đã biết em trai cô trời sinh nhiều chuyện, chuyện gì cũng không giữ bí mật được!'
Trời ạ, thế này thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không hết tội rồi.
Mà bà Đicj chừng như cũng bị chuyện của Ngô Diệc Phàm và con gái mình dọa đến, bà sững sờ một lúc lâu mới nhẹ giọng hỏi Nhiệt Ba : 'Bé cưng à, con với Diệc Phàm bây giờ ... đang ở chung sao?'
Tuy bà biết chuyện của giới trẻ bây giờ mình không tiện can thiệp nhưng dù sao cũng là con gái của bà, còn chưa kết hôn mà đã ở chung với nhau khiến cho người có tư tưởng truyền thống như bà có chút không tiếp nhận nổi.
'Mẹ ...con không có ...'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro