Phần 39 tình địch khó làm tri kỷ
"Học trưởng Ngô? Anh......anh đã làm gì với Nhiệt ba rồi hả?"
Đôi môi mỏng của Ngô Diệc Phàm khẽ nhếch lên, lập tức nói: "Tôi làm cùng với cô ấy.......việc yêu, ha ha, cậu cứ từ từ mà tưởng tượng!" Nói xong, liền cúp điện thoại, nụ cười hiện lên trên khuôn mặt tà ác.
"Ưm....." Hình như Nhiệt Ba có chút thức giấc, cô từ từ nhắm hai mắt, môi anh đào vô thức nỉ non: "Ừm, có chuyện gì thế......"
"Không có việc gì....." Ngô Diệc Phàm cúi xuống một lần nữa hôn lên cánh môi anh đào của cô, lập tức tắt di động của cô.
"Ừm....." Nhiệt Ba giống như một con mèo nhỏ, hơi hé mở đôi mắt trong veo: "Hình như em mới nghe có tiếng điện thoại kêu....."
"Là em nghe nhầm đó, nếu mà có tiếng kêu thì đó là tiếng của bao tử anh....." Nụ cười xấu xa hiện lên khóe môi Ngô Diệc Phàm, bàn tay to lớn bắt đầu không an phận lần mò xuống phía dưới tìm kiếm......
"Anh đói bụng?" Nhiệt Ba lờ mờ phát hiện trời đã sáng, trời ơi, cơ thể như muốn rã rời.
Ngô Diệc Phàm cười xấu xa: "Đúng vậy nha, nhìn thấy em, anh lại đói bụng....."
"Anh thật là đáng ghét!" Đột nhiên Nhiệt Ba hiểu rõ hàm ý trong lời nói của anh, từng hình ảnh nóng bỏng tối qua lại hiện lên trong đầu cô.
"Không cần....." Cô cười duyên muốn tránh né sự tấn công của anh.
"Anh lại càng muốn!"
"Ha ha.....Diệc Phàm, không cần, mệt mỏi quá........"
"Tiểu quỷ, em phải tập quen với đại khẩu vị của anh....."
Hai người lại tiếp tục đốt cháy không khí ấm áp của buổi sáng.....
☆☆☆☆☆☆☆☆
Trong nháy mắt, thời gian hai tháng sắp trôi qua, cuộc thi thiết kế càng ngày càng đến gần, mà Nhiệt Ba cũng càng ngày càng bận rộn.....mỗi khi sinh viên năm nhất rời khỏi phòng thiết kế thì cô mới là người cuối cùng rời khỏi, mà Ngô Diệc Phàm lại giống như tài xế kiêm người mẫu, tận chức tận trách mà yêu thương cô.
"Nhiệt ba......." Chẳng biết từ lúc nào, Trương Vân Long đã đứng ở cửa phòng thiết kế, vẻ mặt tiều tụy đã nói lên tâm sự phức tạp của anh ta.
"Vân Long?" Nhiệt Ba sau khi nhìn thấy bộ dạng tiều tụy của Trương Vân Long, rồi đột nhiên hoảng sợ, vội vàng buông bản thiết kế trong tay ra, đi về phía trước.
"Nhiệt ba, anh chỉ muốn hỏi một câu......" gò má Trương Vân Long vô cùng gầy gò, đôi mắt thâm thúy chứa đựng ánh sáng đau khổ: "Em cùng anh ta ở môt chỗ sẽ thật sự hạnh phúc sao? Sẽ vui vẻ sao?"
"Vân Long, anh không cần phải như vậy đâu....." Nhiệt Ba cảm thấy trong lòng buồn phiền, nhìn anh ta thống khổ như vậy, cô lại càng thêm khó chịu.
"Anh có điểm nào thua kém hắn ta sao? Ngô Diệc Phàm chỉ là một tên hoa hoa công tử, hắn đã phong lưu thành tính nhất định sẽ có lỗi với em!" Trương Vân Long thống khổ gào thét.
"Vân Long, thật xin lỗi, em....Em thật sự thương anh ấy......" Nhiệt Ba không đành lòng nói.
"Tử Tranh......"
Trương Vân Long vẫn còn muốn nói điều gì đó, lúc này, chỉ thấy một cô gái uyển chuyển hàm xúc xuất hiện phía sau anh ta, dịu dàng ngắt lời nói của anh ta....
"Học trưởng Trương, chuyện tình cảm vẫn nên thuận theo tự nhiên thì tốt hơn, nếu quá miễn cưỡng thì chỉ càng thêm đau khổ!"
Trương Vân Long biến sắc quay đầu lại nhìn, mà Nhiệt Ba cũng kinh ngạc quay lại nhìn cô gái này.......
Một giọng nói nhẹ nhàng của một cô gái khiến Nhiệt Ba và Trương Vân Long chú ý, bọn họ nhao nhao quay người lại nhìn cô gái ở phía sau......
Áo váy Chanel tinh tế, càng khiến cho cô gái đó vô cùng thanh lịch, toát lên hơi thở quý tộc, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch chiếu rọi lên khuôn mặt tuyết trắng càng tăng thêm vẻ mỹ lệ dị thường, chỉ là đôi mắt bình tĩnh kia dường như có phần trưởng thành hơn những người bạn đồng trang lứa.
Cô ta chính là Ngải Ân Hà, cùng học chung với Ngô Diệc Phàm tại Học viện Harvard University, thiên kim tiểu thư của tập đoàn Ngải thị!
Trương Vân Long sau khi hờ hững liếc nhìn cô ta một cái, một lần nữa lại đem ánh mắt dừng lại trên người Nhiệt Ba, nhẹ giọng nói: "Nhiệt ba, anh vẫn sẽ chờ em....." nói xong, mang theo vẻ mặt đau khổ rời khỏi phòng thiết kế.
Nhiệt Ba thở dài một hơi, làm sao mà cô không hiểu rõ tâm tư của Trương Vân Long chứ, chỉ là, lòng của cô đã sớm trao cho Ngô Diệc Phàm rồi.
Ngải Ân Hà sau khi đăm chiêu đánh giá cô gái trước mắt, khẽ cười, giọng nói lộ ra sự thành khẩn: "Xin chào, tôi là Ngải Ân Hà, tôi có thể gọi cô là Nhiệt ba không?"
Nhiệt Ba lễ phép cười mà gật gật đầu, tuy cô chưa từng giao tiếp với Ngải Ân Hà, nhưng cũng có nghe nói về cô ta, mọi người cũng đã xôn xao bàn tán rằng Ngô Diệc Phàm và cô ta là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Chỉ là, đêm nay khi nhìn thấy thiên kim tiểu thư nhà giàu này, hình như không có dáng vẻ kệch cỡm như trong tưởng tượng của cô, dường như nụ cười của Ngải Ân Hà có một sức cuốn hút rất lớn, mang đến cho cô một cảm giác rất thân thiết.
☆☆☆☆☆☆☆☆
Trong tiệm café, phảng phất tiếng âm nhạc tao nhã, cảnh vật yên tĩnh mang lại một cảm giác rất đẹp mắt.
Ngải Ân Hà nhẹ nhàng khuấy tách café, động tác đưa tay nhấc chân đều lộ ra hơi thở trầm tĩnh, cô ta nhìn về phía Nhiệt Ba ở đối diện, nhẹ nhàng cười nói: "Nhiệt Ba, mình mạo muội mời cậu đi uống café, có dọa đến cậu hay không?"
"Đương nhiên là không rồi, chỉ là......tôi thật sự không ngờ rằng mình sẽ uống café chung với một cô gái học thương mại." Nhiệt Ba nửa cười đùa trêu ghẹo.
"Ý của cậu là nói mình.....ách, thiếu mùi vị của phụ nữ sao?" Trên gương mặt Ngải Ân Hà tươi cười giống như ánh mặt trời, chế nhạo nói.
"Nào có, chỉ là tôi cảm thấy rằng những cô gái học thương mại quá mức sắc bén, không nghĩ đến cô lại hiền lành như vậy!" Nhiệt Ba thoải mái trả lời.
Ngải Ân Hà sau khi nghe vậy liền cười xinh đẹp: "Nhiệt Ba, rốt cuộc mình cũng hiểu tại sao Ngô Diệc Phàm lại đặt tất cả tâm tư lên người cậu rồi!"
Cô ta dừng môt chút, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt Nhiệt Ba, tiếp tục nói: "Cậu thật sụ rất thẳng thắn, có chút khác lạ so với các cô gái khác, mình thật sự rất thích cậu, cũng hy vọng có thể kết bạn với cậu đó nha!"
"Kết bạn với tôi sao?"
Nhiệt Ba không ngờ rằng Ngải Ân Hà có thể nói như vậy, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, trên khuôn mặt lại có chút mất tự nhiên: "Không phải cô tìm tôi vì Diệc Phàm sao......"
"nhiệt ba......"
Ngải Ân Hà nhẹ nhàng kéo tay Nhiệt Ba, ánh mắt trầm tĩnh: "Mình biết ngay là cậu sẽ hiểu nhầm ý mình mà!"
Nhiệt Ba cảm thấy càng thêm nghi ngờ.....
Ngải Ân Hả mỉm môi cười, nhẹ giọng nói: "Mình biết chắc rằng cậu sẽ tin những lời nói mà mọi người truyền tai nhau, thật ra là cha của mình và cha Ngô Diệc Phàm rất thân nhau, mà tập đoàn Ngải thị và Ngô thị tài phiệt lại có quan hệ hợp tác, lại thêm việc mình và Ngô Diệc Phàm học chung tại Học viện Harvard University, cho nên mọi người gán ghép hai tụi mình cũng là chuyện bình thường mà!"
"Cái gì? Ngô thị tài phiệt?" Nhiệt Ba đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Ngô thị tài phiệt, Hoàng thị tài phiệt, Trần thị tài phiệt và Dương thị tài phiệt không phải là những tập đoàn tài phiệt nổi tiếng sao? Nói như vậy......
Ngược lại Ngải Ân Hà đối với phản ứng của cô rất là bình thường, cô ta thản nhiên giải đáp những nghi vấn trong lòng Nhiệt Ba, trực tiếp nói: "Thật ra Ngô Diệc Phàm là đứa con độc nhất của tổng giám đốc Ngô thị tài phiệt Ngô Doãn Thần, cũng là người thừa kế tương lai của Ngô thị tài phiệt!"
Nhiệt Ba cảm thấy đầu óc trống rỗng, hô hấp cũng trở nên vô cùng khó khăn.......
Cô biết rằng nhất định Ngô Diệc Phàm là người có xuất thân phú quý, nhưng tuyệt đối không thể ngờ rằng anh lại có gia thế hiển hách như vậy, quan trọng nhất là, trước mặt cô Ngô Diệc Phàm luôn che dấu thân phận của mình!
"Nhiệt ba, cậu đừng hiểu lầm Ngô Diệc Phàm, vì chưa được thừa kế gia sản, con cháu của tứ đại tài phiệt cũng cần phải che giấu tung tích, một là vì sự an toàn, hai là để tránh những phiền toái không cần thiết, chỉ là Diệc Phàm tuân thủ đúng quy định mà thôi!" Ngải Ân Hà nhẹ nhàng bưng ly lên, ý bảo Nhiệt Ba bình tĩnh.
"Vì sao cô lại muốn nói cho tôi biết những điều này?" Nhiệt Ba khó hiểu nhìn Ngải Ân Hà.
Ngải Ân Hà đặt ly xuống, nhẹ giọng nói: "Thật ra, mình và Ngô Diệc Phàm từ nhỏ đã chọn ra cô dâu nhỏ, nói trắng ra là, quan hệ thông gia giữa tập đoàn Ngải thị và Ngô thị tài phiệt!"
Đột nhiên có một quả bom nổ tung trong lòng Nhiệt Ba.....
Cô ngơ ngác nhìn Ngải Ân Hà, không biết nên nói những gì, chỉ có thể tiếp tục nghe cô ta nói.
"Nhiệt ba, hôm nay mình tới tìm cậu là để nói cho cậu biết những điều này, thật ra chính là muốn nói cho cậu biết, mình chỉ xem Ngô Diệc Phàm là anh trai, cũng không có một chút tình cảm nào, khi mình biết Ngô Diệc Phàm yêu cậu, trong lòng mình cũng rất vui, mình biết cậu sẽ giận Ngô Diệc Phàm vì giấu diếm gia thế, nhưng mình hy vọng cậu không vì điều đó mà rời xa anh ấy, trong lòng anh ấy cậu thật sự rất quan trọng!"
Nhiệt Ba cảm thấy tim mình đập rất nhanh, tình cảm trong lòng cũng lên xuống theo lời nói của Ngải Ân Hà, điều áp lực là, Ngải Ân Hà và Ngô Diệc Phàm có đám hỏi sứ mệnh của gia tộc, điều vui mừng là, Ngải Ân Hà không hề yêu Ngô Diệc Phàm.
"Nhưng mà, hai nhà đã làm đám hỏi rồi......."
"Mình nghĩ, nếu mình và Ngô Diệc PHàm đều tìm được người mà mình yêu thương, thì các trưởng bối cũng không ép buộc tổ chức đám hỏi!" Ngải Ân Hà cười nói.
Nhiệt Ba kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ cô đã có người trong lòng rồi sao?"
Thật ra với điều kiện của Ngô Diệc Phàm, cô ta không có cách nào mà không thương được.
Ánh mắt Ngải Ân Hà trở nên mông lung tràn ngập tình yêu, mà trên mặt cũng có chút mộng ảo, cô gật gật đầu, cười cười.
"Chúc mừng cô, hy vọng cô có thể tìm được người mà mình yêu thương!" Nhiệt Ba cảm thấy trong lòng thật dễ chịu, đây là lời nói từ đáy lòng cô.
Ngải Ân Hà khẽ cười: "Cho nên cậu và Ngô Diệc Phàm cũng cần phải cố gắng!"
"Ừm! Cám ơn cô, à, Ân Hà!" Nhiệt Ba cười thật lòng, những vướng mắc trong lòng đã hoàn toàn biến mất, mà sự hảo cảm đối với Ngải Ân Hà cũng tăng thêm.
"Đúng rồi, Nhiệt ba, mình nghe nói cậu rất thích các tác phẩm của bậc thầy John.Gallino, cậu biết không, mình sẽ giúp cậu một việc lớn đó nha!" Ngải Ân Hà ra vẻ thần thần bí bí cười nói.
"Giúp tôi một việc lớn? Là có ý gì?" Nhiệt Ba không hiểu lời của Ngải Ân Hà.
"Thật ra mình cũng có xem qua tác phẩm dự thi trước đây của cậu, nhất là tác phẩm mới vừa mới đoạt giải, thật sự là rất tuyệt nha, mình á, vừa mới bái sư John.Gallino, tiện thể đem tác phẩm của cậu cho ông ấy xem thử, để xem ông ấy đánh giá tác phẩm của cậu như thế nào?" Ngải Ân Hà một tay chống cằm, uống một ngụm café rồi nói.
"A? Thật vậy sao? John.Gallino sẽ đánh giá tác phẩm của tôi sao?" Nhiệt Ba khẩn trương nắm lấy tay Ngải Ân Hà mà hỏi han.
Trời ơi, cô không nghĩ đến tác phẩm của mình sẽ nằm trên tay của thần tượng!
"Sau khi bậc thầy John.Gallino xem qua tác phẩm của cậu, ông ấy đã rất ca ngợi, ông ấy nói cậu nhỏ tuổi vậy mà đã có trình độ thiết kế nhạy cảm như vậy, thật là không đơn giản, mà còn......."
Ngải Ân Hà lấy một tờ danh thiếp từ trong chiếc túi xách tinh xảo đưa cho Nhiệt Ba......
"John.Gallino đặc biệt chỉ đích danh cậu nếu cậu muốn đến đây để thể hiện tài năng, ông ấy có ý muốn thu nhận cậu làm đồ đệ đó, đây là danh thiếp của ông ấy, cậu có thể liên hệ với ông ấy bất cứ lúc nào!"
Nhiệt Ba không thể tưởng tượng nổi mà nhìn vào tấm danh thiếp trong tay mình.....đây thật sự là điều mà cô không dám mơ đến, thần tượng mà mình luôn tôn sùng lại có thể thu nhận mình làm đồ đệ sao?
"Ân Hà, cô nói.....đều là sự thật sao? Tôi không có nằm mơ đúng không?" Giọng nói của cô run rẩy mà vội vàng.
"Đương nhiên là không rồi, mình xem cậu là bạn của mình mà, làm sao có thể lừa cậu được chứ? Chỉ là cậu nên suy nghĩ cho kĩ, tốt nhất cậu nên thương lượng với Ngô Diệc Phàm một chút, học tập với John.Gallino cần có thời gian, vậy là thời gian mà hai người ở chung một chỗ sẽ rất ít!" Ngải Ân Hà phân tích mọi mặt.
Nhiệt Ba sau khi nghe vậy sắc mặt có chút khó xử, cô định mở miệng nói chuyện, liền cảm thấy dạ dày không được khỏe, lập tức lấy tay che miệng, kiềm chế lại cảm giác khó chịu.....
Vẻ mặt Ngải Ân Hà vô cùng căng thẳng, lập tức hỏi: "Nhiệt ba, thân thể của cậu.....Không thoải mái sao?" Ánh mắt của cô tràn ngập sự cảnh giác.
"Tôi....."
Nhiệt Ba cắn cắn đôi môi anh đào, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ửng hồng, cô ngẩng đầu nhìn Ngải Ân Hà rồi nhẹ giọng nói: "Thật ra, tôi đã mang thai rồi....."
"Cái gì?"
Lần này đến lượt Ngải Ân Hà kinh ngạc, cô ta thất thanh la lên, nhưng dường như ý thức được rằng cảm xúc của mình quá mức kích động, vội vàng che giấu sóng to gió lớn đang nổi lên trong lòng, nhỏ giọng hỏi: "Nhiệt ba, cậu nói rằng cậu đang mang trong mình con của Quý Dương sao?"
"Ừm!" Khuôn mặt Nhiệt Ba tràn đầy hạnh phúc.
Ngải Ân Hà ngơ ngẩn mà nhìn Nhiệt Ba, đôi mắt dịu dàng không biết đang suy nghĩ điều gì, thật lâu sau, cô ta mới mở miệng hỏi: "Diệc Phàm có biết chuyện này không?"
Nhiệt Ba than nhẹ một tiếng rồi lắc đầu: "Diệc Phàm tham gia khóa học ngoại khóa, ngày kia mới trở về Đài Loan, thật ra hôm nay tôi cũng mới biết, cho nên muốn cho Diệc phàm một bất ngờ!"
"Nhưng mà,Nhiệt ba, cậu còn nhỏ như vậy mà đã làm mẹ, chẳng lẽ cậu không nghĩ đến việc hoàn thành khóa học sao?" Ngải Ân Hà nghẹn ngào hỏi.
"Chỉ cần có Diệc Phàm ở bên cạnh tôi, tôi cũng không sợ bất cứ điều gì, mà cho dù có sinh ra đứa bé, tôi cũng sẽ hoàn thành khóa học thiết kế!" Nhiệt Ba kiên định nói.
Ngải Ân Hà cố nặn ra một nụ cười, lập tức tỏ ra vẻ thoải mái mà nói: "Không sai, thật ra chỉ cần được ở cùng với người mà mình yêu thương, sẽ có dũng khí để vượt qua bất cứ chuyện gì, chẳng qua mình nghĩ rằng chuyện này đúng là rất bất ngờ đối với Diệc Phàm nha, chờ anh ấy quay về Đài Loan sẽ nói cho anh ấy biết!"
"Ừm!" Nhiệt Ba không để bụng mà cười, sau đó cúi đầu, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc mà quấy ly đồ uống.
Nhiệt Ba đang chìm đắm trong hạnh phúc nên không để ý đến......
Nụ cười trên môi Ngải Ân Hà từ từ thu lại, thay vào đó là một dáng vẻ âm hiểm và ghen tị không tương xứng!
Nhiệt Ba lại càng không nhìn thấy rõ hai bàn tay đang gắt gao nắm lại thành nắm đấm của Ngải Ân Hà!
Dựa vào cái gì chứ?
Cô chỉ là một cô gái với thân phận bình thường mà lại nhận được sự ưu ái từ Diệc Phàm?
Thậm chí Diệc Phàm còn cho phép cô gái này mang thai đứa con của mình?
Thật sự ngay từ khi Ngô Diệc Phàm theo đuổi Nhiệt Ba, Ngải Ân Hà cũng không thèm để ý đến, bởi vì cô cũng đã quá hiểu rõ tính cách Ngô Diệc Phàm, anh ấy trời sinh tính phong lưu, qua lại với bạn gái không quá hai tháng, nhưng thời gian trôi qua, cô lại phát hiện Ngô Diệc Phàm vẫn say mê Nhiệt Ba, lúc này hồi chuông cảnh báo mới reo lên mãnh liệt trong lòng Ngải Ân Hà.
Vì thế liền bày ra một tiết mục kết bạn, thật ra là muốn chia rẽ hai người họ!
Nhưng cô ta tuyệt đối sẽ không ngu xuẩn đến mức ngang nhiên chiếm đoạt lại Ngô Diệc Phàm, cô muốn dùng một trò chơi với nhiều thủ đoạn để chiếm đoạt lại tình yêu của mình!
Không sai, người đàn ông mà Ngải Ân Hà yêu nhất chính là Ngô Diệc Phàm.....
Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn yêu Ngô Diệc Phàm, vì vậy, mới có thể lựa chọn trường học và cùng chuyên ngành với anh, cũng trở thành sinh viên trao đổi cùng với anh!
Vì thế, cô đã khổ tâm nghĩ cách không cho phép cô gái này làm xáo trộn! Cô tình nguyện đem John.Gallino giới thiệu cho Nhiệt Ba, để cho Nhiệt Ba hao tổn tâm sức vào học thiết kế, muốn giành lấy được tình bạn và sự tín nhiệm, nhất định phải tiêu tốn đúng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro