
Phần 35 nhất định phải thay thế được
"Ngô Diệc Phàm, anh điên rồi, nơi này là trường học, mau buông tôi ra!"
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhiệt Ba thật sự là vừa thẹn vừa giận, nhất là khi dường như toàn bộ ánh mặt của nữ sinh đều rơi trên người cô, cô càng cảm thấy bản thân mình đang bị Ngô Diệc Phàm dồn đến đường cùng!
Ngô Diệc Phàm trả lời một tiếng 'Không' nơi cổ họng, chỉ tự nhiên ôm cô đi về phía xe, không thèm quan tâm đến đôi bàn tay trắng ngọc ngà của Nhiệt Ba đang đánh vào ngực mình!
Về cú đánh này không có một chút sức lực nào làm anh đau, ngược lại anh sẽ càng đau lòng hơn khi bàn tay nhỏ bé của cô bị đau đớn!
Ngô Diệc Phàm ôm Nhiệt Ba đi xuyên qua ánh mắt của các nữ sinh, mà phía sau là ba người đàn ông nghênh ngang theo sát, đối với ánh mắt sùng bái của nữ sinh thì đã trở thành thói quen.
"Trời ạ, bọn họ đều rất đẹp trai nha, trên đời này sao lại có những mỹ nam hoàn hảo đến như vậy chứ?"
"Này này, trừ học trưởng Ngô ra, ba vị kia là ai thế, nếu mình là Nhiệt Ba thì tốt quá rồi, có thể được nhiều vị soái ca yêu mến như vậy....."
"Hừ, Nhiệt Ba có cái gì mà có thề hấp dẫn học trưởng Ngô chứ, mình cảm thấy chẳng qua học trưởng Cung đối với cô ta chỉ là chơi đùa mà thôi!"
Trong lúc này, rất nhiều tranh chấp đã bắt đầu nổi lên, không ai chú ý đến trong đám người có một bóng nữ sinh cô đơn, cô ấy chính là Ngải Ân Hà.....
Nhìn bóng dáng Ngô Diệc Phàm dần dần đi xa, cô đã dùng hàm răng của mình mà gắt gao cắn lấy bờ môi, mấy ngày nay nhìn thấy hành động của Ngô Diệc Phàm, nhưng không hề tiến lên ngăn cản, bởi vì cô biết, với cá tính của Diệc Phàm, mỗi khi qua lại với nữ sinh chưa bao giờ vượt quá hai tháng.
Chỉ mong lần này Nhiệt Ba cũng không là ngoại lệ!
Ngải Ân Hà tuy trong lòng suy nghĩ như vậy, cũng không lưu tâm trong lòng nổi lên chút lo lắng......
Ngay khi Ngô Diệc Phàm sắp đi đến phía trước xe......
"Ngô Diệc Phàm, cậu buông Nhiệt Ba ra!" Âm thanh của Trương Vân Long đột nhiên vang lên, ngay sau đó, anh sải bước đi về phía trước, nhưng không đợi đến lúc anh đến gần Ngô Diệc Phàm, Hoàng Tử Thao và Trần Vỹ Đình cũng đã ăn ý bước đến gần......
Duỗi cánh tay đưa thân thể Trương Vân Long lên không!
"Này, các người là ai? Buông, buông Nhiệt Ba ra!" Trương Vân Long dùng lực tránh thoát, cảm giác chân hụt hẫng khiến anh không thoải mái.
"Các người buông Vân Long ra!"
Nhiệt Ba sau khi nhìn thấy tình huống như vậy, lại càng vô cùng tức giận, cô liều mạng mà gào lên, càng không ngừng đánh đấm bộ ngực rắn chắc của Ngô Diệc Phàm.
"Nếu em không ăn nói đàng hoàng, em có tin anh sẽ ném em lên xe không!" Vẻ tà mị của Ngô Diệc Phàm không hề giảm, chưa bao giờ anh nghiêm túc và tức giận như lúc này.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh nổi cáu với phụ nữ!
"Cái gì?" Nhiệt Ba cảm thấy khó thở, trong đôi mắt cũng hiện lên vẻ sợ hãi và né tránh.
"Ngô Diệc Phàm, cậu như một âm hồn tiêu tán bám lấy cô ấy, cô ấy cũng không thích cậu, tôi cũng không ngại nói cho cậu biết, Nhiệt Ba đã là bạn gái của tôi rồi!" Trương Vân Long không thể trơ mắt nhìn Nhiệt Ba bị người đàn ông không đứng đắn này khi dễ, vì thế lớn tiếng nói.
Ngô Diệc Phàm sau khi nghe vậy, đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên, chỉ cúi xuống nhìn Nhiệt Ba, trong đáy mắt thâm trầm dần dần xuất hiện ánh sáng sắc bén......
"Nhiệt Nhi, cái tên kia nói là sự thật sao?" Giọng nói của anh cũng trở nên kinh hãi.....
Nhiệt Ba nhất thời nghẹn lời, nhưng ngay sau đó, trong đầu cô chớp lên một luồng ánh sáng, vì thế lập tức ngoan cường nói: "Không sai, tôi đã đồng ý với Vân Long, anh nhanh buông ra!"
Không ngờ, Ngô Diệc Phàm sau khi nghe vậy trên khuôn mặt tuấn tú bắt đầu xuất hiện ý đồ xấu xa, nhưng mà nụ cười này vẫn có một loại hấp dẫn mê người......
"Đáng tiếc thật,Nhiệt nhi, anh đã nói em phải làm bạn gái của anh, nếu thật sự trong lòng em có cậu ra, như vậy......"
Anh đưa môi mỏng áp sát bên tai cô, giữa mép tóc thanh tịnh và đẹp đẽ là hơi thở nam tính, môi mỏng hơi hé, không nhanh không chậm nói: "Anh cũng vậy, nhất định sẽ thay thế được cậu ta!"
"Anh.....Cái con người ma quỷ này....." Nhiệt Ba cảm thấy mình đang rơi vào một vách núi đen bí ẩn, vẫn rơi vẫn rơi, không giới hạn khiến cô cảm thấy sợ hãi.....
"Ngô Diệc Phàm, cậu không cần quá đáng, căn bản là Nhiệt Ba không thích cậu!" Trương Vân Long ở một bên vùng vẫy gào lên.
"Diệc Phàm, làm việc của cậu đi!" Dương Dương nói ngắn gọn, vẻ mặt lạnh lùng đi đến trước mặt Trương Vân Long, bàn tay to lớn duỗi ra, một tay nắm lấy tóc anh ta níu lên.....
Động tác lưu loát rõ ràng có thể thấy năng lực mạnh mẽ đã trải qua huấn luyện đặc biệt!
Mà rõ ràng Trương Vân Long không thể chịu đựng nổi sức lực mạnh mẽ của Dương Dương, trên khuôn mặt tuấn tú nho nhã nhất thời đau đến mức mồ hôi chảy ròng ròng......
Thân thể to lớn của Dương Dương từ từ đến gần phía trước, hai mươi tuổi anh đã già dặn hơn so với bạn cùng trang lứa vàng càng thêm chín chắn đầy vẻ tang thương, phần chín chắn và tang thương này càng khiến anh thêm vẻ ngoan độc.
"Trương Vân Long đúng không, nếu còn muốn làm Nhà thiết kế như đã nói, hãy thành thật một chút, nếu không, ngươi sẽ mất đi hai bàn tay nghệ thuật trời cho kia!" Nói xong, bàn tay to lớn từ từ mở ra, thả da đầu đang đau nhức của anh ta ra.
Hoàng Tử Thao và Trần Vỹ Đình đồng thời cũng thả cơ thể Trương Vân Long xuống, ngay lúc đó, thân thể Hoàng Tử Thao củng đến gần, sau khi nhìn vào ánh mắt quật cường của Trương Vân Long, liền nói ra lời tán thưởng từ đáy lòng: "Xem ra dáng vẻ là một con người kiên cường, không tệ, thật sự là không tệ, chẳng qua......"
Trong nháy mắt, chỉ thấy khóe môi Hoàng Tử Thao gợi lên nụ cười tàn nhẫn đầy cuồng ngạo, đôi mắt khép hờ, bắn ra sự sắc sảo khiến người ta sợ hãi, chỉ thấy anh khẽ mở bời môi mỏng, chậm rãi nói ra ba chữ: "Rất ngu xuẩn!"
Còn Trần Vỹ Đình cười đến vô cùng cao quý thanh nhã, anh vươn tay chỉnh sửa lại nếp nhăn trên áo sơmi của Trương Vân Long, động tác mềm mại đã thể hiện bản tính ngoan độc......
"Tiểu học đệ, mỗi ngày phải học tập thật tốt để hướng về phía trước nha, không cần cố gắng làm những chuyện vô nghĩa, còn nữa.....chúng tôi cũng không phải là đe dọa đâu!" Nụ cười của anh lại càng thêm sáng lạn, khiến cho ánh mắt của Trương Vân Long phải tránh né.
Nói xong, anh vỗ vai Trương Vân Long vài cái, tiếp theo sau đó, nhao nhao lên xe, đi mất.....
"Nhiệt Ba......." Trương Vân Long gian nan gọi một tiếng, thế nhưng, Nhiệt Ba đã sớm bị Ngô Diệc Phàm cứng rắn nhét vào trong xe đưa đi......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro