Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7. Mặc đồ mèo tình thú vào kỷ niệm ngày cưới

Tác giả: Dụ Nê Tử

Thể loại: Hiện đại, Chính kịch, Cao H, 1x1, Ngọt, Ngụy cường công.

Raw + CV: pearletter

CP: Lạc Nghê (công) x Cố Cận Chi (thụ)

---

Trên tầng cao nhất của tập đoàn RE, văn phòng sếp tổng. Lạc Nghê nhìn các phòng bộ phận đưa ra kế hoạch, anh mệt mỏi dựa vào ghế xoa xoa lông mày. Anh mở máy tính sau đó mở tài liệu đã gửi đến, bên trong chỉ có bốn chữ: "Đều là viết lách."

Lạc Nghê đóng máy tính lại nhìn cổ tay của mình, đã qua giờ tan tầm. Hôm nay là kỷ niệm bảy năm ngày cưới của anh và Cố Cận Chi, cả hai đã hẹn ăn tối cùng nhau, vì vậy Lạc Nghê nhanh chóng thu dọn tài liệu chuẩn bị tan làm.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lạc Nghê bấm nhận cuộc gọi.

Chi: "Cục cưng tan tầm chưa?"

Chi: "Anh đang đợi em ở gara."

Lạc Nghê nhếch môi cười, đã nhiều lần nói với Cố Cận Chi không cần đợi anh ở gara, nhưng người này chưa bao giờ nghe lọt.

Lúc bước vào gara, từ xa Lạc Nghê đã nhìn thấy Cố Cận Chi đứng dựa vào chiếc Tesla của anh.

Có vẻ như có dự cảm, Cố Cận Chi ngẩng đầu lên, bốn mắt hai người chạm nhau. Hắn nhướn mày, bước chân dài tới gần kéo Lạc Nghê chỉ còn cách vài bước chân vào trong lòng.

"Cục cưng vất vả rồi, anh rất nhớ em."

Đôi tay Cố Cận Chi ôm eo Lạc Nghê, vùi đầu vào cổ đối phương hít lấy mùi hương nhẹ nhàng của gỗ thông.

Bây giờ là mùa hè, Lạc Nghê lại sợ nóng, hành động của Cố Cận Chi làm anh có hơi nhột, anh đưa tay đẩy Cố Cận Chi ra, "Không phải em kêu anh đợi ở trên à?"

Giọng nói mát lạnh, bình thản cũng giống như con người của Lạc Nghê.

Cố Cận Chi đứng dậy, tay vẫn đặt trên eo Lạc Nghê, hơi cúi đầu hôn trộm lên mặt của anh.

"Anh nhớ em nên chờ không được."

Giọng Cố Cận Chi trầm thấp, nhưng trong lúc yên tĩnh vẫn có thể nghe rõ vẻ lưu luyến.

Đôi mắt Lạc Nghê dài hẹp, đuôi mắt xinh đẹp, con ngươi trong như hổ phách, nét mặt sắc sảo, dưới đuôi mắt trái có một nốt ruồi lệ mềm mại, tạo nên sự hài hòa. Vẻ đẹp của anh rất nổi bật nhưng lại mang đến cảm giác sắt bén. Ánh mắt lướt qua khiến lòng Cố Cận Chi không khỏi ngứa ngáy, cúi đầu muốn hôn lên đôi môi đỏ trước mặt.

Lạc Nghê nghiêng đầu né tránh, "Hôm nay anh lại không lái xe?"

Cố Cận Chi cười nhẹ, đôi môi mỏng chạm vào khóe miệng Lạc Nghê, "Không lái, anh tới đi ké xe cục cưng."

Tập đoàn DK của Cố Cận Chi và tập đoàn RE của Lạc Nghê bắt đầu cùng một thời điểm. Trong vài năm ngắn ngủi, họ đã trở thành những nhân tài xuất sắc trong ngành sản xuất của thành phố S. Cả hai công ty cạnh tranh và cùng tồn tại. Thân là CEO của hai công ty, Cố Cận Chi và Lạc Nghê thường bị người khác so sánh với nhau.

Rất ít người biết rằng, hai người đã kết hôn được bảy năm.

Khoảng cách giữa công ty và nhà của hai người rất gần. Cố Cận Chi thường lấy cớ này để không lái xe đi làm, mỗi ngày hắn đều đến công ty RE để đón Lạc Nghê sau giờ làm việc.

Cảm nhận nụ hôn không dứt của Cố Cận Chi trên môi, Lạc Nghê mở miệng cắn vào môi dưới của Cố Cận Chi làm hắn giật mình. Lạc Nghê kéo tay hắn ra khỏi người mình, ném chìa khóa xe vào tay đối phương.

"Anh lái xe đi."

Cố Cận Chi sờ môi dưới, không nhịn được bật cười, ánh mắt dịu dàng và yêu thương nhìn về phía Lạc Nghê.

Cố Cận Chi đi đến ghế phụ rồi mở cửa xe, bàn tay che đỉnh cửa xe sau đó hơi khom lưng cúi đầu.

"Tuân lệnh, công chúa của anh."

Cố Cận Chi là con lai, mẹ hắn là người nước X. Lúc hắn học cấp ba thì cha hắn phải trở về quê hương để phát triển sự nghiệp nên cả gia đình đã chuyển về nước.

Trong buổi lễ khai giảng cũng chính là lần đầu tiên Cố Cận Chi gặp được Lạc Nghê đang phát biểu. Khi đó Lạc Nghê vẫn còn rất ngây thơ non nớt, nhưng vẻ đẹp của anh không thể che giấu chút nào. Đến bây giờ Cố Cận Chi vẫn nhớ rõ hình ảnh khi Lạc Nghê đứng trên bục, thân hình mảnh mai, gió thổi qua lớp áo sơ mi trắng, mái tóc đen mềm mại, đôi lông mày sắc sảo, còn có giọng nói mát lạnh như nước, từng câu từng chữ đều đánh mạnh vào trái tim hắn, khiến tim hắn đập như nổ sấm.

Xung quanh có rất nhiều người, nhưng người duy nhất mà Cố Cận Chi có thể nhìn thấy và lắng nghe là Lạc Nghê.

Người đứng trên sân khấu như vầng trăng tròn ở phía đường chân trời, như đoá sen trắng tinh khiết độc nhất nở rộ trên đỉnh núi, sáng rực, kiêu ngạo nhưng đầy cuốn hút.

Cố Cận Chi không kiềm chế được mà phải lòng Lạc Nghê, trái tim của thiếu niên vừa mãnh liệt vừa nồng nhiệt. Cố Cận Chi đã theo đuổi Lạc Nghê suốt ba năm, tình yêu mãnh liệt không phai nhạt theo thời gian mà càng ngày càng nồng đậm.

Cuối cùng sau khi hoàn thành kỳ thi đại học, năm ấy Cố Cận Chi 18 tuổi đã đạt được mong ước, rước được người đẹp về nhà.

Sau một ngày Lạc Nghê thành niên, Cố Cận Chi đã dẫn Lạc Nghê ra nước ngoài đăng ký kết hôn.

Cả hai cùng thi đỗ vào một trường đại học, thành tích học tập xuất sắc giống nhau, ngoại hình cũng nổi bật như nhau, đều là những nhân vật nổi tiếng trong trường. Cố Cận Chi ở đại học còn dính chặt Lạc Nghê hơn, hắn biết Lạc Nghê rất nổi tiếng, cho nên lúc nào hắn cũng trắng trợn tuyên bố chủ quyền.

Sau khi tốt nghiệp, Lạc Nghê lựa chọn ở lại thành phố S. Ba anh mất sớm, mẹ anh một mình nuôi dưỡng anh khôn lớn, Lạc Nghê không nỡ để mẹ ở lại đây một mình.

Bộ phận trung tâm quan trọng nhất của công ty của gia đình Cố Cận Chi là ở nước ngoài. Sau khi tốt nghiệp, cha muốn hắn ra nước ngoài tiếp quản công ty, nhưng Lạc Nghê ở thành phố S, làm sao Cố Cận Chi có thể ra nước ngoài được?

Đối với hắn, có Lạc Nghê bên cạnh mới có ý nghĩa.

Xuân qua thu đến, hai người đã bên nhau được bảy năm. Mỗi năm vào ngày kỷ niệm, Cố Cận Chi sẽ đưa Lạc Nghê đến nhà hàng nơi họ có buổi hẹn hò đầu tiên để ăn tối.

Lạc Nghê thích ăn thanh đạm, mà Cố Cận Chi luôn chọn đồ ăn rất hợp khẩu vị của Lạc Nghê, cứ như vậy anh ăn rất nhiều, thậm chí có chút no căng. Anh nhíu mày, nhẹ nhàng xoa bụng, cảm thấy hơi khó chịu.

Cố Cận Chi ngồi đối diện, thấy vậy liền đứng dậy ngồi đến bên cạnh Lạc Nghê, ôm anh vào lòng, nhẹ nhàng xoa bụng cho anh, động tác thành thạo, lực độ vừa phải.

Xoa xoa được một lúc, Lạc Nghê cảm thấy đỡ căng hơn, nên bảo Cố Cận Chi dừng lại.

Cố Cận Chi không di chuyển, hắn nhìn đôi mắt trước mặt lung linh ánh sáng, càng gần đến nốt ruồi lệ càng trở nên xinh đẹp hơn, hắn cúi người hôn lên đuôi mắt Lạc Nghê, vươn đầu lưỡi liếm lên nốt ruồi lệ.

Lạc Nghê bị hành động táo bạo của người kia làm cho giật mình, anh nhìn lướt qua mọi người xung quanh, dùng chút sức đẩy Cố Cận Chi ra, lạnh lùng nói: "Đang ở bên ngoài đó, anh lại nổi điên gì thế?"

Cố Cận Chi thấy tai Lạc Nghê đỏ lên, mỉm cười nhẹ nhàng, cầm bàn tay trắng trẻo thon dài của anh lên hôn nhẹ, "Vì cục cưng đẹp quá."

Sau khi đò đưa trong chốc lát, Cố Cận Chi dẫn Lạc Nghê lên tầng thượng của nhà hàng. Trên tầng thượng có một hàng rào rất lớn, tầm nhìn rất rõ ràng, bầu trời đêm nay rất tối, trên hàng rào còn có treo vài chiếc đèn sáng, xung quanh có vài người, tất cả đều là những đôi tình nhân.

Lạc Nghê không hiểu tại sao Cố Cận Chi lại đưa anh đến đây, nghi hoặc nhìn về phía đối phương.

"Một lát nữa cục cưng sẽ biết," Cố Cận Chi cố ý úp úp mở mở.

Lạc Nghê không để hắn đến hắn, ngay lập tức đi đến hàng rào cao, gió mùa hè vào đêm hơi lạnh, gió thổi nhẹ nhàng rất dễ chịu.

Phía sau có một thân thể ấm áp dán lên, Cố Cận Chi ôm eo Lạc Nghê, khuôn mặt chôn vào cổ anh.

"Bé cưng lạnh không?" Đôi môi mỏng của Cố Cận Chi vuốt ve da cổ mịn màng của Lạc Nghê, hơi thở nóng rực.

Lạc Nghê đẩy mặt hắn ra, "Không lạnh."

Cố Cận Chi hôn lên sườn mặt Lạc Nghê rồi nắm tay anh.

Lạc Nghê mặc hắn vuốt ve, nhanh chóng nhận thấy có thứ gì đó ở chỗ cổ tay. Anh cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy một chiếc vòng Bình Khấu An làm bằng chỉ đỏ, viên ngọc Bình Khấu An trong suốt, trong đêm tối dường như phát ra ánh sáng.

Lạc Nghê giơ tay lên hỏi, "Mua khi nào vậy?"

Xương tay trước mặt rõ ràng, thon dài trắng nõn, cổ tay rất nhỏ, xương cổ tay nhô lên, mang sợi chỉ đỏ ngọc càng thêm vẻ quyến rũ.

Cố Cận Chi cầm lấy tay anh, một lần nữa ôm Lạc Nghê vào lòng, trán hắn tựa vào trán anh, "Lúc ở trên núi đã cầu, hy vọng cục cưng sẽ luôn bình an vô sự."

Vóc dáng hai người cao ngang nhau, nhưng thân hình Lạc Nghê thon dài mảnh khảnh. Lúc này, anh được Cố Cận Chi ôm vào lòng, hoàn toàn bị người kia bao bọc.

Cố Cận Chi có khuôn mặt lai, các đường nét sắc sảo, lông mày đậm, hốc mắt sâu, đôi mắt xanh lá đậm như một cơn lốc xoáy sâu không thấy đáy, khuôn mặt không biểu cảm khi nhìn người khác, ánh mắt lạnh lùng đến rợn người.

Nhưng lúc này, đôi mắt hắn tràn đầy tình yêu và cưng chiều. Trong bóng tối, hắn tập trung nhìn vào Lạc Nghê, bên trong mắt là tình cảm dâng trào và ấm áp khiến Lạc Nghê cảm thấy nóng bỏng.

Lạc Nghê quay đi không nói gì, hai người đều yên lặng ôm nhau.

Một lúc sau, Cố Cận Chi thì thầm vào tai Lạc Nghê: "Cục cưng, nhìn này."

"Bùm bùm bùm"

Đột nhiên có tiếng nổ lớn và ánh sáng lóe lên trước mắt, khiến Lạc Nghê ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đen tối.

Pháo hoa đẹp đẽ bắn thẳng lên không trung, dần nở rộ thành một đóa hoa lan năm màu rực rỡ.

Lạc Nghê lặng lẽ ngắm nhìn.

Cố Cận Chi nhìn Lạc Nghê, trong tiếng pháo hoa và mùi khói, ánh mắt anh tỏa sáng rực rỡ.

Hắn nghe thấy nhịp tim mạnh mẽ của mình, cúi xuống ôm chặt vòng eo người trong lòng, đôi môi chạm nhau, tình yêu mãnh liệt theo từng tiếng pháo hoa nổ trong tai Lạc Nghê, "Cục cưng, anh yêu em."

***

Ngay khi về đến nhà vừa bật đèn cảm biến, Lạc Nghê đã bị Cố Cận Chi kéo vào một nụ hôn mãnh liệt ngay trước cửa. Nụ hôn của Cố Cận Chi luôn luôn bá đạo và triền miên, đôi tay của hắn ép chặt Lạc Nghê vào tường. Lạc Nghê chỉ có thể ngẩng đầu đón nhận, cảm nhận nụ hôn ngày càng sâu hơn.

Đôi môi anh bị hôn đến tê dại, miệng bị khóa chặt, đầu lưỡi của Cố Cận Chi liên tục quét qua mọi chỗ nhạy cảm, khiến nước bọt chảy ra khỏi khóe miệng rồi lại bị liếm sạch sẽ. Lạc Nghê gần như không thể thở nổi, khóe mắt đỏ hoe và ướt át, anh cảm nhận được bàn tay của Cố Cận Chi luồn vào vạt áo, từng chút một vuốt ve thân thể của anh.

Trong nháy mắt đầu lưỡi hắn nhói lên đau đớn, làm Cố Cận Chi nới lỏng lực. Lạc Nghê lợi dụng cơ hội này đẩy tay hắn ra, luồn tay vào tóc của Cố Cận Chi kéo ra sau.

Lồng ngực Lạc Nghê phập phồng, thở hổn hển. Đôi mắt anh đỏ hoe, ướt át, đầu mũi lấm tấm mồ hôi, đôi môi đỏ mọng tỏ vẻ không hài lòng, "Nóng quá, em còn chưa tắm rửa."

Cố Cận Chi cười nhẹ, bàn tay trượt vào trong áo Lạc Nghê vuốt ve vòng eo thon gọn, môi mỏng tiếp tục hôn mút đôi môi đỏ trước mặt, hơi thở nóng rực lộ rõ dục vọng, "Quần áo anh đã chuẩn bị sẵn rồi, cưng à, đừng có quên đấy." Nói xong, cây gậy phía dưới đã ngẩng chọc vào người anh.

Lạc Nghê bị hắn chọc làm cho run rẩy, đôi chân mày đẹp nhíu lại, anh dùng lực đẩy Cố Cận Chi Chi ra, đôi má đỏ bừng, liếc nhìn hắn rồi quay người đi vào phòng ngủ.

Lúc ra khỏi phòng tắm, Lạc Nghê lau khô tóc bước tới mép giường. Nhìn thoáng qua đã thấy bộ quần áo trên giường không ra vẻ gì, màu đen lại còn có ren? Lạc Nghê nheo mắt thầm than rằng tối nay chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi.

Lần đầu tiên hai người bên nhau kỷ niệm một năm, Lạc Nghê say rượu nên bị hắn dụ dỗ mặc bộ đồ hầu gái mà Cố Cận Chi mua ở đâu đó, anh bị hành hạ suốt đêm, thậm chí trong lúc ý thức trầm mê còn bị quay phim lại. Từ đó, mỗi năm vào ngày kỷ niệm, Lạc Nghê đều phải mặc một bộ đồ mà Cố Cận Chi Chi đã chuẩn bị để làm tình với hắn.

Lạc Nghê không phải là người có nhu cầu cao. Anh cảm thấy một tuần làm hai lần là đủ, có thể giải quyết dục vọng cũng không làm tổn hại đến cơ thể. Nhưng Cố Cận Chi thì hoàn toàn ngược lại, hắn cực kỳ hứng thú trong việc trêu đùa Lạc Nghê, khi có cơ hội luôn muốn kéo Lạc Nghê lên giường. Trên giường Cố Cận Chi đều rất hăng hái, mỗi lần đều làm cho Lạc Nghê phải khóc lóc xin tha.

Trong ngày kỷ niệm hôm nay, lại càng không khác.

Lạc Nghê lau tóc, mắt nhìn chăm chú vào bộ quần áo bên cạnh, vậy nên cũng không để ý Cố Cận Chi đã tắm xong.

Cố Cận Chi chỉ quấn khăn quanh hông, thân trên trần truồng, những giọt nước lấp lánh chảy trên làn da săn chắc, theo đường cong của cơ bụng chảy thẳng vào khăn.

Hắn bước đến mép giường dang tay ôm chặt lấy người yêu, Cố Cận Chi giữ chặt gáy Lạc Nghê trao cho anh một nụ hôn sâu, Lạc Nghê cảm thấy khó chịu khẽ mở miệng cho Cố Cận Chi cơ hội xâm nhập.

Trong nụ hôn sâu, đôi mắt xanh lá đậm của Cố Cận Chi tràn đầy ham muốn. Hắn nhẹ nhàng thở hôn lên nốt ruồi lệ của Lạc Nghê, "Cục cưng sẵn sàng chưa? Anh không thể chờ được nữa."

Lạc Nghê hơi dừng lại rồi đẩy Cố Cận Chi lên giường, cầm lấy bộ quần áo sau lưng bước vào phòng tắm.

***

Khi nhìn mình trong gương, Lạc Nghê như thấy gân xanh trên trán nổi lên. Cố Cận Chi mua quần áo thực sự ngày càng quá đáng!

Trên đầu là đôi tai mèo lông đen, một cái váy ren liền thân khó khăn lắm mới che được mông, phía trước ngực áo bị khoét lỗ, từ ngực xuống eo thiếu vải một cách đáng thương, có thể mơ hồ nhìn thấy hai quả mọng trước ngực. Xương quai xanh thẳng tắp của Lạc Nghê lộ ra, vòng eo thon và săn chắc vẽ nên một đường cong hấp dẫn, cái váy quá ngắn chỉ còn một chút nữa là có thể thấy mông, váy được viền hoa trắng, trên đôi chân dài thẳng và cân đối là đôi vớ lưới màu đen trắng bó sát vào đùi. Đôi vớ hơi chật, chỉ cần dùng một chút lực đã làm hằn lên những vết đỏ rõ rệt.

Quan trọng nhất là, Lạc Nghê cúi đầu nhìn vật trong tay, đó là một cái đuôi màu đen.

Cố Cận Chi tựa lưng vào đầu giường xử lý tài liệu mà trợ lý gửi tới. Nghe tiếng cửa phòng tắm mở, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn qua.

Máu trong cơ thể hắn như dồn hết lên não, phần dưới lập tức cương cứng. Đôi mắt của Cố Cận Chi dán chặt vào Lạc Nghê, đôi mắt xanh lá đậm như mắt sói trong đêm tối.

Hắn tiến một bước về phía người kia.

Ngoại hình của Lạc Nghê là sự kết hợp giữa lạnh lùng và xinh đẹp, đôi mắt hẹp dài sắc sảo, những đường nét trên khuôn mặt thể hiện vẻ lạnh lùng và xa cách, nhưng đôi tai mèo lông đen trên đầu lại rất hợp với anh, mang lại nét đáng yêu cho vẻ đẹp lạnh lùng, trông như một con mèo kiêu ngạo.

Hắn vòng tay qua eo thon gọn của Lạc Nghê, vuốt ve đôi tai mèo trên đầu anh. Tay hắn lướt xuống từ phía sau, luồn vào dưới váy đã che khuất bờ mông của Lạc Nghê, trong nháy mắt hơi thở càng dồn dập - Lạc Nghê không mặc đồ lót.

Lạc Nghê còn đang cảm thấy không được tự nhiên vì bộ đồ và sự tiếp xúc của Cố Cận Chi. Bỗng nhiên trời đất quay cuồng, anh bị ném lên chiếc giường mềm mại.

Lạc Nghê nằm ngửa trên giường, Cố Cận Chi quỳ một chân giữa hai chân của Lạc Nghê, vươn tay kéo váy lên, để lộ dương vật vẫn chưa cương cứng của Lạc Nghê.

Đôi mắt nóng bỏng của Cố Cận Chi nhìn chằm chằm vào đôi chân dài trước mặt, sự tương phản đen trắng làm đôi mắt của hắn càng trở nên sâu hơn.

Hắn vuốt ve đôi vớ lưới trên đùi Lạc Nghê, Cố Cận Chi xoa dịu những vết đỏ hằn lên trên da thịt mềm mại, làm cho cặp đùi mềm mại thêm cảm giác nóng bỏng và ngứa ngáy lan tỏa.

Lạc Nghê cảm thấy đùi mình bị xoa bóp vừa nóng vừa ngứa. Anh vừa nhấc nửa thân trên, Cố Cận Chi đã cúi xuống chôn mặt giữa hai chân anh, đầu lưỡi liếm nhẹ lên da thịt mềm mại, liên tục liếm mút hôn lên.

Cảm giác tê dại lan tỏa, Lạc Nghê cảm thấy đùi mình run rẩy, dương vật cũng bắt đầu cương lên.

Cố Cận Chi tinh tế liếm hôn đùi anh, khiến chúng nhanh chóng trở nên ướt át.

Lạc Nghê thở nhẹ, đôi mắt nhắm nghiền, một chân đặt lên vai Cố Cận Chi, bàn tay đặt trên đầu hắn nhẹ nhàng ấn xuống dương vật của mình, có ý xấu cười khẽ, "Liếm giúp em."

Cố Cận Chi ngước lên nhìn vào đuôi mắt đỏ hoe và đôi tai mèo của người mình yêu, rồi mở miệng ngậm lấy dương vật cứng ngắc.

Dương vật được ngậm vào miệng lập tức bị kích thích. Anh cảm nhận các cơ bắp trên cơ thể mình căng chặt, hơi thở trở nên hỗn loạn.

Dương vật được bao bọc bởi khoang miệng nóng ướt, đầu lưỡi trơn trượt liên tục liếm mút vào lỗ nhạy cảm, khiến dương vật bắt đầu không thể ngừng chảy nước. Lạc Nghê bị buộc phải phát ra vài tiếng rên nhẹ, một tay nắm chặt tóc của Cố Cận Chi đang chôn dưới hánh mình. Anh không thể không nhấc hông lên, thở hổn hển liên tục đưa đẩy vào trong miệng Cố Cận Chi.

Lúc Lạc Nghê làm tình không muốn phát ra âm thanh, thời điểm động tình nhất cũng chỉ thở dốc dồn dập cùng bậc ra vài tiếng rên trầm thấp. Nhưng lại không ngờ tới Cố Cận Chi nghe vào cảm thấy gợi cảm vô cùng, chính là thuốc kích thích tốt nhất, làm cho Cố Cận Chi càng muốn bắt nạt Lạc Nghê ác liệt hơn.

Hai mắt Cố Cận Chi đỏ lên, dưới háng sưng to phát đau, hắn vừa tuốt dương vật của mình vừa bắt đầu liếm hôn gốc rễ gậy thịt nóng bỏng của Lạc Nghê, đầu lưỡi phối hợp với môi vừa liếm vừa hút khiến cho hông Lạc Nghê càng nâng cao hơn, đôi chân dài vòng chặt lấy sống lưng của hắn.

Khi sắp lên đỉnh, Lạc Nghê túm chặt tóc Cố Cận Chi, toàn thân anh ửng hồng, thở dốc nói: "Em muốn bắn! Đừng liếm nữa, a!"

Cố Cận Chi nhanh chóng liếm hút cái lỗ nhỏ đóng mở, thẳng cho đến khi gậy thịt trong miệng hơi nảy lên rồi phun ra một dòng chất lỏng bắn thẳng vào miệng hắn. Mà đồng thời tâm lý khoái cảm của Cố Cận Chi cũng được thoả mãn, phía dưới cũng vì thế mà lên đỉnh.

Khuôn mặt của Lạc Nghê đỏ bừng, đôi mắt màu hổ phách ướt át sáng trong, hai chân hơi run rẩy, đắm chìm trong dư vị cao trào sung sướng.

Mà Cố Cận Chi nuốt tinh dịch vào trong miệng, có một ít không kịp nuốt chảy dọc theo dương vật xuống phần lông đen, hắn vươn lưỡi liếm láp sạch sẽ. Một tay xoa xoa bờ mông của Lạc Nghê, tay kia tách hai chân anh ra, không ngừng liếm mút đáy chậu non mịn bí ẩn.

Cố Cận Chi đứng dậy súc miệng sau đó lại cúi người nhéo đôi tai mèo trên đầu Lạc Nghê, cùng với những nụ hôn nhỏ trên trán, mắt, nốt ruồi lệ, chóp mũi cuối cùng là môi.

Trên môi truyền đến cảm giác ấm áp, ẩm ướt. Lông mi Lạc Nghê hơi run rẩy, đôi môi bị cảm giác ẩm ướt bao lấy. Cố Cận Chi dịu dành cắn cánh môi của Lạc Nghê sau đó đẩy đôi môi hé mở, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào trong, quấn lấy lưỡi anh, đầu lưỡi lướt nhẹ từ hàm dưới lên trên.

"... Ưm."

Lạc Nghê thở nhẹ một tiếng, sau khi bị khiêu khích toàn thân anh run lên, cơn ngứa nhẹ nhàng theo gốc lưỡi lan ra toàn thân, khoé mắt đọng hơi nước, hô hấp trở nên dồn dập.

Cố Cận Chi nghe được tiếng thở nhẹ của Lạc Nghê, dục vọng trong mắt chảy cuồn cuộn, một tay hắn vòng qua eo của Lạc Nghê còn tay kia nâng gáy anh lên ngậm lấy đôi môi mềm mại liếm mút, bao lấy đầu lưỡi trơn trượt sau đó kéo đầu lưỡi của anh vào trong miệng mình. Lạc Nghê cảm nhận được hơi thở nóng rực của Cố Cận Chi, hơi thở quấn lấy nhau, môi răng đan xen cùng với nước bọt ở khoé miệng, toàn bộ đều bị Cố Cận Chi chiếm lấy hết.

Nụ hôn của Cố Cận Chi càng lúc sâu hơn, Lạc Nghê cảm thấy môi mình rất nhanh vừa đỏ vừa sưng, ngay lúc anh sắp thở không nổi muốn đẩy hắn ra, Cố Cận Chi cuối cùng cũng buông cánh môi anh ra. Môi lưỡi nóng như lửa lại bắt đầu hôn xuống phía dưới, hôn lên vùng cổ trắng nõn xinh đẹp.

Lạc Nghê nhịn không được thở dốc, môi lưỡi nóng ướt của Cố Cận Chi dừng lại ở phần cổ rồi lại liếm mút gặm cắn xương quai xanh, rất ngứa lại còn mang theo chút đau đớn, trên cổ anh nhanh chóng đầy dấu vết hôn.

Nụ hôn của Cố Cận Chi tiếp tục di chuyển xuống dưới, tiến vào ngực của Lạc Nghê. Chiếc váy ren đen rất rộng, hai đầu vú của Lạc Nghê vừa vặn lộ ra ngoài, vì kích thích mà dựng thẳng, còn có màu đỏ hồng như hai trái cherry trên chiếc bánh kem.

Cố Cận Chi cắn lấy viền ren trước đầu vú, đầu lưỡi liếm quanh vùng quầng vú, cảm giác tê dại truyền đến đầu vú khiến Lạc Nghê không thể không căng ngực lên, để mặc hắn mút. Một lúc sau, răng Cố Cận Chi nhẹ nhàng cắn lấy đầu vú, kéo ra ngoài rồi đột ngột thả ra, cảm giác tê dại lan tỏa từ đầu vú đến tứ chi. Chẳng mấy chốc, hai đầu vú đỏ bừng và sưng lên như hai trái nho đen run rẩy.

Lạc Nghê đang đắm chìm trong khoái cảm ở ngực, bỗng cảm nhận dương vật mình bị nắm lấy tuốt lên xuống. Gậy thịt vừa mới bắn tinh còn rất nhạy cảm, chỉ một kích thích nhỏ lại cương cứng lên. Sau đó có một dương vật khác vừa to vừa nóng dính chặt vào gậy thịt của anh, ma sát càng dữ dội, độ nóng này khiến Lạc Nghê phải run lên.

Đôi tay của Cố Cận Chi nắm chặt lấy cả hai dương vật, liên tục ma sát lên xuống, chẳng mấy chốc tay hắn đã dính đầy dâm dịch trong suốt.

"Cục cưng, em chảy nước," Cố Cận Chi khẽ trêu chọc.

Lạc Nghê nghe vậy mở đôi mắt ướt át, mơ mơ màng màng nhìn Cố Cận Chi.

Động tác của Cố Cận Chi ngày càng nhanh hơn, dương vật cọ xát cho nhau mang lại khoái cảm khiến Lạc Nghê cảm thấy vừa sướng vừa khó nhịn. Anh quấn chân quanh eo Cố Cận Chi, di chuyển theo nhịp tay của hắn, hông đẩy tới lui theo từng động tác.

Cố Cận Chi nhìn thấy động tác của anh, cười nhẹ một tiếng, nghiêng người đến tai Lạc Nghê thì thầm: "Cục cưng dâm quá."

Đến gần cao trào, mu bàn chân Lạc Nghê cong lên, tóc mái ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt nửa mở trầm mê với dục vọng. Nhưng cao trào trong tưởng tượng lại không có đến, Lạc Nghê nhận ra Cố Cận Chi đã buông hai cây gậy thịt ra, dương vật của anh lại ngứa ngáy đau nhức. Dục vọng không được phóng thích khiến anh không khỏi nâng thân mình lên nhìn xuống dưới.

Cái đuôi mèo có da lông chất lượng cao không biết từ lúc nào đã bị Cố Cận Chi cầm lấy cuộn quanh dương vật của Lạc Nghê.

"Anh... anh đang làm gì vậy..." Lạc Nghê giật mình, đôi mắt mở to, lộ rõ vẻ hoài nghi và bất an. Đôi tai mèo trên đầu anh dường như cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân, khẽ rung rinh theo từng cử động của tóc, làm Cố Cận Chi cảm thấy... đáng yêu.

"Bé ngoan, rồi em sẽ thấy sướng thôi." Đuôi mèo đen quấn quanh cây gậy thịt đang chảy nước, tạo nên một khung cảnh đầy gợi cảm. Cố Cận Chi nắm lấy đuôi bị nước dâm dính ướt, bắt đầu xoa bóp cây gậy thịt của Lạc Nghê.

Một cảm giác lạ lẫm truyền tới, khác với khi tay trần chạm vào. Bộ lông mềm mại cao cấp cọ sát vào thân gậy, tạo nên một dòng điện tê tái. Lạc Nghê chỉ cảm thấy ngứa ngáy, toàn thân run rẩy, càng muốn bị tra tấn tàn nhẫn.

Anh cắn chặt môi, cố kiềm chế không bật ra tiếng rên rỉ mắc cỡ, nhưng ngực anh phập phồng dữ dội, nước mắt trong mắt ngày càng nhiều, chỉ trong chớp mắt, nước mắt tràn ra khỏi hốc mắt.

Nhìn người dưới thân mình đang kiềm chế dục vọng, khuôn mặt đỏ ửng do hơi nóng bốc lên, lại còn lặng lẽ rơi lệ khiến cho tính ác liệt trong xương cốt của Cố Cận Chi càng kêu gào dữ dội. Hắn cúi xuống cọ xát đôi môi đỏ mọng của Lạc Nghê, khơi gợi lưỡi của người kia cuốn sâu vào nhau. Một tay đặt giữa quầng vú đỏ rực cách vòng hoa ren, ngón tay xoa bóp đầu vú mạnh bạo.

"Cục cưng, gọi ra đi, anh muốn nghe, có được không?" Giọng nói trầm khàn vang lên bên tai anh, Lạc Nghê chưa kịp thốt ra lời, cảm giác tra tấn ở đầu vú lại kéo anh về hiện tại. Cây gậy thịt dưới cơ thể anh bị đuôi mèo cọ xát mạnh mẽ, mỗi một chút đều cọ mạnh qua quy đầu nhạy cảm, mang lại khoái cảm tuyệt vời cho Lạc Nghê. Anh ngẩng cao cổ, nhiều nước hơn chảy ra từ dương vật, toàn bộ đuôi mèo đều ướt đẫm, "Đừng, nhanh quá.... ưm..." Lạc Nghê giãy giụa chưa kịp nói hết, các rãnh dài của đuôi mèo dán chặt vào cây gậy thịt chọc vào lỗ tiểu. Toàn thân Lạc Nghê run rẩy, nước mắt tuôn trào không kiểm soát, kích thích quá lớn khiến anh cuối cùng không thể kìm lại mà rên rỉ, "Ha a..."

Tiếng rên rỉ trầm thấp gợi cảm, Cố Cận Chi nhìn vẻ mặt thất thần của Lạc Nghê, hơi thở trở nên gấp gáp, ngón tay cái vặn mạnh vào quy đầu của Lạc Nghê, Cố Cận Chi nắm cái đuôi ướt át trên dương vật anh lấy ra ngoài.

Hắn dùng nước chảy ra từ dương vật của Lạc Nghê để bôi trơn, sau đó Cố Cận Chi chống lên phía trên Lạc Nghê, từ từ đẩy dương vật của anh vào lỗ sau.

Dương vật như được bao quanh bởi lửa nóng làm Lạc Nghê không khỏi hừ nhẹ một tiếng. Cố Cận Chi vén chiếc váy viền trắng lên, để lộ đôi chân dài thẳng tắp và cặp mông đầy đặn. Hắn giơ tay kéo khóa kéo phía sau Lạc Nghê xuống, ren đen trước ngực cũng được cởi đến thắt lưng. Lúc này, toàn thân Lạc Nghê chỉ có một mảnh vải đen dệt màu bạc treo ở thắt lưng, da thịt trắng nõn tương xứng, hết sức quyến rũ.

Toàn bộ phần dưới cơ thể đầy vết hôn và dấu răng, trên ngực có hai quả đỏ mọng sưng tấy, cơ bắp hơi mỏng đối xứng bao phủ cơ thể, trên cơ bụng còn có tinh dịch đã khô cạn lúc nãy Cố Cận Chi vừa bắn.

Dáng vẻ xinh đẹp này dù cho bất cứ ai nhìn thấy đều sẽ phun máu.

Hắn cúi đầu hôn lên môi Lạc Nghê. Cố Cận Chi bắt đầu nhấp nhô lên xuống, biên độ lớn đến mức trong phút chốc tất cả âm thanh trong phòng chỉ có thể nghe thấy tiếng cơ thể giao hợp, lỗ hậu mềm mại căng chặt kẹp cho dương vật vừa chặt vừa sướng. Mỗi lần Cố Cận Chi rút ra đều chỉ hướng về phía trước rồi lại ngồi mạnh xuống, đầu thịt cọ xát mạnh vào cán khiến Lạc Nghê thở dốc liên tục, bàn tay anh đặt trên lưng Cố Cận Chi cào ra vài vệt đỏ. Hắn mút lấy đôi môi đỏ mọng sưng tấy của Lạc Nghê, một bàn tay đặt sau lưng Lạc Nghê vuốt ve từng bộ phận trên xương sống của anh, cuối cùng dừng lại ở xương cùng, nhẹ nhàng vuốt ve: "Cục cưng có sướng không? Sướng thì mau kêu ra đi." Nói xong, hắn lại nhanh chóng phun ra nuốt vào.

Dương vật dưới háng được hầu hạ sung sướng. Núm vú trước ngực cũng không được buông tha, bị hút mấy lần, khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, Lạc Nghê vừa mới bị cái đuôi hành hạ, bây giờ lại bị Cố Cận Chi phun ra nuốt vào, ham muốn xuất tinh càng lúc càng mãnh liệt.

Tiếng thở hổn hển không thể che đậy được, Lạc Nghê không khỏi rên lên một tiếng, nước mắt chảy dài trên má, nâng chân quấn lên eo Cố Cận Chi, "Nhanh lên, em muốn bắn, ha..."

Cố Cận Chi cảm thấy dương vật trong lỗ hậu đã nhảy lên, hắn tóm lấy eo Lạc Nghê, mút núm vú của anh rồi dập nhanh lên xuống, trong một loạt tiếng dồn dập, Lạc Nghê bắn vào trong cơ thể Cố Cận Chi.

Lạc Nghê bắn xong thoát lực nằm ngửa trên giường, nhắm mắt điều hòa hơi thở, tóc mái trên trán ướt đẫm, khuôn mặt ửng hồng, lông mi khẽ rung lên. Cố Cận Chi rút dương vật hơi mềm của anh ra, cúi xuống hôn lên mặt và môi Lạc Nghê.

"Cục cưng có sướng không?"

Lạc Nghê không trả lời.

Cố Cận Chi mới bắn một lần, đối với hắn vẫn chưa đủ, dương vật cương cứng nóng bỏng của hắn vẫn dính chặt vào Lạc Nghê từ từ cọ xát vào chân và xương sườn của anh. Hắn thấp giọng nói bên tai Lạc Nghê: "Bé cưng, anh vẫn còn cứng mà?" Vừa nói hắn vừa cầm tay Lạc Nghê đặt vào dương vật của mình.

Lạc Nghê bị hơi ấm trong tay làm mở to mắt. Đôi mắt hổ phách ướt đẫm nước của anh sáng lên, anh lắc tay muốn đẩy người đang cọ xát vào chân của mình ra. Cố Cận Chi không nhúc nhích, hắn nhướn mày đưa tay xuống chạm vào dương vật của Lạc Nghê.

Lạc Nghê đã bắn hai lần, dương vật của anh vẫn bị tra tấn dã man, Lạc Nghê thực sự không muốn làm thêm lần nữa. Anh tát bay bàn tay Cố Cận Chi đang đặt ở trên gậy thịt của mình, chép môi rồi xoay người ghé lên trên giường, vùi mặt vào khuỷu tay, rầu rĩ nói: "Dùng chân đi."

Người nằm quỳ gối trên đầu đeo tai mèo đen, chiếc váy ren đen buông xuống trên vòng eo thon gọn, để lộ cái lưng thẳng đẹp trắng nõn và đôi chân dài, đôi mắt Cố Cận Chi lập tức đỏ lên hơi thở gấp gáp.

"Cục cưng ngoan quá." Cố Cận Chi quỳ gối phía sau Lạc Nghê. Hắn cúi đầu để lại một nụ hôn vô cùng nóng bỏng từ vai xuống eo. Lạc Nghê thấy thân mình khẽ run lên. Cố Cận Chi vén váy lên tiếp tục liếm, hôn, cắn vào xương cùng, miếng thịt mềm mại đó nhanh chóng trở nên ẩm ướt và hồng hào. Cố Cận Chi hài lòng khi nghe tiếng ngân nga khe khẽ của Lạc Nghê.

Hắn nhấc chân Lạc Nghê lên quỳ xuống giường, vòng eo mềm mại tự nhiên hạ xuống, cặp mông tròn trịa cong lên.

Tư thế quá xấu hổ, Lạc Nghê không khỏi duỗi thẳng eo. Tiếp theo, mông của anh bị người phía sau dùng sức xoa bóp, thậm chí còn vươn lưỡi liếm liếm làm cho vòng eo Lạc Nghê lập tức mềm nhũn.

Bàn tay to của Cố Cận Chi không ngừng xoa bóp cặp mông xinh đẹp cong tròn trước mặt, môi lưỡi cùng lúc liếm hôn, đặc biệt là thịt đùi, răng hắn nhẹ nhàng cắn vào miệng lúc thì mút lúc thì liếm, sau khi buông ra sẽ thấy nhiều vết đỏ mờ ám, cánh mông cũng đã sớm ướt át. Cố Cận Chi vẫn chưa thỏa mãn, môi và lưỡi không ngừng di chuyển về phía rãnh mông của Lạc Nghê.

Trên cánh mông truyền đến khoái cảm tê dại khiến Lạc Nghê không khỏi nắm chặt ga trải giường, cảm giác đầu lưỡi Cố Cận Chi càng lúc quá mức, anh quay đầu thở hổn hển nói: "Đừng liếm, đủ rồi... Ưm ư."

Đầu óc Cố Cận Chi chỉ toàn muốn trêu chọc Lạc Nghê, làm sao có thể nghe vào được? Hắn vươn lưỡi ra liếm mạnh vào đáy chậu của Lạc Nghê, liếm mút qua lại, "Chẳng lẽ cục cưng không sướng sao? Hửm?"

"Ha a..." Lạc Nghê không ngờ đáy chậu của mình lại nhạy cảm như vậy, khiến anh không nhịn được rên rỉ, nước mắt buộc phải trào ra, anh ngượng ngùng giơ hai tay che môi lại không chịu phát ra âm thanh.

Nghe tiếng rên rỉ của anh, ngọn lửa dục vọng trong lòng Cố Cận Chi càng thêm mãnh liệt, môi lưỡi liên tục liếm mông, liếm mút thịt đùi, đầu lưỡi liên tục liếm vào đáy chậu, cho đến khi vùng giữa hai đùi của Lạc Nghê dính nhớp ướt át, dương vật cũng bắt đầu chảy nước mới bằng lòng bỏ qua.

Dưới sự kích thích và khoái cảm cực lớn, đầu óc Lạc Nghê choáng váng, không thể tự hỏi được gì nữa, chỉ có thể thở hổn hển mặc Cố Cận Chi sắp xếp, đằng sau có thân hình nóng rực dựa vào, hơi thở nóng bỏng của Cố Cận Chi phả vào tai anh. Hắn vén lọn tóc đen trên trán Lạc Nghê nhẹ nhàng hôn lên nốt ruồi lệ bắt mắt, "Cục cưng đẹp quá, bờ mông căng tròn, tiếng rên cũng rất êm tai....."

"Im đi." Lạc Nghê không thể chịu đựng được nữa.

Cố Cận Chi cười khẽ, hắn ngồi dậy cắm dương vật sưng tấy nóng hổi của mình vào giữa phần đùi non mịn đang kẹp chặt của Lạc Nghê. Tay hắn siết chặt eo anh, bắt chước động tác ra vào mạnh mẽ khi giao hợp.

"Anh, anh chậm một chút..." Thắt lưng bị bóp chặt hung hãn đâm ra vào, chỉ trong chốc lát, bắp đùi của Lạc Nghê đã nóng rát đỏ bừng. Dương vật to lớn của Cố Cận Chi đâm mạnh từ rãnh mông xuyên qua đỉnh đến đáy chậu, chạm vào tinh hoàn phía trước của anh, từng chút một, rồi nhanh chóng trở nên nặng nề hơn.

"Cục cưng, em kẹp chặt quá." Cố Cận Chi trầm thấp thở dốc.

Bắp đùi anh vừa nóng vừa đau, nhưng lúc cố tình chạm vào đáy chậu và gậy thịt lại mang lại cơn sướng nhất. Dương vật Lạc Nghê càng lúc chảy nước càng nhiều, làm Cố Cận Chi cọ xát thân gậy thịt cũng dính lấp lánh ánh nước, chất lỏng sền sệt theo dương vật cọ xát vào đáy chậu và cặp mông, va chạm với phần dưới cơ thể khiến mài ra bọt mép, giữa đùi và mông trên của Lạc Nghê, toàn bộ phần dưới cơ thể đều ướt át và lộn xộn.

Dương vật nhếch lên thẳng tắp, gậy thịt nóng hổi dính vào đáy chậu và tinh hoàn đè ép dương vật của anh, Lạc Nghê chảy nước mắt, hơi há miệng thở không ra hơi, "Ưm, Cố Cận... Chi, chậm một chút...... ha" Anh hơi vặn vẹo thân thể, muốn thoát khỏi khoái cảm tra tấn này.

"Cục cưng đừng cử động..." Lạc Nghê vặn vẹo thân thể suýt chút nữa đã làm Cố Cận Chi bắn ra. Hắn cúi xuống hôn lên làn da phía sau tai Lạc Nghê, tay hắn xoa bóp bộ ngực mềm mại và đàn hồi của Lạc Nghê, nhẹ nhàng vân vê kéo núm vú đỏ tươi, dương vật phía dưới liên tục thọc vào rút ra, chống đối cọ xát vào dương vật khác.

Tiếng thân người va chạm, tiếng nước nhóp nhép cùng tiếng thở dốc khiến độ ấm căn phòng tăng lên. Thân trên của Lạc Nghê nằm trên giường, anh nhắm mắt lại, theo người phía sau đẩy ra đẩy vào, vòng eo không ngừng lắc lư.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, tay chân nhũn ra của Lạc Nghê bắt đầu căng chặt hơn, cơ bắp toàn thân căng cứng, vòng eo cong xuống thấp hơn, bờ mông càng căng tròn hơn, sau khi Cố Cận Chi đâm vào lúc sâu nhất, anh nâng cổ lên, bắn ra dòng tinh trắng đục.

Cố Cận Chi nắm lấy dương vật Lạc Nghê tuốt động, kéo dài khoái cảm xuất tinh của anh. Một bàn tay khác ấn vào eo anh, phần thân dưới của hắn hung hăng đâm ra vào giữa chân anh vài lần sau đó rút ra bắn lên trên cánh mông đầy những vệt đỏ và chất lỏng trong suốt của Lạc Nghê, vừa xinh đẹp vừa dâm dục.

Cố Cận Chi ôm Lạc Nghê nằm nghiêng bình phục hơi thở. Hắn cúi đầu nhìn biểu cảm Lạc Nghê còn chưa thoát khỏi dư vị cao trào, lần lượt vuốt ve khuôn mặt và đôi tai mèo trên đầu, biểu thị vẻ thỏa mãn và hạnh phúc.

Một lúc sau, hơi thở của Lạc Nghê đã bình tĩnh lại. Anh khẽ mở mắt nhìn Cố Cận Chi, khuôn mặt xinh đẹp lấm tấm mồ hôi, giọng anh nghẹn ngào nói: "Đi tắm đi."

Cố Cận Chi hôn anh, cởi váy và tất trên người ra sau đó bế anh bước vào phòng tắm.

Tắm xong, Lạc Nghê được Cố Cận Chi ôm lên giường đã thay ga giường mới. Anh buồn ngủ sắp chịu không nỗi, toàn thân không còn chút sức lực. Mỗi lần làm xong, anh đều sẽ nghĩ tới rõ ràng ngày thường hai người đều có thói quen rèn luyện cơ thể, nhưng tại sao sức lực trên giường lại chênh lệch lớn như vậy? Lần nào làm xong anh cũng mệt muốn chết, còn Cố Cận Chi ngày hôm sau vẫn khoẻ như voi.

Sau khi sắp xếp giường ngủ, Cố Cận Chi vòng tay ôm lấy Lạc Nghê đã ngủ say, ôm anh vào lòng, cúi đầu hôn lên môi anh.

"Chúc ngủ ngon, cục cưng."

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro