Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33: Bảy ngày chuông tang (18)

Trì Thù bước lên những bậc thang nhuốm màu máu.

Dưới bầu trời đen tối rộng lớn, tế đàn này cô độc sừng sững trên đỉnh cao nhất của lâu đài cổ, những bức tường xám chì bị bao phủ bởi các phù điêu đỏ sẫm. Sáu cổng vòm bao quanh và dẫn thẳng vào trung tâm của tế đàn, nơi có một cái đài với phần trung tâm bị hõm xuống, có lẽ đó là chỗ để những người quỳ lạy.

Sau khi bước qua mười bảy bậc cầu thang, Trì Thù đã đứng trên tế đàn.

Mặt thảm bên ngoài khắc họa hình ảnh một con rắn đuôi dài sống động như thật, với lớp vảy đen nhánh sắc như lưỡi dao. Trong một khoảnh khắc, đôi mắt tím của nó dường như chuyển động một chút, chằm chằm nhìn thanh niên đứng phía dưới.

Trì Thù tiến vào trung tâm tế đàn. Một cây đinh dài hình chữ thập đóng chặt bàn sáu cạnh, từ hoa văn khắc trên mặt bàn, có thể thấy những chiếc đinh ấy vừa vặn xuyên qua từng hình thể của những người đang quỳ. Máu đỏ và chất trắng từ đầu họ chảy ra, vẽ thành những hoa văn rùng rợn bao quanh mép bàn.

Tế đàn trống rỗng, như đang chờ đợi ai đó đến để cầu nguyện hoặc dâng hiến lễ vật.

Dưới chân Trì Thù, rải rác đầy những mảnh xương trắng xám vụn vặt, thậm chí còn có một phần hộp sọ bị khuyết, hốc mắt trống rỗng nửa chừng dường như đang nhìn chằm chằm lên bầu trời đen tối.

Lúc này, bên tai cậu vang lên tiếng nhắc nhở từ hệ thống:

[Mức độ thăm dò phó bản hiện tại: 95%.]

Chỉ còn 5% nữa để hoàn thành thăm dò.

Trì Thù đột nhiên nhớ đến một dòng chữ trên bản chép tay điều tra của Hi Lộ: [Bí mật sâu nhất, ẩn giấu ở nơi cao nhất.]

Cậu đang suy nghĩ điều gì đó.

Nơi này... chính là chỗ mà công tước từng cầu xin thần linh hồi sinh Ái Lệ Nhĩ.

Sau khi được hồi sinh, Ái Lệ Nhĩ biến thành một con quái vật. Nhưng vì quá yêu, công tước không thể chấp nhận sự thật kinh hoàng này, dần dần rơi vào sự điên loạn, ngày qua ngày lún sâu trong cơn mê sảng. Không còn cách nào khác, công tước buộc phải tiếp tục tìm đến ác quỷ để cầu xin sự giúp đỡ.

Trong phòng ngủ của Ái Lệ Nhĩ có bày năm cái túi da khô quắt, tương ứng với năm người vợ đã quá cố của công tước.

Mỗi khi một người vợ qua đời, công tước sẽ "mời" những vị khách vô tri đến lâu đài. Thực tế, họ bị giết chết. Một số phần cơ thể của họ được dùng làm tài liệu hội họa cho Ái Lệ Nhĩ, phần còn lại được dùng để tế lễ.

Họ lột da của các người vợ, khoác lên người Ái Lệ Nhĩ, biến cô ta trở nên giống những người đó. Tuy nhiên, những túi da này nhanh chóng khô héo, công tước lại phải tiếp tục săn lùng con mồi tiếp theo. Đây chính là nguyên nhân khiến những cô dâu mới của công tước đều chết một cách bí ẩn.

Còn về Rela...

Những người trong lâu đài cổ hẳn đã sớm biết về cái chết của công tước, điều này có nghĩa rằng Ái Lệ Nhĩ sẽ không còn nhận được túi da mới để thay thế. Nhưng tại sao công tước và những người khác vẫn thờ ơ?

Trì Thù bất chợt nhớ đến những phòng giam trống rỗng ở tầng hầm thứ hai, nơi có dấu vết máu mới trên mặt đất, cùng với những thi thể bị quái vật ăn nuốt.

Giờ phút này, tất cả manh mối kết nối lại với nhau như những hạt chuỗi.

Bắt đầu từ người vợ thứ hai của công tước, Y Phỉ Tư, ở tầng hầm thứ hai, tiếng đồ tể chưa bao giờ dừng lại. Theo lý thuyết, mỗi một đời vợ của công tước chỉ có một nhóm khách làm "tế phẩm," họ sẽ cùng nhau bị hiến tế trong buổi lễ cưới, giống như nhóm người chơi lần này đến tham gia hôn lễ của Rela.

Nhưng tại sao lại có thêm nhiều người khác chết?

... Quá khứ tại tầng hầm thứ hai, rõ ràng đã giam giữ rất nhiều người.

Hơn nữa, vào ngày hôm qua, tất cả những người đó đều bị giết chết.

Một ý tưởng đột nhiên lóe lên trong đầu Trì Thù.

Có lẽ, ngay từ đầu, công tước đã chuẩn bị cho ngày này. Hắn ta muốn Ái Lệ Nhĩ hoàn toàn thoát khỏi thân phận quái vật và có được một lớp da thuộc về chính cô ta, để có thể mãi mãi ở bên hắn ta.

Vì thế, công tước đã thực hiện một giao dịch còn lớn hơn với ác ma, đó là biến Ái Lệ Nhĩ thành một con người thật sự.

Như vậy, mọi chuyện đều trở nên rõ ràng. Những khách mời không chết tại lễ cưới đều bị giết để phục vụ cho việc hiến tế này.

Và bây giờ, nghi thức hiến tế gần như đã hoàn tất.

Những người chơi tham gia lễ cưới lần này sẽ trở thành nhóm tế phẩm cuối cùng. Buổi lễ cưới này, thực chất là một cuộc tế sống.

Sau khi suy ngẫm mọi việc và nối kết các manh mối lại, Trì Thù khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Cậu đột nhiên chú ý đến những dòng chữ nhỏ khắc dưới đàn tế, bèn ngồi xổm xuống cẩn thận đọc.

[Mọi sự vật đều có cái giá của nó.

Kể từ khoảnh khắc ngươi bước vào nơi này, bánh xe vận mệnh đã âm thầm chuyển động. Cảm xúc, dục vọng, lý trí và cả linh hồn của ngươi đều bị phơi bày trước thần linh, không giữ lại.

Cuối cùng ngươi có thể đạt được điều gì, sẽ được quyết định bởi lượng ngươi có thể đặt lên cán cân. Nhưng đại đa số người thường có được ít hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.]

Cũng chính vào lúc này, Trì Thù phát hiện ra, ở trung tâm dàn tế có một ngăn bí mật. Cậu xoay chuyển hoa văn cơ quan, một khối thạch chất hình vuông vang lên rồi bật ra, một quyển vật lăn ra ngoài.

Ngay khi chạm vào, trước mắt cậu hiện ra từng dòng nhắc nhở.

[Chúc mừng người chơi đạt được đạo cụ đặc thù: Khế ước khách thần nhập cư trái phép.

Trạng thái hiện tại: Không thể sử dụng.

Giới thiệu đạo cụ: Bản khế ước này được khai quật từ giếng cạn sâu vài trăm thước dưới tế đàn cổ xưa, đã qua tay nhiều học giả thần bí (một đám thầy cúng). Cuối cùng, nó bị đưa vào một lâu đài cổ chịu lời nguyền của ác ma.

Những dòng văn tự trên đó đã sớm thất truyền, không phải ai cũng có thể đọc được. Các học giả thần bí cũng chỉ coi nó là một phần không thể thiếu của tế đàn, không ai dám tùy tiện lấy đi.

Trên thực tế, khế ước này vốn thuộc về một người "nhập cư trái phép".

Giống như kẻ môi giới kiếm lời từ chênh lệch giá, người liên hệ giữa thần minh và nhân loại đương nhiên cũng có thể hưởng lợi xa xỉ. Vị "nhập cư trái phép" từ vài ngàn năm trước đã sớm nhìn thấu bản chất áp bức của hệ thống này. Hắn không muốn bất kỳ thực thể nào chiếm được lợi thế từ mình, căm ghét đến tận xương tuỷ những nghi lễ cầu nguyện phức tạp, lãng phí thời gian.

Vì thế, hắn nảy ra một ý tưởng táo bạo – loại bỏ tất cả các bước trung gian và giao tiếp trực tiếp với thần minh.

Cuối cùng, hắn thành công, sáng tạo ra "Thần khế".

Hắn vượt qua sứ giả thần minh, trở thành "người nhập cư trái phép" đầu tiên kết nối giữa nhân gian và thế giới bên kia.

Từ đó, nhiều người nhập cư trái phép xuất hiện không ngừng, nhưng phương pháp hiệu quả, tiết kiệm thời gian thường không trở thành lựa chọn hàng đầu. Phương pháp nào mang lại lợi ích lớn nhất cho người cai quản mới là ưu tiên. Rất nhanh sau đó, những người nhập cư trái phép bị thanh trừng, và tất cả các thần khế đều bị đốt hủy. Khế ước trên tay bạn có lẽ là cá lọt lưới duy nhất.

Chỉ cần bạn viết tên mình, nguyện vọng của bạn lên khế ước và in dấu tay, thần sẽ lập tức chú ý đến bạn.]

Trước mắt Trì Thù lại hiện lên một dòng chữ khác.

[Kiểm tra cho thấy người chơi đã nhận được: [Ánh nhìn của Chiêu Ách], trạng thái hiện tại: Chưa có hiệu lực, chưa kích hoạt.

(Chú thích: Kích hoạt sau sẽ vĩnh viễn thay đổi một phần thuộc tính của đạo cụ đặc thù [Khế ước thần khách nhập cư trái phép].)]

Trì Thù hơi sững người lại.

Thứ này rốt cuộc có ích không?

Cậu mở ba lô, nhấn vào [Ánh nhìn của Chiêu Ách], xem xét cẩn thận, nhưng lại phát hiện mô tả của đạo cụ này chỉ là một chuỗi ký tự loạn xạ.

Nhìn qua đã thấy vô cùng đáng ngờ.

Lần trước khi đi phó bản, cậu đã gặp phải đám xúc tu quái dị kia, vốn là đến từ bản thể của [Chiêu Ách]. Rõ ràng, đối phương là một thực thể cao cao tại thượng, đầy ác ý. Khả năng cao là cái "Ánh nhìn" này cũng không phải điều gì tốt đẹp.

... Nhưng có nên sử dụng không?

Do dự vài giây, cuối cùng Trì Thù hạ quyết tâm, chọn "Kích hoạt".

Kích hoạt thì kích hoạt, lỡ đâu thật sự có thể giúp ích cho cậu thì sao.

Chắc không đến mức triệu hồi cái quái vật đó lại đây chứ.

Âm thanh máy móc của hệ thống dường như khựng lại trong chốc lát, sau đó nhanh chóng khôi phục sự lạnh lùng vốn có.

[Chúc mừng người chơi: Trì Thù... đã thành công kích hoạt: [Ánh nhìn của Chiêu Ách].]

[Thuộc tính của [Khế ước thần khách nhập cư trái phép] đã thay đổi. Trạng thái hiện tại: Có thể sử dụng.]

[Thân phận người chơi đã thay đổi, hãy kiểm tra và xác nhận kịp thời.]

[Tích —— tích ——]

Trì Thù: Hả?

[Cảnh báo! Cảnh báo! Do ảnh hưởng của ████, thân phận người chơi đang bị xói mòn nhanh chóng, thời gian tồn tại hiện tại: 24 giờ.]

Trì Thù: ?

Chuyện gì đã xảy ra?

[Cảnh báo! Cảnh báo! Thân phận người chơi đang tiếp tục bị xói mòn, thời gian tồn tại hiện tại: 10 giờ.]

[Cảnh báo! Cảnh báo! Thân phận của người chơi đang liên tục bị xói mòn, thời gian tồn tại hiện tại: 3 giờ.]

[Cảnh báo! Cảnh báo! Thân phận của người chơi đang liên tục bị xói mòn, thời gian tồn tại hiện tại: 60 phút.]

[Kiểm tra cho thấy thời gian tồn tại của thân phận trong Thời Trường đã không đủ để hỗ trợ trong phó bản sau. Vui lòng người chơi tiêu phí 9999999999&&%# điểm tích lũy để kéo dài thời gian ——]

[Cảnh báo! Cảnh báo!......]

Liên tiếp những âm thanh cảnh báo inh ỏi vang lên, làm màng tai Trì Thù rung lên dữ dội. Cậu vội vàng kiểm tra thẻ thân phận, nhìn thấy thời gian hiệu lực đã chuyển sang màu đỏ và đang giảm xuống với tốc độ khủng khiếp.

Đồng thời, giá trị nguy hiểm cũng tăng lên như ngồi trên hỏa tiễn, chỉ trong chớp mắt đã vọt đến mức 77.

Cậu nhớ rất rõ quy tắc đã ghi: [Khi giá trị nguy hiểm của người chơi vượt quá 75, sẽ gây ra những biến dị không thể kiểm soát ở các thực thể ma quái gần đó.]

Trì Thù: ......

Cậu biết ngay mà, liên quan đến thứ đó chắc chắn không phải chuyện tốt!

Trong phòng phát sóng trực tiếp:

[Chuyện gì đang xảy ra vậy?]

[Thẻ thân phận Thời Trường của chủ kênh sao lại thành ra thế này? Xem livestream lâu vậy mà chưa bao giờ thấy tình huống này.]

[Tất cả đã chuyển sang màu đỏ rực, chủ kênh đã làm chuyện gì khiến trời giận quỷ oán à?]

[Có phải liên quan đến cái tế đàn này không?]

[Không rõ, trước đây nơi này hình như chưa có người chơi nào tới.]

[Thời gian tồn tại đang giảm nhanh chóng, có thể là chạm đến quy tắc chắc chắn phải chết, hoặc chủ kênh đã sử dụng một đạo cụ nào đó gây ra những biến dị không thể kiểm soát trong cả phó bản. Nói đơn giản là, hoặc chủ kênh chết, hoặc phó bản sụp đổ.]

[Mấy người nói nhiều quá, cút ra chỗ khác mà nói đi.]

...

Trên vách tường quanh tế đàn, từng dòng máu đỏ tươi chậm rãi chảy xuống, từ những kẽ nứt vặn vẹo trên gạch, từng bóng người khô quắt đen nhánh bắt đầu bò ra.

Bọn chúng buông thõng tứ chi, di chuyển chậm chạp, trên đầu là những khuôn mặt nhỏ xíu, ngũ quan mơ hồ, lặng lẽ tiến về phía chàng thanh niên ở trung tâm.

Luồng hơi lạnh như băng cuốn lấy mắt cá chân của cậu, ăn mòn dần vào làn da.

Tế đàn trước mặt Trì Thù bắt đầu rung lắc dữ dội, chất lỏng đỏ tươi chảy ra từ các khớp nối giữa giá chữ thập và mặt bàn, giống như một chiếc ly rượu đầy tràn, men theo các cạnh mà chảy xuống.

Những hoa văn đỏ sậm loang lổ bắt đầu hiện lên, kết thành từng khuôn mặt người tàn phá, miệng há to, liên tục quằn quại trong đau đớn, bất cứ lúc nào cũng có thể bò ra khỏi nơi đó.

Hệ thống vẫn tiếp tục phát ra âm thanh cảnh báo.

[Cảnh báo! Cảnh báo! Thời gian tồn tại của người chơi hiện tại: 60 giây, vui lòng người chơi tiêu phí điểm số để kéo dài thời gian, nếu không sau khi hết thời gian, hệ thống sẽ tiến hành thu hồi ngay lập tức ——]

Đếm ngược đang lao nhanh, từng giây trôi qua với tốc độ chóng mặt.

Ánh sáng đỏ thẫm nhuốm đỏ cả tầm nhìn. Từng bóng người đờ đẫn, đông đúc trên tế đàn, tất cả đều đồng loạt hướng về phía Trì Thù, chậm rãi kéo tứ chi, tiến sát về phía cậu.

Ngay khi con số đỏ tươi sắp về 0, Trì Thù nhanh chóng chọn một thẻ thân phận khác rồi nhấn "Bắt đầu sử dụng".

Trong khoảnh khắc ấy, tiếng cảnh báo chói tai từ hệ thống đột ngột im bặt. Một lúc sau, giọng nói lạnh lẽo của hệ thống vang lên với tốc độ thong thả đáng ngạc nhiên:

[Thẻ thân phận đặc biệt ——[Rela] đã được kích hoạt.]

[Thời gian hiệu lực: ??]

[Độ thăm dò phó bản hiện tại của người chơi: 98%, đã tự động chuyển hóa thành giá trị nhập vai.]

Những bóng hình ma quái đang không ngừng tiến đến gần cậu bỗng như bị ấn nút tạm dừng, rồi ngay sau đó, chúng sụp đổ như những quả khí cầu bị vỡ, biến thành những mảnh da khô màu đen, từ từ trượt vào các khe nứt trên mặt đất.

Trên tế đàn, máu không hề lưu động mà đọng lại tại chỗ, có vẻ như sắp khô cạn.

Trì Thù mở bảng thân phận, phát hiện đã có hai chỗ thay đổi.

[Thân phận: Cô dâu thứ bảy đang chờ gả của công tước Bá Ân; Hậu duệ cuối cùng của gia tộc Lan Lãng; Sứ giả [Chiêu Ách]; Người dùng duy nhất được chỉ định của "Thần khế".]

Cùng với đó là một dòng mới xuất hiện: [Giá trị nhập vai: 98%.]

Giá trị nhập vai...?

Cái này là gì vậy?

Lúc này, tế đàn đã trở lại vẻ tĩnh mịch ban đầu. Trì Thù đứng ở vị trí trung tâm, nhưng lờ mờ cảm thấy mọi thứ xung quanh không còn giống như lúc đầu nữa.

Máu chảy xuống từ tế đàn uốn lượn đến trước mặt cậu rồi dừng lại, trông như những xúc tu của quái vật. Những bộ xương trắng giờ đã chuyển sang màu nâu sẫm, vài cái đầu nứt vỡ hướng về phía cậu với những hốc mắt trống rỗng.

Bầu không khí lạnh lẽo khiến da cậu nổi gai ốc.

Xung quanh tối sầm lại, Trì Thù không kìm được ngẩng đầu nhìn lên. Trên bầu trời, những đám mây đen như sương mù đang xoay cuộn, che khuất tầm nhìn.

Lúc này cậu đang đứng ở vị trí cao nhất của tòa lâu đài cổ. Nhìn xuống, ánh mắt cậu dễ dàng xuyên qua những bức tường cao chót vót xung quanh, quan sát được cảnh tượng bên ngoài tường thành.

Đó là những mảnh đất hoang vu màu xám chì, không một ngọn cỏ, không chút hơi thở của sinh vật. Xa hơn nữa, sương mù dày đặc trải dài đến tận chân trời, mang theo một bầu không khí nặng nề của tử khí.

Trì Thù thu hồi ánh mắt.

Cậu cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.

Bảng thân phận của cậu hiện giờ đã đổi thành [Rela], vậy liệu ấn tượng của các nhân vật trong phó bản về cậu có lập tức thay đổi theo không?

Chẳng lẽ... thật sự muốn cậu giả làm cô dâu tham gia hôn lễ ngày mai?

Đúng lúc này, một bóng dáng khổng lồ quái dị chậm rãi hiện ra từ tế đàn trước mặt Trì Thù.

Theo bản năng, thanh niên lùi lại nửa bước.

Bóng dáng này giống hệt như cái mà cậu đã thấy bên phía công tước trước đó.

Nó đã nuốt chửng những thi thể kia.

Nhưng không hiểu sao, vào lúc này, đối phương lại không mang lại cảm giác áp bách như trước.

Thân hình màu xám của nó đứng trước mặt Trì Thù, hơi chuyển động rồi cuối cùng biến thành dáng vẻ người, nhưng không có bất kỳ cơ quan nào trên cơ thể.

Quái vật phát ra âm thanh khàn đục khó hiểu.

"Sứ giả ██. Chào mừng đến 'tế đàn máu'."

Nó phát âm từ đó rất khó nghe và quái dị, không giống ngôn ngữ thực tế, giọng điệu mang đầy vẻ kính sợ.

"Trên người ngài, ta nghe thấy hơi thở của thần. Có lẽ... thần chắc chắn rất coi trọng ngài."

Ánh mắt chăm chú của quái vật khiến da đầu cậu tê dại.

"Ngày mai, đám tế phẩm cuối cùng sắp đến, ta hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của ngài."

Trì Thù hỏi: "... Giúp đỡ gì?"

"Đặt máu thịt của họ lên 'tế đàn máu', hiến tế cho ██ vĩ đại. Tuy nhiên, trước đó..."

Nó bất ngờ cúi người, thân hình to lớn gần như che phủ cả thanh niên: "Ngài cần phải đặt máu của mình lên tế đàn trước, để thần biết được và chấp thuận."

... Đúng là tín đồ của tà thần thật rồi.

Trì Thù nghĩ.

[Chiêu Ách] dường như có thể tùy ý vào các phó bản, ít nhất là những phó bản nó kiểm soát. Nói cách khác, dù rời khỏi phó bản này, cậu cũng chưa chắc có thể thực sự thoát khỏi nó.

Chỉ một "ánh nhìn" đã khiến sự việc trở nên như vậy, nếu lại bắt cậu dâng hiến máu gì đó...

Cậu có thể thực sự bị tẩy não thành "tín đồ trung thành" của chúng.

"Không, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm."

Thanh niên từ chối nó, hơi mỉm cười: "Trước khi tiếng chuông cuối cùng vang lên vào ngày mai, tôi sẽ truyền ý chí của thần đến mọi ngóc ngách của lâu đài này, và mang về cho thần một nhóm tín đồ mới. Đây cũng là ý chỉ của thần."

Ngay khi vừa dứt lời, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói của hệ thống.

[Giá trị nhập vai của người chơi trước mặt: 100%]

Trì Thù sửng sốt.

Sao lại có thể là một trăm phần trăm?

... Chẳng lẽ cậu đóng vai quá thật?

Tuy nhiên, nếu một người chơi hoàn toàn phù hợp với nhân vật trong bảng thân phận của mình, có lẽ... cũng không phải là điều tốt.

Không chừng diễn mãi rồi sẽ thực sự nhập vai luôn.

Không hiểu sao, Trì Thù cảm thấy lòng dấy lên một cảm giác bất an.

Nghe cậu nói xong, bóng dáng màu xám im lặng một lúc, rồi thở dài: "Quả nhiên, thần coi trọng ngài là có lý do, so với tế phẩm, 'tín đồ' có thể mang lại cho thần nhiều sức mạnh hơn... Chúc ngài thành công."

Nhưng Trì Thù đã không còn nghe lọt tai những gì đối phương nói.

Giờ đây trong đầu cậu chỉ còn âm thanh máy móc liên tục đột ngột vang lên của hệ thống.

Lạnh lẽo, đạm bạc, và nguy hiểm.

[Thông báo thống nhất tới tất cả người chơi hiện diện trong phó bản [Bảy ngày chuông tang]:

Hiện có một người chơi kích hoạt bảng thân phận đặc biệt của phó bản, giá trị nhập vai đã đạt 100%, được coi là một phần của phó bản.

Do đó, phó bản sắp mở ra [hình thức tấn công].]

[Giới thiệu cơ bản về [hình thức tấn công] cho người chơi chưa từng trải nghiệm:

Trong hình thức tấn công, trò chơi sẽ tự động bổ sung số lượng người chơi, giao nhiệm vụ mới, tiến hành đối kháng hai bên theo hình thức PvP (người chơi đối đầu người chơi).

Người chơi có bảng thân phận đặc biệt là "phe phòng thủ", những người chơi còn lại là "phe tấn công". Khi bất kỳ bên nào hoàn thành nhiệm vụ, phó bản kết thúc, bên đó giành chiến thắng, bên thua cuộc sẽ bị loại toàn bộ.]

[Đang bổ sung số lượng người chơi phe tấn công...]

[Tiến độ hiện tại: 5/14]

[Đếm ngược: 00:14:58]

[Sau khi đếm ngược kết thúc, số lượng người chơi đủ, [hình thức tấn công] chính thức bắt đầu.]

Khi từ cuối cùng của hệ thống rơi xuống, Trì Thù có một khoảnh khắc ngẩn người.

Cậu chậm rãi đánh một dấu chấm hỏi.

Không phải, còn chơi kiểu này sao?

Bắt cậu vào đối kháng một cách mạnh mẽ?

Hơn nữa, nếu cậu không nghe nhầm, người chơi phe phòng thủ... có vẻ chỉ có mình cậu.

1 đấu 14?

Thua là chết?

Trì Thù: ...

Trò chơi này thật sự muốn giết cậu.

Quái vật màu xám vẫn đứng trước mặt cậu, giọng điệu nghẹn ngào: "Hy vọng ngày mai những vật hiến tế của chúng ta có thể làm thần hài lòng, cho chúng ta may mắn được nhìn thấy bóng dáng của thần."

Trì Thù: ... Cảm ơn, cũng không hy vọng lắm.

Cậu dường như nghĩ ra điều gì đó, đồng tử hơi động đậy, khi ngẩng đầu lên, trên mặt vẫn treo nụ cười như thường: "À phải rồi, còn một việc nữa..."

"Dưới 'tế đàn máu' này chôn giấu vô số linh hồn ngu muội, tôi cần mượn một số trong đó để chuẩn bị cho ngày mai."

Hiện tại thân phận của cậu chính là "Sứ giả [Chiêu Ách]", không tận dụng tốt thì còn gì nữa.

Nó cất giọng khàn đặc: "Đều chỉ là những con rối vô tri thôi, những tàn tích chẳng có giá trị gì, ngài muốn dùng thế nào cũng được."

Vừa dứt lời, trước mắt Trì Thù hiện ra một dòng nhắc nhở của hệ thống.

[Chúc mừng người chơi đã nhận được đạo cụ đặc biệt: Du hồn tàn khuyết.

Số lần sử dụng: 999 (giới hạn sử dụng trong phó bản hiện tại)

Giới thiệu đạo cụ: Những linh hồn tàn dư đã mất đi ý thức tự chủ, hiện tại nghe theo mệnh lệnh của bạn.

Trí lực: 0, giá trị ngoại hình: -7, nhanh nhẹn: 0,5, sức mạnh: 1, chỉ số đáng sợ: 2, phương thức tấn công: Vật lý.

Giao diện cực kỳ rác rưởi, phụ trợ cho không khí kinh dị của cốt truyện, thậm chí không đáng là đá lót đường, một người chơi tấn công bình thường chỉ cần ném một kỹ năng là có thể hạ gục hai mươi đứa, may mà chúng có số lượng không ít, không có đầu óc nên sẽ không bị xúi giục.

Có lẽ chúng còn có một ưu điểm, có thể tự ép mình thành dạng phẳng hơn cả con gián, có thể chui qua chui lại trong các khe hở rất nhỏ.]

Bóng xám biến mất.

Trì Thù suy nghĩ một lúc, rồi mở phòng phát sóng trực tiếp.

Đối với hình thức tấn công, chắc chắn có người xem đã từng trải qua, có lẽ cậu có thể thu được một số manh mối từ các bình luận.

Vào phòng phát sóng trực tiếp, những bình luận ào ạt hiện ra.

[Hình thức tấn công? Tôi không nghe nhầm chứ?]

[Chủ bá tiêu rồi, trong hình thức tấn công, tỷ lệ sống sót của phe phòng thủ thấp đến phát điên, tuyệt đối không quá 10%.]

[Chủ bá chỉ là người mới thôi, ngay cả PvP theo nhóm cũng chưa từng tham gia, phó bản đầu tiên đã vào tấn công, không ổn lắm đâu.]

[Tuy rằng chủ kênh đã thể hiện năng lực mạnh mẽ trong phó bản trước, nhưng cái này có vẻ quá khó.]

[Khuyên chủ kênh nên giấu kỹ thân phận của mình, có thể lừa được lúc nào hay lúc đó.]

[Khó, mấy người chơi đã từng vào cảnh đặc biệt cùng chủ kênh đều biết, chắc chắn sẽ nghi ngờ chủ kênh ngay từ đầu.]

[Chênh lệch số lượng 1 đấu 14, chủ kênh tự cầu nhiều phúc đi.]

...

Trì Thù lướt qua những bình luận đang hiện nhanh trên màn hình ảo, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Có lẽ, cậu có thể ở phía trước những người đó, chặn lại những người chơi mới gia nhập xuống dưới.

Chỉ cần đừng để hai đám người kia gặp mặt, cậu sẽ có không gian để thao tác.

Góc trên bên phải màn hình ảo bỗng nhiên hiện lên một điểm đỏ.

Trì Thù nhấn mở, trong danh sách bạn bè thưa thớt, Tiết Lang vừa mới gửi cho cậu một tin nhắn.

Họ kết bạn là do thuận tay thêm khi mới bắt đầu tổ đội, nhưng vẫn luôn chưa từng sử dụng chức năng nhắn tin.

[Tiết Lang: Cậu đang ở đâu?]

[Tiết Lang: Phó bản đột nhiên chuyển sang hình thức tấn công, nơi duy nhất bị tấn công... Không phải là cậu chứ?]

Trì Thù nhập câu trả lời.

[Là tôi.]

[Bên cậu có người chơi khác không?]

Tiết Lang nhanh chóng trả lời: [Quả nhiên là cậu (hóa đá.jpg)]

[Tôi ở tầng 3, cùng với Diana và Ngô Lực, Ngô Lực chính là gã lúc trước muốn đánh nhau với tôi trên bàn ăn]

Ngay sau đó là một tin nhắn khác: [Chúng tôi bị nhốt, ở đây toàn là mấy bức họa không kéo được màu đỏ]

Nhìn thấy tin này, Trì Thù dừng vài giây, trả lời một câu [Đừng chạy lung tung, có tình huống gì liên hệ tôi], rồi sau đó đi về phía lối ra.

Nói cách khác, hiện giờ chỉ còn Hứa Nguy và Mạc Quải Kha là những người chơi có thể tự do hoạt động, cậu muốn chặn đám người chơi mới gia nhập trước hai người này.

Đồng thời, trước khi đếm ngược kết thúc, cậu còn một việc quan trọng khác phải làm.

Lúc này đây, tại thế giới thứ nhất.

Trong phân bộ Thiên Khải.

Người đàn ông đeo kính bước nhanh vào văn phòng: "Trưởng phân bộ, phó bản của Hứa Nguy có người chơi kích hoạt thân phận đặc thù, chuyển sang hình thức tấn công."

Một phụ nữ tóc xoăn đang gõ chữ ầm ầm trước màn hình notebook, mười ngón tay bay múa, không ngẩng đầu lên nói: "Người của chúng ta đi mấy người?"

"Ba người."

Cô ta dừng tay lại: "Mấy người tấn công?"

"Hai người tấn công, một người truy tìm. Hình thức tấn công có phần thưởng cao, toàn là mấy người có năng lực không tồi đi cả."

"Bên tấn công mấy người?"

Người đàn ông đeo kính nói: "14 người, đối phương dù thế nào cũng tuyệt đối không thể lật ngược tình thế được."

"Phó bản một sao, vậy là đủ rồi." Trưởng phân bộ nói, "Bảo họ phối hợp với Hứa Nguy, tiêu diệt tên đó đi."

"Yên tâm đi chị, đã thông báo từ sớm rồi. Anh ta không thể gây ra mối đe dọa nào cho chúng ta nữa đâu."

Người phụ nữ gật đầu, ra hiệu cho hắn ta rời đi.

Trong phó bản Bảy ngày chuông tang.

Đồng hồ đếm ngược nhanh chóng về không, tiếng chuông nhắc nhở lạnh lẽo của hệ thống vang vọng bên tai mỗi người chơi.

[[Hình thức tấn công] chính thức mở ra.

Chịu ảnh hưởng của hình thức này, thời gian trong phó bản đã điều chỉnh thành: Ngày thứ bảy.

Hai giờ sau, tiếng chuông vang lên, tiến hành hôn lễ.

Phe tấn công: 14 người.

Phe phòng thủ: 1 người.]

Sau đó, Trì Thù lại nhận được một nhắc nhở riêng.

[Nhiệm vụ phe phòng thủ: Giết chết tất cả khách mời, đảm bảo hôn lễ diễn ra.]

Cùng lúc đó, những người chơi còn lại nhận được nhắc nhở hệ thống:

[Nhiệm vụ phe tấn công: Giết chết phe phòng thủ, kết thúc hôn lễ.]

Do hình thức tấn công được mở ra, nền tảng phát sóng sẽ ưu tiên hiển thị phòng phát sóng trực tiếp của những người chơi trong đó, đồng thời ghi rõ có phải là phe tấn công hay không. Không ít người xem nghe tin mà đến, trong đó nổi bật nhất tất nhiên là phòng phát sóng trực tiếp của Trì Thù.

Hình thức tấn công 1v14, dưới sự chênh lệch số lượng lớn như vậy, người "1" đó dĩ nhiên trở nên đặc biệt nổi bật, thu hút sự chú ý của mọi người.

Có thể trở thành phe phòng thủ, tất nhiên phải có năng lực phi thường, nếu không cũng không thể xoát giá trị nhập vai thân phận đặc biệt lên đến 100%. Người xem đều muốn xem thử, rốt cuộc là người chơi như thế nào mới được trò chơi đánh giá là có tư cách đấu 1v14.

Sau khi vào phòng phát sóng trực tiếp của Trì Thù, khán giả đều sửng sốt.

Người trong hình có làn da tái nhợt như không phải người sống, mái tóc đen như lông quạ buông xuống, tạo nên một tầng u ám nhạt.

Gương mặt đẹp đẽ của cậu tối tăm và lạnh nhạt, đôi môi không chút máu càng làm tăng thêm vẻ bệnh hoạn cho khuôn mặt đó, toàn thân toát ra hơi thở lạnh lẽo.

Trên vai cậu có một con quỷ nhỏ khoảng 3-4 tuổi đang nằm.

Làn da nó xanh trắng, phủ đầy những vân tím đen nhỏ li ti, đôi mắt chiếm trọn hốc mắt, nhìn chằm chằm vào mọi người với ánh mắt nặng nề.

Dưới ánh mắt cảnh giác của đám người chơi, một tay chàng thanh niên đút túi, bước chậm rãi về phía họ, tiếng bước chân vang lên trống trải lạnh lẽo trong tầng một.

Ánh mắt cậu lướt qua những biểu cảm khác nhau trên gương mặt các người chơi, rồi khẽ mỉm cười, nụ cười khiến lòng người lạnh toát.

Chàng thanh niên có giọng nói trầm ấm êm tai, nhưng giờ đây lại mất hết độ ấm: "Các vị khách quý, hoan nghênh đến với lâu đài Sâm Lạc u ám, tham dự hôn lễ của công Bá Ân."

Khán giả mới: ......!

Tên này rốt cuộc là người chơi hay NPC vậy?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro