Chương 6: Bị tổng tài hạng nhất bá đạo liếm đến phun
“A!”
Trình Kha giật mình, suýt chút nữa hồn phi phách tán.
Trợ lý Lý, là kêu cô sao?
Lúc này cô mới phát hiện mình không mặc đồng phục của học viện Lantis, mà là một bộ trang phục chuyên nghiệp lịch sự.
Áo sơ mi màu trắng và hàng cúc được cài cẩn thận lên đến tận cổ, chân váy chữ A tôn lên vòng eo thon gọn của cô, đôi tất chân màu đen ôm sát, trông có vẻ gọn gàng và trang trọng.
“Tiểu Liên lão sư?”
Cô vô thức nói, nhưng sau đó lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Đây dường như đâu phải bối cảnh học đường?
Liên Chiêu Thanh bước ra khỏi bóng tối, hắn mới vừa xử lý tài liệu xong, trên nét mặt vẫn còn mang theo chút mệt mỏi, nhưng cốt cách hắn quá ưu việt, ánh đèn trần trong văn phòng hắt vào mặt hắn, khiến hắn trông như một kẻ săn mồi bất cẩn.
“Cô…?”
Hắn vô thức nhíu mày.
Để phòng ngừa hắn lại nói ra câu gì đó khiến cô bị sốc thêm lần nữa, Trình Kha vội vàng nói: “Thật xin lỗi Tiểu Liên lão sư, à không phải, Liên tổng, tôi không nên quấy rầy anh vào lúc này, dù sao thì trông anh cũng rất bận nhưng tôi hơi bối rối về những gì anh đã dạy tôi lúc trước tôi đã học hết rồi nhưng vẫn có chỗ tôi không hiểu ngài có thể giơ cao đánh khẽ dạy tôi thêm được không?”
Cô chưa từng nói nhanh như vậy, quất một hơi dài trong một khoảng thời gian ngắn, gần như có thể đi làm rapper.
Cô cúi đầu, phát hiện trên tay mình đang cầm cuốn sách sinh lý học lần trước.
Cô liền biết cái giấc mơ này cũng tục tĩu như vậy!
Liên Chiêu Thanh trầm mặc một lúc, dường như không nói nên lời.
Sao hắn có thể tìm loại người này làm trợ lý vậy? Vừa ngu ngốc vừa ồn ào, nhìn cũng khó chịu.
Nhưng không hiểu vì sao, hắn không thể nói lời cự tuyệt.
“Lại đây, ngồi bên kia.”
Hắn ra hiệu cho Trình Kha ngồi lên chiếc bàn làm việc lớn bằng gỗ.
Trình Kha “Ài” một tiếng, thong thả vặn vẹo.
Dưới chân cô đi một đôi giày cao gót, rất cao, cô không quen mang, bước đi rất kỳ cục.
Liên Chiêu Thanh có chút không kiên nhẫn, túm lấy eo cô, trong lúc cô kinh hô “Á á á”, đặt cô lên bàn làm việc.
“Không cần dùng sách.”
Liên Chiêu Thanh nói, đôi mắt lạnh lùng thường ngày dường như loé lên ngọn lửa đen tối.
“Tôi sẽ đích thân dạy cô.”
Hắn thò qua, Trình Kha ngừng thở, tưởng hắn muốn hôn mình.
Mặc dù cô ghét hắn, nhưng hắn quả thực rất soái, cách hắn mặc tây trang cao cấp còn thu hút hơn bộ đồng phục học sinh một chút, khiến chân cô hơi mềm đi.
Liên Chiêu Thanh nhìn bộ dạng khẩn trương của cô, cảm thấy có chút buồn cười.
Thay vì tiến lên phía trước, hắn quỳ một gối xuống trước mặt cô, dùng hai tay mở hai đùi đang được bao bọc trong đôi tất đen của cô.
“Hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về cấu trúc sinh lý của nữ giới.”
Liên Chiêu Thanh nói, hơi thở nóng ẩm phả vào đùi trong của Trình Kha, kích thích cả người cô run lên.
“Cái này, cái này không ổn đâu.”
Trình Kha dục cự hoàn nghênh, nhưng trong lòng lại đang cười điên cuồng.
A a a a a Liên Chiêu Thanh quỳ xuống vì cô, sướng vãi đỉnh vãi, cuộc đời này đã đủ viên mãn rồi…
“Nhưng nếu Tiểu Liên lão sư đã nói như vậy…”
Trình Kha một câu “Tiểu Liên lão sư” mà lên lên xuống xuống mười tám khúc, như sợ người khác không biết cô đang chờ mong đến mức nào.
“......”
Liên Chiêu Thanh cười lạnh một tiếng.
“Quần áo của cô không đúng quy định, cản trở việc dạy học.”
Hắn nói.
Trình Kha còn chưa kịp hiểu hắn đang nói gì, đã nghe “Roẹt” một tiếng, Liên Chiêu Thanh vậy mà xé rách tất chân của cô!
“Á! Tất của tôi!”
Chắc không đắt lắm đâu…
Trình Kha cảm thấy bên dưới của mình lạnh căm căm.
?
Quần lót của cô đâu?
Sao trong giấc mơ này cô không mặc quần lót?
Liên Chiêu Thanh vươn tay bắt lấy mông cô, khuôn mặt hắn chỉ cách khu vực thân mật nhất của cô chỉ vài centimet, giọng hắn vang lên từ phía dưới, nghe như bị bóp nghẹn:
“Bộ phận sinh dục của nữ giới còn được gọi là âm hộ, chức năng chính của nó là bảo vệ và duy trì các cơ quan sinh sản bên trong. Môi lớn và môi bé đóng vai trò là mô bảo vệ, trong khi âm vật chứa nhiều dây thần kinh có chức năng đạt được khoái cảm tình dục…”
Khi hắn nói, luồng khí nóng từ môi lưỡi phả vào âm đạo của Trình Kha, tê tê dại dại.
“Tiểu, Tiểu Liên lão sư…”
Trình Kha khó chịu vặn vẹo thân mình.
Không đúng, không phải cô đến đây để khiến hắn xấu mặt sao? Sao tự dưng lại bị hắn khống chế rồi?
“Đừng nhúc nhích.”
Liên Chiêu Thanh bắt lấy đùi cô, đốt ngón tay rắn chắc đâm vào phần thịt mềm trên đùi cô, tóm lấy người đang cố gắng trốn tránh trở lại trước mặt mình.
Giọng hắn có chút khàn khàn, khác hẳn với chất giọng lạnh như băng tuyết thường ngày, Trình Kha không dám động đậy.
“Tôi không động tôi không động, anh, ngài cứ tiếp tục…”
Cô ngoan ngoãn mở đùi ra, do dự.
“Chỗ này ——”
Liên Chiêu Thanh nheo mắt lại, vẻ ngoài bình tĩnh xuất hiện những vết nứt.
“Đây là âm vật của cô.”
Hắn nói, và như thể không chịu đựng nổi nữa, ngậm cái điểm nhỏ đã nhô lên kia.
“Ư á ——!”
Trình Kha hét lên một tiếng, theo bản năng mà lùi lại, nhưng lại bị hắn giam cầm chặt chẽ không thể nhúc nhích. Móng tay cô cào lung tung trên mặt bàn, nhưng không để lại chút vết xước.
“Bản thân âm vật chứa hơn 8000 đầu dây thần kinh, khiến nó trở thành một trong những khu vực nhạy cảm nhất trên cơ thể con người.”
Đầu lưỡi Liên Chiêu Thân dính sát vào chỗ đang phình lên, cẩn thận phác hoạ miêu tả, nhẹ nhàng mút vào.
Thấy âm đế Trình Kha đã đỏ bừng, sưng tấy và ẩm ướt, hắn mới hài lòng buông tha, rồi dùng đầu lưỡi thâm nhập chính xác vào tiểu huyệt cô, khai phá nơi bí mật mà trước đây chưa có ai từng khám phá.
Hắn chưa bao giờ liếm cho phụ nữ trước đây, nhưng hắn thực sự quá thông minh, chỉ dựa vào kiến thức sách vở và kỹ năng quan sát xuất sắc của mình đã có thể làm Trình Kha ướt đến rối tinh rối mù.
“Ha a… Ư…”
Trình Kha cắn môi, khoé mắt tiết ra chút nước mắt sinh lý.
Thật thoải mái…
Cùng với cảm giác dễ chịu ập tới đó, còn có cảm giác trống rỗng từ sâu trong âm đạo.
Thật hy vọng có thể bị thứ gì đó lấp đầy…
“Tiểu Liên lão sư, anh giỏi lắm, sờ sờ tôi được không?”
Trình Kha vẫn có chút sợ hãi, cô chưa từng quan hệ tình dục, cô sợ đau.
Cô đã từng chơi với côn thịt của Liên Chiêu Thanh, nếu một vật lớn như vậy mà đâm vào trong cơ thể cô, chắc chắn cô sẽ ngất đi vì đau.
Cô quyết định lựa chọn lấy lùi làm tiến.
Trình Kha cảm thấy mỗi câu mình nói ra đều là kết quả của quá trình suy nghĩ hợp lý, nhưng lại không biết lời nói của mình lọt vào tai người khác có bao nhiêu dâm dục.
“...... Được.”
Gần như để trút giận, Liên Chiêu Thanh cắn vào âm đế đang đứng thẳng, nhẹ nhàng dùng răng chà xát, đầu lưỡi liếm láp đánh vòng.
Hai ngón tay phải của hắn gần như không tốn chút sức thâm nhập vào tiểu huyệt đang chảy nước mật, vuốt ve vách trong nóng ẩm đang run rẩy, lướt qua điểm nhỏ nào đó hơi hơi nhấp nhô, dùng sức ấn mạnh.
“Ư —— Ách a —— A a a ——”
Hai điểm nhạy cảm nhất trên cơ thể đồng thời bị tấn công, khoái cảm mãnh liệt tràn lên não, cả cơ thể dường như không chịu kiểm soát mà co rút lại.
Trình Kha phát ra một tiếng rên rỉ cao vút, trước mắt hiện lên bạch quang rải rác, hạ thân phun ra thủy dịch trong suốt.
Cô cao triều.
Đầu Trình Kha vẫn còn choáng váng, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất vui vẻ.
Cô nghe nói chỉ có một số ít người có thể cao trào, chẳng lẽ cô thực sự là thiên tài làm tình?
Cô cúi đầu, cảm thấy có gì đó không ổn, mới nhớ tới Liên Chiêu Thanh phục vụ cô hồi lâu.
Dường như vừa rồi khi sướng quá, cô không cẩn thận đá trúng hắn.
“Tiểu Liên lão sư, anh không sao chứ?”
Cô nói, sau đó lại hối hận vì đã hỏi như vậy.
Liên Chiêu Thanh quỳ gối giữa đùi cô, ngoại trừ một vài sợi tóc đen rũ xuống và vệt nước trong suốt ở khoé miệng, thoạt nhìn trông hắn vẫn rất đàng hoàng.
Tay hắn bắt lấy mắt cá chân cô, chỗ da thịt chạm vào nhau nóng như muốn bốc cháy, bàn tay trắng nõn đầy gân xanh tạo thành sự tương phản rõ rệt với đôi tất đen trên chân cô, trông gợi tình đến kỳ quái.
Xuống thêm chút nữa, đôi chân mang giày cao gót của cô đang đặt thẳng lên chỗ phồng lên dưới lớp quần tây, cách một lớp đế giày, phảng phất như cô có thể cảm nhận được hơi nóng và nhịp đập của nó.
————————
R: 06.10.2024
E: 19.11.2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro