Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Ở trong phòng thể dục bị bắn vào trong.

Editor: Hiza
Wa***ad: @hizaday
Convert: Vespertine&Hanlac
____________________

Tiểu huyệt Nguyễn Tịch bị côn thịt nóng bỏng ma sát, không tự chủ được mà kẹp chặt côn thịt lớn.

Nóng, nóng quá.

Nguyễn Tịch cắn môi, hưởng thụ côn thịt lớn cắm vào rút ra trong tiểu huyệt mình, ngực bị bàn tay to lớn của nam sinh nắm lấy. Nguyễn Tịch nghe tiếng thở dốc không kìm nén được của Lục Tư Tần ở phía sau, cả người đều mềm nhũn.

Rất nhanh liền đến cao trào, Nguyễn Tịch thích việc cao trào khi nghe tiếng thở dốc của Lục Tư Tần, cao trào liên tục làm đầu óc Nguyễn Tịch choáng váng, cảm nhận được côn thịt cứng như đá kia đang nảy lên trong tiểu huyệt mình.

"Nơi này bị làm sướng hay không?"

Lục Tư Tần cắn vành tai cô, âm thanh bá đạo hỏi ở bên tai cô. Tuy đang ở phòng thể dục nhưng cô vẫn không kìm nén được tiếng kêu.

"Thoải mái....ô ô, to con, nhanh lên."

Cô sắp không chịu nổi, muốn bị thao hỏng.

Lục Tư Tần nghe được câu trả lời vừa lòng, lúc này mới thả lỏng thân thể, bắn.

Bên trong tiểu huyệt bị lấp đầy khiến cô có cảm giác không nói nên lời, cả người cô đều không còn sức, cuối cùng vẫn để Lục Tư Tần bế mình về phòng học.

Bạn học thấy Nguyễn Tịch uể oải như vậy liền hỏi thăm, cô chột dạ nói rằng bà dì đến. Kì sinh lý của con gái quả thật không làm ít người đau khổ, thấy dáng vẻ này của Nguyễn Tịch cũng không hoài nghi.

Tan học.

Nguyễn Tịch không trực tiếp trở về nhà mà cùng Lục Tư Tần đến quán cà phê học.

"Lục Tư Tần, đề này lúc anh đi học nghe có hiểu không?"

Ngày thường Lục Tư Tần không phải đi chơi bóng thì cũng là trên đường đi chơi bóng, bây giờ lại bị Nguyễn Tịch bắt học, Lục Tư Tần choáng váng, anh không biết làm đề. Kết quả người cao 1m89 lại bị một cô gái cao 1m60 giáo huấn.

Trong Lục gia có việc, Lục Tư Tần không thể không về trước, Nguyễn Tịch tiếp tục ở lại quán cà phê đọc sách.

Khi Nguyễn Tịch đi WC, đang muốn đi từ trong gian phòng vệ sinh ra liền nghe thấy mấy nữ sinh bàn tán.

"Bên ngoài kia có tên trên mặt có sẹo thật doạ người, cũng xấu quá rồi đi."

"Đúng vậy, nếu tớ là cậu ta, tớ không dám bước ra ngoài mất, đi ra ngoài là dọa người, bạn gái anh ta có phải yêu thích cái xấu không, loại này cũng thích được."

"Ai mà biết được, không chừng là anh ta lì lợm la liếm dính lấy người ta, cười chết tôi, một tên quái vật với một cô gái yêu thích cái xấu, quả là một cặp trời sinh."

Nguyễn Tịch trực tiếp mở cửa, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Có phải uống nước nhà vệ sinh nhiều không, miệng thối như vậy."

Hai cô gái không nghĩ tới Nguyễn Tịch lại ở bên trong, đáy mắt hai người có chút hoảng hốt, nhưng ỷ lại Nguyễn Tịch chỉ có một mình liền vênh váo.

"Ha ha, không phải sự thật là vậy sao? Chính cô mang tên quái vật kia đến đây dọa người còn sợ người khác nói sao?"

"Đúng vậy, để ý lời người khác như vậy thì đừng ra ngoài cửa nữa."

Hai người hếch cằm nhìn Nguyễn Tịch, kết quả giây tiếp theo nước rửa tay đều đổ lên đầu hai người, một đánh hai Nguyễn Tịch không có kém. Nhà cô trước khi chuyển đến tiểu khu đã ở trong một ngõ hẻm, ở trong đó không ít lần đánh nhau, hơn nữa trước kia làm fan của Lục Tư Nam bị fans khác chèn ép, không có chút bản lĩnh sao có thể tiếp tục học ở trường.

Sự tình náo loạn kinh động đến cả giám đốc nhà hàng, Lục Tư Nam lúc đó đang ở phòng tổng thống đọc tài liệu khác với Nguyễn Tịch và Lục Tư Tần, kiến thức Lục Tư Nam đều đã học hết, đang chuẩn bị cho vài cuộc thi đấu quốc tế.

"Bên ngoài có chuyện gì vậy?"

Lông mày dưới mắt kính gọng mạ vàng nhẹ nhíu lại, quán cà phê này là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Lục Tư Nam, Lục gia mỗi năm đều cho hai anh em bọn họ mấy ngàn tiêng tiêu vặt. Lục Tư Tần tiêu sài hoang phí, Lục Tư Nam lại đem tiền đi đầu tư.

"Ông chủ, bên ngoài có ba cô gái đánh nhau, một cô gái rất lợi hại, đánh hai người kia biến dạng mà bản thân chỉ có thương tích ngoài da."

Giám đốc cảm thán sức chiến đấu mạnh mẽ của cô gái kia.

"Đều ném ra ngoài."

Lục Tư Nam không quan tâm cô gái kia có bao nhiêu lợi hại, chỉ cảm thấy mẩy người này thật ồn ào.

"Vâng, ông chủ."

Giám đốc chuẩn bị ra ngoài, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó tiếp tục nói.

"Cô gái đánh người rất lợi hại kia cùng với tam thiếu đến đây, có vẻ là bạn của tam thiếu, cô ấy cũng đuổi ra ngoài ạ?"

Bang--

Lục Tư Nam gấp tài liệu lại, ngẩng đầu nhìn giám đốc, "Cô gái đó thì giữ lại, mang đến một phòng tối, hai người kia đều ném ra ngoài."

"Vâng."

Giám đốc nghe theo phân phó của Lục Tư Nam, lập tức đi làm. Nguyễn Tịch bị phục vụ quán cà phê mạnh mẽ đè lại, nếu không ai ngăn cô lại có lẽ miệng hai cô gái kia sẽ bị xé nát.

Tuy tay cô bị giữ lại, tóc cô có vài sợi rũ xuống nhưng hai cô gái kia cũng không tốt hơn là mấy.

Nguyễn Tịch bị phục vụ ném vào một căn phòng tối tăm, không quan tâm cô phản kháng mà trói cô trên ghế.

"Các người muốn làm gì? Tôi muốn báo cảnh sát."

Nguyễn Tịch lớn tiếng hét lên, cô chỉ nghĩ mấy phục vụ chỉ đến ngăn cản, vậy mà lại bắt cô đến đây. Chẳng lẽ đây là một nơi hoạt động các hành vi trái phép ngầm?

Nguyễn Tịch kêu lớn hơn, kết quả hai mắt cô cũng bị che lại.

"Buông tôi ra, các người hoạt động trái phép, tôi muốn báo cảnh sát."

Nguyễn Tịch không ngừng la hét, mấy người phục vụ trực tiếp đi ra ngoài, chỉ để lại tiếng đóng cửa. Xung quanh tối đen cùng yên lặng giống trong quan tài làm cô  sợ hãi.

"Có ai không?"

Nguyễn Tịch hỏi vài lần, nhưng trả lời chỉ có tiếng của cô vang lại.

Một lát sau, Nguyễn Tịch nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra cùng với tiếng giày da đạp trên mặt đất.

Nguyễn Tịch nghe tiếng bước chân vững vàng khác với tiếng bước chân của hai người phục vụ vừa rồi lập tức kêu lên: "Giúp tôi, đây là một nơi hoạt động trái phép, tôi bị bắt cóc."

Nhưng không có ai trả lời cô, tiếng bước chân ngày càng gần, cô căng thẳng. Sao lại không nói gì? Chẳng lẽ là người câm?

"Nếu anh không muốn giúp tôi thì báo cảnh sát đi, tôi ra ngoài nhất định sẽ báo đáp anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro